Sử Thượng Tối Cường Chuế Tế (Chàng Rể Mạnh Nhất Lịch Sử)

Chương 375: Cái chết của Sở vương! Ninh Kỳ run rẩy!






Chương 375: Cái chết của Sở vương
Ninh Kỳ run rẩy
Sở vương hậu run rẩy đứng trước mặt Thẩm Lãng, hoàn toàn không có sự ngạo mạn lúc trước
Bà ta thật sự là bị Thẩm Lãng làm cho sợ hãi, dạo phố chán chê còn làm thân thể thối rữa, mấu chốt là Thẩm Lãng hôm qua mới giết chết Nhan phi
Mười hai con giáp, Thẩm Lãng là sói (*)
(*) Đương nhiên trong 12 con giáp của Trung không có sói, chỉ có chó
Nói giết liền giết
- Vương hậu nương nương, khí sắc của ngài có vẻ khá
- Thẩm Lãng cười nói
Sở vương hậu cười mỉa mai, suốt thời gian này bà ta quả thực nhận lấy sự tra tấn như trong địa ngục vậy
- Thẩm công tử, ta, ta đây rốt cuộc mắc chứng bệnh gì
- Sở vương hậu lúc đầu muốn nói ngươi hạ ta loại độc nào, nhưng bây giờ không dám nói như vậy
- Một loại mụn nước mà thôi
- Thẩm Lãng nói:
- Kế tiếp ta viết cho ngài mấy toa thuốc là được, liền có thể khỏi rồi, Sở vương dù sau đó có sử dụng cũng chẳng cảm giác mùi vị khác thường nào đó
- Cảm ơn Thẩm công tử
- Sở vương hậu nói
Tiếp tục Thẩm Lãng ngửi một cái nói:
- Vương hậu nương nương, loại mùi thơm này trên người bà vô cùng đặc biệt
Sở vương hậu không khỏi run lên, không phải là Thẩm Lãng có ý đồ gì với bà sao
Bà đến từng này tuổi rồi, hơn nữa mụn nước trên người còn chưa lành mà
Thẩm Lãng nói:
- Loại tinh dầu ngài dùng rất kỳ quái
Sở vương hậu cất giọng run rẩy:
- Thứ này chính là tinh dầu Nhan phi hiếu kính cho ta
Vậy là được rồi
Cái mùi này khi ngửi vào gần giống mùi dịch kích hoạt cổ trùng trong cơ thể Sở vương
Nhan phi hoàn toàn trăm phương ngàn kế a
Tương lai dù cho Sở vương chết bất đắc kỳ tử, có người tra được loại mùi thơm này, chỉ sợ sẽ lập tức hoài nghi đến trên người vương hậu
Thẩm Lãng hỏi:
- Vương hậu nương nương hay viết thư cho Sở vương sao
Sở vương hậu gật đầu đáp:
- Ừ
Thẩm Lãng lại hỏi:
- Dùng loại giấy viết thư chuyên dụng đúng không
Sở vương hậu tiếp tục gật đầu
Thẩm Lãng nói:
- Thử lấy đến xem nào
Một lát sau, có người đã lấy tới một phần giấy viết thư, Thẩm Lãng ngửi một cái
Quả nhiên cũng có cái mùi này, cùng mùi trên người Sở vương hậu gần như giống hệt nhau
Vô cùng hiển nhiên, Sở vương hậu vì cố sủng, cũng ra sức buộc chặt lòng Sở vương, tìm cách tăng ấn tượng
Cho nên loại mùi hương đặc biệt này hiển nhiên liền trở thành ký hiệu của bà ta
Thẩm Lãng nói:
- Vậy làm phiền ngài viết một phần mật thư cho Sở vương, được không
Sở vương hậu gật đầu
Thẩm Lãng nói:
- Kế tiếp, ta đọc ngài viết
Sở vương hậu gật đầu
Sau nửa khắc, phong thư này viết xong
..
Kế tiếp, Thẩm Lãng cầm phần mật thư Sở vương hậu viết xong tiến hành gia công
Sau nửa canh giờ
Một người chừng hai mươi tuổi xuất hiện ở trước mặt Thẩm Lãng, gã chính là đứa con thứ bảy của Sở vương, con trai ruột của vương hậu
Nhưng mà Thái tử cũng là con ruột của Sở vương hậu, hơn nữa năm nay cũng sắp bốn mươi, cho nên địa vị của Thái tử chân chính vững chắc như núi
- Sở Nhẫm đúng không
- Thẩm Lãng nói
- Chính là ta
- Người thanh niên này coi như bình tĩnh
- Thê tử, hài tử, mẫu thân của ngươi đều ở trong tay ta, biết phải làm như thế nào đúng không
- Thẩm Lãng nói
Con trai thứ bảy của Sở vương Sở Nhẫm gật đầu
Thẩm Lãng lấy ra một bình thuốc đưa cho gã rồi nói:
- Uống đi
Sở Nhẫm cất giọng run rẩy:
- Có chuyện gì, ta đi làm cũng được, vì sao phải như thế
- Uống vào
- Thẩm Lãng nói:
- Bằng không ta để cho người ta tới đổ vào, cũng không còn thể diện
Sở Nhẫm thống khổ uống vào
- Đây là một loại virus khá dọa người, so với thứ trên người của mẫu thân ngài càng đáng sợ hơn
- Thẩm Lãng nói:
- Thiên hạ không còn ai có thể chữa kể cả núi Phù Đồ, cũng chỉ có ta có thể trị
Nếu như không trị liệu, trước tiên sẽ nát chim, tiếp đó toàn thân đều mục nát, sẽ chết cực kỳ thảm
Nghe những lời này, con trai thứ bảy của Sở vương Sở Nhẫm cũng không khống chế nổi nữa, mất đi bình tĩnh, run rẩy hô to:
- Ngươi muốn cho ta làm chuyện gì ta làm cũng được, vì sao phải tra tấn ta như thế
Thẩm Lãng nói:
- Kế tiếp, ngươi cần tốc độ nhanh nhất cầm phong mật thư này đưa đi cho phụ vương ngươi, nhớ kỹ nhất định phải dùng tốc độ nhanh nhất chính tay đưa cho ông ta, bằng không sẽ không kịp nữa đâu
- Nội dung bên trong thư này có cái gì
- Sở Nhẫm nhịn không được bèn hỏi
Thẩm Lãng trực tiếp cầm thư đưa cho Sở Nhẫm đọc
Sở Nhẫm vừa mở ra đọc, tức khắc rõ ràng lại càng hoảng sợ
Trên đó viết Thái tử cùng Nhan phi có gian tình, ý đồ mưu hại Sở vương, sau khi hành vi phạm tội bại lộ, Nhan phi đã tự sát, đại thái giám Nhan Lương kề cận Sở vương chính là hung thủ mưu sát Sở vương
Sau khi xem xong, Sở Nhẫm nhịn không được mừng rỡ một phen
Đây..
