Sử Thượng Tối Cường Chuế Tế (Chàng Rể Mạnh Nhất Lịch Sử)

Chương 242: Ta chính là vương giả! Thẩm Lãng chặn giết Tô Nan!






Chương 242: Ta chính là vương giả
Thẩm Lãng chặn giết Tô Nan
Đám xác chết đầy đất tính ra cũng chẳng có gì kỳ quái
Quan trọng ở chỗ hình dạng của những xác chết này quá quỷ dị
Mỗi một cái xác đều hoàn chình, nhưng toàn bộ đều biến hình
Hoặc là cả cái đầu bẹp dí, hoặc là thân thể bị đè bẹp
Loại tử trạng này rõ ràng quá thảm thiết
Quả thực khiến người ta phải phát điên
Nhưng mà vào lúc này
Bỗng nhiên trong không khí vang lên tiếng nổ vang
Tiếp đó, sứ giả đế quốc Vân Mộng Trạch cảm giác được vô cùng nguy hiểm
Một giây sau
Một bóng đen khổng lồ chợt xông lại
Điệu bộ này quả thực không cách nào hình dung
Nếu nói là nhanh, cũng không phải rất nhanh đâu
Nhưng chính là vô cùng uy mãnh
Để cho ngươi chỉ cần nhìn thoáng quá, hai cái chân đã run lẩy bẩy rồi
Giống như những động vật bé nhỏ ngó phải cọp lớn, bản năng sẽ e sợ
- Đánh chết các ngươi, đánh chết các ngươi, đánh chết các ngươi..
Tiếp đó, chính là tiếng rống vang dội như sấm vậy
Kẻ lao tới chính là Đại Ngốc, cái thanh sắt trong tay gã như muốn đập mạnh vào đỉnh đầu Vân Mộng Trạch
Vân Mộng Trạch da đầu tê dại, dùng hết tất cả sức lực lui về sau thật nhanh
Tiếp đó
Vang lên giọng của Thẩm Thập Tam
- Đại Tráng dừng tay, người một nhà, người một nhà..
Đại Ngốc kinh ngạc
Huyền thiết trọng bổng trong tay bỗng hất sang bên cạnh
- Rầm
Hòn non bộ to lớn trong nháy mắt nát bấy
Vân Mộng Trạch nhìn Đại Ngốc lúc này thấy đôi mắt của gã hoàn toàn đỏ rực, cả người giống như tiến vào trạng thái cuồng hóa, tiến vào một loại cảnh giới điên rồ
Bình thường Đại Ngốc quá lương thiện
Nhất định phải tiến vào trạng thái điên loạn, mới có thể trở nên hung mãnh như vậy
Bởi vì Đại Ngốc vốn chỉ biết bị đánh, sẽ không chủ động đánh người
Vân Mộng Trạch lau đi vết máu trên trán
Bởi vì vừa rồi hòn non bộ nổ tung thời điểm, đá vụn tung toé, gã tuy rằng tránh thoát phần lớn đá vụn, nhưng vẫn là bị trầy da
Tiếp đó, gã dè dặt tiến lên, vỗ vỗ cái cổ Đại Ngốc nói:
- Đại Tráng, kết thúc, đều kết thúc cả rồi
Một lát sau
Đôi mắt Đại Ngốc dần dần khôi phục ánh sáng
Khi gã phát cuồng, trong tầm nhìn một mảnh đỏ rực, gần như cái gì đều không nhìn thấy
Cũng chỉ là cầm huyền thiết trọng bổng trong tay điên cuồng đập
Rõ ràng đã đập trúng cái gì
Đập trúng người nào đó
Gã cũng không biết
- Kết thúc rồi à
Đại Ngốc trong lòng lo sợ
- Người xấu đâu
Người xấu đâu
Vân Mộng Trạch bản năng nhìn thi thể đầy đất
Quên đi, Đại Ngốc còn không biết mình giết nhiều người như vậy
- Chạy trốn, đều chạy trốn, người xấu đều bị hù chạy rồi
- Vân Mộng Trạch kéo tay Đại Ngốc rồi nói:
- Đi, chúng ta đi xem nhóc mập, nhìn nó cóp sợ vãi đái hay không
Đại Ngốc gật đầu nói:
- Được, đi xem Tam Ngốc, xem đứa nhỏ thế nào
Cánh cửa mật thất dưới đất mở ra, Đại Tráng đi vào dưới hầm
..
Trong cả viện chỉ còn lại Vân Mộng Trạch cùng Thẩm Thập Tam
- Thập Tam, tất cả mọi chuyện là thế nào vậy
Thẩm Thập Tam giống như bị hoảng sợ:
- Ta không biết, nghĩa tử gia tộc họ Tô Tô Kiếm Ngạn muốn giết Băng Nhi phu nhân, muốn bắt thế tử Kim Mộc Thông
Những huynh đệ đều bị kiềm chế ở bên ngoài, mấy chục cao thủ bao vây tấn công hai người chúng ta
Ta cho rằng nhất định chết chắc rồi, chỉ có thể liều mạng chiến đấu hết sức thôi
Vân Mộng Trạch gật đầu, gã biết rõ Tô Kiếm Ngạn, võ công quả thực mạnh phi thường, chí ít mạnh hơn Thẩm Thập Tam rất nhiều
Mấy chục tên cao thủ bao vây tấn công hai người Thẩm Thập Tam và Đại Ngốc, thật là không có đường sống chỗ nào
Vân Mộng Trạch sở dĩ một mình xông lại, là bởi vì gã là sứ giả đế quốc, dù cho người của Tô Nan điên cuồng cũng không dám giết gã
- Sau đó thì sao
Thẩm Thập Tam nói:
- Ta đã chuẩn bị sẵn sàng chết ở chỗ này
Nhưng Tô Kiếm Ngạn nói muốn giết con của chủ nhân, Đại Ngốc vừa nghe trực tiếp rống to không thể giết đứa nhỏ, tiếp đó trong nháy mắt đôi mắt hắn liền đỏ, quơ thiết bổng liền xông ra ngoài
Tiếp đó..
