Ta có một thân bị động kỹ

Chương 14: Cái này muội tử, không cứu nổi




Vừa nói xong, Địch Hinh Nhi đã rút kiếm đâm tới
"Chờ một chút
Từ Tiểu Thụ đưa tay ra phía trước, ngăn cản nàng xông tới, "Tục ngữ có câu, quân tử động khẩu không động thủ, quân tử động thủ không động kiếm
"Như vầy đi, ta không dùng kiếm, ngươi cũng không cần kiếm, hai ta tay không tấc sắt, vật lộn một trận, thế nào
Từ Tiểu Thụ nói xong, ném thanh kiếm gỗ sau lưng xuống đất
Vật lộn
Địch Hinh Nhi nhíu mày, nàng biết đối phương không có ý tốt, bèn nói: "Ta biết ngươi có một thanh cửu phẩm linh kiếm, tên là 'Tang Khổ'
Từ Tiểu Thụ cười hắc hắc, lấy "Tang Khổ" từ trong giới chỉ ra, ném xuống đất
Không phải hắn muốn gian lận, là vì hôm qua khổ luyện kiếm thuật ở sân nhỏ, hiển nhiên dùng kiếm gỗ thích hợp hơn, nên vẫn luôn mang theo đến giờ
"Ta biết Từ sư huynh nhục thân cường hãn, nhưng ta chỉ biết kiếm thuật, vậy đánh đi
Địch Hinh Nhi không nói nhảm nhiều lời, một kiếm đâm tới
Từ Tiểu Thụ suýt chút nữa chửi thề, con bé này lừa hắn bỏ kiếm xuống, rồi trở mặt đánh luôn
Quả nhiên, không thể tin được phụ nữ, đồ lừa đảo
Hắn vội vàng né tránh, không hiểu sao, hắn cảm thấy kiếm của Địch Hinh Nhi rất chậm, sơ hở đầy mình
Tu luyện không tinh à, uổng cho ngươi tu vi bát cảnh
Trong nháy mắt nghiêng người, Từ Tiểu Thụ định chặt cổ tay, đánh vào eo Địch Hinh Nhi, nhưng trong đầu đột nhiên hiện ra hình ảnh ám muội ngày hôm trước, lập tức biến chưởng thành quyền
Địch Hinh Nhi phản ứng cực nhanh, thu kiếm quét ngang, rồi lật một cái, lưỡi kiếm nhắm ngay nắm đấm
Nếu Từ Tiểu Thụ đánh xuống, chắc chắn sẽ bị chẻ làm đôi
"A
Một giây sau, Địch Hinh Nhi cảm thấy chân mình đạp phải cái gì đó, trực tiếp ngã nhào xuống đất
Từ Tiểu Thụ lặng lẽ rụt chân trái về, trong mắt lộ vẻ nghi hoặc
Chẳng lẽ tu vi bát cảnh của Địch Hinh Nhi là giả
Sao mỗi đường kiếm đều nằm trong dự liệu của mình
Nếu lúc này, Từ Tiểu Thụ vung kiếm quét ngang, chiến cục coi như định đoạt, nhưng hắn làm sao có thể làm như vậy
Khó khăn lắm mới có cơ hội giao chiến, đương nhiên là phải kiếm thêm bị động giá trị
Địch Hinh Nhi chộp lấy cơ hội, không màng hình tượng, lăn lộn một vòng, thoát khỏi phạm vi tấn công của Từ Tiểu Thụ, cầm kiếm đứng lên
Từ Tiểu Thụ này, lợi hại thật
Cú đá bất ngờ, thần lai chi bút
Chủ quan rồi
Nhìn Địch Hinh Nhi điều chỉnh trạng thái, Từ Tiểu Thụ lại lên tiếng: "Ngươi suy nghĩ kỹ đi, ta nói đều là thật, tuyệt không lừa ngươi
"Ngươi không biết quyền pháp, kỳ thật ta cũng vậy, hai ta vật lộn, cực kỳ công bằng
Ban đầu, đám người đã xôn xao vì cú đá của Từ Tiểu Thụ, nghe vậy càng ồn ào hơn
"Vô sỉ
"Từ Tiểu Thụ này vô sỉ quá, đánh lén đã đành, sao cứ đòi vật lộn với Địch Hinh Nhi
"Đúng vậy, hắn không nghĩ đến thân thể hắn thế nào, Địch sư tỷ làm sao chịu nổi
"Nếu là ta, chắc chắn không đồng ý với hắn
Mấy nữ đệ tử đỏ mặt tía tai, lũ người này toàn những từ ngữ hổ báo
Từ Tiểu Thụ hiển nhiên cũng ý thức được vấn đề, lập tức bổ sung: "Như vậy đi, nhục thân ta cường hãn, chiếm chút ưu thế, ta chấp ngươi một tay..