Đây đối với gã có thể xem như là một tin tức tốt
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tuy rằng gã chẳng qua là con thứ hai của phụ vương, nhưng lại là con trai trưởng thứ hai
Nếu như Thái tử có tội, vậy ngai vàng tương lai liệu có khả năng rơi xuống đầu gã không
- Mau đi đi, cấp tốc, cấp tốc
Sở Nhẫm lui ra ngoài
- Chậm đã
- Thẩm Lãng nói:
- Nếu như nhỡ ra khi ngươi chạy đến, Sở vương đã cùng Ninh Kỳ khai chiến, ngươi phải lấy mật thư khác cho ông ta
Sở Nhẫm không khỏi kinh ngạc
Gã cầm lấy một phong thư khác ra đọc, đây vẫn là chữ viết của Sở vương hậu
Nội dung phía trên cũng xấp xỉ, Nhan phi vẫn muốn mưu hại Sở vương, hung thủ trực tiếp vẫn là Nhan Lương
Nhưng Nhan phi cũng là cùng Tam vương tử Việt quốc Ninh Kỳ cấu kết
Vì sao phải để dạng này
Để Nhan phi cùng Thái tử có gian tình không tốt sao
Thẩm Lãng nói bằng giọng lạnh lẽo:
- Ngươi nhất định nhớ kỹ lời của ta, nếu như lúc ngươi chạy đến, Sở vương còn chưa có cùng Ninh Kỳ khai chiến, ngươi liền đem lá mật thư đầu tiên cho hắn
Nhưng nếu như lúc ngươi chạy đến, Sở vương đã ở trên chiến trường, hơn nữa Ninh Kỳ đánh về phía Sở vương, vậy liền đem mật thư thứ hai cho Sở vương
Tuyệt đối không thể sai, một khi sai rồi, ngươi sẽ nát chim mà chết, người nhà của ngươi đều có thể chết
Con trai thứ bảy của Sở vương Sở Nhẫm ra sức gật đầu
- Đi, lập tức phải đi, trên đường không cần nghỉ ngơi, ta sẽ phái người bảo hộ đồng thời..
giám thị ngươi
- Ngày đêm thần tốc, một trăm dặm một lần thay ngựa
Sở Nhẫm không đợi lời Thẩm Lãng nói, lập tức chạy vội ra
Lúc này gã so với Thẩm Lãng càng thêm hy vọng chạy tới Sở vương bên người trước tiên
..
Đối với Thẩm Lãng mà nói
Cục diện tốt nhất đương nhiên là cứu Sở vương trước, tiếp đó để Sở vương công phá thành Trấn Tây, diệt đại quân Xung Nghiêu
Kế tiếp Thẩm Lãng lại nghĩ biện pháp giết chết Sở vương, khiến cho quân Sở đại loạn
Tiếp đó đại quân Trương Xung xuôi nam, đại quân Arunana lên bắc, đuổi nước Sở ra khỏi hành tỉnh Thiên Tây, hoàn toàn thu phục đất đai bị mất
Nhưng mà đây chỉ là cục diện tốt nhất
Nhỡ ra mưu không cầu được cục diện tốt nhất, cũng chỉ có thể lùi mà cầu việc khác
..
Con trai thứ bảy của Sở vương, chạy ra khỏi kinh đô nước Sở
Mới vừa chạy ra khỏi mười dặm, liền lập tức bị một đám võ sĩ nước Sở bảo vệ
- Các ngươi bảo hộ ta đi phụ vương đại doanh, cấp tốc, cấp tốc
Đám kỵ binh nước Sở vốn là vốn còn muốn đưa Sở Nhẫm đến các thành quận xung quanh, nhưng sau khi nghe lời gã, lập tức theo Sở Nhẫm phi về phía đông
Dọc theo con đường này
Không đến một trăm dặm liền đổi một lần tuấn mã
Thật sự không ngủ không nghỉ, ngày đêm thần tốc
Nhanh, nhanh lên, nhanh
..
