Ta Cả Nhà Đều Tại Nhảy Đại Thần

Chương 75: Kẹo mạch nha làm ra tới




"Chị ba, ăn được chưa
Bách Diệp Căn đứng canh ở phía trước bếp, miệng chảy cả nước miếng, Bách Quả Nhi đang nhóm lửa thì ngẩng cổ lên xem, "Em ngửi thấy mùi đường thơm phức rồi
Lý bà đứng bên cạnh quan sát, thấy đứa cháu gái nhỏ lại cầm thìa khuấy trong nồi, trong lòng rất kinh ngạc
Lần trước nấu đường đỏ cũng khuấy như vậy, làm đường dễ dàng như thế sao
Nhưng so với đường đỏ, kẹo mạch nha này lại tốn gạo nếp hơn, may mà nhà có nhiều gạo nếp
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bách Phúc Nhi mồ hôi nhễ nhại, "Bà nội, bà thay con đi, nóng quá, tay cũng mỏi
Lý bà tiến lên nhận lấy thìa, vừa khuấy vừa hỏi: "Phúc Nhi này, đồ này con học được từ chỗ bà Lan à
Bà Lan biết làm kẹo mạch nha, cả nhà sống nhờ vào tay nghề này cũng không tệ lắm, nghe nói đó là bí quyết của bà ấy, đến giờ mới chỉ có con trai lớn học được, con dâu đều không biết
"Bà Lan làm đường đâu có cho ai xem, con nhìn thấy ở đâu
Bách Phúc Nhi chớp chớp mắt, nói dối không cần suy nghĩ, "Con thấy bà Lan dùng mầm mạch cho heo ăn, còn thấy bà ấy ngâm gạo nếp, nhìn một chút ở chỗ này, xem một chút ở chỗ kia, con đoán là làm được thôi, hôm nay con làm thử một lần
Nước mật trong nồi sắp thành, tay Lý bà không ngừng khuấy, trong lòng thầm ngạc nhiên, đầu óc con cháu gái này sao lại thông minh như vậy, như thế cũng đoán ra được bí quyết của người ta
Nhưng mà kệ nó đi, nước mật trong nồi đã thành hình, thấy cũng gần được, Bách Phúc Nhi trước lấy cái bát, múc một phần ra, còn lại thì đổ vào trong cái sọt đựng đầy bột mì, "Bà nội, cái này con không dám làm, nóng lắm, bà làm được không, kéo kéo nắn nắn, thành cái kẹo que là được
Lý bà tuy chưa làm bao giờ nhưng cũng háo hức muốn thử, dùng bột mì bọc lấy mật rồi bắt đầu làm, Bách Phúc Nhi thì cầm hai cái que tre chuẩn bị sẵn để lấy mật đường, hai que nhỏ khuấy qua khuấy lại là thành kẹo mút
"Diệp Tử
Bách Diệp Căn vui vẻ nhận lấy, lè lưỡi liếm một cái, hạnh phúc híp mắt, "Ngọt quá, chị ba giỏi thật
Bách Quả Nhi thì bắt chước tự mình cầm lấy một miếng lớn, vui vẻ ra mặt, Lý bà cũng không quản, so với lượng lúa mì hai đứa cháu gái đã nhặt được mầm mạch thì bấy nhiêu đây không đáng là bao, gạo nếp nhà tự trồng không mất tiền, vui vẻ là tốt rồi
"Bà nội bà nếm một miếng đi
Lý bà há miệng, lập tức cười, "Cái này thơm thật, ngon
Trương Tiểu Bảo đến, xách theo cái thùng, cậu ta mang cá nhỏ đến cho Bách Phúc Nhi, vừa vào cửa đã ngửi thấy mùi đường, Lý bà chào hỏi cậu, đưa cho cậu một cái kẹo mạch nha tự làm, lần đầu làm không đẹp lắm, nhưng mùi vị vẫn rất ngon, Trương Tiểu Bảo vui mừng mắt sáng rực lên, không ngờ Lý bà lại biết làm đường
"Lý bà giỏi quá đi
Phúc Nhi cười tủm tỉm gật đầu, "Bà nội cháu vốn đã rất giỏi, lại đây, nếm thử cái kẹo mút này đi
Lý bà nghĩ một chút rồi cũng cười, nói là bà biết dù sao cũng tốt hơn là nói cháu gái biết, cho dù bà Lan biết thì có thể tìm bà để lý luận sao
Trương Tiểu Bảo mừng rỡ ăn đường, "Phúc Nhi, cho mình thêm một cái mang về cho chị được không
"Mang đi, mang nhiều hai cái cũng được
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trương Tiểu Bảo vui sướng mang kẹo chạy về, về đến nhà liền tuyên bố chuyện bà nội Bách gia biết làm đường, khiến Trương Thanh Thanh ngưỡng mộ, "Chị, sau này chị có mà ăn không hết đường
"Em học đi, học được rồi thì muốn ăn lúc nào cũng có mà làm
Mẹ Thanh Thanh quát con trai, "Đừng có mà nói linh tinh, phương pháp làm đường có phải muốn học là học được đâu
"Thanh Thanh, đừng có nghe em con nói bậy