mấy chục tên địch đều bị đập đã chết
Vân Mộng Trạch nhếch miệng
Lại một lần nữa nhìn thi thể trên đất
Cái này có thể gọi đập chết à
Đây là đập bể, thật sự là đập thành thịt băm
Hơn nữa còn rất thúi
Bởi vì, rất nhiều người bị đập vỡ ruột và bàng quang
Vân Mộng Trạch hỏi:
- Vậy Tô Kiếm Ngạn thì sao
Thẩm Thập Tam nói:
- Tô Kiếm Ngạn nhìn thấy Đại Ngốc lợi hại, nên tăng tốc độ vô cùng nhanh, đâm về phía Đại Ngốc
Một kiếm kia của hắn quá nhanh, dù cho ta có võ công cao hơn cũng không đỡ được, thậm chí chủ mẫu cũng không đỡ nổi
Thế nhưng..
Thế nhưng bản lĩnh chịu đòn và đỡ kiếm của Đại Ngốc siêu mạnh
Hơn nửa năm qua, đại tông sư Chung Sở Khách đánh lén Đại Ngốc trên trăm vạn lần, Đại Ngốc đỡ kiếm muốn phát điên rồi
Đỡ không xuể kiếm của Chung Sở Khách nhưng làm sao không đỡ nổi kiếm của Tô Kiếm Ngạn nhà người kia chứ
Thẩm Thập Tam nói:
- Tóm lại, Tô Kiếm Ngạn đâm Đại Ngốc mấy trăm kiếm, tiếp đó bị Đại Ngốc cản mấy trăm kiếm
Đại Ngốc vừa đỡ kiếm, vừa đập người, mắt của hắn chẳng nhìn thấy cái gì, thế nhưng thanh sắt trong tay múa may quay cuồng, đám cao thủ Tây Vực căn bản không cách nào tới gần, toàn bộ bị đập chết, đập bẹp, đập vãi phân
Tô Kiếm Ngạn đâm Đại Ngốc mấy trăm kiếm, kết quả kiếm của tay đó bị gãy lìa, hổ khẩu nứt ra, còn thổ một búng máu, tiếp đó liền bỏ chạy
- Lợi hại, quả nhiên lợi hại
- Vân Mộng Trạch khen ngợi không phải Đại Ngốc, mà là Tô Kiếm Ngạn
Tay con nuôi họ Tô quả nhiên rất mạnh, biểu hiện ra ngoài là gã đâm Đại Ngốc mấy trăm kiếm
Thế nhưng từ ở một phương diện khác, cũng là gã đã trúng mấy trăm kiếm bắn ngược từ Đại Ngốc, lại chỉ thổ một búng máu
Quả thực siêu mạnh
Công chúa Ninh Diễm mỗi một lần chủ động đi chém Đại Ngốc, trực tiếp liền bay ra ngoài
Vân Mộng Trạch hỏi:
- Đại Ngốc lúc dùng danh sắt kia múa may, có chiêu thức không vậy
Thẩm Thập Tam đáp:
- Không, chỉ là múa lộn xộn, múa côn loạn xà ngầu
Vân Mộng Trạch lại một lần nữa nhếch miệng
Thẩm Thập Tam nói:
- Vân thế tử, ta đột nhiên cảm giác luyện võ không có ý nghĩa
Vân Mộng Trạch đi tới vỗ vỗ bả vai của Thập Tam ra chiều đồng cảm:
- Không phải một mình ngươi nghĩ như vậy
Mẹ trứng
Chúng ta luyện võ ra sức nghiên cứu bí tịch, ra sức nghiên cứu chiêu thức
Một bộ kiếm pháp luyện tập mấy chục vạn lần, dốc hết tâm huyết, đã tốt muốn tốt hơn, sợ bị sai chút nào
Cứ như vậy luyện tập chừng mười năm, cuối cùng rất lợi hại
Mà Đại Ngốc người ta kia kìa
Bí tịch gì
Không biết
Chiêu thức gì
Không biết
Nhắm mắt lại, cầm thanh sắt đập loạn
Đập chết mấy chục tên cao thủ Tây Vực
Đập cả cao thủ hàng đầu như Tô Kiếm Ngạn phải vừa chạy vừa khóc
Sứ giả đế quốc Vân Mộng Trạch nhìn bảo kiếm trong tay ghét bỏ, trực tiếp ném được rất xa
Còn luyện cái rắm
Lão tử không luyện nữa
Luyện nửa đời người, còn không bằng người ta nhắm mắt lại múa côn loạn xà ngầu một trận
- Ôi, ta thật là kẻ vô dụng, làm người cả đời này được không có ý nghĩa
- Vân Mộng Trạch ngồi dưới đất than thở
Thẩm Thập Tam nói:
- Vân công tử à, ngài chí ít cũng nổi danh khắp thiên hạ, ngủ mỹ nhân khắp thiên hạ
Thập Tam cũng chính là ở trước mặt Vân Mộng Trạch nói nhiều hơn chút, ở trước mặt Thẩm Lãng cơ hồ là ngậm miệng không nói
Chủ nhân đầu óc quá nhỏ, hay thích khoe khoang
Không giống sứ giả đế quốc Vân Mộng Trạch, thân phận cao quý như vậy, một chút ra vẻ cũng không có
Vân Mộng Trạch vỗ vỗ bả vai Thập Tam nói:
- Ngươi cũng không sai, ngay cả dạng con gái… kỳ lạ như Hoàng Phượng cũng có thể thích, ngủ chưa vậy
Thập Tam mặt đỏ, lắc đầu
