Sử Thượng Tối Cường Chuế Tế (Chàng Rể Mạnh Nhất Lịch Sử)

Chương 232: Sự lựa chọn của Trương Xung! Lãng gia vượt quá giới hạn với công chúa cọp cái!






Chương 232: Sự lựa chọn của Trương Xung
Lãng gia vượt quá giới hạn với công chúa cọp cái
Ước chừng một lúc lâu sau, mắt của Trương Xung mới dần dần khôi phục tiêu cự, thấy rõ ràng con trai trước mắt
Lúc này mở mắt, thực sự giống như vừa được sinh ra lần nữa vậy
- Sưng ruột, bệnh nan y như vậy, cũng có thể trị được sao
Trương Xung yếu ớt nói, ông đương nhiên biết mình đây bị bệnh gì, cảm thấy lần này đã hẳn phải chết không thể nghi ngờ
Trương Tuân mừng đến chảy nước mắt
Lúc này bất luận ngôn ngữ nào đều không cách nào hình dung sự vui mừng trong lòng gã
Nguyên bản toàn bộ thế giới của gã phải sụp đổ, ngọn núi sừng sững trong lòng bị lật úp
Lúc này cha lại sống trở về
Thẩm Lãng từng nói chỉ tiêu đầu tiên rất quan trọng, bệnh nhân có thể tỉnh lại sớm hay không, hôm nay vừa qua mấy canh giờ, phụ thân lại thực sự chiến thắng ma bệnh tối tăm kia mà thức tỉnh
- Là Thẩm Lãng cứu phụ thân đó, rõ ràng kỹ thuật thần kỳ, xuất thần nhập hóa
Cho tới bây giờ Trương Tuân cũng cảm thấy hoàn toàn không thể tin nổi
Biết Thẩm Lãng trí gần như yêu, nhưng thật không ngờ lại lợi hại như vậy, chứng nan y như sưng ruột đều có thể trị hết
Hơn nữa còn dùng cách không thể tưởng tượng nổi mà cứu trị
Nghe được lời Trương Tuân nói xong, Trương Xung không khỏi kinh ngạc, ánh mắt trở nên vô cùng phức tạp
Tiếp đó lại thở phào nhẹ nhõm thật dài
Thế giới này rõ ràng tạo hóa trêu người, thật không ngờ sau cùng kẻ cứu vãn tánh mạng mình dĩ nhiên lại là địch nhân lớn nhất trước kia
- Trương công cuối cùng tỉnh lại, vậy tánh mạng này cuối cùng đã giữ được phân nữa
Thẩm Lãng đi đến
Trương Tuân lúc đầu nghĩ phải lạy xuống, nhưng chung quy không có quỳ
Đại ân đã không thể nói cảm tạ
Trương Xung nhìn Thẩm Lãng, nét mặt giống như có chút phức tạp, lập tức khó có thể mở miệng
Đời này ông từng quỳ với quốc quân, từng cảm kích Chúc Nhung, từng cảm kích Vương thúc Ninh Khải Vương v.v..
Nhưng còn chưa có nhận ân tình lớn đến thế, ơn cứu mạng
Vì không biết nói gì, trong lúc nhất thời khuôn mặt mệt mỏi của ông có chút xấu hổ
- Thẩm công tử muốn tiêu diệt họ Tô, tiến hành đến bước nào rồi
Cuối cùng, Trương Xung nói ra một câu, hiển nhiên vẫn là nói chuyện chính sự
Thẩm Lãng đếm trên đầu ngón tay nói:
- Có thể còn có mười ba ngày, sẽ phải quyết chiến
Bên cạnh Trương Tuân nghe đến ngạc nhiên, Ngũ vương tử Ninh Chính cũng không khỏi bị kinh ngạc
Quyết chiến sao có thể đếm rõ đến cả ngày kia chứ
Then chốt Trương Xung lúc này địch ta khó phân, ngươi lại cùng ông ta nói rõ ràng như vậy à
Trương Xung ngẫm lại một hồi nói:
- Là để đối phương động thủ trước, tiếp đó tuyệt địa phản kích
Thẩm Lãng chịu phục rồi
Cùng người thông minh như vậy nói chuyện thật sự là đỡ mất sức rất nhiều
Thẩm Lãng chỉ nói đến mười ba ngày, Trương Xung liền kết luận về trận quyết chiến của Thẩm Lãng cùng Tô Nan, chắc hẳn là Tô Nan động thủ trước
Phương diện suy luận này quan hệ đặc biệt phức tạp