Bên trong đại doanh Sở vương
Không biết bất tỉnh mấy ngày, Sở vương cuối cùng tỉnh lại dần dần
- Thẩm Lãng nghiệt súc, quả nhân xin thề, nhất định phải chém cả nhà ngươi, nhất định phải lột da rút gân, nghiền xương nhà ngươi thành tro, nhất định phải đào mộ mười tám đời tổ tiên gia tộc họ Thẩm các ngươi, đào lên toàn bộ mộ phần gia tộc họ Kim
- Không chỉ có như thế, sau khi quả nhân công phá thành Thiên Việt cũng phải cho Việt vương cung một mồi lửa
Sở Thái tử nói:
- Phụ vương, kế tiếp chúng ta nên làm cái gì bây giờ
Lập tức trở về kinh đô
Sở vương nói bằng giọng lạnh lẽo:
- Hồi viên
Bây giờ đại quân chúng ta một khi trở về kinh đô, chỉ có thể mất cả hai đầu, thứ nghiệt súc Thẩm Lãng này đang chờ chúng ta cùng hắn đàm phán mà, hắn cứ xuân thu đại mộng mà
Sở vương chợt vén chăn lên, từ trên giường đứng lên
- Kế tiếp chúng ta chỉ có một con đường có thể đi
- Sở vương run giọng nói:
- Đại quân dốc sức đánh một trận, hoàn toàn đánh chiếm thành Trấn Tây, bắt hành tỉnh Thiên Tây
Nguyên bản vì nể mặt mũi hoàng đế bệ hạ, ta có thể không đánh kinh đô nước Việt, nhưng bây giờ Ninh Chính cùng Thẩm Lãng đốt vương cung của ta, ta cũng chẳng còn lựa chọn nào khác
Chỉ có nước gióng một hồi trống xung phong bắt đô thành Việt quốc, thúc ép Việt vương tự sát, cho Việt vương cung một mồi lửa, như thế nước Sở của ta mới có thể bù đắp lại thể diện
- Thẩm Lãng không phải chiếm kinh đô nước Sở của ta không đi à
Mặc kệ xong
- Sở vương giận dữ hét:
- Chờ ta dẹp xong kinh đô nước Việt, sau đó ta cũng không đi
Không chỉ có như thế, ta còn muốn cùng Ninh Kỳ đàm phán, thúc ép hạm đội họ Tiết lập tức tiến đánh thành Nộ Triều, hoàn toàn tiêu diệt gia tộc họ Kim, giết chết cha mẹ Thẩm Lãng, giết chết cả nhà họ
- Kế tiếp, ta sẽ không cùng Thẩm Lãng đàm phán, ta chỉ cùng Ninh Kỳ đàm phán
Nếu Ninh Chính không giao ra kinh đô nước Sở, nếu không lui binh, ta liền chém cả nhà Ninh Chính
- Ngày mai, đại quân toàn lực công thành
- San bằng thành Trấn Tây, san bằng đô thành Việt quốc, thiêu hủy Việt quốc vương cung, bức tử Ninh Nguyên Hiến
- Đây mới là đường ra duy nhất của chúng ta
Lúc này Sở vương cất giọng hào hùng, khí thế như hồng
Không có bệnh hoạn chút nào, giống như một con mãnh hổ bị tức giận hoàn toàn, muốn cắt xé tất cả
Thái tử nước Sở khom người:
- Cẩn tuân ý chỉ phụ vương
..
Một lát sau
Sở vương triệu tập toàn bộ tướng lãnh cao cấp, tiến hành tổ chức hội nghị trước trận chiến
- Ta biết các ngươi nghe được phong thanh, nói Ninh Chính cùng Thẩm Lãng dẫn binh vượt qua Đại Tuyết Sơn nghìn dặm, tiến quân thần tốc công hãm kinh đô nước Sở của ta
- Sở vương hạ giọng nói:
- Hơn nữa còn nghe đồn rằng, hắn đốt rụi vương cung của ta, bắt vương hậu làm tù binh, bắt mấy vương phi của ta làm tù binh
Nghe những lời này, chúng tướng kinh ngạc, tiếp đó đều lắc đầu nói:
- Không thể nào, những thứ này đều là tin đồn nhảm, chúng thần hoàn toàn không tin
Nhưng mà Sở vương cất giọng thản nhiên:
- Những thứ này đều là thực sự
Tất cả lặng yên như chết
Sở vương khàn nói:
- Tất cả chuyện này đều là thật, kinh đô chúng ta bị Thẩm Lãng chiếm lĩnh, vương hậu của ta, Nhan phi của ta đều bị bắt làm tù binh, hơn nữa còn bị dạo phố thị chúng, vô cùng nhục nhã
Vương cung của ta, cái vương cung mà gia tộc họ Sở hao phí mấy trăm năm mới xây xong bị cho một mồi lửa
Toàn tràng vẫn yên tĩnh, thế nhưng chúng tướng hít thở bắt đầu dần dần dồn dập
Bởi vì lúc Sở vương nói ra những lời này lại đặc biệt bình tĩnh, đây mới là đáng sợ nhất
- Sỉ nhục như vậy, phải làm sao mới rửa được hết
Các vị nói cho ta biết
- Sở vương hỏi chậm rãi
Một tên tướng lĩnh trong đó hô to:
- Nợ máu trả bằng máu
Sở vương nhìn phía những người khác
- Nợ máu trả bằng máu
- Nợ máu trả bằng máu
Giọng Sở vương vẫn rất trầm, rồi nói:
- Nói thật hay, nợ máu trả bằng máu
- Chiếm thành Trấn Tây, công chiếm kinh đô nước Việt, đốt cháy vương cung của Việt vương, bức tử Việt vương Ninh Nguyên Hiến, tàn sát ba mươi vạn, năm mươi vạn Việt quốc
- Chém sạch cả họ Thẩm Lãng, toàn tộc họ Kim
- Như thế, nước Sở của ta mới có thể bù đắp lại một chút tôn nghiêm
Mắt của Sở vương như là chim ưng, nhìn phía dưới chư tướng, chậm rãi nói:
- Ta biết, các ngươi yêu quý binh lính của mình, yêu quý tánh mạng của mình
Thế nhưng..
