Thịt heo trong nhà đều đã chở đi hết, nhưng đầu heo, đuôi heo cùng móng heo thì vẫn còn, đặc biệt là cặp đầu heo to nhất
Trước cửa nhà Bách gia lại nổi lửa, chuẩn bị làm sạch lông cho đầu heo
Cả nhà đang bận rộn hăng say thì một tiếng hét thất thanh vang lên từ chỗ chuồng heo
"Ai làm, giường của ta, a a a a ~~~"
"Con heo đáng ghét, phá giường của ta ra thế này, ta không chịu đâu, ta không ở đây nữa
"Ta muốn bỏ nhà đi trốn..
Sau khi tỉnh dậy, con la lớn nhìn thấy mình đang nằm trong chuồng heo đầy máu me, rơm rạ trên giường bị xới tung khắp nơi, liền lập tức suy sụp
Lý bà quay đầu nhìn, "Hình như con la lớn tỉnh rồi, miệng nó đang kêu cái gì vậy
Bách Phúc Nhi nghe thấy, liền vỗ trán một cái, "Trời ơi, chuồng heo đầy máu me thế kia, không dọn dẹp thì có phải nó lại nổi điên không
Lý bà nghe vậy gật đầu đầy vẻ nghiêm trọng, đám heo bị giết ngay trong chuồng, giãy giụa dữ dội, máu me văng khắp nơi, đến cả mùi heo con la còn ghét bỏ, huống chi bây giờ cả chuồng đầy máu, chẳng phải nó sẽ làm ầm ĩ lên sao
"Quả Nhi à, con dẫn Phúc Nhi đi giúp dọn dẹp chuồng heo đi, hớt hết chỗ máu kia rồi lấy nước cọ rửa
"Ngải Hao à, con giúp chuẩn bị nước
Bách Thường Phú và Bách Xương Bồ đã lên đường vào thành bán thịt heo, trong nhà chỉ còn hai đinh tráng là Bách Ngải Hao và Bách Diệp Căn, Bách Diệp Căn thì đang nhìn thịt heo mà thèm chảy nước miếng, không thể trông cậy gì được
Cổ tiên sinh thì đã dọn đến ở rồi, nhưng bây giờ người ta đã lên hậu sơn tìm chỗ xem thiên tượng rồi, chẳng nhờ giúp được gì
Hai chị em một phen bận rộn, mất một lúc lâu mới rửa sạch chuồng heo, Bách Ngải Hao còn cố ý ra bờ ruộng lấy cỏ khô về làm ổ cho nó, chờ chuồng heo khô là có giường mới ngay
Hiện tại con la lớn là công thần trong mắt cả nhà, dù họ vẫn chưa hiểu sao lũ lợn rừng lại xông vào nhà, nhưng con la lớn đã thể hiện quá dũng cảm
Phải biết rằng lợn rừng da dày thịt béo, nhảy cao chạy nhanh, sức bền còn khỏe, con la có thể khiến chúng mệt đến gần chết, đó là một tài năng bẩm sinh
Lý bà đích thân múc một bát đậu to mang tới, còn có khoai lang và củ cải, thêm hai miếng kẹo mạch nha, "Ăn đi, hôm nay con vất vả rồi
Xem như là khen thưởng cho nó vậy
Con la lớn đã sớm đói bụng, cúi đầu ăn một trận ngấu nghiến, sau đó còn lượn lờ đến chính viện xem mấy xác lợn rừng, thấy một đôi đầu heo liền cười ha hả, miệng lẩm bẩm: "Đáng đời, còn muốn tìm Loa gia này báo thù, không xem lại xem sau lưng Loa gia này có bao nhiêu người giúp sức, không nhìn rõ vị thế của Loa gia rồi
Lẩm bẩm chửi bới một hồi nó mới quay về chuồng, nằm xuống ngáy o o
Lý bà vô cùng hài lòng về con la này, vừa xử lý đầu heo vừa nói phải đối xử tốt hơn với nó, cuối cùng còn nói thêm một câu: "Chỉ có điều đầu óc không được lanh lợi lắm, nhưng so với tài chạy nhanh thì cái đó chẳng đáng gì
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bách Phúc Nhi cười cong cả mắt, thầm nghĩ nếu con la lớn mà nghe thấy thì lại nổi điên mất
Trời tối mà Bách Thường Phú và con trai vẫn chưa về, nhiều thịt như vậy chắc không bán hết ngay được, tám chín phần là phải ở lại trong thành qua đêm rồi
Lý bà cũng không chờ nữa, trực tiếp nổi lửa nấu cơm, người nhà ăn đã đành, những người đến giúp lợp nhà cũng phải ăn nữa chứ
Tiểu hoa cẩu, một trong những công thần, được một miếng xương có thịt, nó quý như báu vật, định mang giấu vào ổ của mình, chờ thưởng thức từ từ
Bách Phúc Nhi thấy vậy liền bảo: "Trời nóng thế này, con giấu xương vào ổ thối hết cả lên, mai là có giòi đấy