Bây giờ quốc quân ưa thích Thẩm Lãng, như vậy muốn giáng xuống một đòn trí mạng vào Thẩm Lãng, nhất định phải chọn ngay lúc quốc quân tức giận
Quốc quân người này cay nghiệt thiếu tình cảm, thích nhất giận cá chém thớt
Khi ngươi muốn hại người khác, nhất định phải thừa dịp lúc tên đó nổi giận, như vậy có thể làm ít công to
Nếu Thẩm Lãng chủ động công kích Tô Nan, sẽ chọn ngay lúc quốc quân mừng rỡ, bởi vì trong lòng quốc quân chẳng hề thích Tô Nan
Mà Tô Nan thì trái lại
Ngay sau đó, Trương Xung nói:
- Lần này quốc quân cùng Ngô vương cùng đi săn vùng biên giới, ngươi không xem trọng, ngươi cảm thấy quốc quân sẽ thua sao
Thẩm Lãng gật đầu, lại một lần nhìn mà than thở
Trương Xung chính là Trương Xung, dù cho mới tỉnh lại sau bạo bệnh mà não vẫn sắc bén như thế nhạy cảm
Ông ta vừa mới giảm sốt, đúng lý não phải lộn xộn
Trương Xung gật đầu đáp:
- Ta cũng cảm thấy như vậy, lúc trước mỗi một lần cùng đi săn Ngô vương thua chẳng qua là tỏ ra yếu kém mà thôi
Hôm nay Việt quốc của chúng ta rơi vào vũng bùn chiến tranh với phản loạn nước Nam Ẩu, Ngô vương sẽ mượn cơ hội bộc lộ cường thế, cho nên lần này cùng đi săn, quốc quân thất bại
Không chỉ có Trương Xung nhìn thấu, Tô Nan cũng đã nhìn ra
Suốt khoảng thời gian mười mấy ngày nay, Tô Nan cùng Thẩm Lãng đình chiến, hưởng thụ thời khắc yên lặng hiếm hoi
Cũng chẳng phải ngưng chiến, cũng chẳng phải ai đó đi liếm vết thương
Màn giao thủ trước đó, Thẩm Lãng thắng một trận nho nhỏ, nhưng đôi bên người nào cũng không có thụ thương
Sở dĩ tạm dừng, chính là đợi kết quả quốc quân cùng Ngô vương đi săn
- Ngươi có kẽ hở sao
- Trương Xung hỏi
- Đúng
- Thẩm Lãng gật đầu đáp:
- Hơn nữa còn là kẽ hở phương thức bình thường không cách nào bù đắp, là loại kẽ hở trong nháy mắt có thể đưa vào chỗ chết
Nếu không cách nào bù đắp, vậy cứ khoét nó lớn ra, tiếp đó rót đầy độc dược, phản đòn trí mạng cho kẻ địch
Trương Xung ngẫm lại một hồi, tiếp đó gật đầu đáp:
- Ta có thể nhắm chừng
Tiếp tục, Trương Xung lại nói:
- Thẩm Lãng nhà ngươi chơi đòn quá hiểm, một trận chiến này thắng bại cơ hồ là trong khoảnh khắc, sẽ rất hiểm ác đáng sợ
Vì sao Thẩm Lãng vừa nói, Trương Xung cũng biết là cái kẽ hở nào
Bởi vì Thẩm Lãng lúc trước là địch nhân lớn nhất của Trương Xung, mỗi một sơ hở trên người Thẩm Lãng đều bị ông ta nghiên cứu qua vô số lần
Cái kẽ hở trí mạng, Trương Xung đương nhiên biết
Chỉ bất quá, ông ta cân nhắc hết lần này đến lần khác sau đó vẫn cho là vô ích
Bởi vì có một số việc Tô Nan có thể làm, Trương Xung không thể
Không chỉ là vấn đề ranh giới cuối cùng, hơn nữa còn là vấn đề thuộc tính nhân vật
Thẩm Lãng nói:
- Trương công cho rằng trận chiến này, phần thắng của ta như thế nào
Trương Xung suy nghĩ một lúc lâu nói:
- Ngươi vạch kế hoạch lâu như vậy, từng bước tính toán, phần thắng đương nhiên không nhỏ
Nhưng là muốn một phát lật đổ Tô Nan quá khó khăn, người này kinh doanh vài thập niên, ở trong triều căn cơ quá lớn, then chốt hắn lũng đoạn toàn bộ ngoại giao Khương quốc, Tô Nan trút ngược, Khương quốc sẽ phải làm khó dễ
Hôm nay chiến cuộc nước Nam Ẩu đã vô cùng lo lắng như thế, một khi Khương quốc thêm vào, hậu quả khó lường, trừ phi..