Thấy Địch Hinh Nhi lại đâm tới, hắn lớn tiếng nói: "Hai tay, hai tay
"Ta chỉ dùng chân đánh, ta vật lộn
"Câm miệng
Dù biết Từ Tiểu Thụ cố ý chọc giận mình, Địch Hinh Nhi thật sự không nhịn được, loại người hạ lưu vô sỉ này, đáng bị một kiếm đâm xuyên
Từ Tiểu Thụ thậm chí không biết con bé này sao đột nhiên nổi giận như vậy, nhưng ngươi giận thì giận, kiếm pháp tinh xảo chút đi, đừng khách khí như vậy có được không
Sơ hở đầy ra đấy, không biết nên ra tay chỗ nào
Từ Tiểu Thụ lại né tránh, lần này không công kích, thành khẩn nói: "Suy nghĩ chút đi, vật lộn đi
Địch Hinh Nhi vung xoát xoát mấy kiếm, giận đến mặt mày đỏ bừng,
Thật mất mặt khi trước đó nàng còn góp phần trợ uy cho Từ Tiểu Thụ, không ngờ hắn lại là loại người này
"Từ sư huynh cẩn thận
Liên tục mười mấy kiếm đều đâm hụt, Địch Hinh Nhi rốt cục ý thức được Từ Tiểu Thụ hiểu một chút kiếm pháp, thân pháp, nàng quyết định dùng linh kỹ
Một cỗ linh khí bành trướng đẩy Từ Tiểu Thụ ra, sau khi bình tĩnh lại, kiếm của Địch Hinh Nhi bỗng chậm lại
Sắc mặt Từ Tiểu Thụ càng thêm cổ quái, Bạch Vân kiếm pháp
Con bé này vậy mà muốn dùng Bạch Vân kiếm pháp để đánh hắn
Đùa gì vậy
Từ Tiểu Thụ xoay người, ấn tay lên chuôi "Tang Khổ", không thể làm tổn thương người..
Hắn nhặt kiếm gỗ lên, đối mặt với Địch Hinh Nhi, một thức Bạch Vân Du Du vạch qua, thân thể nhún mình, từ trong mấy chục đạo kiếm quang lướt qua
Khán giả xôn xao
"Từ Tiểu Thụ này có bản lĩnh đấy, thế mà tránh được, ta tưởng chỉ có thể đỡ thôi chứ
"Bạch Vân kiếm pháp, hình như Từ Tiểu Thụ cũng biết, ta nghe nói hắn luyện ba năm, có lẽ biết chiêu này
"Ba năm
Tên này ba năm mới luyện thành một thức Bạch Vân Du Du
"Vì sao hắn lại cầm kiếm gỗ
Hắn không phải có cửu phẩm linh kiếm sao
Mọi người kinh ngạc nhìn Từ Tiểu Thụ lông tóc không hề tổn hại, xuyên qua kiếm võng, lướt tả hữu dưới kiếm của Địch Hinh Nhi, đi đến trước mặt nàng
Từ Tiểu Thụ do dự một chút, chọn cách dùng kiếm gỗ vỗ nhẹ lên đầu nàng
Ý của hắn là ngươi thua, nếu đổi thành linh kiếm thì ngươi toi rồi, nhưng trong mắt người xem lại không nghĩ vậy
"Súc sinh
"Từ Tiểu Thụ, dừng tay
"A, Địch Hinh Nhi là của ta
"Từ Tiểu Thụ, đáng nguyền rủa, đánh thì đánh, ngươi dùng kiếm gỗ làm gì
Từ Tiểu Thụ giơ kiếm gỗ lên, quyết định cho nàng thêm một cơ hội, đã không vật lộn được thì chọc giận nàng, để nàng trào phúng mình, như vậy có thể kiếm chút bị động giá trị
"Đánh không sai
