Từ Đông Viên trở ra, Khương Hoa Sam liền quay về Cúc Viên của mình
Phương Mi đã sớm canh giữ bên ngoài sân, vừa nhìn thấy nàng từ xa liền không kịp chờ đợi tiến lên đón, “Sam Sam, thế nào rồi
Tuy Nhĩ nói sao
Nàng đã tha thứ cho ngươi chưa?”
Khương Hoa Sam ngước mắt nhìn Phương Mi một cái, trong mắt tràn đầy mệt mỏi, “Mẹ, mẹ không phải bảo làm cho ta món chè nước Hoài Thành sao
Chè nước của ta đâu?”
Ngữ điệu Phương Mi chợt ngưng lại, rồi cười đi tới, “Không quên, làm xong rồi, đặt ở trong viện phơi nắng đấy, ta còn thêm vào món mứt hoa nhài mà con yêu thích nhất.” Đang nói, nàng tỏ vẻ thân mật muốn nắm tay Khương Hoa Sam, nhưng Khương Hoa Sam lại như không nhìn thấy, vừa nghe nói chè nước đã làm xong, ánh mắt nàng liền phát sáng, hứng thú cực kỳ chạy thẳng vào Cúc Viên
Phương Mi, “……”
Cúc Viên là một trong tứ đại chính viện của Thẩm Viên, tiền đình hậu viện cộng lại gần 2000 mét vuông, sau khi Khương Hoa Sam dọn vào, lão gia còn bỏ ra rất nhiều tiền để xây cho nàng một tòa tú lâu trên không trung
Tiền viện trồng đầy các loại hoa hồng dây leo kiều diễm, lúc này đang vào mùa hạ hoa nở rộ, cả Cúc Viên cứ như đặt mình vào biển hoa tiên cảnh
Khương Hoa Sam vừa bước vào sân con, Khương Vãn Ý đã bưng một bát chè nước mát lạnh đi ra từ dưới giàn hoa
“Tỷ tỷ.” Nụ cười trên khóe miệng Khương Hoa Sam chợt ngưng đọng, sự thay đổi rõ ràng này khiến Khương Vãn Ý có chút không kịp đề phòng, nàng chợt cứng đờ tại chỗ
Phương Mi đuổi theo vào sân con, ánh mắt đảo qua hai người một vòng, cười hòa giải, “Sam Sam con xem, muội muội con đối với con tốt biết bao, một bát chè nước cũng chờ con quay về cùng nhau ăn.” Đang nói, nàng vô cùng tự nhiên kéo Khương Vãn Ý tiến lên, “Ý Ý nghe nói con đi gặp Tuy Nhĩ, vẫn luôn lo lắng cho con.”
Khương Vãn Ý vụng trộm thăm dò Khương Hoa Sam, “Tỷ tỷ, Phó Tuy Nhĩ không có làm khó dễ tỷ chứ?”
Khương Hoa Sam lắc đầu, trên mặt phong khinh vân đạm, “Không có, chỉ đơn giản là bảo ta quỳ xuống dập đầu lạy thôi.”
Nghe vậy, sắc mặt Phương Mi và Khương Vãn Ý hơi biến, hai người đã sớm đoán vị Phó tiểu thư điêu ngoa kia sẽ không dễ dàng bỏ qua, nhưng không ngờ lại khó khăn đến mức này
Khương Vãn Ý nhất thời không biết nên nói gì, chỉ có thể cầu cứu nhìn về phía Phương Mi
Phương Mi thần sắc phức tạp, do dự nửa ngày thử hỏi, “Vậy con?”
Khương Hoa Sam ngẩng đầu, khuôn mặt thành khẩn, “Ta đã quỳ
Mẹ không phải bảo ta nhất định phải dỗ cho Phó Tuy Nhĩ vui vẻ sao?”
Phương Mi thở phào nhẹ nhõm, nói như thế thì tạm thời các nàng không cần sợ bị đuổi ra khỏi Thẩm gia
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Sam Sam, chuyện này đã khiến con chịu ủy khuất rồi.” Phương Mi thuận tay từ Khương Vãn Ý lấy bát chè nước qua, một khuôn mặt đau lòng đưa cho Khương Hoa Sam
Khương Hoa Sam nhận lấy chè nước, cười không mảy may hại người, “Không ủy khuất, mẹ không phải đều nói rồi sao, chúng ta là người một nhà, giữa người một nhà nói gì đến ủy khuất?”
Phương Mi chợt vui vẻ cười tươi, giữa lời nói có thêm vài phần chân tình, “Đúng là con gái ngoan của mẹ.”
Khương Vãn Ý nhíu mày, trong đôi mắt thuần lương không hại người thoáng qua một tia ghét bỏ, mẫu thân từ trước đến nay luôn thiên vị nàng, mặc dù biết mẫu thân bất quá là vì an ủi tỷ tỷ, nhưng cảnh tượng trước mắt vẫn khiến nàng cảm thấy không thoải mái
Vừa lúc này, Khương Hoa Sam ngẩng đầu, ánh mắt hai người đối diện va chạm
Khương Vãn Ý hoàn toàn lúng túng, tia ghét bỏ trong mắt không kịp thu về đã bị bắt gặp ngay tại trận, tim nàng lỡ nhịp, theo bản năng lệch đầu né tránh
Nhưng vừa trốn tránh nàng lập tức lại ý thức được không đúng, vội vàng điều chỉnh nụ cười ngọt ngào nhìn về phía Khương Hoa Sam, “Tỷ tỷ, có chuyện gì sao?”