Tức khắc Trương Xung câm miệng không nói, trông về phía Thẩm Lãng, lộ ra ánh mắt không thể tin nổi
Trừ phi Khương quốc nội loạn, ốc còn không mang nổi vỏ ốc
Ông ta ở bên trong Đại Lý tự, hai lỗ tai với chính sự phía ngoài đã không nghe thấy, duy nhất có thể thấy chính là thơ của con trai Trương Tuân đích thân viết
Dù cho những thư này cũng là bị Đại Lý tự chọn lựa lấy, nhiều lần làm khó dễ xong xuôi, mới đưa đến trong tay ông
Nhưng chuyện lớn như vụ Thẩm Lãng đi sứ Khương quốc, ông vẫn biết
Thẩm Lãng gật đầu một cái:
- Khương quốc sẽ nhanh chóng loạn thôi
Trương Xung lại nói:
- Còn cái chuyện võ sĩ Khương quốc đốt cháy Thần miếu này
Thẩm Lãng lại gật đầu một cái rồi đáp:
- Cũng là ta gây nên
Trương Xung khiếp sợ, không thể tin nổi
Bên cạnh Trương Tuân không khỏi kinh ngạc, Thẩm Lãng ngay cả chuyện bí mật thế này mà nói hết ra
Phải biết rằng nhà họ Trương cũng xem như là kẻ địch của hắn mới đúng
Thẩm Lãng đâu chỉ ở trước mặt nhà họ Trương nói ra, thậm chí còn ở quốc quân cùng Tô Nan nói ra
Mấu chốt là Trương Xung biết càng nhiều bí mật của Thẩm Lãng, những bí mật trí mạng đó còn nhiều hơn so với chuyện đốt cháy Thánh miếu
Trương Tuân bên cạnh hỏi:
- Nói như thế, Thẩm huynh để người nước Khương đốt cháy Thánh miếu, không phải là vì cứu Kim Mộc Thông sao
Thẩm Lãng đáp:
- Tiện tay thôi, một mũi tên trúng hai con nhạn
Trương Xung nhắm mắt lại, khó nén chấn động trong lòng
Ông ta lúc này vẫn hơi sốt, nhưng cuối cùng vẫn là hạ từ một cơn sốt cao, cảm giác lành lạnh thoải mái
Mặc dù đầu có hơi choáng, nhưng cũng không phải cản trở suy nghĩ
Toàn bộ kế hoạch của Thẩm Lãng được xâu chuỗi trong đầu ông, trong nháy mắt trở nên rõ ràng
Bước đầu tiên đốt cháy Thánh miếu, bước thứ hai đi sứ Khương quốc, bước thứ ba triều đình quyết chiến, bước thứ tư tiêu diệt họ Tô
Lợi hại
Thật lợi hại
Một vòng chụp một vòng, thời gian thậm chí chính xác đến trong vòng vài ngày
Hơn nữa lợi dụng thảm họa thiên tai cùng đại cục
Bệnh đậu mùa Khương quốc bùng lên, quốc quân cùng đi săn
Chỉ cần kẹp hai mốc thời gian này, là có thể dụ địch vào tròng
Một khi biết người biết ta, liền trăm trận trăm thắng
Lần trước ở thành Huyền Vũ, Thẩm Lãng chính là như vậy đi một bước nhìn ba bước, bốn bước, mới vừa rồi thắng thật lớn
Đương nhiên, Trương Xung cũng đi một bước nhìn ba bước, bốn bước
Đôi bên cơ hồ là hạ nước cờ sáng, kết quả Thẩm Lãng vận khí tốt hơn một chút, sau cùng mới đại hoạch toàn thắng
Lúc này đây, Tô Nan có thể biết tỏng ván cờ Thẩm Lãng à
Hơn nữa, Thẩm Lãng dám can đảm biểu hiện sơ hở trí mạng của mình cho kẻ địch
Loại độc ác quả quyết này, quả thật làm cho người xem thế là đủ rồi
Thẩm Lãng nói:
- Trương công, như thế lật đổ Tô Nan đủ chưa
Trương Xung nói:
- Khiến cho quốc quân hận thù cá nhân đã đủ rồi, thế nhưng công nghĩa còn chưa đủ
Thẩm Lãng nói:
- Ta còn có một món đồ, là người đời trước họ Tô phạm sai lầm lầm, tuyệt đối sẽ kích thích vảy ngược quốc quân
Trương Xung nói:
- Vậy vẫn là tư oán, bất kỳ một cái nào quyền thần ngã xuống, đều cần một đại nghĩa
Thẩm Lãng gật đầu, quả thực như thế
Muốn để Tô Nan rơi đài trong triều, quan trọng nhất là phải khiến cho quốc quân có hận thù cá nhân, nhưng đại nghĩa cũng rất trọng yếu
Luôn luôn có một tội danh nghe vào cao hơn
Tô Nan dù sao cũng là Thái tử Thiếu Bảo, đại tướng quân Trấn Quân, phó sứ Xu Mật Viện, đầu sỏ trong triều
Trương Xung nói:
- Đại nghĩa lật đổ hắn ta có, hơn nữa chứng cứ vô cùng xác thực
Thẩm Lãng không khỏi kinh ngạc
Trương Xung nói:
- Ta là tiên phong tân chính, mà trong lòng ta mục tiêu số một cũng không phải là phủ Bá Tước Huyền Vũ, mà là phủ Hầu tước Trấn Viễn
Họ Tô mới là đầu sỏ quý tộc lâu đời, tân chính nếu đánh được hắn, ý nghĩa mới càng thêm trọng đại, thật sự là quốc quân bắt không được họ Tô, mới có thể chọn gia tộc họ Kim động thủ
Tiếp tục Trương Xung nói:
- Mười ba này, còn có mười ba ngày
Trận quyết chiến ngươi và Tô Nan vẫn là quá hiểm, ngươi trong triều gần như không có bất kỳ minh hữu
Như vậy đi, ta cũng tới
- Ngài cũng tới
Ta và Tô Nan ác chiến, ngài cũng tới
Trương Xung nói:
- Cuối cùng ta cũng là tân chính tiên phong
Thẩm Lãng tức khắc khom người lạy xuống nói:
- Cảm ơn Trương công
..