Thế nhưng..
- Ngày mai công thành, ta sẽ phân phối nhiệm vụ cho mỗi một người tướng lãnh
Ai hoàn thành thì thăng quan tiến tước, ai chưa hoàn thành cũng không cần đầu làm gì nữa
- Ta mặc kệ người này là ai, cùng ta quan hệ thân mật đến cỡ nào, lúc trước lập được công lao bao lớn
- Tóm lại, ngày mai tiến đánh thành Trấn Tây, tướng lĩnh chưa hoàn thành nhiệm vụ, toàn bộ chém giết
- Ta mặc kệ các ngươi dùng thủ đoạn gì, ta mặc kệ chết bao nhiêu người, thậm chí còn chẳng sợ tất cả các ngươi đều chết hết, cũng phải đánh hạ thành Trấn Tây cho ta
- Đoạn tường thành nào đánh chiếm không được, khu vực chiến đấu kia kết thúc không thành, ta không chỉ muốn đầu của các ngươi, còn muốn giết cả nhà các ngươi
- Một câu nói cuối cùng, lần này không diệt đô thành Việt quốc, Ninh Nguyên Hiến không chết, cả họ Thẩm Lãng không chết, toàn tộc họ Kim không chết, ta tuyệt đối không trở về nước Sở
- Chư tướng, nghe rõ chưa
Từ đầu tới đuôi, giọng của Sở vương cũng vừa trầm vừa khàn
Nhưng như là bầu trời sấm rền vậy dọa người,
Giống như bất cứ lúc nào có thể biến thành một trận sấm sét khủng khiếp giáng xuống, kẻ nào trúng phải sẽ thịt nát xương tan
Không ai hoài nghi ý chí Sở vương
- Tuân chỉ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chúng tướng chỉnh tề quỳ xuống
- Được rồi, giải tán, ngày mai công thành
Chúng tướng thối lui
Mỗi người đều tâm tư nặng nề, nhưng là vừa đằng đằng sát khí
Mỗi một đại tướng trở về doanh, sau đó đều an bài mệnh lệnh
Ngày mai đại quyết chiến, tiến đánh thành Trấn Tây
Hoặc là đánh chiếm thành trì, hoặc là rớt đầu xuống
Không còn con đường thứ hai
..
Ngày kế
Nét mặt hai mươi mấy vạn đại quân của nước Sở hoàn toàn biến hóa
Trên mặt mỗi binh sĩ đều tràn đầy nghiêm trọng và điêu tàn
Trong mắt mỗi một binh sĩ đều tràn đầy thù hận
Đây là ai binh tất thắng sao
Không cần bất kỳ lời động viên nào trước trận chiến
Sở vương trực tiếp hạ lệnh:
- Công thành
Tiếp đó, một màn khai chiến thảm thiết nhất từ trước đến nay xuất hiện
Tất cả tướng lĩnh nước Sở điên rồi, tất cả binh sĩ nước Sở cũng điên rồi
Quả thực như không muốn sống điên cuồng mà công thành
Tre già măng mọc, thiêu thân lao đầu vào lửa
Chết, chết
Chiến đấu, chiến đấu
Quân đội nước Sở giống như lột xác ngay lập tức, trở nên nguy hiểm như là võ sĩ tộc Sa Man vậy
Xung Nghiêu khiếp sợ
Tiếp đó cũng gần như không để ý tới đội dự bị gì cả
Toàn quân áp lên
Hôm nay một trận chiến này nếu không cản được, đội quân dự bị cũng không còn tác dụng gì
Võ sĩ tinh nhuệ nhất của gia tộc họ Xung áp lên
Đệ tử Nam Hải kiếm phái áp lên
Mấy trăm người quản lý tường thành của gia tộc họ Xung, kể cả thế tử cũng lên tuyến đầu tường thành
Thậm chí ngay cả người đẹp như Xung Sư Sư cũng tự mình leo lên tường thành tác chiến
Dùng hết tất cả lực lượng
Chảy hết một giọt máu cuối cùng
Lúc này, cũng không có sợ hãi
Thậm chí trong đầu Xung Nghiêu cũng không có bất kỳ âm mưu gì, cũng không có bất kỳ ý đồ chính trị
Thứ gì cũng đều bỏ đi
Thành Trấn Tây chính là căn cơ gia tộc họ Xung, một khi tòa thành thị này thất thủ, cái gia tộc họ Xung cũng liền mất
Dù cho tương lai Ninh Kỳ thượng vị cũng vô dụng
Vì trăm năm cơ nghiệp của gia tộc họ Xung, vì tương lai của gia tộc họ Xung
Cũng phải chém giết đến cùng
Chiến trường đinh tai nhức óc
Lại có vẻ yên tĩnh
Bởi vì, chết trở thành chủ đề chiến trường duy nhất
Không ngừng chết, chết, chết
Đại quân nước Sở gần như điên cuồng mà công thành
Toàn bộ tướng lĩnh trung tầng, toàn bộ xung phong đi đầu, điên cuồng mà leo dọc tường thành
Trang tuyệt sắc Xung Sư Sư mặc áo giáp diễm lệ, điên cuồng vung kiếm trong tay chém giết
Lần này đến lần khác giết những tướng sĩ nước Sở rớt xuống thành
Lúc này, trong đầu nàng cũng chỉ có một ý niệm
Giết
Giúp đỡ gia tộc vượt qua kiếp nạn này
Bằng không, nàng sau đó không còn là công chúa cao cao tại thượng nữa
Bởi vì lúc trước mặc dù nàng chẳng phải là công chúa, nhưng lại giống công chúa quá mức
..
