Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 978: Cạo Râu




CHƯƠNG 978
CẠO RÂU
Ra khỏi Lý phủ, Diệp Quan cùng với Tô Tử cũng không có lên xe, mà là theo đường nhỏ chậm rãi đi đến nơi xa
Diệp Quan cười nói:
- Hỏi đi
Tô Tử nhìn về phía Diệp Quan:
- Có thể chứ
Diệp Quan gật đầu
Tô Tử sau khi yên lặng một lúc lâu, đột nhiên cười nói:
- Không muốn hỏi
Diệp Quan không hiểu:
- Vì sao
Tô Tử mỉm cười nói:
- Đối với ta mà nói, ngươi là một người tốt, một người rất tốt đối với ta
Diệp Quan nhìn về phía Tô Tử, cười nói:
- Ta rất tốt đối với ngươi sao
Tô Tử gật đầu, chân thành nói:
- Rất tốt
Diệp Quan cười cười, không nói gì
Hai người cứ như vậy chậm rãi đi về phía nơi xa
Diệp Quan hết sức ưa thích loại cảm giác yên lặng này, lần đầu tiên hắn cảm nhận được sống là như thế nào
Tại Quan Huyền vũ trụ, ngoại trừ tu luyện, chính là chiến đấu
Đó chẳng phải là sống, đó là sinh tồn
Mà ở nơi đây, hắn cuối cùng không phải lo lắng về điều này hay điều kia
Cuộc sống bình thường
Hắn từng nghĩ rằng, nếu như cha già nuôi thả chính mình tại Hệ Ngân Hà, có lẽ sẽ càng tốt hơn một chút
Tô Tử quay đầu nhìn Diệp Quan bên cạnh, trong mắt tràn ngập tò mò
Nam tử trước mắt, nhiều khi cho người ta cảm giác là ôn tồn lễ độ, vô cùng bình dị gần gũi, nhưng nhiều khi, lại khiến cho người ta sợ hãi, ví dụ như lúc giết người
Hắn giết người là thật sự ngay cả mắt cũng không nháy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nàng biết, người nam nhân trước mắt này là thuộc về loại người ngươi đối đãi với hắn như thế nào, hắn sẽ đối đãi đối với ngươi như thế kia
Thái độ của hắn đối với ngươi, hoàn toàn quyết định bởi thái độ của ngươi đối với hắn
Sau khi đi chốc lát, Tô Tử đột nhiên nói:
- Tiểu Tuyết nói với ta, ngươi muốn đi Yến Kinh
Diệp Quan gật đầu
Tô Tử do dự một chút, sau đó nói:
- Ngươi cùng với Uyển Du hôm nay….cãi nhau
Nói đến đây, nàng nhìn thoáng qua Diệp Quan
Diệp Quan khẽ lắc đầu:
- Cũng không tính cãi nhau, ta cũng không biết nên nói như thế nào, chỉ có thể nói, ta cùng với nàng không phải người cùng một thế giới, quan niệm xử sự của chúng ta khác biệt, cho nên…
Nói đến đây, hắn lắc đầu cười một tiếng một lần nữa:
- Không nói cái này
Đúng rồi, ngày kia là sinh nhật của ngươi, đúng không
Tô Tử gật đầu:
- Đúng vậy, ngươi….có tới không
Diệp Quan cười nói:
- Khẳng định sẽ tới
Tô Tử nhoẻn miệng cười:
- Tốt
Diệp Quan đột nhiên nói:
- Việc làm ăn với Cố cô nương sao rồi
Tô Tử cười nói:
- Hết sức thuận lợi, sau sinh nhật, chúng ta liền sẽ cùng đi Yến kinh
Diệp Quan hỏi:
- Đi cùng với các nàng sao
Tô Tử gật đầu:
- Đúng thế
Dĩ nhiên, nếu như ngươi không muốn, chúng ta cũng có thể đi riêng…
Diệp Quan cười nói:
- Đi cùng thì đi cùng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tô Tử cười nói:
- Tốt
Hai người đi một hồi, Tô Tử đột nhiên giữ chặt Diệp Quan:
- Chờ một chút
Diệp Quan không hiểu
Tô Tử đột nhiên xuất ra một cái hộp nhỏ đưa cho Diệp Quan:
- Tặng cho ngươi
Diệp Quan có chút hiếu kỳ:
- Đây là
Tô Tử cười nói:
- Dao cạo râu
Diệp Quan không hiểu:
- Dao cạo râu
Tô Tử cười cười, sau đó đưa tay nhẹ nhàng cằm của Diệp Quan:
- Râu ria thật nhiều
Diệp Quan yên lặng
Từ sau khi tu vi bị phong ấn, hắn đã không khác gì người thường
Sẽ đói, sẽ mọc râu, sẽ bệnh, sẽ chết
Phàm nhân chân chính
Diệp Quan thở dài trong lòng, hắn cảm thấy mình bị người hạ phong ấn nhằm vào
Không có khả năng thật sự là cha già đó chứ
Hẳn là không có khả năng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cha già làm sao có thể nhằm vào con trai
Hoàn toàn không có khả năng
Khẳng định là tên khốn chủ nhân Đại Đạo bút kia làm
Chủ nhân Đại Đạo bút: "…"
Lúc này, Tô Tử lôi kéo Diệp Quan đi đến trước một băng ghế đá ngồi xuống, sau đó nàng mở hộp ra, lấy dao cạo râu ra:
- Chớ nhúc nhích, ta giúp ngươi
Nói xong, nàng bắt đầu nhẹ nhàng cạo râu cho Diệp Quan
Hai người cách rất gần, đều có thể nghe được hơi thở lẫn nhau
Nhìn ra được, Tô Tử cũng rất khẩn trương, trên chóp mũi có mồ hôi, tay càng là có một chút run rẩy
Diệp Quan nói:
- Để ta tự làm
Tô Tử nhìn hắn một cái:
- Ngươi cũng không biết dùng….đừng nói chuyện nữa, một phần vạn làm bị thương ngươi thì làm sao bây giờ
Diệp Quan cười nói:
- Tốt
Rất nhanh, Tô Tử cuối cùng cũng cạo xong
Nàng như trút được gánh nặng
Tô Tử lấy ra một chiếc khăn tay nhẹ nhàng lau xung quanh miệng cho Diệp Quan, cười nói:
- Da của ngươi còn đẹp hơn nữ tử
Diệp Quan cười nói:
- Nếu như ngươi cũng muốn tốt như vậy, về sau ta có thể dạy ngươi phương pháp
Nhãn tình Tô Tử sáng lên:
- Thật sao
Nữ tử đối với đẹp, khẳng định là không có sức đề kháng
Diệp Quan gật đầu:
- Thật
Tô Tử đột nhiên cúi người hôn nhẹ lên trán Diệp Quan, nhưng lại nhanh chóng tách ra
Diệp Quan sửng sốt
Tô Tử trừng mắt nhìn, mặt có chút đỏ:
- Đây là một nụ hôn thuần khiết, thuộc về phương thức cảm tạ đặc thù của địa cầu chúng ta, không có ý gì khác

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.