Phương pháp làm đường quan trọng đến mức nào, không thấy bà Lan đến giờ còn không truyền cho con dâu trong nhà sao
Bách gia có con trai con gái, sao có thể đến phiên con dâu cháu được chứ
Trương Thanh Thanh ngoan ngoãn gật đầu, quay đi làm việc
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mặt trời đứng bóng, tiếng ve kêu râm ran, sân phơi lúa trong thôn, đường làng và sân nhà đâu đâu cũng phơi đầy lúa mì và đậu Hà Lan cùng các loại ngũ cốc khác, một cảnh bội thu
Bách Thường Phú cùng mọi người đội nón lá bận rộn trên sân phơi, Bách Phúc Nhi mấy đứa mang nước đến, cái đáy nồi dính đầy đường, Lý bà không nỡ bỏ đi, đổ nước vào rồi đun lên, lại bỏ thêm lá trúc tâm vào cho mát, lại có một hương vị đặc biệt
Bách Thường Thanh lau mồ hôi, uống một chén nước xong vẫn còn chép miệng, "Nước này sao lại ngọt vậy
Bách Quả Nhi vô cùng đắc ý, "Cha, đây là nước nồi nhà mình đấy, có phải ngon không
"Nước nồi
Uống thêm một chén nữa Bách Thường Thanh càng hồ đồ, Bách Quả Nhi cười hì hì, kể lại hết sự việc, bày tỏ, "Nước nồi cũng là thứ tốt đó cha
Bách Nam Tinh cùng mấy đứa khác cũng vây quanh, ai nấy cổ và trán đều đầy mồ hôi, "Cứ thế này thì hai ngày nữa là có thể phơi khô hết lúa mì rồi
Vừa nói vừa uống nước, đều hết lời khen ngợi
Trên sân phơi không chỉ có người nhà Bách gia, mấy người khác uống hết nước của mình cũng đến xin một bát nước, uống thử thì nước nhà Bách gia đã quá ngọt, có hơi ngại
Bách Thường Thanh được Bách Phúc Nhi nhắc nhở, vui vẻ kể chuyện với mọi người, "Mẹ tôi làm chút đường, cho vào nước khuấy lên, cho thêm chút vị thôi mà
"Bà Lý biết làm đường
Sao trước giờ chưa từng nghe thấy, bọn họ cứ tưởng bà Lý chỉ biết xem bói thôi chứ
Bách Thường Thanh rất tùy tiện nói: "Lúc nào chẳng biết, chỉ là ngại phiền phức, không muốn làm thôi
Mấy người kia ngưỡng mộ, toàn là các bà già, mẹ già nhà họ chỉ biết nấu lòng gà, nhà Bách ngoài xem bói kiếm tiền còn biết làm đường, người so với người đúng là tức chết người
Nhưng người nhà Bách lại không để ý đến chuyện có thêm một tay nghề làm kẹo mạch nha, cho rằng bọn trẻ con không có gì làm nên kiếm thứ giải khát, so với đường đỏ kiếm tiền thì còn kém, làm xong việc ngoài đồng, họ lại bắt đầu bận rộn dọn dẹp bãi sông trồng mía
Tối muộn Bách Thường An về đến nhà, người vốn điềm tĩnh lại vui vẻ ra mặt, "Cha, người nhà họ Trương trong thành đến tìm con, muốn nhờ cha đến giúp lo liệu hậu sự, con không bàn bạc với cha đã nhận lời rồi
Đây là lần đầu tiên bọn họ nhận được việc trong thành, không có lý do gì mà từ chối
Bách Lý Huy bừng tỉnh, suy nghĩ một lát rồi bắt đầu sắp xếp, "Nhân dịp này ngày mai chúng ta lên thành xem lại căn nhà, Phương Nhi cũng dọn về đi, đồ đạc của các con vẫn ở trong sân viện của Càn Nguyên Quan, gà cũng nhờ người ta cho ăn, nên đi dọn dẹp lại
"Bà già, bà lấy cho Phương Nhi chút lương thực, củi thì thôi, ngại cầm, hết thì đi mua
"Còn lại bà cứ xem mà sắp xếp
Nói với Bách Thường An và Bách Thường Thanh: "Nên chuẩn bị thì cứ chuẩn bị đi, sáng mai sớm lên đường, mang cả Nguyên Bạch đi
Tiểu hòa thượng Nguyên Bạch mấy năm nay đã cùng nhà Bách làm rất nhiều việc tang lễ, rất có kinh nghiệm, lại được gia chủ yêu thích
"Báo cho Trương lục nương chuẩn bị một chút, đến lúc đó nếu cần thì phải cho cô ấy đi một chuyến
Năm đó bọn họ tìm Trương Nhị Nương đi cùng khóc tang, Trương Toàn không cho, kết quả Trương Lục nương tự mình đến tự tiến cử mình, cô ta rất có thiên phú trong việc khóc tang, hai năm nay được Bách Lý Huy chỉ điểm càng thêm tiến bộ, mỗi lần ở linh đường khóc lên đều có thể khiến người nghe xót xa rơi lệ
(hết chương này).

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.