- Giết
Thái tử nước Sở rời khỏi đại doanh trung quân
Ở dưới sự bảo vệ của một nhánh kỵ sĩ xung phong ra chiến trường đốc chiến
Tuy rằng gã không cần xông lên tường thành, nhưng lại có thể giơ lên cao cờ Thái tử, phi qua lại ở trên chiến trường
Chỉ cần một tên lính quèn của nước Sở xoay người, liền có thể thấy Thái tử của bọn họ ở phía sau
Đại vương cùng Thái tử đều ở đằng sau quan sát
Thậm chí Thái tử điện hạ đều đích thân ra chiến trường
Chúng ta còn có lý do gì không ra sức
Vương cung chúng ta bị đốt, kinh đô chúng ta bị đánh lén
Bây giờ chỉ có nợ máu trả bằng máu
San bằng thành Trấn Tây, san bằng kinh đô nước Việt
Giết, giết, giết
Huyết khí tận trời, núi thây biển máu
..
Ninh Kỳ bên trong đại doanh
Gã rõ ràng vừa mừng vừa sợ vừa giận
Bởi vì hắn cũng thu được tin tức
Ninh Chính cùng Thẩm Lãng lại dẫn đầu một vạn đại quân vượt qua Đại Tuyết Sơn nghìn dặm, viễn chinh mấy ngàn dặm, hạ được kinh đô nước Sở, đốt cháy cung, bắt vương hậu nước Sở cùng vương tử làm tù binh
Lúc mới vừa nhận được tin tức này, Ninh Kỳ thật sự toàn thân run rẩy, hoàn toàn kinh hãi
Thẩm Lãng điên rồi
Ninh Chính điên rồi
Cái ý niệm này người khác cũng không dám nhận
Kết quả bọn họ lại đi làm, then chốt còn thành công
Quả là kỳ tích xưa nay chưa từng có, sau này cũng không còn
Tin tức động trời thế này chắc chắn không che giấu được
Chẳng bao lâu sẽ khiến thiên hạ khiếp sợ
Cái tin chiến thắng lớn cỡ này một khi truyền tới Việt quốc sẽ dẫn đến phản ứng cỡ nào
Không khí Việt quốc lúc này đầy tử khí âm u
Một khi tin tức Ninh Chính cùng Thẩm Lãng đánh chiếm kinh đô nước Sở truyền tới, vậy giống như tảng đá vào bể mặt hồ dẫn đến con sóng khủng khiếp
Tất cả mọi người Việt quốc sẽ bị chấn động
Tất cả mọi người sẽ tán dương trận thắng lợi vĩ đại bi tráng này
Danh tiếng của Ninh Chính sẽ tới đạt một đáng sợ độ cao
Trận thắng lợi này là kỳ tích đánh đấm ra trò
Cái này không giống như là vua Căng lui binh, cũng không giống như là Ngô vương lui binh, hai thứ này là thắng lợi về mặt ngoại giao, thuộc về quyền mưu
Mà công chiếm kinh đô nước Sở là thắng lợi quân sự hiếm có
Đến lúc đó không chỉ là bình dân Việt quốc, cho dù là trong lòng quan viên Việt quốc, cũng sẽ nâng cao địa vị Ninh Chính vô tận
Người như vậy, có thể trở thành vua Việt quốc hay sao
Đương nhiên có thể
Hơn nữa đáng sợ nhất ở chỗ, phụ vương Ninh Nguyên Hiến nhất định sẽ mượn trận thắng lợi này, tuyên bố Ninh Chính tấn chức Việt quốc công
Trước tiên cho người trong thiên hạ một trận hoà hoãn
Qua một đoạn thời gian, sẽ sắc phong Ninh Chính là Thái tử
Thẩm Lãng đáng chết
Thực sự cần phải bị thiên đao vạn quả, bằm thây vạn đoạn
Chuyện điên cuồng như vậy ngươi cũng làm được
Hôm nay Ninh Kỳ cũng hoàn toàn không có lựa chọn nào khác
Trên chiến trường đánh chết Sở vương, chỉ có thể thành công, không thể thất bại
Bằng không, ngai vàng Việt quốc từ nay về sau vô duyên với gã
Cho nên suốt mấy ngày nay, lòng gã hoàn toàn nóng như lửa đốt
Sở vương vì sao còn không tỉnh lại
Vì sao còn không khai chiến
Ninh Kỳ mỗi một ngày đều cầu nguyện Sở vương nhanh chóng tỉnh lại, vội vàng tiến hành đại quyết chiến
Kết quả hôm nay Sở vương khai chiến
Nhưng, đại quân nước Sở trở thành người điên
Hôm nay vừa khai chiến, thành Trấn Tây liền nguy như chồng trứng
Ngay cả cô gái xinh đẹp tuyệt thế như Xung Sư Sư còn phải nhào tường thành chém giết
Không có thời gian
Nếu cố kéo dài thì e rằng thành Trấn Tây sẽ phải thất thủ
Gia tộc họ Xung tiêu tùng, Ninh Kỳ cũng coi như mất hơn phân nữa
Tức khắc, Ninh Kỳ phóng người lên ngựa
Phía sau chỉ còn lại có một vạn kỵ binh, toàn bộ đều là dòng chính của gã
Ninh Kỳ dùng vô số tiền tài cùng tinh lực, mới bồi dưỡng ra được đội kỵ binh tinh nhuệ này
Bên người, chính là dư nghiệt huyết mạch Khương Ly, sát thần Lam Bạo
Lam Bạo
Con nuôi của gia tộc họ Xung, bởi vì quá hung tàn, cho nên đưa đến chỗ Lan Đạo đại sư làm học trò
Vẫn bởi vì quá hung tàn, cho nên bị Lan Đạo đại sư trục xuất sư môn
Nếu như nói bên trong Việt quốc còn có một dũng tướng vô địch giống Đại Ngốc nhất, đó chính là Lam Bạo