Lưỡi dao sắc bén của Khổ Đầu Hoan đè sát cổ Từ Thiên Thiên, vài lần muốn cắt cho xong rồi
Cái nguyên tắc gì
Thời khắc mấu chốt còn nói cái nguyên tắc gì
Gã vài lần muốn cắt bỏ đầu Từ Thiên Thiên
Thế nhưng trong cánh tay như có chèn tảng đá, căn bản là chém không được
Từ Thiên Thiên tiếp tục nói:
- Ngươi muốn cái gì
Người đàn ông của ra có thể cho ngươi
- Câm miệng, ngươi câm miệng cho ta
- Khổ Đầu Hoan khàn giọng
Khổ Đầu Hoan ta đây cả đời giết người vô số, một người đàn bà coi là cái gì
Chỉ giết người ác, không giết người già phụ nữ và trẻ em, chỉ chỉ là một khẩu hiệu mà thôi, làm sao ngươi cũng tưởng thật hả
Phía tây Tam Nhãn Tà, phía đông Khổ Đầu Hoan
Mọi người đều là kẻ ác, ngươi còn ra vẻ thánh nhân gì hả
Giết nàng, giết nàng coi như là hoàn thành
Ước chừng nổi lên dũng khí rất lâu, lưỡi đao sắc bén của Khổ Đầu Hoan chợt chém xuống
- Rầm..
Đầu giường Từ Thiên Thiên trực tiếp bị chặt một đường, tóc cũng bị cắt đứt một mớ
- ........
Khổ Đầu Hoan phẫn nộ gào thét, gã vẫn không hạ thủ được
- Ngươi cút vào phủ Hầu tước Huyền Vũ đi
Tiếp đó, hắn trực tiếp cũng chỉ muốn xoay người ra đi, mang đi tấm bảng Từ Tú Thiên Nam kia
Từ Thiên Thiên lúc này ngược lại đuổi theo
- Khổ Đầu Hoan, ngươi muốn cái gì
- Không liên quan gì đến ngươi
Từ Thiên Thiên nói:
- Ngươi đi kinh đô tìm Thẩm Lãng, tên cặn bã này rất lợi hại, ngươi mặc kệ muốn cái gì, hắn cũng có thể đưa cho ngươi được
Đệch
Vừa rồi còn luôn miệng nói người đàn ông của ra
Mà bây giờ liền biến thành cặn bã
Từ Thiên Thiên ngươi đây đổi giọng cũng quá nhanh đi
Đàn bà vốn rất thực dụng, dùng xong liền ném xuống
Khổ Đầu Hoan đã ra cửa, Từ Thiên Thiên ngược lại còn đuổi theo ra cửa
- Khổ Đầu Hoan ngươi đừng đi
Khổ Đầu Hoan tức khắc muốn nổi giận:
- Con đàn bà kia, ngươi không nên quá quá phận, ngươi còn dám đuổi theo không cho ta đi
Không sợ chết à
Từ Thiên Thiên nghiêm túc nói:
- Khổ Đầu Hoan, chúng ta cũng là người đàng thương phải ở trong bóng tối, ta xem như được Cừu Yêu Nhi cứu vãn
Ngươi cũng cần một người cứu lại, ngươi là một người anh hùng, ta không biết ngươi gặp cái gì, thế nhưng xin ngươi đi tìm Thẩm Lãng được không
Hắn sẽ giúp ngươi
Khổ Đầu Hoan nổi giận, nói giọng khàn khàn:
- Lão tử không cần bất luận kẻ nào giúp
Tiếp đó gã nhún chân một phát, hình dáng trong nháy mắt biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi
..
