Sư Nương, Xin Tự Trọng

Chương 45: Mời Trần gia tha mạng




"Dương Côn Bằng, lão tiểu tử này thật sự đến rồi
Nhìn xem Dương Côn Bằng từ trên trời giáng xuống, khí thế mạnh mẽ không gì sánh được, sắc mặt Hàn Trùng có chút biến đổi, nếu như Trần Huyền không ngăn được Dương Côn Bằng, như vậy hắn nhất định phải đứng ra dùng danh tiếng Hàn gia để ép Dương Côn Bằng xuống, tuyệt đối không thể để Trần Huyền gặp bất cứ bất trắc nào
Thấy Dương Côn Bằng đến, Ngô Trường Thanh đang trốn trong biệt thự sơn trang lúc này cũng đi ra, có kiêu hùng Dương Côn Bằng ra tay, thiếu niên kia hẳn phải chết không nghi ngờ
Nhát đao này từ trên không trung chém xuống, đáng sợ đến cực điểm
Bất quá trên mặt Trần Huyền vẫn không có bất kỳ biến hóa nào, nó vung đao đứng vững, nghênh đón nhát trường đao đáng sợ từ trên trời giáng xuống
Đinh
Tiếng kim loại va chạm giòn tan vang lên, trường đao trong tay Trần Huyền ứng tiếng mà gãy, sau đó nhát đao kia tiếp tục hướng mặt Trần Huyền chém tới
Có thể tưởng tượng, một khi Trần Huyền bị nhát đao này chém trúng, chắc chắn là lành ít dữ nhiều
"Huyền tử, cẩn thận..
Mặt Hàn Trùng đại biến
Bất quá ngay khi Chu Kiếm, Cao Dao, Ngô Trường Thanh ba người hưng phấn cho rằng Trần Huyền sắp bị Dương Côn Bằng một đao chém giết, chỉ thấy thân thể Trần Huyền hơi động một chút, dễ như trở bàn tay tránh được nhát đao đáng sợ này của Dương Côn Bằng
Lưỡi đao hung hăng chém trên mặt đất, để lại một vết tích đập vào mắt khiến tim đập nhanh
Dương Côn Bằng từ trên trời giáng xuống, đứng ngạo nghễ tại chỗ, hắn tay nắm một thanh trường đao đen kịt, khí thế vô tận tựa như một vị đế vương giáng lâm, xem thường Trần Huyền đứng phía trước
"Dương hội trưởng, giết tiểu súc sinh này
Ngô Trường Thanh một mặt dữ tợn hô lớn
Bất quá Dương Côn Bằng không để ý tới Ngô Trường Thanh, hắn nhìn Trần Huyền thản nhiên nói: "Có thể tránh được nhát đao vừa rồi của bản hội trưởng, ngươi xác thực có chút bản lĩnh, bất quá chỉ với chút năng lực đó mà muốn quật khởi tại Đông Lăng, e rằng ngươi hơi ảo tưởng rồi
"Ảo tưởng sao
Trần Huyền cười nói: "Nói thật, ta là người rất lười, cũng rất không thích phiền phức, đáng tiếc đám người các ngươi tự cho mình cao hơn người khác lại cứ gây sự với ta, cho nên, ta chỉ có thể ra mặt giải quyết hết những phiền toái này của các ngươi thì mới có thể sống yên ổn
Nghe thấy lời này, Chu Kiếm lập tức nói: "Đồ cuồng vọng lớn mật, dám trước mặt Dương hội trưởng ăn nói bừa bãi, hiện tại Dương hội trưởng đích thân ra tay, muốn giết ngươi quả thực còn dễ hơn giẫm chết một con kiến, mạng chó của ngươi đã sống đến đầu rồi
Cao Dao một mặt trào phúng nói: "Ta thấy có vài tên dân đen trước khi chết thì muốn càn rỡ một phen, bất quá hắn tưởng rằng như vậy có thể thay đổi kết cục hôm nay của hắn sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Hừ, tiểu bối cuồng ngôn ngông cuồng, ý của ngươi là hôm nay ngươi có thể sống sót rời khỏi sơn trang Ngô Gia này sao
Dương Côn Bằng lạnh lùng nói: "Bản hội trưởng muốn giết ngươi thật dễ như giết một con chó, bất quá thấy ngươi cũng có chút năng lực, nếu ngươi bằng lòng thần phục dưới trướng bản hội trưởng, ta ngược lại có thể cân nhắc tha cho ngươi một cái mạng chó
Nghe vậy, Chu Kiếm và Cao Dao giật mình
Chu Kiếm lập tức nói: "Dương hội trưởng, người này đã đánh bị thương rất nhiều người của Tiểu Đao Hội, hoàn toàn là không xem Tiểu Đao Hội ra gì, không coi Dương hội trưởng ra gì, sao có thể tha cho hắn mạng chó
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cao Dao cũng nói: "Dương hội trưởng, dân đen này có tài cán gì, sao có thể để hắn gia nhập Tiểu Đao Hội được
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Câm miệng, các ngươi là cái thá gì
Bản hội trưởng làm việc lẽ nào còn cần các ngươi dạy sao
Dương Côn Bằng âm trầm liếc nhìn Chu Kiếm và Cao Dao, khiến hai người bọn họ sợ đến nỗi một chữ cũng không dám nói
"Dương hội trưởng, chúng ta lúc đầu đã nói rồi, nhất định phải giết kẻ này
Sắc mặt Ngô Trường Thanh cũng rất khó coi, con mình bị Trần Huyền phế rồi, hắn nhất định phải lấy mạng chó của Trần Huyền
Trần Huyền nhếch miệng cười một tiếng, nói với Dương Côn Bằng: "Lão già, nghe ý của ngươi thì thần phục dưới trướng ngươi ta mới có thể sống sót, còn không thì chỉ có chết phải không
Dương Côn Bằng nói: "Không sai, bản hội trưởng là người quý trọng nhân tài, ngươi có thể suy nghĩ chút đi
Trần Huyền quay đầu nhìn Hàn Trùng một chút, hỏi: "Hàn đại thiếu, lão già này muốn làm lão đại của ta, ngươi thấy hắn có đủ tư cách không
Hàn Trùng cười hắc hắc nói: "Ta còn chẳng có tư cách làm lão đại của tiểu tử ngươi, hắn là cái thá gì chứ, Huyền tử, chơi hắn
"Chính ngươi nghe rồi đó
Trần Huyền lại nhìn về phía Dương Côn Bằng nói: "Nói thật, không phải Tiểu gia ta xem thường ngươi, muốn Tiểu gia thần phục dưới trướng ngươi, ngươi thật sự không đủ tư cách
"Hừ, cho ngươi đường sống ngươi không đi, xem ra ngươi muốn chọn đường chết, đã vậy thì bản hội trưởng sẽ thành toàn cho ngươi..