Vân Mộng Trạch thở dài nói:
- Ngươi và chủ nhân của ngươi, chính là quá thành thật, không buông ra nổi
Lời này để Thập Tam muốn khóc
Vân thế tử, ngài nói ta thành thật, ta thừa nhận
Nhưng ngài nói chủ nhân ta thành thật, cái này… quá giả rồi đó
Vân Mộng Trạch thở dài nói:
- Đại Ngốc lợi hại như vậy, còn có một người càng thêm lợi hại hơn, ngươi hẳn là gặp qua chưa
Thẩm Thập Tam gật đầu
Cái người càng thêm lợi hại hơn chính là nữ ma đầu Cừu Yêu Nhi
Vân Mộng Trạch nói:
- Thật sự lợi hại vậy sao
Thẩm Thập Tam nói:
- Không có cách nào khác hình dung, chỉ có một mình nàng bao vây một nghìn người, tiếp đó một nghìn người bị hù dọa đến mức muốn vãi đái
Vân Mộng Trạch nói:
- Nàng đẹp không
Thẩm Thập Tam nói:
- Siêu, siêu, siêu cấp, thiên hạ độc nhất vô nhị
Vân Mộng Trạch nói:
- Vẫn là đệ của ta lợi hại, cô gái như vậy cũng có thể ngủ thẳng
Thẩm Thập Tam muốn nói kỳ thực chủ nhân là người bị đè, hơn nữa hắn căn bản chả chinh phục Cừu Yêu Nhi nổi đâu
Trên cái thế giới này, còn chưa có người đàn ông nào có thể chinh phục Cừu Yêu Nhi
Nàng là thiên hạ vô song
Chủ nhân Thẩm Lãng ở trong mắt của nàng cũng là không đáng một xu
Nhưng lời này Thập Tam nào dám nói
Vân Mộng Trạch nói:
- Ngươi cũng ra mắt Thần nữ Tuyết Ẩn, cũng đã gặp Cừu Yêu Nhi, ngươi cảm thấy người nào đẹp hơn
Thập Tam nhớ lại một hồi rồi đáp:
- Cừu Yêu Nhi
Vân Mộng Trạch hỏi:
- Vì sao
Thập Tam nói:
- Bởi vì dạng đẹp như Thần nữ Tuyết Ẩn này có thể tu luyện được, Cừu Yêu Nhi là bẩm sinh
Vân Mộng Trạch nói:
- Ngươi cũng đã gặp hai người động võ, vậy ngươi cảm thấy người nào lợi hại hơn
Thập Tam nói:
- Không thể so sanh, luận tu vi võ công Thần nữ Tuyết Ẩn siêu cao
Thế nhưng khí thế của hai người lại không giống nhau
Nói cách khác, khí thế của Thần nữ Tuyết Ẩn như là tên của cung thủ bắn ra, mặc kệ trốn chỗ nào cũng không tránh được, hẳn phải chết không thể nghi ngờ
Mà khí thế của Cừu Yêu Nhi lại tựa như là biển gầm, dường như là động đất, căn bản cũng không thể tránh, cũng không dám trốn
Vân Mộng Trạch nói:
- Hiểu rồi, một là giết một người, một là đè bẹp vô số
Thập Tam nói:
- Người đọc sách như các ngài không giống đâu
Vân Mộng Trạch nói:
- Chưa tới mấy năm, có thể Đại Ngốc cũng sẽ trở thành người như vậy
..
Đại Ngốc trở lại mật thất dưới đất, sau đó nhận được đãi ngộ của anh hùng
Kim Mộc Thông kinh ngạc nói:
- Cái này..
Kết thúc sao
Chẳng kinh tâm động phách như trong tưởng tượng của ta gì hết, sau này tiểu thuyết của ta không cách nào viết, sẽ không có cao trào mất thôi
Tiểu Băng vuốt ve bụng của mình, thở nhẹ nhõm một cái thật dài nói:
- Đại Ngốc, ngươi thật lợi hại, ngươi quá tuyệt vời
Tức khắc Đại Ngốc xấu hổ, trở nên cực kỳ ái ngại
Tiểu Băng nói:
- Đại Ngốc ngồi xuống nhanh đi nào, uống trà, uống trà
Tiếp đó Băng Nhi rót một chén trà cho Đại Ngốc
Đại Ngốc lại thêm mất tự nhiên
- Băng Nhi ngươi đừng như vậy..
Ta, ta vô cùng..
Đại Ngốc cũng hình dung không ra được cảm giác lúc này, chính là không được tự nhiên vô cùng
Băng Nhi bình thường đối với gã hung hăng, ăn cơm lớn tiếng thì chửi, uống nước lớn tiếng cũng muốn chửi
Bây giờ nàng dịu dàng như vậy, rõ ràng không thể quen
Băng Nhi hiểu ngay, lớn tiếng quát lên:
- Bảo ngươi uống trà ngươi cứ uống, uống nhanh lên
Đại Ngốc rụt cổ lại, vội vàng tiếp nhận trà, uống một hớp
Tiếp đó quy củ đặt chén trà lên bàn, ngồi thẳng, hai tay kẹp giữa đầu gối, tư thế ngồi giống học sinh tiểu học nghe lời cô giáo vậy
Cảm giác này mới đúng nè
Băng Nhi dữ dằn như vậy, mình mới quen
..
