Sáng sớm vừa thức dậy đã bị Khương Hoa Sam bắt đi cho ăn mèo hoang, chó hoang
Hắn vốn tưởng vị Khương tiểu thư này chỉ là nhất thời hứng chí nổi lòng trắc ẩn, không ngờ nàng lại gần như điên cuồng, bắt người đem tất cả mèo hoang, chó hoang bắt đến trước mặt, còn từng con từng con một truy hỏi: “Ngươi có phải hay không kẻ hèn này thương tình?” Mấy con mèo chó kia làm sao biết trả lời
Không có được đáp án, nàng liền bảo bảo tiêu theo mèo cẩu quay về, bắt luôn cả bằng hữu của chúng tới, một mực uy hiếp dụ dỗ: “Ngươi có phải hay không kẻ hèn này thương tình?”
Không hề khoa trương, bây giờ cả vùng chân núi này chuyện về giới mèo hoang, chó hoang đều đã lan truyền, có một vị lương thiện nhiều tiền đang tìm “kẻ hèn này thương tình”, căn bản không cần bọn hắn đi bắt, những con mèo chó kia thành bầy kéo đến đụng vận may
Bọn hắn vừa rồi nếu không chạy nhanh, đã suýt bị đại quân mèo chó bao vây
Thẩm Chấp trên đầu còn vương lại một nhúm lông chó, thở hồng hộc nói: “Khương tiểu thư, người muốn tìm “kẻ hèn này thương tình” rốt cuộc trông như thế nào
Bằng không người cứ trực tiếp nói cho ta, ta sẽ bảo người đi tìm?”
Khương Hoa Sam vô lực lắc tay, nàng nên sớm biết chuyện này sẽ đơn giản hơn
Thẩm Trang và Thẩm Quy Linh đang nói chuyện làm thế nào để tu sửa lá cây
Nghe thấy cuộc đối thoại của hai người, khóe miệng bất giác cong lên, lập tức buông chiếc kéo trong tay, cười trêu chọc Khương Hoa Sam: “Sáng sớm ngươi đã dẫn Thẩm Chấp đi đâu thế
Hắn theo ta bốn mươi năm, ngay cả tham gia chiến tranh Nam Loan cũng chưa từng chật vật như vậy.”
Khương Hoa Sam và Thẩm Chấp lúc này mới nhận ra Thẩm Trang và Thẩm Quy Linh cũng đang ở hoa thính
Thẩm Chấp vội vàng thu liễm bộ dạng mệt mỏi, “Gia gia con.”
“Gia gia ~” Khương Hoa Sam hai mắt cong lên, nhảy chân sáo chạy về phía Thẩm Trang
Thẩm Trang liếc nhìn Thẩm Quy Linh, gõ nhẹ lên trán nàng, nhếch cằm lên
Khương Hoa Sam cười tươi lập tức dừng lại, mặt không biểu cảm nhìn về phía Thẩm Quy Linh: “Nha ~ Thẩm Quy Linh ~”
Thẩm Quy Linh, “……”
Thẩm Trang vừa tức vừa buồn cười: “Hôm qua đã hứa với gia gia thế nào?”
Khương Hoa Sam lập tức lộ ra nụ cười chuyên nghiệp tiêu chuẩn: “A Linh ca.”
Thẩm Quy Linh cười cười, ánh mắt dịu dàng như gió xuân: “Ngoan ~”
Nụ cười của Khương Hoa Sam như muốn vỡ ra, đang chuẩn bị nổi giận…
Đột nhiên, trong đầu nàng vang lên một tiếng nhắc nhở cơ giới: “Phải chăng trói buộc nhân vật dự bị – “kẻ hèn này thương tình”?”
“!” Khương Hoa Sam khựng lại vài giây, thân thể đột nhiên bật ra xa ba mét, ánh mắt liên tục đảo qua giữa Thẩm Trang và Thẩm Quy Linh
Này mới sáng sớm nàng lại cho cá ăn, lại cứu chim, còn ra ngoài cứu tế mèo chó hoang, nhưng chưa từng xuất hiện tiếng nhắc nhở nào
Thẩm Trang bị dọa giật mình, hổn hển trách mắng: “Cái con bé nhà ngươi, sao lại cứ la hét như mèo vậy?”
Khương Hoa Sam không nói gì, ánh mắt thâm trầm, đại não nhanh chóng vận chuyển
Gia gia con chính là Thái thượng hoàng của Liên Cung, cả đời ngạo nghễ khuấy động phong vân không thể nào là “kẻ hèn này thương tình”, vậy thì… Nàng khóa chặt ánh mắt vào Thẩm Quy Linh
Không thể nào
“!”
Thẩm Quy Linh bị nàng nhìn đến da đầu tê dại, ánh mắt này sao lại còn đáng sợ hơn cả lúc tối qua nàng hạ thuốc hắn, lại muốn làm trò gì nữa đây
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Khương Hoa Sam từng bước tiến lại gần
Thẩm Quy Linh nhíu mày, thân thể cảnh giác nghiêng ra phía sau
Khương Hoa Sam một tay chống lên giàn hoa, nếu không phải nàng thấp bé, nhỏ tuổi, hành động này có thể coi là quấy rối
“Nhỏ…” Ngay lúc này, trong vại cá trên giàn hoa bò ra một chú rùa nhỏ, thật không may lại rớt ngay lên mu bàn tay Thẩm Quy Linh
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Khương Hoa Sam ngẩn người, nhìn rùa rồi nhìn Thẩm Quy Linh, nhìn Thẩm Quy Linh rồi lại nhìn rùa, cuối cùng nàng nhắm mắt lại, một tay luồn vào lòng Thẩm Quy Linh, nhanh chóng nhặt chú rùa nhỏ lên, thầm niệm trong lòng: “Trói buộc.”
Khoảnh khắc này, nhịp tim nàng như treo lên đến đỉnh điểm
Dường như trải qua cả một thế kỷ, cuối cùng nàng cũng nghe thấy âm thanh cứu rỗi: “Chúc mừng, trói buộc thành công.”