Lúc này Lam Bạo giống như một thú dữ đói bụng mấy ngày mấy đêm
Gã chỉ cần giết chóc
Mà Sở vương bên người, cũng có quái thú chiến trường như vậy
Đồ Đại, Đồ Nhị
Chính là hai tên to con ở chiến trường chuyến săn biên giới cùng Đại Ngốc đại chiến mấy nghìn hiệp, ngày đó ba người đánh nhau ra khỏi chiến trường mười mấy dặm, thậm chí Đại Ngốc ngay từ đầu còn rơi vào hạ phong
Hai người này cũng là dư nghiệt Khương Ly, người có huyết mạch đặc biệt
Vì một trận chiến này
Sở vương vận dụng tất cả lực lượng
Bên người chỉ để lại ba vạn đại quân, nguyên bản mười vạn trung quân, bảy vạn đều bị phái đi tiến đánh thành Trấn Tây
Cho nên Ninh Kỳ vốn định diễn một mạn một vạn nhằm phía mười vạn đại quân bi tráng
Bây giờ biến thành một vạn nhằm phía ba vạn
Nhưng Ninh Kỳ chung quy không phải Ninh Dực, gã không do văn nhân bồi dưỡng ra, gã là quân nhân
Lúc này, liền lộ ra sự thiết thực nhất
Giết chết Sở vương
Cứu thành Trấn Tây
Lập được công trạng lớn
- Các vị tướng sĩ, cứu thành Trấn Tây, đánh chết Sở vương
Ninh Kỳ đầu tàu gương mẫu, lao về trung quân Sở vương
Chiến trường hoàn toàn điên rồi
Hai mươi mấy vạn đại quân của Sở vương công thành, bên người liền lưu ba vạn
Ninh Kỳ một vạn, nhằm phía ba vạn
Lao điên cuồng
Sở vương ở trên đài cao ngắm nhìn kỵ binh Ninh Kỳ
Ninh Kỳ, xem như ngươi còn gan dạ
Chỉ có một vạn người, liền dám nhằm phía ba vạn đại quân của ta
- Kết trận, kết trận
- Bảo hộ đại vương, bảo hộ đại vương
Nghe những lời này, Sở vương giận dữ
- Cái gì gọi là bảo hộ quả nhân
Sở vương chợt xé mất vương bào trên người, lộ ra bộ giáp bên trong
- Quả nhân không cần các ngươi bảo hộ
Sở vương rống to hơn, chợt rút ra bảo kiếm
- Đi, đi, đi, tiêu diệt kỵ binh của thằng oắt con Ninh Kỳ
- Đại vương, an nguy của ngài làm trọng a
- Đại thống lĩnh cấm quân nước Sở quát
Sở vương nói bằng giọng lạnh lẽo:
- Nếu như ngươi không đi, liền quả nhân đi
Dứt lời, Sở vương muốn đi dưới đài cao, tự mình dẫn đầu đại quân cùng Ninh Kỳ tác chiến
Đại thống lĩnh cấm quân nước Sở kinh hãi
- Thần đi..
Tiếp đó, đại thống lĩnh Cấm Vệ quân nước Sở cỡi chiến mã, dẫn đầu hơn một vạn kỵ binh, tấn công về phía Ninh Kỳ
Hai quân khoảng cách mấy nghìn mét, cũng đã sát khí tận trời
Xung phong, xung phong, xung phong
Sau hơn một khắc
Một vạn kỵ binh Ninh Kỳ cùng hơn một vạn kỵ binh nước Sở, đụng vào nhau thật mạnh
Chém giết động trời
Đinh tai nhức óc
Ninh Kỳ huy động chiến đao, điên cuồng chém
Hai đội kỵ binh trọng giáp
Đánh ra một trận chiến thê thảm đến mức trước nay chưa từng có
Máu tươi tận trời
Vô số thi thể đều ngã xuống
Trong nháy mắt xông tới, gần như để gân cốt chiến mã gãy đoạn, kỵ binh trên lưng ngựa trực tiếp bay ra ngoài, tiếp đó rõ ràng bị giẫm lên trở thành thịt nát
Kỵ binh hai bên, đơn thuần sức chiến đấu tương xứng
Như là mặt trời chói chang hòa tan tuyết trắng, sinh mệnh rất nhanh biến mất
Lấy tư cách dư nghiệt Khương Ly, Lam Bạo lúc này cuối cùng có thể giết thật đã
Màn biểu hiện lực sát thương của gã để cho người ta run rẩy
Giống như một sát thần vậy, hoàn toàn không có địch thủ nào cản trở
Chiến mã hùng tráng nhất đều tải không nổi trọng lượng của gã, thế là gã dứt khoát vứt bỏ ngựa mà chiến
Gã cao hơn hai mét, tay cầm một Lang Nha Bổng siêu cấp, dài hơn hai mét, nặng bốn năm trăm cân
Đập
Đập
Đập
Bất kể là kỵ binh nước Sở, hay là chiến mã
Chỉ cần bị đập trúng, trực tiếp bay ra ngoài
Ngay cả tiếng kêu thảm thiết cũng không kịp phát sinh, trực tiếp chết đi, trực tiếp biến thành bùn nhão
Ninh Kỳ võ công rất mạnh, điểm ấy ai cũng biết
Nhưng rõ ràng mạnh bao nhiêu
Không có ai biết
Bởi vì, gã là Tam vương tử tôn quý, cơ hội xuất chiến tự nhiên sẽ chẳng bao nhiêu
Hôm nay trên chiến trường kinh người này, gã cuối cùng phát huy toàn bộ sức chiến đấu
Liền sức mạnh bản thân mà nói, gã hoàn toàn không thua gì Khổ Đầu Hoan, thậm chí càng thêm lợi hại
Lam Bạo không có địch nào cản trở, Ninh Kỳ cũng không có
Hai người kia, trở thành kỵ binh hàng ngũ đao nhọn
Đánh đâu thắng đó
Kỵ binh nước Sở tuy rằng số lượng càng nhiều
Nhưng..