Trời còn mờ tối
Quốc quân cũng đã đứng dậy, còn dịu dàng vỗ lên lưng Tô phi nói:
- Tối hôm qua nàng đã mệt như thế rồi, nghỉ ngơi cho khỏe đi
Tô phi dịu dàng gật đầu
Đêm qua chắc hẳn là Ninh Nguyên Hiến mệt muốn chết rồi, làm một lần trâu cày
Mặc vào vương bào
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ninh Nguyên Hiến đi ra khỏi cung phòng Tô phi, trở lại cung của Biện phi
- Ái phi, xoa mắt cho ta, tiếp đó nhỏ thuốc nhỏ mắt
Ninh Nguyên Hiến nằm ở trên đùi Biện phi, thể xác và tinh thần cả người mới thoáng yên bình lại
Lúc mở mắt, nhãn cầu của ông sưng đỏ
Bởi vì một đêm không ngủ
Không thể đi gặp thần tử như thế
Nguy cơ khổng lồ đến rồi
Tô Nan dùng danh nghĩa Khổ Đầu Hoan, thọc một gậy cho cả kinh đô
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hôm qua có bao nhiêu nhà dân cháy, mấy nghìn căn phải không
Đốt chết bao nhiêu người
Mấy nghìn người
Những thứ này đều không quan trọng
Quan trọng là điều này làm cho Việt quốc có vẻ vô cùng yếu ớt
Chỉ có mấy trăm người đã quậy tung đô thành Việt quốc
Vua đồng cỏ và chúa sơn lâm sợ nhất là gì vậy
Để cho người ta nhìn ra bản thân yếu ớt
Bất kể là yếu ớt thực sự, hay là yếu ớt giả vờ, đều hết sức nguy hiểm
Bởi vì chuyện đầu tiên, đám linh cẩu, sói dữ đều có thể xông lên cắn xé điên cuồng sư tử và hổ
Tô Nan rõ ràng có thể lén lút trốn, vì sao phải đại náo kinh đô
Chính là muốn tiết lộ dáng vẻ “yếu ớt” đích thực của Việt quốc
Để nước Ngô, nước Sở, nước Khương v.v…toàn bộ nhào lên cắn
Loại phút giây nguy hiểm này, không thể tức giận, không thể vênh mặt, không thể chú ý thể diện
Phải tỉnh táo để vượt qua nguy cơ lần này
Cái nguy cơ này từ khi nào thì bắt đầu vậy
Chắc hẳn là từ chuyến săn bắn vùng biên giới bắt đầu
Ngô vương trẻ tuổi kia khi chiến thằng mình, điều này khiến cho người ta cảm thấy nước Việt hơi suy yếu
Mà lần này Tô Nan phá vỡ bầu trời kinh đô đã hoàn toàn xé rách cái lớp vỏ mạnh mẽ bên ngoài của Việt quốc
Kế tiếp cần tốc độ nhanh nhất để chấm dứt tổn hại
Muốn hoàn toàn gây kinh hoàng toàn bộ kẻ địch chung quanh
Bất kể là sư tử cũng tốt, cọp cũng được, thậm chí là linh cẩu giống như Khương quốc cùng tộc Sa Man vậy
Nhất định phải đánh phủ đầu bọn họ, nhất định không thể trình diễn thảm kịch bầy thú bao vây tấn công Việt quốc
Bằng không dù cho Việt quốc cường đại trở lại, cho dù có bốn móng tám tay, cũng đánh không xuể
Một quân vương, chỉ đến khi đối mặt nguy cơ thực sự, mới có thể biểu hiện ra năng lực tới đâu
Lần này là là chuyển nguy cơ từ chuyện lớn hóa nhỏ
Vẫn không ngừng chuyển biến xấu, nguy cơ càng nổi lên càng lớn
Cái này muốn xem ý chí và quyết đoán của quân vương
Ninh Nguyên Hiến, thử thách thực sự của ngươi đến rồi
Tuy rằng chưa nói tới sống chết tồn vong, nhưng khoảnh khắc cực kỳ quan trọng đến
Vượt qua nguy cơ lần này, Việt quốc sẽ tiếp tục phát triển mạnh mẽ
Nếu như không qua được nguy cơ lần này
Hai mươi năm trước nước Ngô, sẽ là của ngươi kết cục
Chỉ bất quá lúc này đây bị cắt nhường liền không chỉ là chín quận, có thể hơn nửa hành tỉnh Thiên Tây, cộng thêm phương bắc bốn quận
- Bệ hạ, Uy Vũ Công đến
- Lê Chuẩn công công nói
Nghe nói như thế, nét mặt quốc quân Ninh Nguyên Hiến không khỏi chấn động, trực tiếp đi tới thư phòng
..
- Thần Biện Tiêu, bái kiến bệ hạ
Người đứng đầu quân đội Việt quốc, cột chống trời thực sự của quốc quân Ninh Nguyên Hiến, Công tước Uy Vũ Biện Tiêu cẩn thận lễ bái
Ninh Nguyên Hiến không có dối trá mà ngăn cản ông ta
Nếu như đổi thành Tô Nan thì Ninh Nguyên Hiến có thể sẽ vội vàng chạy tới, nâng dậy
Đến khi Biện Tiêu hành lễ hoàn tất xong
Ninh Nguyên Hiến chắp tay khom lưng nói:
- Huynh trưởng cực khổ
Biện Tiêu nghe như vậy, vốn muốn đứng dậy, liền ngừng lại, tiếp tục quỳ trên mặt đất
- Ngồi đi
- Ninh Nguyên Hiến tự ngồi xuống
Biện Tiêu đứng dậy, buông tay xuống ngồi trên ghế
Ba vạn đại quân Ngô vương xuôi nam, ông ta chỉnh đốn quân vụ, gia tăng quân đội chuẩn bị chiến tranh, tiếp đó lập tức xuôi nam yết kiến Ninh Nguyên Hiến
- Sư huynh, giang sơn quả nhân gặp phải nguy cơ to lớn, mặc dù quả nhân luôn luôn cảnh cáo bản thân, tuyệt đối không nên coi thường Tô Nan, nhưng vẫn phạm sai lầm
- Thằng nhóc khốn nạn Thẩm Lãng nói đúng, mưu đồ Tô Nan lớn vô cùng, hắn đã sớm cùng nước Ngô, nước Sở cấu kết
- Chuyến săn biên giới quả nhân thua, để người trong thiên hạ cảm thấy Việt quốc suy yếu rồi