Kinh đô nước Việt
- Trương Xung cứu sống rồi sao
- Quốc quân tức khắc kinh ngạc không thể tin nổi
Lê Chuẩn công công nói:
- Thiên chân vạn xác, Thẩm Lãng cứu sống Trương Xung, hiện đã bớt sốt, người cũng đã tỉnh lại
Quốc quân nói:
- Người này lại có y thuật cao như vậy
Thật là làm cho người khác không thể tin nổi hả
Lê Chuẩn Đại công công nói:
- Cũng không phải sao, sưng ruột là bệnh nan y, lại cũng có thể trị
Quốc quân không khỏi nhớ tới vợ chính của mình, nàng lúc đó chính là bị viêm ruột thừa mà chết
Nếu như lúc đó Thẩm Lãng ở đây, nàng có thể cũng sẽ không chết đi
Nhưng mà, dù cho chữa hết chứng sưng ruột của nàng, nàng có thể vẫn là sẽ buồn bực sầu não mà chết
Cái thằng nhỏ Thẩm Lãng này, đầu tiên là chữa hết bệnh cho Ninh La, sau đó đến Ninh Diễm, hôm nay lại chữa hết Trương Xung
Tiểu tử này y thuật quả thực thần kỳ, xuất thần nhập hóa
Quốc quân hạ chỉ nói:
- Không nên lộ ra, coi như làm Trương Xung không có bị sưng ruột, giết hết những tên cai tù, lính canh trông chỗ Trương Xung ở Đại Lý tự
- Vâng
- Lê Chuẩn đáp
Quốc quân cầm lấy cái ý chỉ lúc trước định ra
Lúc đầu suy nghĩ Trương Xung vừa chết, phong ý chỉ này lập tức đưa qua
Hôm nay xem ra, ý chỉ này không cần
- Một lần nữa tiếp chỉ, vụ án Trương Xung tham ô quốc khố, đơn thuần giả dối hư ảo, tin vịt bịa đặt, bắt những người liên quan đến vụ vu cáo
Trương Xung vô tội thả ra, phục hồi nguyên chức
Lê Chuẩn Đại công công tức khắc dập đầu đáp:
- Vâng
Giọng của ông còn hơi hơi có chút run rẩy
Quốc quân không khỏi hướng ông ta nhìn lại một cái:
- Ngươi tính làm trò gì vậy
Lê Chuẩn phân bua:
- Không, không có gì
Lê Chuẩn chỉ trung thành với quốc quân, cho nên đối với quan viên trung quân có hảo cảm nhiều nhất
Đối với chuyện Trương Xung gặp chuyện bất bình, ông đương nhiên cũng đặc biệt khó chịu, chỉ bất quá thái giám không được tham gia vào chính sự, bất luận mọi cử động, tiếng nói của ông phải phục tùng ý chỉ của quốc quân
Cho nên nửa năm qua, một câu xin tha cũng không dám nói, nhưng hôm nay Trương Xung phục hồi nguyên chức, ông ta vẫn còn có chút kích động
..
Đại thái giám Lê Chuẩn đi tới nhà họ Trương tuyên chỉ
- Vụ án Trương Xung tham ô quốc khố, đơn thuần vu cáo, giả dối hư ảo, vô tội thả ra, phục hồi nguyên chức, khâm thử
Thân thể khô gầy của Trương Xung quỳ rạp trên đất, run rẩy nói:
- Thần tạ ơn
Đại công công Lê Chuẩn tiến lên đỡ ông ta lên:
- Trương đại nhân dưỡng bệnh thật tốt, bên cạnh bệ hạ không thể thiếu thần tử như ngài đâu
Trương Xung chắp tay nói:
- Cảm ơn Lê công công
Lê Chuẩn cầm cánh tay khô gầy của Trương Xung một cái, tiếp đó rời đi
..
Tin tức Trương Xung phục hồi nguyên chức trong nháy mắt truyền khắp toàn bộ triều đình
Rất nhiều quan viên nhịn không được xuýt xoa, kỳ ngộ của người này khó mà nói hết được
Nửa năm qua này xem như là Trương Xung thảm nhất, vô duyên vô cớ bị giam ở bên trong ngục giam Đại Lý tự, mắt thấy cả đời đều không ra được
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hơn nữa còn bị trọng bệnh, mắt thấy lại phải chết
Kết quả thật chẳng ngờ không chỉ còn sống, ngược lại còn phục hồi nguyên chức
Chân chính là tuyệt địa cầu sinh
Từ đó về sau, Ngự Sử Đài có thêm một Hữu Đại Phu
Ngự Sử Đại Phu Vương Thừa Trù có chút cau mày, hy vọng Trương Xung lanh lợi một chút
Chức vị này của ngươi chỉ là quá độ mà thôi, tuyệt đối không nên gây chuyện chiếm quyền
Ngự Sử Đài chỉ có thể có một tiếng nói, một người thủ lĩnh, vậy chính là Vương Thừa Trù ta đây
..