Lại dần dần rơi xuống hạ phong
Thế nhưng, chiến cuộc dây dưa tiếp như thế không được
Dù cho thắng, kỵ binh dưới trướng Ninh Kỳ cũng gần như muốn toàn quân huỷ diệt, Sở vương bên người còn có gần hai vạn đại quân thủ hộ
- Lam Bạo, yểm hộ ta
Ninh Kỳ một tiếng hô to, tiếp đó trực tiếp từ bên trong hai nhánh kỵ binh lao ra giết
Dũng tướng Lam Bạo vô địch chăm chú cùng theo phía sau, quét dọn tất cả mục tiêu trên đường cho Ninh Kỳ
Tam vương tử Ninh Kỳ, Việt quốc lại một mình một con ngựa, lướt về hướng Sở vương
Trên đường, vô số võ sĩ nước Sở tiến lên chặn lại
Nhưng toàn bộ bị Ninh Kỳ cùng Lam Bạo giết chết
Ninh Kỳ khoảng cách Sở vương càng ngày càng gần
Sở vương không khỏi khiếp sợ
Rõ ràng xem thường vị Việt quốc Tam vương tử này
Vốn cho gã có thủ đoạn chánh trị cao như vậy, cho nên sức mạnh bản thân không mạnh
Không nghĩ tới lại mạnh như thế, hơn nữa còn dũng mãnh như thế
Ninh Nguyên Hiến ngược lại được phúc khí, Ninh Chính cùng Ninh Kỳ, hai người kia ai cũng có thể kế thừa vương vị
- Đừng hòng tổn thương chủ của ta
Đại thống lĩnh cấm quân nước Sở chợt lao sang tấn công Ninh Kỳ
Ông ta cũng là tuyệt đỉnh cao thủ nước Sở, nổi tiếng thiên hạ
Tam vương tử Ninh Kỳ ngưng tụ tất cả nội lực, chẳng những không có giảm tốc độ, ngược lại tốc độ càng lúc càng nhanh
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
- Giết, giết..
Đại kiếm Ninh Kỳ hướng về phía Đại thống lĩnh cấm quân nước Sở
Đại thống lĩnh nước Sở cũng đang điên cuồng tăng nhanh
Hai cao thủ tuyệt đỉnh
Chợt đụng vào nhau
- Rầm
Một tiếng vang thật lớn
Chiến mã hai người trực tiếp chết bất đắc kỳ tử
Đại thống lĩnh cấm quân nước Sở trực tiếp bay ra ngoài, trên không trung phun ra máu tươi
Lúc rơi xuống đất, thân thể đã trở thành hai đoạn, hoàn toàn chết đi
Mà thân thể Ninh Kỳ, cũng từ trên chiến mã trực tiếp bay ra ngoài, phun ra một ngụm máu tươi
Thế nhưng sau khi rơi xuống đất, lại lại một lần nữa đứng vững
Tuyệt đỉnh cao thủ quyết đấu, một chiêu định thắng bại
Ninh Kỳ thắng
Lúc này, gã cách Sở vương vượt qua hơn ba trăm mét
- Bảo vệ đại vương, bảo vệ đại vương
Hơn một vạn đại quân dưới trướng Sở vương bày trận ngay ngắn như là một cái thùng sắt vậy
Trên đài cao Sở vường cười sang sảng, giơ bảo kiếm trong tay lên cao, hét lớn:
- Ninh Kỳ, muốn giết quả nhân kia à
Lại đây, lại đây
Ninh Kỳ xoay người, trên mặt đất nhặt lên cây cung Uy Nghiêm
Chuyện này không giống như trong kế hoạch
Khoảng cách quá xa, xấp xỉ có bốn trăm bước
Cho dù cường cung hai thạch rưỡi, có thể cũng bắn không xa như vậy
Nhưng..
Không có lựa chọn nào khác
- Mũi tên tới
Thế nhưng mũi tên ở đâu
Vừa rồi một phen chiến đấu kịch liệt, sau khi cùng va chạm với đại thống lĩnh cấm quân một phát
Mũi đặc biệt trên lưng cũng không còn cái nào
- Thần đi tìm mũi tên
- Lam Bạo hô to
Tiếp đó, gã lại xoay người trở về chiến trường tìm tên rơi đầy đất
Mà lúc này
Đại quân nước Sở, liên tục không ngừng phía trên giết bắt đầu
Hơn mấy trăm ngàn người, giết hướng về phía Ninh Kỳ
Ninh Kỳ tay cầm chiến đao
Điên cuồng chém giết
Vẫn không có địch nào đọ nổi một chiêu
Ngắn ngủi chỉ chốc lát, bên người chất đầy thi thể quân Sở
Sức chiến đấu người này thật cường hãn
- Mũi tên đến, mũi tên đến..
Lam Bạo hô to
Trong tay cầm một mũi tên, lại lao về phía Ninh Kỳ bên này
Ngắn ngủi một lát sau, gã và Ninh Kỳ tụ họp
Tam vương tử Ninh Kỳ nói:
- Yểm hộ ta
Lam Bạo huy động Lang Nha Bổng to lớn, tàn sát điên cuồng, tạo ra một khu vực không người đường kính năm mét bao quanh Ninh Kỳ
Ninh Kỳ hít sâu một hơi, chuẩn bị trình diễn vở kịch bắn chết Sở vương thật nhanh.