Mà lần này Tô Nan công khai đánh ra kinh đô, hơn nữa hỏa hoạn đốt thành, đốt chết mấy nghìn dân chúng, để quốc gia của ta đều đại loạn, chính là nói cho nước Ngô, nước Sở, nước Khương v.v… Việt quốc của ta đã yếu ớt không thể tả, không có sức đánh một trận
- Thế cục kết tiếp mỗi một ngày đều sẽ chuyển biến xấu, nếu chậm trễ ngăn tổn hại, rất nhanh sẽ xuất hiện cục diện thiên hạ bao vây tấn công Việt quốc
Phía bắc nước Ngô, phía tây nước Sở, tây nam là nước Khương cùng họ Tô, phía nam tộc Sa Man và nước Nam Ẩu, sẽ từ bốn phương tám hướng tiến đánh chúng ta
- Quả nhân nhất định không thể để cho cái cục diện đáng sợ nhất này xuất hiện
Nghe xong lời Ninh Nguyên Hiến nói, Biện Tiêu đáp:
- Vâng
Quốc quân Ninh Nguyên Hiến thở nhẹ nhõm một cái thật dài, thoáng mệt mỏi nằm trở lại trên ghế rồi nói:
- Sư huynh, huynh nói xem, vì sao cùng là người mà chênh lệch lớn đến thế này kia chứ
Đế chủ Khương Ly đế ba mươi mấy tuổi liền diệt quốc vô số, bốn mươi tuổi thiên hạ vô địch, thiếu chút nữa thống nhất thiên hạ
Quả nhân đã năm mươi tuổi, vẫn còn là kẻ vô tích sự như này
Biện Tiêu nói:
- Bệ hạ gìn giữ cái đã có không dễ, hơn nữa Khương Ly bệ hạ là độc nhất vô nhị
- Đúng vậy, Khương Ly bệ hạ là độc nhất vô nhị
- Ninh Nguyên Hiến nói:
- Người nào có thể so sánh được
Tiếp đó, Ninh Nguyên Hiến bưng trà đậm lên, ực một phát
Lúc bình thường, ông chẳng thích uống trà đậm chút nào, bởi vì chú trọng dưỡng sinh, cho nên ông chỉ uống trà nhạt
Mà hôm nay ông uống trà đậm, ngược lại cảm giác như uống rượu mạnh vậy
Mà Công tước Uy Vũ Biện Tiêu cũng rất thích trà đậm
Biện Tiêu trực tiếp cầm luôn ấm trà uống ừng ực
Lúc ông ở trước mặt Ninh Nguyên Hiến, thái độ đặc biệt tùy ý
- Huynh trưởng, Tô Nan chạy trốn rồi, không đuổi kịp
- Ninh Nguyên Hiến nói:
- Hắn muốn bốn lạng đánh cả ngàn cân, muốn ở Việt quốc của ta trình diễn biến động Diễm Châu, muốn Tô Khương hợp nhất, muốn tự lập làm chủ
Nghe được biến động Diễm Châu, nét mặt Biện Tiêu cũng không có thay đổi gì
Ở trong cái nhìn của tất cả mọi người, biến động Diễm Châu là vết nhơ cả đời Biện Tiêu
Dù sao Biện Tiêu lúc đó đã là Đại đô đốc nam quân nước Ngô, chẳng mấy chốc sẽ địa vị cực cao
Kết quả, ông ta phản bội Ngô vương, dẫn đầu mười vạn đại quân cùng ba quận xuôi nam đầu nhập vào Việt quốc, trực tiếp đưa đến nước Ngô thất bại thảm hại
Mặc kệ địa vị của ông ở Việt quốc cao quý như thế nào, phản bội quân vương cuối cùng vẫn là vết nhơ
Nhưng Biện Tiêu không chú ý cái này
Ông phản bội Ngô vương, là bởi vì Ngô vương bất nghĩa trước
Cha của ông chết như thế nào
Con của ông là chết như thế nào
Huống hồ ông và Ninh Nguyên Hiến là sư huynh đệ, lúc đó cực kỳ nguy cấp, Ninh Nguyên Hiến lấy tư cách Thái tử chí tôn tiến vào đại doanh của Biện Tiêu, một màn kia Biện Tiêu đến bây giờ vẫn còn nhớ kỹ.
Lúc đó đôi bên chính là phe cánh đối địch
Vị quân vương này bình thường tuy rằng chưa nói tới anh minh, nhưng thời khắc mấu chốt, tuyệt đối cơ trí, hơn nữa cũng dám mạo hiểm
Quốc quân Ninh Nguyên Hiến tiếp tục nói
- Tô Nan trở về đất phong cần thời gian, thi triển âm mưu cũng cần thời gian, liên hợp tung hoành Ngô, Sở, Khương, nước Nam Ẩu, tộc Sa Man lại cần thêm thời gian
- Mà trong khoảng thời gian này, là thời khắc vàng của chúng ta, phải gián đoạn tiết tấu của kẻ thù
- Cho nên chúng ta cần chủ động xuất kích
- Đi đánh một trận với nhân số ít, thắng trận với độ chấn động cực cao
- Sư huynh, ta cần huynh dẫn binh xuất kích tiến đánh nước Ngô
Đánh một trận thắng lợi máu tanh, chiến tranh quy mô nhỏ, bởi vì quốc khố chúng ta không gánh nổi hai trận chiến tranh quy mô lớn
Thế nhưng kết quả chiến đấu phải huy hoàng, phải giết người rất nhiều, phải cho nước Ngô quỷ khóc sói gào, phải cho các nước xung quanh hoàn toàn kinh hoàng, để cho bọn họ sợ, để cho bọn họ thấy chúng ta mạnh
Có chút thời điểm phải lấy lui làm tiến, mà có chút thời điểm phải lấy tiến làm lui
Có chút thời điểm, đánh là vì không đánh
Quyết sách anh minh như vậy, quốc gia chúng ta đã làm hơn một lần rồi
Chấn động cao độ như vậy, chiến tranh quy mô nhỏ, chúng ta cũng đánh không chỉ một trận
Hiệu quả tốt
Biện Tiêu nói:
- Vậy cần tập kích bất ngờ, cần phải mạo hiểm
Quốc quân nói:
- Dương đông kích tây
Biện Tiêu nói:
- Ngô vương tuy rằng trẻ tuổi, thế nhưng cũng là nhân vật lợi hại, chỉ e là không gạt được hắn
Quốc quân nói:
- Quả nhân tự mình lên sân khấu, vì sư huynh diễn trò, giúp huynh kiềm chế phần lớn đại quân nước Ngô
Nghe những lời này, Biện Tiêu kinh hãi