Hai ngày sau, quốc quân rời khỏi kinh đô, đi đến đường biên giới cùng Ngô vương đi săn
Cái gọi là cùng đi săn, chính là ba trận luận võ kiểu khác
Ngô Việt hai nước quanh năm đại chiến, hai mươi mấy năm trước bởi vì kịch biến Diễm Châu, Biện Tiêu mang theo mười vạn đại quân nam đầu Việt quốc, khiến nước Ngô thất bại thảm hại
Từ đó về sau, nước Ngô luôn luôn nghỉ ngơi lấy lại sức, sẽ không có sẽ bùng lên đại chiến
Thế nhưng vùng biên giới hai nước xung đột không ngừng, tranh đấu không ngừng
Con người trời sinh hiếu chiến, không có biện pháp thay đổi
Hai nước nếu không thể qua lại thân thiết, vậy luôn luôn đấu cho thắng thua, nhưng không thể nổ ra chiến tranh thật sự
Phải làm gì bây giờ
Hai vị quốc quân ở vùng biên giới cùng đi săn
Văn đánh cờ, võ chém giết
Văn đánh cờ, chính là hai cái quốc quân chơi cờ
Võ chém giết, chính là hai nước phái ra kỵ binh tinh nhuệ, ở trên một bãi đất trống đối đầu chém giết
Đây cũng là truyền thống cũ của quý tộc
Hai nước Ngô Việt, cách mỗi năm năm một lần quốc quân cùng đi săn
Lúc trước mỗi một lần, Việt quốc đều thắng thật lớn, tăng mạnh quốc uy
Ninh Nguyên Hiến rất cao cờ, mỗi một lần cũng có thể giết cho Ngô vương quăng mũ cởi giáp
Kỵ binh của Việt quốc, cũng mỗi một lần cũng có thể đánh bại kỵ binh nước Ngô
Tầm hai mươi mấy năm, cũng là như thế
Nhưng Ninh Nguyên Hiến làm không biết mệt, ông ta là một người thích hư vinh cỡ nào
Hận không thể để toàn bộ người trong thiên hạ đều biết, Ninh Nguyên Hiến ta đây thành tựu về văn hoá giáo dục võ công mọi thứ đứng đầu, Việt quốc của ta mới thật sự là chúa tể phương Nam
Mà nay năm, ông ta càng coi trọng chuyện thắng bại đi săn này hơn nữa
Bởi vì nước Nam Ẩu phản loạn đã đánh hơn một năm, đến bây giờ tình hình chiến đấu cũng rất đáng lo ngại, không có bất kỳ khả quan nào cả
Quốc quân trước sau đã phối hợp vào hai mươi lăm vạn đại quân tiến vào nước Nam Ẩu
Thế nhưng đám ác ôn tộc Sa Man đám kia giống như chết không xong vậy, liên tục không ngừng thêm vào chiến trường
Hơn nữa tên súc sinh vua Căng kia, lại càng đánh càng lợi hại, lại còn có cảm giác một vị vua tài trí mưu lược kiệt xuất
Đáng sợ hơn là, càng lấn sâu vào chiến cuộc, quan hệ nước Nam Ẩu cùng tộc Sa Man lại trở nên thân mật hơn nữa
Đám ác ôn tộc Sa Man này lại càng ngày càng tán thưởng vua Căng, lại có loại ý kiến muốn tôn sùng gã thành lãnh tụ tộc Sa Man mới chết
Ở thời khắc mấu chốt này, quốc quân nhất cần một trận thắng lợi vang dội, đề chấn quân uy
Lần trước đi sứ Khương quốc thắng lợi, đã bị ông ta nổ thành công trạng lớn
Mà lần này quốc quân cùng đi săn, vậy càng trọng yếu hơn
Nếu là ở cùng đi săn, ông ta đánh bại Ngô vương, vậy có thể tiếp tục hướng thiên hạ nói khoác
Việt quốc của ta lại một lần nữa đánh bại nước Ngô, chỉ có hỗn loạn nước Nam Ẩu sẽ giải quyết nhanh thôi, không đáng nhắc đến
Lấy ví dụ một cái
Năm năm này một lần quốc quân cùng đi săn, ý nghĩa chiến thắng so với hai ba mươi năm trước quốc gia chúng ta tham gia thế vận hội Olympic còn trọng đại hơn
Lúc đó quốc gia của chúng ta có nhu cầu cấp bách tăng danh tiếngtrên thế giới, mà thế vận hội Olympic là sân khấu tốt nhất, cho nên chúng ta lúc đó với huy chương vàng mới bức thiết đến thế
Cho nên đối với Ninh Nguyên Hiến mà nói, hai nước Ngô Việt cùng đi săn vùng biên giới, không chỉ là chiến trường ngoại giao, mà còn là chiến trường chính trị, quân sự
Chỉ có thể thắng, không thể thua
Quốc quân xuất chiến, Tam vương tử đi theo, Thái tử đóng giữ kinh đô
Xu Mật Sứ Biện Tiêu, Xu Mật Viện phó sứ Chủng Ngạc cùng Nam Cung Ngao cùng đi theo
Xu Mật Viện phó sứ Tô Nan đóng giữ kinh đô
Cho tới nay, Tô Nan ra sức nịnh bợ quốc quân, hận không thể thời thời khắc khắc đều theo bên người
Lúc này đây, lại không có đi theo
..