Từ Tiểu Thụ vác ngược kiếm gỗ: "Nhưng kiếm võng của ngươi dày đặc, trải kín cả một tầng, một khi bị cản qua thì chiêu sau vô lực
Hắn ở trên cao nhìn xuống, ánh mắt khinh miệt: "Chiêu Bạch Vân Du Du này cần tiến bộ thêm, cố lên
Trong lĩnh vực đối phương am hiểu nhất, dùng thái độ ngạo mạn nhất để bác bỏ nàng
Ánh mắt coi người bằng nửa con mắt, thái độ chỉ điểm giang sơn này, đúng là trùm phản diện
Ai chịu nổi
Ai mà không muốn nổi đóa chửi mắng, phản bác, trào phúng hắn chứ
Từ Tiểu Thụ cảm thấy chiêu này của mình, không ai nhịn được, hắn hết sức hài lòng với ngữ khí của mình
Không ngờ, Địch Hinh Nhi quên cả thanh kiếm đang đập trên đầu mình, phối hợp suy nghĩ
Từ Tiểu Thụ nói rất có lý, lẽ nào lĩnh vực nàng am hiểu nhất không phải vật lộn, mà là kiếm thuật
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nghe nói hắn cũng từng tu luyện Bạch Vân kiếm pháp
Từ Tiểu Thụ nhất thời xấu hổ, thấy đối phương sợ hãi, hắn cũng dừng lại, bỏ kiếm gỗ xuống thì không phải, không bỏ xuống hình như cũng không phải
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Con bé ngốc, ta đang đánh nhau, ngươi ngộ ra cái gì vậy
Địch Hinh Nhi hồi thần, ngẩng đầu nhìn thanh kiếm gỗ đang đập trên đầu mình, lập tức ý thức được có gì đó không đúng, mình sao lại tái phạm lỗi cũ
Đây là chiến đấu, không được suy nghĩ
Má nàng ửng đỏ, kéo dài khoảng cách, trong mắt có vẻ khác lạ, như muốn nói gì lại thôi
"Nhận cảm kích, bị động giá trị +1
Từ Tiểu Thụ: "..
Con bé này ngây thơ vậy sao
Thật sự nghĩ mình đang chỉ điểm nàng
"Lại đến
Địch Hinh Nhi cuối cùng vẫn không nói nên lời cảm tạ, run run vung kiếm, như muốn cuốn Từ Tiểu Thụ vào vòng xoáy kiếm khí, "Bạch Vân kiếm pháp thức thứ hai: Vân Quyển Vân Thư
Mắt Từ Tiểu Thụ sáng lên, đây là chiêu thức ba năm hắn chưa từng học được, lúc này xem ra, đúng là có dấu vết để lần theo
Hắn thử đem kiếm nhập vào vòng xoáy của Địch Hinh Nhi, bắt chước kiếm pháp của đối phương, rung ra kiếm hoa, mượn lực đánh lực, hóa giải tất cả kiếm ảnh đang đâm tới
Địch Hinh Nhi ngây người, nàng thấy kiếm của mình bị đối phương dẫn đường đâm sang một bên, còn kiếm gỗ của Từ Tiểu Thụ thì dừng lại trên vai nàng, rồi khẽ vỗ nhẹ lên má nàng
"Bốp
Âm thanh không lớn, nhưng mọi người trên khán đài đều tự giác tưởng tượng ra âm thanh này, từng người phẫn nộ đứng lên
"Súc sinh
"Từ Tiểu Thụ, cướp Địch sư tỷ của ta, ngươi chết không yên
"Đưa kiếm cho ta, nếu không ta nhất định truy sát ngươi đến chân trời góc biển