Kẻ nằm vùng của núi Phù Đồ ở bên người Sở vương, cũng đã chuẩn bị xong
Một vở kịch lớn này tuy rằng gian nan, nhưng nhất định không thể có kẽ hở
Ninh Kỳ bắn tên ra, sau đó ở đỉnh đầu Sở vương nổ tung
Tiếp đó, Sở vương trong nháy mắt chết bất đắc kỳ tử
Đây mới là kỳ tích chấn động thiên hạ
Đây mới là công trạng lớn
..
Đại thái giám Nhan Lương bên người Sở vương chuẩn bị xong
Ông ta là thái giám Nhan phi mang tới, cũng là tử gian núi Phù Đồ
Ông ta tuân thủ núi Phù Đồ mệnh lệnh
Chỉ cần Ninh Kỳ bắn tên ra, đồng thời ở Sở vương đỉnh đầu nổ tung
Ông ta liền lập tức bóp vỡ đạn độc trong tay
Đạn độc vỡ ra, sau đó dịch Ám Hương sẽ chợt phụt ra
Trong tầm ba mét, toàn bộ sẽ bị che phủ
Hơn nữa im hơi lặng tiếng, chỉ có một mùi hương đặc biệt
Tiếp đó, cổ trùng trong cơ thể Sở vương cũng sẽ bị đánh thức
Trong nháy mắt, Sở vương trực tiếp chết bất đắc kỳ tử
Toàn bộ quá trình, không cách nào phòng ngự
Cho dù cao thủ tông sư bên người Sở vương, cũng đỡ không được phương thức công kích quỷ dị của núi Phù Đồ
Thứ duy nhất cần chính là nắm giữ thời cơ tuyệt đối
Chế tạo ra kỳ tích động trời Ninh Kỳ cách bốn trăm bước bắn chết Sở vương
- Ta chuẩn bị xong
– Nội ứng núi Phù Đồ, đại thái giám Nhan Lương có vẻ đặc biệt bình tĩnh, trong tay âm thầm vò vò đạn độc núi Phù Đồ
Bất cứ lúc nào có thể bóp vỡ
Nhưng mà vào lúc này
Một bóng dáng từ tít đằng xa lao đến thật nhanh
- Phụ vương, con là Sở Nhẫm, con là Sở Nhẫm
- Đây là mật thư của mẫu hậu, cấp tốc, cấp tốc
Nghe những lời này, Sở vương vung tay lên
Tất cả mọi người tránh ra
Con trai thứ bảy của Sở vương Sở Nhẫm xông lên đài cao
Trong lòng gã sụp đổ
Vì sao không đợi gã chứ
Thẩm Lãng nói rõ ràng, nếu như không có khai chiến, vậy liền lấy ra phong mật thư đầu tiên
Nếu như khai chiến, vậy đem phong mật thư thứ hai
Con trai thứ bảy của Sở vương Sở Nhẫm thực sự muốn xuất ra phong mật thư đầu tiên
Thế nhưng, gã không dám
Bởi vì chim gã đã bắt đầu nát
Nếu như không nghe mệnh lệnh Thẩm Lãng, gã sẽ chết thảm
- Mẫu hậu mật thư, mẫu hậu mật thư
Sở Nhẫm xông lên trước, quỳ trên mặt đất dâng lên mật thư
Sở vương mở ra mật thư
Một trận mê người hương vị mê man ra
Đặc biệt quen thuộc, đây là vương hậu độc dùng tinh dầu đó vị
Nhưng mà, thấy cái này mật nội dung bức thư, Sở vương trực tiếp kinh ngạc
Nhan phi cấu kết Ninh Kỳ, ý đồ mưu hại bản vương
Đại thái giám Nhan Lương kề cận quả nhân chính là hung thủ
Sở vương không thể tin được
Nhưng ông ta rất đa nghi, tuyệt đối sẽ không bất chấp đảm nhiệm nguy hiểm thế nào
- Bắt Nhan Lương
- Sở vương hạ lệnh
Tức khắc, cao thủ tông sư bên cạnh ông gã, chợt đánh vế phía đại thái giám Nhan Lương
Mà cùng lúc đó
Ninh Kỳ giơ lên cây cung Uy Nghiêm, sẽ phải giương cung cài tên
Sở vương cả giận nói:
- Nhan Lương, ngươi và Ninh Kỳ cấu kết, muốn mưu sát ta sao
Nhưng mà vào lúc này
Thân thể Sở vương bỗng nhiên cứng ngắc một phen
Tiếp đó, mùi xung quanh trở nên càng quỷ dị quyến rũ hơn
- A..
A..
- Núi Phù Đồ, núi Phù Đồ mưu sát ta
- Ninh Kỳ cấu kết núi Phù Đồ, giết ta bằng thuốc độc..
Sở vương hô toáng lên một trận
Tiếp đó, máu xanh chợt từ trong miệng phun ra vài thước
Ngửa đầu chết bất đắc kỳ tử
Mà lúc này Ninh Kỳ mới vừa giương cung, còn chưa có bắn tên
Ta, đ*
Ta đây còn chưa có bắn tên, Sở vương liền chết
Đây, đây coi là cái gì
Có vẻ xạ thuật Ninh Kỳ ta đây gây chấn động sao
Như thế
Ninh Kỳ ta đây thì không phải là một anh hùng chiến trường
Mà là một kẻ ám sát hèn hạ
Ám sát, cùng đánh chết trước mặt mọi người ngay chiến trường, là hoàn toàn khác nhau
Ám sát quân vương, là tuyệt đối cấm kỵ

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.