- Ý của bệ hạ là, ngài làm ra tư thế ngự giá thân chinh, đi hành tỉnh Thiên Bắc làm ra vẻ muốn cùng Ngô vương quyết chiến thành Thượng Dã sao
Quốc quân nói:
- Đúng, hơn nữa quân đội Diễm Châu của sư huynh và ta sẽ phối hợp đi một nửa, tóm lại muốn gió nổi mây phun, thể hiện tư thế Ngô Việt quyết chiến
Biện Tiêu nói:
- Vậy nước Sở bên kia thì sao
Quốc quân nói:
- Binh quý thần tốc, phía tây bắc nước Sở đều có xung đột tranh chấp với nước Lương và nước Tân Càn, phản ứng của vua Sở sẽ không nhanh như vậy đâu
Tô Nan bên kia, trước khi nước Khương chấm dứt nội loạn, hắn cũng tuyệt đối sẽ không công khai phản loạn tự lập
Cho nên một trận chiến này của chúng ta nhất định phải nhanh, tốc chiến tốc thắng
- Đánh chính là vì không đánh, một khi chúng ta biểu hiện ra sức chiến đấu kinh người, biểu hiện ra Việt quốc cường đại, xung quanh các nước đầu cơ sẽ lại khiếp đảm, lùi bước trở lại
Biện Tiêu nói:
- Thời kỳ đặc biệt như thế này, nếu bệ hạ rời khỏi kinh đô, triều đình chỉ có rung chuyển
Đừng quên, Tô Nan chính là đầu sỏ phe trung lập, thế lực trong triều đặc biệt khổng lồ
Quốc quân lắc đầu nói:
- Không, chút quan viên dựa thế Tô Nan, cũng là cây không có rễ
Bởi vì không muốn tham gia tranh ngôi mới thêm vào phe trung lập, biểu hiện ra ngoài có vẻ oai phong tám hướng
Chỉ khi nào đầu sỏ phe phái rơi đài, bọn họ cũng như là chim muông tan tác, chẳng chịu nổi sóng gió
Có Thái tử cùng Ninh Kỳ ở đây, những người này không lật nổi trời, cực kỳ không cần lo lắng chính là bọn họ, cùng lắm thì giết dằn mặt một nhóm cũng được, những thứ quan văn này như là rau hẹ, cắt mất một mớ thì sẽ mọc ra mớ khác thôi
Vẫn quá mạo hiểm, quá lớn mật
Một khi không chạy đua kịp thời gian, cục diện có thể sẽ càng thêm tan vỡ
Biện Tiêu nheo mắt lại
Đây chính là Ninh Nguyên Hiến mà ông ta biết
Thời khắc mấu chốt, quyết đoán lớn đến kinh người, hơn nữa có can đảm mạo hiểm hết sức
Thật không biết đây là ưu điểm, hay là khuyết điểm
Nhưng, một quân vương có quyết đoán khi đối mặt nguy cơ vĩ đại, cuối cùng càng mạnh hơn so với những quân vương bất lực bị động
- Thần tuân chỉ, nhất định sẽ dốc hết toàn lực, không cho bệ hạ thất vọng
Đều đến mức này
Quốc quân tự mình đi làm mồi dụ, thu hút chủ lực nước Ngô
Biện Tiêu ta đây chắc chắn máu chảy đầu rơi
Ninh Nguyên Hiến đứng dậy, chắp tay nói:
- Tất cả, dựa vào huynh trưởng
Biện Tiêu quỳ xuống dập đầu
..
Ngày kế trong triều đình
Quốc quân lại một lần nữa diễn ra cơn giận của quân vương
Gào thét toàn bộ triều đình
Thế nhưng không có một câu nhắc tới Tô Nan
- Nước Ngô này lớn mật, không chỉ xuất binh xuôi nam, tiếp cận thành Thượng Dã Việt quốc của ta
Hơn nữa còn ở quốc gia của ta mai phục vô số gián điệp, cấu kết đạo tặc chung quanh phóng hỏa, khiến dân chúng vô tội Việt quốc của ta, tử thương mấy nghìn, thiêu hủy mấy ngàn nhà dân
- Đáng thương thay cho con dân Đại Việt chúng ta, lương thiện siêng năng, lại phải chịu tai bay vạ gió như thế
- Quả nhân thân là quốc quân, nếu không thể bảo cảnh an dân, còn có có mặt mũi nào đi đối mặt liệt tổ liệt tông
- Gián điệp nước Ngô gián điệp ở quốc gia của ta lại điên rồ như vậy, tùy ý làm bậy đến thế
- Hắc Thủy Đài nghe chỉ
Đại đô đốc Hắc Thủy Đài Diêm Ách hôm nay cuối cùng vào triều, ông ta trực tiếp ra khỏi hàng, quỳ trên mặt đất
- Lúc trước Thẩm Lãng cũng đã nói, trong triều có người cấu kết nước Ngô, đi thăm dò, tra rõ cho quả nhân, đến tột cùng là người nào cấu kết nước Ngô
- Bất kể là ai, mặc kệ thân phận của hắn cao bao nhiêu, toàn bộ giết chết bất luận tội
- Còn có, Hắc Thủy Đài toàn lực bắt đạo tặc Khổ Đầu Hoan
Đại đô đốc Diêm Ách dập đầu nói:
- Tuân chỉ
Quốc quân đây là muốn đại khai sát giới, tiếp tục danh nghĩa cấu kết nước Ngô, giết sạch vây cánh bè lũ của Tô Nan trong kinh đô
- Tô Nan đâu
Tô Nan đâu
- Quốc quân bỗng nhiên giận dữ hét lên:
- Xung Ngạc, Tô Nan đi đâu rồi
Xu Mật Viện phó sứ Xung Ngạc đáp lời:
- Bệ hạ, thần không biết
Nhưng mà đêm qua phủ Hầu tước Trấn Bắc cháy, toàn bộ phủ Hầu tước bị cháy hơn phân nữa, Hầu tước Tô Nan tuổi già, có thể bị hoảng sợ
- A
- Quốc quân nói:
- Lê Chuẩn, phái ngự y đi phủ Hầu tước Trấn Bắc xem, Tô khanh có công lao cực khổ, nhất định không thể có gì sai sót
- Vâng
- Đại thái giám Lê Chuẩn nói
Tiếp đó, ông ta lập tức mang theo mấy người ngự y, mang theo vô số dược liệu quý báu, hướng đi về phủ Hầu tước Trấn Viễn đã thiêu hủy một nửa
Phía dưới có một số đại thần hoàn toàn kinh ngạc sững sờ
Quốc quân đây..