Thời gian như nước, năm tháng như thoi đưa
Thời gian từ sáng đến tối trời đất đi qua
Khoảng cách Thẩm Lãng cùng Tô Nan quyết chiến triều đình càng ngày càng gần, càng ngày càng gần
Lúc này đây, sống chết tồn vong
Mấy ngày nay cuộc sống Thẩm Lãng thật sự lặng lẽ chán chường chưa từng có
Chính là quá tịch mịch
Cái bụng của Băng nhi càng ngày càng lớn, dù cho nàng ra sức thi triển tuyệt kỹ không ngừng nhưng Lãng gia chỉ có thể nhìn mà không thể ăn
Đàn ông dù sao cũng là muốn ăn món chính, muốn ăn thịt, ăn hết hoa quả có thể không làm được
Nhưng Thẩm Lãng ở kinh đô đã không có thịt có thể ăn
Mỗi một lần đi qua một số lầu xanh, Thẩm Lãng đều rục rịch
Nghe nói bên trong có thật nhiều thanh quan nhi (kỹ nữ bán nghệ không bán thân), thậm chí vẫn còn trinh
Nương tử đã nói, chỉ cần đừng tìm nữ nhân không sạch sẽ là được
Vợ cưng nhà mình hiểu biết hết sức, nếu như chồng đây từ chối thì bất kính lắm lắm
Bằng không, ta liền thỉnh thoảng phá giới một lần
Hơn nữa, đại quyết chiến giữa ta và Tô Nan lập tức liền muốn bắt đầu
Đây chính là cuộc chiến sinh tử
Ta cần buông lỏng một chút thể xác và tinh thần cho thật tốt không phải sao
Những cô nương xinh đẹp không tỳ vết còn thuần khiết kia, động lòng người cỡ nào
Dù cho ta không đi ngủ, lần đầu của bọn họ sẽ bị bán cho một chút con buôn thô tục
Ngoại hình ta đẹp trai như vậy, hoàn toàn là làm việc thiện, cứu chúng sinh
Ta không xuống địa ngục, người nào xuống địa ngục
Lãng gia dùng ước chừng một canh giờ thuyết phục bản thân, tiếp đó cải trang, hào phóng mà bước vào cổng lầu xanh
Thế nhưng..
Bước chân mới vừa rảo tiến lên cánh cửa, sẽ thấy cũng đi không nổi nữa
Trong đầu hiện lên cũng là ánh mắt ái mộ và không muốn xa lìa của cục cưng Mộc Lan
Thế là, hắn lại rất sợ mà lui trở về
Nhưng buổi tối thực sự rất khó nhịn nổi
Thế là, ngày thứ hai hắn cổ súy cho mình nửa giờ dũng khí, sau đó sẽ một lần bước vào cổng lầu xanh
Thế nhưng, vẫn chưa đi lên bậc thang, lại lui trở về
Cứ như vậy quay đi quay lại bốn năm lần, có một lần đều lên lầu, nhưng vẫn là lui về
Ôi
Mỗi một lần trong đầu đều hiện lên gương mặt cùng ánh mắt của cục cưng Mộc Lan
Còn có khuôn mặt tràn trề khinh bỉ của Cừu Yêu Nhi
Chung quy không qua được một cửa ải trong lòng kia
Lãng gia phát hiện, bản thân không có cặn bã như vậy
Lúc đầu cũng không có chuyện gì
Kết quả có một ngày gặp công chúa cọp cái Ninh Diễm đi ngang qua đường cái ngoài thanh lâu, mặc dù Thẩm Lãng đã cải trang, nhưng nàng liếc mắt một cái liền nhận ra
- Ồ, Thẩm Lãng nhà ngươi tại sao lại ở chỗ này hả
- A, ngươi muốn đi chơi gái
- Cặn bã
Tiếp đó, Ninh Diễm nghênh ngang mà đi
Người bên cạnh tức khắc bỗng nhiên tỉnh ngộ
Hoá ra cái tên đàn ông nhiều lần tiến lùi ở thanh lâu mấy ngày nay là Thẩm Lãng
Ôi chao
Dĩ nhiên là công tử Thẩm Lãng a
Thế là, mấy người tú bà xúm lại
- Thẩm công tử, đừng đi, đừng đi a
- Thẩm công tử chẳng lẽ không có nhìn trúng cô nương, ngươi xem ta như thế nào
Ta tuy rằng đã là tú bà, nhưng một thân tuyệt kỹ cũng còn chưa có quăng
Bình thường Lãng gia bách chiến bách thắng, chật vật chạy trốn
Trong nháy mắt đó, Thẩm Lãng thực sự muốn giết chết con cọp cái Ninh Diễm này
Mẹ trứng, ngươi gài bẫy ta không phải một lần hai lần
Nghiệp chướng
Ngày chó má
Tiếp đó, Lãng gia nổi danh
Có người nói tổng kết một câu về Thẩm Lãng
Nghĩ X lại không dám X
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sau đó liền tồi tệ hơn, nói thẳng phương diện kia của Thẩm Lãng không được, cho nên mới tiến tiến xuất xuất nhiều lần
Thẩm Lãng nhất định là không được, bằng không nữ thần Kim Mộc Lan làm sao còn chưa có mang thai vậy
Thẩm Lãng không được
Danh tiếng truyền tới bên Ngũ vương tử Ninh Chính kia, ánh mắt của gã đều có chút là lạ
Lãng gia khóc không ra nước mắt
Trong lòng càng thêm muốn giết chết Ninh Diễm
Thế nhưng, đánh không lại nàng
Mấy ngày nay, Thẩm Lãng gần như mỗi ngày cùng Vân Mộng Trạch, Ninh Diễm pha trộn cùng một chỗ ăn uống
Mỗi lần vừa thấy mặt, Ninh Diễm liền kêu:
- Cặn bã
Qua vài ngày sau
Nàng lại bỏ thêm một từ sau chữ cặn bã, là bất lực
Thực sự muốn đè nàng chết luôn đi
..
