Sư Nương, Xin Tự Trọng

Chương 91: Hành hung ác thiếu




Chương 91: Hành hung ác thiếu
Nhìn thấy thiếu niên giơ tay lên, vẻ mặt rạng rỡ, những khách đang ăn ở quán nướng nhao nhao kinh ngạc, tên này điên rồi sao
Lại dám xen vào chuyện của mấy cậu ấm con nhà giàu
Lão Chu và Tú Tú cũng hết sức ngạc nhiên, kinh hãi nhìn Trần Huyền, thiếu niên này.....
Chỉ có Giang Vô Song và Hàn Trùng sắc mặt rất bình tĩnh, đối với những tên ác thiếu ức hiếp kẻ yếu như Từ thiếu, bọn họ rất không vừa mắt, cho dù Trần Huyền không ra tay, bọn họ cũng sẽ cho đám người này một bài học
Lão Trần đầu híp mắt nhìn Trần Huyền, đôi mắt đục ngầu, dường như đã trải qua vô số tang thương, nơi sâu thẳm lóe lên một tia tinh quang, khiến người khác không biết ông đang nghĩ gì
“Mẹ kiếp, thằng chó tạp chủng, lại dám đánh bọn tao, Từ thiếu, chơi chết nó!” “Đồ không biết sống chết, tao muốn mạng chó của mày!” “Dám xen vào chuyện của bọn tao, cầm vũ khí, chơi chết nó!” Đám thanh niên đi theo bên cạnh Từ thiếu nhao nhao tức giận, từng người quay lại xe lấy ra gậy bóng chày
Từ thiếu xoa xoa vết máu chảy xuống trên trán, mặt hắn dữ tợn nói với Trần Huyền: “Ở Đông Lăng phủ này còn chưa có mấy người dám đụng vào Từ Thiên tao, càng không ai dám làm tao Từ Thiên đổ máu, mẹ nó mày thật vinh hạnh khi là kẻ đầu tiên, nhưng cũng tuyệt đối là kẻ cuối cùng, đánh chết nó cho tao!” Chỉ trong nháy mắt, theo lệnh của Từ thiếu, mấy thanh niên bên cạnh cầm gậy bóng chày lao về phía Trần Huyền
“Tên này xong rồi!” Khách trong quán nướng trong lòng run rẩy, chọc vào đám ác thiếu này, đây chắc chắn phải trả giá đắt
“Cẩn thận......” Tú Tú kinh hô
Nhưng ngay lúc những gậy bóng chày sắp rơi vào người Trần Huyền, thì thấy Trần Huyền một tay đập mạnh xuống bàn, mấy xiên nướng lập tức bắn ra, toàn bộ đều găm vào đùi đám người kia
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trong nháy mắt, đám thanh niên cầm gậy bóng chày chuẩn bị nện xuống Trần Huyền lần lượt ngã xuống trước mặt Trần Huyền, ôm chân kêu la thảm thiết
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thấy cảnh này, mọi người kinh hãi
“Ngọa Tào, tên này vậy mà là cao thủ thâm tàng bất lộ!” “Mấy xiên nướng mà đánh ngã cả đám tay cầm gậy, chẳng lẽ tên thiếu niên này là cao thủ võ lâm ẩn mình trong phố xá như trên phim ảnh?” Lão Chu và Tú Tú cũng kinh ngạc, cảnh tượng như chỉ thấy trên phim ảnh, bọn họ lần đầu được chứng kiến, thiếu niên kia vậy mà lợi hại đến thế
Thấy đàn em của mình đều bị đánh ngã, Từ Thiên sợ đến người run rẩy, vội vứt gậy bóng chày trong tay chuẩn bị chạy trốn, đừng nhìn vẻ mặt ngông cuồng, không coi ai ra gì của hắn, kỳ thực hoàn toàn là một kẻ tham sống sợ chết, gặp phải hạng người hung ác động một chút là đòi lấy mạng người như Trần Huyền, hắn có nhiều tiền cũng vô dụng
“Đứng lại, ta cho phép ngươi đi sao?” Trần Huyền chậm rãi đứng dậy
Từ Thiên người run lên, đứng tại chỗ không dám nhúc nhích, mạnh nuốt nước bọt nói: “Huynh đệ, chuyện vừa rồi xin lỗi, ta là người của Từ gia thuộc Từ Thị Tập Đoàn, nể mặt chút đi được không?” “Nể mặt ngươi?” Trần Huyền cười, hắn cầm lấy một chai bia bước tới: “Ngươi tính là cái thá gì
Muốn ta nể mặt, ngươi xứng sao?” Nói xong, Trần Huyền trực tiếp dùng chai bia đập vào đầu Từ Thiên, lần này, lập tức làm Từ Thiên choáng váng, nằm trên mặt đất kêu la thảm thiết, máu tươi chảy ròng trên trán
Thấy Trần Huyền ra tay quyết đoán, hung ác như vậy, những người ở đây đều chấn động, vừa rồi bọn họ còn cảm thấy Từ Thiên và đám ác thiếu đáng sợ, còn bây giờ, Trần Huyền trong mắt bọn họ càng thêm đáng sợ