"Ngày mai còn, đừng giấu nữa
Lý bà lại cho nó một bát nhỏ gan heo xào lăn, miệng thì nói: "Chó giấu đồ ăn là bình thường, nhưng cũng phải dạy, ăn đi
Tiểu hoa cẩu vui mừng, trong lòng quyết định sau này cũng phải bảo vệ ban đêm cho tốt, cố lập thêm công
Đêm xuống, tiếng ếch kêu râm ran, sao trời lấp lánh, ngẩng đầu lên thấy cả trời đầy sao như thể dễ dàng với tay tới, trước đây Bách Phúc Nhi đã từng bị cảnh sao trời mùa hè này làm cho chấn động, nhưng giờ thì đã quen rồi
Cổ tiên sinh muốn dẫn Bách Phúc Nhi lên đỉnh núi xem tinh tượng, Lý bà sao yên tâm được, liền bảo Bách Ngải Hao đi cùng
Gió đêm hiu hiu, tiếng côn trùng kêu vang vọng, khi Bách Phúc Nhi bước chân lên con dốc trên hậu sơn này, trong bụi cỏ vang lên những tiếng sột soạt dày đặc
Đám huynh đệ lợn đầu đàn đã khống chế vùng đất hậu sơn này nhiều năm, hung tàn bá đạo, kết quả lại bị thảm bại dưới chân núi, chuyện này đã lan truyền khắp hậu sơn, chúng càng thêm sợ người, đặc biệt là người nhà họ Bách, so với lũ lợn đầu đàn còn tàn bạo hơn, tuyệt đối không được động vào
Cổ tiên sinh dừng lại ở chỗ đã chọn vào ban ngày, ngẩng đầu nhìn trời sao, "Ngoan đồ nhi à, con xem sao trời lấp lánh, nhưng nhìn ra được gì
Bách Phúc Nhi ngước đầu lên, nhìn kỹ một lượt, "Con nhìn thấy sao Bắc Đẩu, à, chòm Bắc Đẩu thuộc chòm Đại Hùng, còn nhìn thấy chòm Orion, chòm Kim Ngưu, à kia là Ngân Hà, đẹp quá
Cổ tiên sinh nghiêng đầu nhìn nàng, "Nói về chòm Orion xem nào
Bách Phúc Nhi hứng thú, các vị khán quan à, sách giáo khoa cấp hai nhà ai chẳng có vài sơ đồ chòm sao chứ, hồi đó trời còn trong thì còn thấy được nhiều sao, ai chẳng có đêm đến mà ngồi nghiên cứu chứ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Sư phụ à, thầy xem mấy ngôi sao kia kết hợp lại trông có giống một thợ săn đang giương cung không, ba ngôi sao ở giữa sáng chói giống như chiếc thắt lưng đúng không
"Trong 12 cung hoàng đạo thì chòm Orion nổi tiếng lắm đó ạ
"Sư phụ à, trời đầy sao như thế, làm sao mình nhìn ra được vận thế, làm sao mình biết khi nào thì hạn hán, khi nào thì có mưa
Thật sự là thần kỳ quá
Gia Cát Lượng dùng thuyền cỏ mượn tên thôi mà cô nàng còn chẳng hiểu, làm sao tính được cả chiều gió thế chứ
Cổ tiên sinh trong lòng vô cùng tò mò, "Đồ nhi, 12 cung hoàng đạo là con nghe được từ đâu vậy
Phải biết rằng chuyện này mới là 12 sao lần thôi, 12 cung hoàng đạo là từ năm trước triều đình phái người ra hải ngoại mang về một loại học thuyết mới, về việc 12 sao lần có tương ứng với 12 cung không thì vẫn chưa có kết luận cuối cùng
Cô gái ở thâm sơn cùng cốc này làm sao lại biết được
Bách Phúc Nhi chớp mắt, bắt đầu nói dối, "Sách tạp của nhà con ạ, tam thúc con cứ mang về mấy truyện kỳ quái, bọn con với đại tỷ nhị tỷ không đi học đường, đều là do gia gia dạy ở nhà, chép sách thì đọc được
"Sách đâu
Con tìm cho vi sư xem xem
Sách
Bách Phúc Nhi xòe tay, "Lúc con tập nhóm lửa con đã dùng đốt rồi
Hồi cô nàng tập nhóm lửa không thể nào đốt được lửa, đúng là đã đốt một quyển tạp thư, còn bị tam thúc mắng cho một trận
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cổ tiên sinh không còn bình tĩnh nổi, dùng sách để đốt lửa ư
"Các con..
Ai..
Thật lãng phí của trời
"Tối nay vi sư sẽ dạy con xem mười hai sao lần, mười hai sao lần có mối liên hệ chặt chẽ với tiết khí, phải nghe cho kỹ
Bách Phúc Nhi nghiêm túc gật đầu, đã có hai sư phụ dởm tự đến rồi, cuối cùng cũng có một người chịu dạy cô chút gì, sao cô không học cho tốt chứ
(hết chương này)