Khoảng cách quốc quân cùng Ngô vương cùng đi săn vùng biên giới kết thúc, còn có hai ngày
Như vậy khoảng cách quyết chiến sinh tử với Tô Nan trên triều đình, cũng là hai ngày
Lãng gia đã thủ thân như ngọc hai mươi mấy ngày
Cả người đều phải bùng nổ
Ngày hôm nay lại đi cùng Vân Mộng Trạch, Ninh Diễm cùng uống rượu
Cái con cọp cái Ninh Diễm này, càng ngày càng quá đáng
Mặc quần áo càng ngày càng mỏng, càng ngày càng đỏ
Then chốt nàng còn thích mặc quần cưỡi ngựa ôm sát người, tức khác vóc dáng nổ tung kia càng thêm gai mắt
Quả thực sẽ phải rách áo ra đấy
Then chốt dáng vẻ của nàng lại càng diễm lệ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lại thích uống rượu
Khi uống vào khuôn mặt ửng hồng, đôi môi kiều diễm ướt át
Cả người giống như những bông hoa hồng hay hoa mẫu đơn nở rộ
Diễm tuyệt nhân gian, loá mắt bức người
Thẩm Lãng đã không nhìn nàng, sợ ngó nhiều sẽ gặp chuyện không may
Hắn liền chuyên môn nói chuyện với Vân Mộng Trạch
- Cặn bã, bất lực
Cọp cái muốn đấu rượu, Thẩm Lãng không để ý đến, thế là lại thốt ra hai cái từ này
Sứ giả đế quốc Vân Mộng Trạch hỏi:
- Lãng đệ, sắp có đại sự muốn phát sinh sao
Thẩm Lãng nói:
- Ca nhìn ra rồi sao
Vân Mộng Trạch nói:
- Ngay cả người như đệ mà còn có chút khẩn trương, vậy khẳng định là đại sự
Nhất định là đại sự
Tô Nan là đầu sỏ triều đình, trận quyết chiến triều đình này, trực tiếp quan hệ sống chết tồn vong
Dù cho Thẩm Lãng đã vạch kế hoạch xong tất cả, vẫn là rất hồi hộp
Ninh Diễm vừa nghe, không khỏi xoay người nhào tới hỏi:
- Chuyện gì
Nàng vừa lắc một cái, đường cong dưới eo thon tức khắc muốn bùng nổ
Thẩm Lãng lại một lần nữa chuyển mắt sang chỗ khác
- Đúng vậy, đại sự sống chết tồn vong
- Thẩm Lãng nói
Vân Mộng Trạch hỏi:
- Ngay tại mấy ngày nay
Thẩm Lãng đáp:
- Ngay tại mấy ngày nay
Vân Mộng Trạch nói:
- Ngô đệ, loại trạng thái căng thẳng của đệ không tốt chút nào, phải thả lỏng một chút
Vi huynh không có quyền không có thế, cũng chỉ có thể ở mặt tinh thần hỗ trợ đệ mà thôi
Tiếp đó, Vân Mộng Trạch tự dùng bầu rượu rót cho Thẩm Lãng cùng Ninh Diễm
Thẩm Lãng uống hết ly này đến ly kia
Công chúa cọp cái cũng uống hết ly này đến ly khác
Chẳng bao lâu Thẩm Lãng phát hiện không đúng
Toàn thân toàn thân càng ngày càng nóng
Ở trong thân thể giống như có một ngọn lửa thiêu cháy
Hoàn toàn ức chế không được
Lại nhìn Ninh Diễm, cả người cũng giống như cháy vậy, thở dốc, ánh mắt nhìn phía Thẩm Lãng cũng hoang dại như lửa
Bên trong rượu này bị bỏ thuốc
Mắt thấy dược hiệu của hai người Thẩm Lãng cùng Ninh Diễm phát tác
Vân Mộng Trạch đứng dậy, bên tay trái ôm Thẩm Lãng, bên phải ôm công chúa cọp cái Ninh Diễm, đi vào căn phòng bên trong, ném cả hai trên một cái giường lớn
- Lãng đệ, không cần cảm tạ
- Diễm muội, hưởng dụng thật tốt nha
Tiếp đó, Vân Mộng Trạch trực tiếp khóa cửa phòng từ bên ngoài
- Cọp cái, ngươi muốn làm gì
Ngươi đừng tới đây, đừng tới đây
..
Chú thích của Bánh: Up chương thứ nhất, vé tháng rơi xuống mười ba tên, mấy chục phiếu có thể đuổi theo, các huynh đệ giúp ta một chút được không

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.