Đây là những lời thật lòng của Chu Văn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
- Ta không sao, điều đó ta không quan tâm, ta là người của ngươi, sống là người của ngươi, chết cũng là quỷ của ngươi, nếu một ngày ngươi không trở về, thì ta sẽ chờ ngươi thêm một ngày, cả đời ngươi cũng không trở lại, thù ta sẽ chờ ngươi cả một đời
Đời này đợi không được, vậy thì ta sẽ chờ đến kiếp sau, tóm lại ta vẫn luôn chờ ngươi quay trở về, chờ đến khi ngươi trở về cưới ta
Nguyệt Độc khẽ cười nói
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chu Văn im lặng lắc đầu, hắn chưa từng nói sẽ cưới Nguyệt Độc, suy nghĩ một hồi, rồi Chu Văn đưa cho Nguyệt Độc một món đồ:
- Đây là Dị Thứ Nguyên Nguyệt Thần tộc, chắc sẽ có ích đối với ngươi
Nguyệt Đức cầm lấy món đồ mà Chu Văn đưa nàng, nàng dường như đang chìm đắm trong tình yêu
- Thân ái, đây là vật đính ước của chúng ta sao
Ta nhất định sẽ cất giữ thật cẩn thận, người yên tâm, ta sẽ luôn mang nó theo bên người, sẽ chờ ngươi trở về, ta mãi mãi yêu ngươi
Chu Văn không biết phải nói gì, hắn quyết định muốn ra đi, không thể tiếp nhận tình cảm này của nàng, càng không thể để Nguyệt Độc đi theo hắn chịu đựng khổ sở, nguy hiểm, hơn nữa, Nguyệt Độc không đủ sức mạnh để đi cùng hắn, cho nên Chu Văn đành quay lưng rời đi
Chờ cho đến khi Chu Văn rời khỏi, Nguyệt Độc lập tức trở mặt, lẩm bẩm:
- Ngươi muốn trốn khỏi ta sao, không dễ như vậy, lão nương tất nhiên cũng có thể ra ngoài, đợi đến khi lão nương đuổi kịp ngươi, xem người còn có thể chạy trốn đến nơi nào
An Sinh đang ăn cơm, đột nhiên thấy Chu Văn đang ngồi bên cạnh hắn, không biết Chu Văn đã đến đây từ lúc nào, An Sinh sửng sốt nói:
- Văn thiếu gia, ngươi có biết, ngươi xém dọa chết ta đấy
- Dọa chết cũng không sao, ta sẽ kéo ngươi từ chỗ tử thần trở về
Chu Văn cười ngồi xuống bên cạnh An Sinh
- Văn thiếu gia, ngươi đã đắc tội với những tên Dị Thứ Nguyên kia, vì sao còn muốn chừa lại cho bọn họ một con đường
An Sinh không hiểu vì sao sau khi Chu Văn phân chia vạn tộc của Dị Thứ Nguyên, vì sao còn muốn cho bọn họ cơ hội chiến đấu trăm năm
- Ta không phải chừa đường cho bọn họ, mà là để lại cho nhân loại một vài thử thách, ngồi ăn rồi chờ chết sẽ rất nhàm chán không phải sao
Chu Văn cười cười nói:
- Mặc dù ta cũng là người, nhưng lại không thể không thừa nhận, bản tính của sinh vật này của nhân loại có gien hiếu chiến, nếu như không có kẻ địch bên ngoài, chỉ sợ sẽ không ngừng chiến đấu bên trong
- Nói cũng đúng, nhưng ngài cũng không sợ chơi đùa, đến cuối cùng nhân loại bị tiêu diệt sao
An Sinh cười nói
- Nếu như trong điều kiện như vậy mà vẫn bị diệt, vậy chỉ có thể chứng tỏ nhân tộc nên bị diệt, diệt cũng là diệt đi
Chu Văn hồn nhiên nói
- Nói cũng đúng
An Sinh nhìn về phía Chu Văn hỏi:
- Khi nào ngài đi
- Có một số việc cần giao phó, dặn dò xong sẽ đi
Chu Văn nói xong, trên người nổi lên ánh sáng kỳ dị, từng hình xăm phối sủng hiện ra
Chu Văn đưa tay chộp lấy, thế nhưng cố gắng lấy hình xăm từ trên người mình xuống, bao bọc nó trong một chùm sáng
Một đám hình xăm bị Chu Văn lấy xuống, hóa thành một đám chùm sáng, tổng cộng có bảy tám cái, trong đó có bao bọc cả Đế Quân Bỉ Mông và Huyền Đế vừa mới thăng Tận Thế cấp
- Những phối sủng này ta không cần dùng nữa, ngươi xem ai có thể dùng được thì cho người đó đi
Chu Văn nói xong lại lấy ra hai món tộc khí giao cho An Sinh:
- Hai tộc khí này ngươi cũng giữ lại đi, xem có thể dùng được không
An Sinh nhìn hai món tộc khí kia, trong đó một món là tộc khí của Linh tộc, vì thế liền nheo mắt cười nói:
- Văn thiếu gia yên tâm, ta nhất định sẽ đưa bọn nó đến tay những người thật sự cần nó
- Ngươi muốn tặng cho ai, đó là chuyện của ngươi, không cần nói cho ta biết, ta phải đi đây
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chu Văn đứng dậy chuẩn bị rời đi
- Văn thiếu gia, nhất định phải trở về
An Sinh gọi Chu Văn lại nói
- Hy vọng có thể trở về thôi
Chu Văn không quay đầu lại, bước đi một bước, bóng dáng lập tức biến mất không thấy
Chu Văn lần lượt chào tạm biệt những bạn bè thân thiết của mình, để lại một vài phối sủng cho bọn họ, sau này hắn đã không dùng được những phối sủng này nữa
Để lại cho bọn họ cũng là bảo đảm bọn họ sau này có thể đứng vững trên Địa Cầu.