Tất cả hành động này đều là kỹ năng diễn xuất khắc sâu vào xương cốt Khương Vãn Ý, nếu không phải Khương Hoa Sam đang nắm kịch bản trong tay còn thật sự bị nàng lừa mất
“Không có gì.” Khương Hoa Sam mỉm cười đáp lại, “A Ý, muội phải nhớ kỹ, hôm nay tỷ tỷ vì muội mới chịu khuất nhục lớn như vậy, nếu không phải muội chọn bát ly trước thì tỷ cũng sẽ không động thủ với Phó Tuy Nhĩ.”
Nụ cười trên khuôn mặt Khương Vãn Ý trong nháy mắt ngưng đọng, không nghĩ Khương Hoa Sam lại nói thẳng thừng như vậy
Phương Mi cũng ngẩn người, “Sam Sam, con…”
Khương Hoa Sam ngẩng đầu, ánh mắt vô tội lại bị tổn thương, “Mẹ còn muốn giúp muội muội nói chuyện sao
Con cái gì cũng nghe lời mẹ, ngay cả chuyện quỳ xuống cũng đã làm, mẹ còn cảm thấy là con không đúng sao?”
Phương Mi chợt im bặt, ngượng ngùng cười cười quay đầu trách mắng Khương Vãn Ý, “Ý Ý, lời tỷ tỷ con nói đúng, sau này con cũng phải chú ý lời nói hành động của mình, đừng lấy việc tỷ tỷ con thương con mà trở nên vô pháp vô thiên.”
Khương Vãn Ý trong nháy mắt đỏ vành mắt, đây là lần đầu tiên mẫu thân giúp Khương Hoa Sam nói chuyện, mặc dù không cam lòng nhưng nàng cũng không dám phản bác
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Phương Mi lại đưa cho nàng một ánh mắt, “Còn không mau xin lỗi tỷ tỷ?”
Khương Vãn Ý ủy khuất tiến lên, đáng thương hề hề túm lấy gấu váy Khương Hoa Sam, giọng nghẹn ngào, “Tỷ tỷ xin thứ lỗi.”
Phương Mi lại hòa giải, “Được rồi, Sam Sam, muội muội cũng biết sai rồi, tha thứ cho nàng lần này được không?”
Khương Hoa Sam gật đầu, “Nếu mẹ đã nói như thế, con khẳng định tha thứ
Chỉ là con bây giờ nhìn thấy muội muội liền sẽ nghĩ đến chuyện quỳ xuống, mẹ, con tạm thời không muốn cùng A Ý nói chuyện, cũng không muốn ngủ chung phòng với nàng.”
Khương Vãn Ý không nghĩ Khương Hoa Sam lần này lại khó khăn đến vậy, nhất thời không nhịn được ngẩng đầu trừng nàng một cái
Khương Hoa Sam đang chờ đợi nàng, chỉ vào Khương Vãn Ý, “Mẹ, mẹ xem, nàng còn trừng con.”
“……” Dù sao tuổi còn nhỏ, công phu trà nghệ Khương Vãn Ý còn chưa đủ thuần thục, nhất thời không cách nào phát tiết, vẻ u ám trong mắt càng tăng thêm vài phần
Phương Mi lạnh mặt, “Ý Ý, con làm sao vậy?” Nàng không phải thật sự lưu ý việc Khương Vãn Ý bất thiện với Khương Hoa Sam, chỉ là không vui vì đã dạy lâu như vậy mà Khương Vãn Ý lại ngay cả cảm xúc cũng không thu liễm tốt
Khương Vãn Ý có chút không cam lòng, ủy khuất vuốt ve Phương Mi, “Mẹ, là tỷ tỷ trước muốn đuổi con đi.”
Khương Hoa Sam cũng không chịu yếu thế, kéo lấy tay Phương Mi bên kia, “Nói bậy, ta chỉ là không muốn ngủ chung phòng với muội chứ không muốn đuổi muội đi
Mẹ sai người thu dọn lại cho con một căn phòng khác được không
Dù sao Cúc Viên lớn như vậy, con ở đâu cũng được.”
Phương Mi bị hai người kéo bên trái bên phải, nhất thời đau đầu không thôi
Tú lâu hoa cảnh trong Cúc Viên là do Thẩm Trang mời người chế tạo vì Khương Hoa Sam, lúc đó Thẩm Chấp dẫn chúng nữ dọn vào Cúc Viên còn cố ý bàn giao, tú lâu là lễ vật lão gia tặng cho Khương Hoa Sam, nói cách khác Khương Vãn Ý không có tư cách ở
Nhưng Khương Vãn Ý nhìn thoáng qua liền không nỡ rời đi, chết sống cầu xin Khương Hoa Sam cho nàng ở chung
Khi đó Khương Hoa Sam vừa mới đoàn tụ với Phương Mi, một lòng muốn giao hảo với Khương Vãn Ý nên cũng đồng ý
Nhưng bây giờ, Khương Hoa Sam một khắc cũng không muốn ở cùng với con sói đội lốt hút máu người, Phương Mi đối với nàng là tàn nhẫn, mà hành động sau này của Khương Vãn Ý còn đáng sợ hơn cả tàn nhẫn
Nghe Khương Hoa Sam muốn phân rõ giới hạn với mình, Khương Vãn Ý cũng không có sắc mặt gì tốt, “Mẹ, con cũng không muốn ở cùng tỷ tỷ, nàng muốn chuyển thì cứ để nàng chuyển.”
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]