Dù sao, lúc này hắn ra tay đánh một đám ác thiếu nhà giàu có bối cảnh hùng hậu, không có gan Hùng Tâm Báo Tử, sao dám làm chuyện không muốn sống thế này
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Đáng chết, hỗn đản, ta là người của Từ Thị Tập Đoàn, lũ dân đen các ngươi dám đụng đến tao, mày chết chắc......” Từ Thiên mặt mày đau đớn bò dậy, ánh mắt oán độc nhìn Trần Huyền
“Ồ, còn dám uy hiếp ta......” Vừa nói, Trần Huyền nhặt lên một vỏ chai rượu trên mặt đất
Thấy hành động của Trần Huyền, Từ Thiên sợ đến tiểu ra quần, hắn lần đầu gặp người hung ác như vậy, trực tiếp sợ hãi, quỳ xuống cầu xin tha thứ: “Đừng, đừng mà, huynh đệ, tôi sai rồi, tôi không nên uy hiếp anh, xin đừng đánh nữa......” “Thật sự biết sai?” Trần Huyền cân nhắc vỏ chai rượu trong tay
“Huynh đệ, tôi thật sự biết sai.” “Sai ở chỗ nào?” “Huynh đệ, tôi không nên uy hiếp anh, không nên động vào anh......” Nghe vậy, Trần Huyền cười lạnh nói: “Xem ra ngươi vẫn chưa nhận ra sai lầm của mình, người ngươi nên xin lỗi không phải là ta, mà là nàng......” Trần Huyền chỉ vào Tú Tú ở phía xa, lạnh lùng nói với Từ Thiên: “Xin lỗi cô nương này đi, nếu cô ấy có thể tha thứ cho ngươi, vậy tiểu gia hôm nay sẽ bỏ qua cho cái mạng chó của ngươi.” “Nếu như không thể......” Trần Huyền nhìn vỏ chai bia trong tay, nói: “Vậy hôm nay ngươi phải chết dưới miệng chai này.” Thấy vậy, Tú Tú ánh mắt phức tạp nhìn Trần Huyền, trong lòng cảm động đồng thời, cũng cảm thấy ngũ vị tạp trần, mấy năm gần đây hai mẹ con nương tựa vào nhau mà sống, chưa từng có ai đối tốt với họ như vậy
Từ Thiên sắc mặt cứng đờ, nhưng vì có thể sống sót, hắn tự nhiên không dám chống lại Trần Huyền, lập tức nói với Tú Tú: “Cô nương, là do tôi Từ Thiên có mắt không tròng, sau này tôi không dám tìm cô gây phiền phức nữa, cầu xin cô giúp tôi xin anh kia, để anh ấy thả tôi đi......” Tú Tú trong lòng thở dài, nói: “Nếu sau này anh thực sự không tìm tôi gây phiền phức nữa, thì tôi sẽ bảo ân nhân thả anh.” “Cô nương, không dám, về sau tôi không dám nữa đâu!” Trần Huyền ném vỏ chai bia xuống đất, nói: “Nhớ kỹ lời ngươi đã nói, nếu để ta biết ngươi còn dám tới tìm cô nương này gây phiền phức, vậy lần sau ta cam đoan sẽ đưa ngươi xuống gặp Diêm vương gia, cả chó của ngươi cũng thế, cút đi!” Nghe vậy, Từ Thiên đến cả lời hung ác cũng không dám nói, trực tiếp bỏ chạy, đám thanh niên đi cùng hắn cũng lảo đảo chạy ra khỏi quán nướng
Nhìn thấy đám ác thiếu thảm hại bỏ đi, ngay lập tức, cả quán nướng và các quầy hàng xung quanh vang lên tiếng vỗ tay như sấm, mọi người đều ném cho Trần Huyền ánh mắt kính nể
Thấy thế, Lão Chu vung tay lên, hào sảng nói: “Mọi người, để cảm tạ vị tiểu huynh đệ đã đánh đuổi đám ác thiếu, hôm nay ta miễn phí cho mỗi bàn ở đây một két bia.” Nghe Lão Chu nói vậy, không khí tại hiện trường lại náo nhiệt hẳn lên
Lúc này, thấy Tú Tú đi đến trước mặt Trần Huyền, cúi đầu thật sâu nói: “Đa tạ ân nhân!” Trần Huyền vội đỡ nàng dậy, cười nói: “Đừng khách sáo, ta chỉ là ngứa tay, muốn tìm người đánh nhau thôi, bây giờ đỡ rồi cũng đánh, cũng gọi là hả giận.” Nghe vậy, Hàn Trùng đứng lên cao giọng nói: “Lão Chu, cho ta thêm hai phần hoa quả khô ở đây, mặt khác, hôm nay ở đây bao nhiêu tiêu ta trả hết, mẹ nó, vừa rồi nếu không phải Huyền tử xuất thủ trước, tao đã muốn xông lên đánh nát trứng bọn chúng.” Đám người ồn ào cười lớn
Trên đường đi đến Thị Y viện, Từ Thiên ôm đầu mình, không ngừng gào thét: “Đáng chết hỗn đản, tao nhất định phải khiến mày sống không bằng chết!” “Từ thiếu, mối thù này chúng ta nhất định phải trả lại.” “Truy ra cho tao thằng nhãi đó, ngoài ra, gọi cho Khuê ca, tao muốn chơi chết nó!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.