Dứt lời, Dương Côn Bằng cầm đao sải bước ra, trường đao đen rung rẩy, một đạo đao mang chói mắt hướng vị trí Trần Huyền bất ngờ bổ tới: "Tiểu tử, giết ngươi, bản hội trưởng chỉ cần một chiêu
Đao mang đáng sợ tựa như một đạo thiểm điện, khủng bố đến cực điểm
Chưa đến một cái hô hấp đã tới đỉnh đầu Trần Huyền
"Chết
Âm thanh khủng bố vẫn còn quanh quẩn trong trời đất, mắt thấy đao mang đáng sợ sắp chém Trần Huyền làm hai khúc, ở vị trí cách trán Trần Huyền năm centimet, cuối cùng cũng không thể tiến lên một bước
Chỉ thấy Trần Huyền một tay nâng lên, đã tóm chặt thủ đoạn cầm đao của Dương Côn Bằng
Thấy cảnh này, thần sắc Dương Côn Bằng hoảng hốt, đối mặt một đao của cao thủ Tụ Nguyên cảnh như hắn, thiếu niên này vậy mà tùy tiện nâng tay đã đỡ được, sao có thể như vậy
"Ha ha, giết ta chỉ cần một chiêu
Cái da trâu của ngươi thổi có hơi to rồi đó
Trần Huyền trào phúng cười một tiếng, sau đó đá mạnh một cước ra, nặng tựa ngàn cân, thân thể Dương Côn Bằng trực tiếp bị đá bay ra ngoài
Một màn này dọa Chu Kiếm, Cao Dao, Ngô Trường Thanh ba người suýt chút nữa thì xụi lơ
Bọn họ vừa thấy cái gì
Dương Côn Bằng nhân vật kiêu hùng trên Đạo của Đông Lăng Phủ, lại bị Trần Huyền đá bay một cước, nếu không tận mắt chứng kiến, đánh chết bọn họ cũng không tin
"Dựa vào, Trần Huyền tiểu tử này cũng quá trâu bò đi
Hàn Trùng đều bị dọa sợ, hắn vốn cho rằng Trần Huyền sẽ đánh không lại Dương Côn Bằng, nào ngờ được Dương Côn Bằng nhân vật kiêu hùng đối mặt Trần Huyền một cước đã bị đá bay
Mọi người Tiểu Đao Hội xung quanh đều kinh hãi, hội trưởng của bọn họ, cao thủ số một Tiểu Đao Hội lại bị thiếu niên kia đá bay một cước, nếu như không tận mắt thấy, đánh chết bọn họ cũng không tin
Giờ phút này càng thêm kinh hãi chính là Dương Côn Bằng, một ngụm máu tươi từ trong miệng hắn cuồng phun ra, hắn một mặt kinh hãi ngẩng đầu nhìn Trần Huyền, thiếu niên này rốt cuộc là ai
Mình là cao thủ Tụ Nguyên cảnh, mà lại đã tiến vào Tụ Nguyên cảnh từ nhiều năm trước, chỉ cần thêm mấy năm nữa có lẽ sẽ thành cao thủ Thiên Vương cảnh, nhưng thiếu niên này lại vẫn có thể một cước đá bay hắn, thậm chí một cước này đã trọng thương hắn, đối phương chẳng lẽ đã là Thiên Vương cảnh sao
"Ha ha, Dương hội trưởng, xem ra vị hội trưởng Tiểu Đao Hội của ngươi, nhân vật kiêu hùng của Đông Lăng phủ có chút hữu danh vô thực rồi
Trần Huyền vừa mỉm cười vừa bước về phía Dương Côn Bằng, nói: "Vừa rồi ngươi muốn mạng chó của ta, không biết hiện tại ta có thể muốn mạng chó của ngươi không
Nghe thấy lời này, dù là một kẻ tàn nhẫn như Dương Côn Bằng cũng sợ đến phát run, hắn tại Đông Lăng phủ cố gắng mấy chục năm mới có thành tựu bây giờ, sao hắn lại muốn chết
"Xin Trần gia tha mạng
Ngay lập tức, một màn khiến tất cả mọi người tại đây đều chấn kinh xuất hiện, chỉ thấy kiêu hùng Dương Côn Bằng không chút do dự, trực tiếp quỳ xuống trước mặt Trần Huyền!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.