Đây là diễn cái trò gì vậy hả
Mọi người toàn bộ như lọt vào trong sương mù
Lúc này, toàn bộ triều đình, đều biến thành vở kịch độc diễn của mỗi Ninh Nguyên Hiến
Sau khi phát giận xong, Ninh Nguyên Hiến giống như thoáng an tĩnh một chút
Dụi dụi con mắt
Bên cạnh tiểu Lê công công vội vàng đưa tới một cái khăn lông ấm
Quốc quân nhận lấy, đắp lên mặt
Xấp xỉ một phút đồng hồ sau, mới cầm xuống
Mà lúc này quốc quân Ninh Nguyên Hiến giống như đã không nổi giận, biểu cảm bình tĩnh, giọng điệu cũng biến thành bình tĩnh trở lại
- Chư khanh, ba vạn đại quân Ngô vương tiếp cận thành Thượng Dã hành tỉnh Thiên Bắc, nên trả lời như thế nào hả
- Ninh Nguyên Hiến thản nhiên hỏi:
- Đã nghị đã mấy ngày, cũng nên ra một kết quả đi
Tức khắc, chúng thần đều ra khỏi hàng, mạnh mẽ khiển trách
Thế nhưng ý kiến thực sự cũng chẳng có một cái nào có
Không dám có
Trong triều xảy ra chuyện lớn như vậy, Xu Mật Viện phó sứ Tô Nan trốn tránh
Đối mặt thế tiến công mạnh mẽ của Ngô vương, đông đảo đại thần đã sợ khiếp đảm, thậm chí có một loại cảm giác nguy cơ tứ phía, toà nhà đồ sộ ngả nghiêng
- Ha ha..
- Quốc quân Ninh Nguyên Hiến cười lạnh một tiếng nói:
- Các ngươi nghị đi, nghị cho đến ba hay năm năm cũng không có kết quả
Quả nhân đã định rồi, phải ngự giá thân chinh
- Ngô vương miệng còn hôi sữa, dám dẫn binh xuôi nam, đây là đe doạ
- Hắn cho rằng quả nhân đã già rồi
Vậy hãy để cho hắn xem, quả nhân vẫn là anh dũng vô địch đế nước nào
- Hắn muốn chiến, thì chiến
- Quả nhân, ngự giá thân chinh
Nghe những lời này, quần thần khiếp sợ
Không thể tin nổi
Bệ hạ lại muốn ngự giá thân chinh
Mấy vị đại thần Thượng Thư Đài đều ra khỏi hàng dập đầu
- Bệ hạ nghĩ lại, bệ hạ nghĩ lại a
- Chiến cuộc nước Nam Ẩu vô cùng đáng lo lắng, quốc khố đã khó khăn, nếu là phía bắc khai chiến nữa, quốc khố hoàn toàn không cách nào chống đỡ
Gần như hơn phân nửa thần tử đều ra khỏi hàng cúi lạy, thỉnh cầu quốc quân nghĩ lại rồi hẵn làm sau
- Bệ hạ, quên chiến tất nguy, hiếu chiến tất vong
- Bệ hạ, sức dân có hạn, không được tiêu hao
- Bệ hạ, lúc này Việt quốc của ta nên xem an ổn làm trọng, rốt cuộc không thể chịu được rung chuyển
Ninh Nguyên Hiến cười lạnh một tiếng
Đám quan văn này chính là như vậy, luôn mồm cũng là thánh nhân
Giống như những lời nói đó đều là chân lý
Không sai, tất cả đúng là chân lý
Thế nhưng chân lý có chút thời điểm cũng phải dùng ngược lại
Ninh Nguyên Hiến không nói hai lời, trực tiếp đứng dậy, chợt xốc lên vương bào trên người
Tức khắc, tất cả mọi người rõ ràng thấy quốc quân mặc áo giáp trên người
Tiếp đó quốc quân rút ra bảo kiếm, chợt chém xuống mấy cái ghế đôn trước mặt
- Bốp
Một tiếng vang thật lớn, toàn bộ ghế đôn trực tiếp bị chém thành hai khúc
Điều này làm cho tất cả mọi người nhớ lại, quốc quân Ninh Nguyên Hiến cũng có học qua võ công, hơn nữa võ công còn rất tốt
- Quả nhân đã quyết rồi, ngự giá thân chinh, quyết chiến Ngô vương
- Nếu có ai ngăn cản sẽ như đám ghế này
- Không có tiền
Không biết đi mượn à
Hội Ẩn Nguyên không phải luôn luôn ra sức muốn đưa tiền cho chúng ta mượn à
Tiếp đó, quốc quân Ninh Nguyên Hiến một thân áo giáp, trực tiếp rời khỏi triều đình
Lưu lại quần thần run lẩy bẩy, thấp thỏm lo âu, nghị luận ầm ĩ
Mà lúc này
Tả Thừa tướng Thượng Thư Đài Chúc Hoằng Chủ chậm rãi ngẩng đầu lên nói:
- Ồn ào gì thế
Bệ hạ đã càn khôn độc đoán, các vị thần công, nên an tâm nghe lời thôi
Tức khắc, quần thần yên tĩnh lại
Chúc Hoằng Chủ, Thái sư của Thái tử
Cha vợ của quốc quân, cha của Chúc Nhung, Chúc Lâm
Là thầy của quốc quân Ninh Nguyên Hiến, lão là một cây cột chống trời khác ở nước Việt
Năm nay đã bảy mươi ba tuổi, lúc trước dưỡng bệnh ở nhà, gần như không có vào triều
Hôm nay, rốt cuộc phải tới, kéo tấm thân bệnh tật vào triều
Trương Xung không khỏi nhìn sang ông lão này một cái, sinh lòng ngưỡng mộ
Đây chính là mục tiêu cả đời của Trương Xung
..
