Chu Văn lần nữa liếc mắt nhìn Tử Nhân thụ trong điện thoại di động, còn có một quả trong suốt như pha lê mọc ngay trên thân cây, không biết khi nào thì trưởng thành
Ngay cả khi chúng thực sự đủ lớn, phối sủng biến ra cũng chỉ có dáng vẻ tương tự Vương Minh Uyên, chứ không còn là Vương Minh Uyên kia nữa
- Rốt cuộc là không trở về được
Chu Văn khẽ thở dài.
Lúc hắn cất điện thoại chuẩn bị đi Thiên Mệnh đài, lại thấy một bóng người bước về phía mình
- Ta nên xưng hô với ngươi như thế nào
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chu Văn nhìn người đó cười nói
- Ta là anh trai của Lý Huyền, cũng là bạn thân thuở nhỏ của anh ngươi, ngươi gọi ta một tiếng ca, cũng không tính là thiệt thòi
Người tới cười nói
- Xác thực không thiệt thòi
Chu Văn gật gật đầu, thu lại nụ cười, nghiêm chỉnh gọi một tiếng anh
Nhìn thấy Chu Văn nghiêm chỉnh như thế, Lý Tiếu cảm thấy có hơi không được tự nhiên, xua tay nói:
- Ngươi và anh ngươi tính tình giống nhau, chuyện gì cũng quá nghiêm túc, không vui chút nào
- Lý ca, có một việc ta muốn nhờ ngươi giúp đỡ
Chu Văn nghiêm nghị nói ra
- Ngươi muốn hỏi chuyện về ông ngoại ngươi, Âu Dương Đình đúng không
Lý Tiếu biết Chu Văn muốn hỏi cái gì, giận dữ nói:
- Lúc trước ta bơi qua hồ phiền não, quả thực gặp được ông ngoại của ngươi, Âu Dương Đình
- Hắn là Thánh Thần sao
Chu Văn hỏi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
- Ta chỉ có thể cho ngươi biết, vào thời điểm Âu Dương Đình bơi qua hồ phiền não, hắn đã chết rồi
Lý Tiếu khổ sở nói
- Ý ngươi là gì
Chu Văn không hiểu những gì Lý Tiếu nói cho lắm
Lý Tiếu giải thích:
- Âu Dương Đình bơi qua hồ phiền não, ta cũng bơi qua hồ phiền não, cái hồ kia vô cùng quỷ dị, chỉ cần trong lòng có phiền não sẽ không bơi qua được, nhất định sẽ chìm xuống hồ
Nhưng làm người sao có thể không có phiền não, không có phiền não thì không phải là con người
Theo ta được biết chỉ có hai người sống sót bơi qua hồ phiền não
Mà những người trong quá khứ có thể sống sót bơi qua đó, chỉ có hai loại khả năng
Lý Tiếu dừng một chút, tiếp tục nói:
- Một loại phương pháp sống sót bơi qua hồ phiền não là bỏ qua phiền não, một loại phương pháp khác là giải quyết phiền não
- Ngươi lựa chọn loại phương pháp thứ hai sao
Chu Văn cân nhắc nói
Lý Tiếu gật gật đầu:
- Con người không thể không có phiền não, thế nhưng không phải phiền não nào cũng có thể giải quyết được, cái gọi là giải quyết, thật ra là suy nghĩ thông suốt, trong lòng không còn vấn vương
Vì khi suy nghĩ thông suốt sẽ không tiếc mà xả thân, người có thể chết, nhưng lòng lại không buồn
Không thiết tha mạng sống nữa, tự nhiên cũng sẽ không hề bị phiền não ảnh hưởng
Chu Văn hiểu rõ lời của Lý Tiếu, nhưng ý tứ đơn giản trong bốn chữ kia, trên đời này thực sự có mấy người chân chính làm được
- Tháo bỏ phiền não là cần phải bỏ đi cái gì mới được
Chu Văn nhìn chằm chằm Lý Tiếu hỏi, hắn đã đoán ra, lão hiệu trưởng có thể là đã lựa chọn con đường này
- Để lại hết phiền não của mình bên trong hồ, thế nhưng vứt bỏ phiền não đâu phải chuyện dễ dàng như vậy, phải từ bỏ những thứ đã gây ra phiền phức cho mình, chẳng qua như thế khác gì là từ bỏ nhân sinh quá khứ của chính mình
Lý Tiếu cười khổ nói:
- Ban đầu ta nghĩ mình và Âu Dương Đình đi một con đường như nhau, mãi về sau khi gặp được hắn, mới biết hắn lựa chọn một con đường khác
Chu Văn cuối cùng cũng hiểu ra, vì sao Lý Tiếu nói tại thời điểm Âu Dương Đình bơi qua hồ phiền não là hắn đã chết rồi, một người đã ném đi quá khứ thì có gì khác biệt so với người chết đây
- Cho nên, hiện tại Âu Dương Đình chính là Thánh Thần đúng không
Chu Văn giận dữ nói
- Đúng vậy, lúc ấy ta cũng không hay, là anh ngươi sau này nói cho ta biết, sau này hắn gặp được Âu Dương Đình, có thể nhận ra được Âu Dương Đình đã không phải là Âu Dương Đình của trước kia nữa
Lý Tiếu gật đầu nói
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chu Văn không nói gì thêm, cho dù Âu Dương Đình tự mình vứt bỏ quá khứ, nhưng xét về mặt huyết thống, ông ta vẫn là cha của Âu Dương Lam như cũ, cũng là ông ngoại của hắn, hắn còn có thể đánh giá cái gì nữa
- Ngươi đến tìm ta, không phải là chỉ nói cho ta biết việc nhỏ này chứ?