Có hộ hoa sứ giả đứng về phía Địch Hinh Nhi, tự nhiên cũng có thiếu nữ khuê các bị Từ Tiểu Thụ chinh phục
"A a a, tim ta tan chảy, Từ Tiểu Thụ, hãy đánh ta đi
"Từ Tiểu Thụ, đánh mạnh vào, ta không cho phép ngươi ôn nhu như vậy
"Từ Tiểu Thụ ngươi điên rồi, dám tán tỉnh người khác trước mặt ta
Từ Tiểu Thụ xấu hổ vô cùng, hắn cũng muốn đại chiến một trận, nhưng lực công kích của kiếm gỗ rõ ràng không cho phép, chỉ có thể làm như vậy
Ngoài đập và vỗ, nó còn có lực công kích nào
Mà nếu đổi thành "Tang Khổ", Địch Hinh Nhi rõ ràng không chịu nổi
Nhỡ lần trước kiếm ý tái hiện, hắn sẽ xoắn cô gái xinh đẹp này thành thịt vụn mất
Mặt Địch Hinh Nhi đỏ bừng, nhưng lần này nàng không né tránh ánh mắt, mà nhìn Từ Tiểu Thụ với ánh mắt rực rỡ
Từ Tiểu Thụ giật mình, đây là ý gì
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Muốn ta giải thích
Hắn thăm dò nói: "Chiêu này nên tiếp nối với những đường kiếm trước đó, nếu địch nhân bị ngươi làm bị thương, ngươi mượn kiếm thế ép xuống, nhất kích đoạt thắng
"Nếu địch nhân đột phá kiếm võng, ngươi nên thu thế cuốn lấy, dùng chiêu 'Vân Quyển Vân Thư' này quấn lấy công kích của đối phương, chuyển tiếp, chuẩn bị cho đường kiếm tiếp theo
Chỉ có trời biết, hắn chỉ thuận miệng nói vậy thôi, đối phương lại tỏ vẻ bừng tỉnh đại ngộ
"Nhận cảm kích, bị động giá trị +1
Từ Tiểu Thụ bó tay rồi, hắn cân nhắc có nên tiếp tục lừa bị động giá trị của cô nương này hay không, thật lòng mà nói, lương tâm hắn cắn rứt quá
Địch Hinh Nhi lại kéo dài khoảng cách, kiều quát một tiếng: "Thức thứ ba, Vân Lý Vụ Lý
Từ Tiểu Thụ vội vàng đâm tới, lần này dùng chút sức, lúc Địch Hinh Nhi xuất kiếm, đập vào cổ tay nàng, kiếm trong tay đối phương rơi xuống đất
Địch Hinh Nhi kinh ngạc nhìn Từ Tiểu Thụ, trong mắt có vẻ tủi thân
"Khụ khụ
Từ Tiểu Thụ ho khan vài tiếng, mẹ nó không thể tiếp tục được, ánh mắt con bé này không bình thường rồi, đánh tiếp chắc sẽ nảy sinh tình cảm mất
Kiếm gỗ chống vào yết hầu Địch Hinh Nhi, hắn quyết định dập tắt tình cảm vừa nhen nhóm từ trong trứng nước
"Ngươi thua
Hắn dùng ngữ khí ra lệnh, hy vọng gây phản cảm cho Địch Hinh Nhi
Địch Hinh Nhi dường như ý thức được điều gì, biến tủi thân thành cảm kích, vui vẻ nói: "Đa tạ Từ sư huynh chỉ điểm, phá vây thi đấu có thời gian hạn chế, ngày sau có cơ hội lại thỉnh giáo
"Nhận cảm kích, bị động giá trị +1
Từ Tiểu Thụ: "..
Con bé này, không cứu nổi
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.