Bên trong thư phòng
Quốc quân cùng Thẩm Lãng chơi cờ
- Thẩm Lãng, nhà ngươi bị đốt, gần như đốt rụi
Tức khắc, khuôn mặt Thẩm Lãng run lên, tay cũng run lên
- Võ sĩ của nhà ngươi bị giết mười mấy người, nhưng mà người nhà ngươi không có việc gì
- Ninh Nguyên Hiến nói:
- Đại Ngốc đó quả thật lợi hại
Bàn tay Thẩm Lãng yên lại
Quốc quân lại nói:
- Cái tên này làm bậy, Đại Ngốc tương lai sẽ vấn đỉnh võ đạo thiên hạ, đại biểu hy vọng võ đạo chí tôn cho Việt quốc của ta, ngươi sớm để hắn ra tới như vậy làm cái gì
Làm cái đích cho mọi người chỉ trích à
Thẩm Lãng nói:
- Thần cũng không muốn
Tiếp đó, hai người tiếp tục chơi cờ
- Ngươi đã đoán đúng, dã tâm của Tô Nan rất vĩ đại, hắn không chỉ có muốn tạo ra một cái biến động Diễm Châu, hơn nữa còn muốn tự lập làm vua, hắn muốn Tô Khương hợp nhất
- Quốc quân nói:
- Người vô liêm sỉ như ngươi, cân nhắc nhân tâm ngược lại lợi hại
Thẩm Lãng nói:
- Bởi vì thần muốn báo thù, một lòng muốn giết chết Tô Nan, cho nên mỗi ngày đều đang suy nghĩ tâm tư của ông ta, hiển nhiên so với người khác càng rõ ràng
Quốc quân hỏi:
- Vậy ngươi mỗi ngày có cân nhắc tâm tư của quả nhân không
Thẩm Lãng đáp:
- Ngài lại không thành được nhạc phụ của vi thần, cân nhắc vô dụng
Tức khắc, quốc quân muốn cầm quân cờ trong tay nện ở trên mặt Thẩm Lãng
Quốc quân nói:
- Trước khi Tô Nan đi đã nổi lửa đốt thành, công khai lao ra cổng Chu Tước, hơn nữa còn gần như giết chết cả nhà của ngươi ở kinh đô, hắn lợi hại như vậy, ngươi có thể tưởng tượng đến chuyện đó không
Thẩm Lãng lắc đầu nói:
- Không có, thần cho là ông ta sẽ chạy đi
Quốc quân nói:
- Quả nhân cũng thật không ngờ, lão tặc này bình thường quá am hiểu đóng kịch
Tiếp tục, quốc quân nhíu mày nói:
- Kỳ nghệ của ngươi kém như vậy, cùng ngươi chơi cờ chả có ý nghĩa gì cả
Thẩm Lãng nói:
- Thần đây chưa phải thua te tua cơ mà
Quốc quân nói:
- Đã chiếu tướng rồi, ngươi không phải nói là đi một bước nhìn bốn bước sao
Thẩm Lãng nói:
- Chơi cờ chán lắm, thần không muốn động não
Quốc quân tức khắc muốn gạt cả bàn cờ, nhưng mà sắp thắng đến nơi rồi, thế là ông cũng lười gạt
Rõ ràng thấy quỷ, từ khi cái thằng khốn này đi ngủ với con gái của quả nhân lại làm ra vẻ thân thiết lắm vậy
Đừng sát lại nữa
Quốc quân thản nhiên nói:
- Thẩm Lãng, lúc trước ngươi nói nếu muốn giết Tô Nan, muốn tiêu diệt toàn tộc họ Tô, giờ tính sao đây
Thẩm Lãng đưa tay giữa không trung rồi đáp lời:
- Còn, thần còn giữ lời
..
Tại một vị trí cách phía Tây quận Lang một trăm năm mươi dặm
Tô Nan sẽ nhanh chóng sắp về đến địa bàn của mình, toàn bộ thần kinh cuối cùng cũng được thư giãn
Lãnh địa họ Tô chỉ có hơn ba ngàn cây số vuông, thế nhưng ông ta dùng lợi ích đã thẩm thấu nửa hành tỉnh Thiên Tây
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chỉ cần đi vào phạm vi thế lực của ông sẽ chẳng khác gì thuồng luồng về biển
Mà lúc này ở bên trong trạm dịch, chuẩn bị mấy trăm con tuấn mã
Mấy trăm người của Tô Nan chỉ cần đi vào trạm dịch này, liền lập tức thay ngựa, tiếp tục tiến tới về đất phong gia tộc
- Nhanh, nhanh cắt cỏ cho ngựa ăn nào
- Đừng lề mề nữa
- Cho toàn bộ chiến mã này ăn no đi, một hồi có đại nhân vật cần
- Nếu như có con nào còn đói thì các ngươi liệu hồn đó
Một lão già trong đó, thoạt nhìn vừa giống đánh xe, vừa giống nông dân đang cẩn thận cắt cỏ
- Ôi
- Thẩm Lãng, lão phu thiếu ngươi nhân tình này rõ ràng trả quá khó
- Bây giờ để ta giết Tô Nan, ta thật sự không có sức
Con người của ta xuất thân thấp hèn, mấy đời cũng là nông dân, vừa thấy được đại nhân vật thì cả tim run rẩy
- Ngươi nói giết Tô Nan là quốc quân cho phép, con người của ta ít đọc sách, ngươi cũng tuyệt đối không nên gạt ta
Một đại tông sư, kiếm vương Lý Thiên Thu vác mặt mũi buồn khổ cắt cỏ
Tiếp đó, lẳng lặng đợi Tô Nan đến
..
Chú thích của Bánh: Up phần 2 lên, ngày hôm nay đổi mới một vạn sáu
Các vị ân công, cần ủng hộ, tiếp tục vé tháng

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.