Ta Đánh Dấu Tỷ Tỷ Rồi Hồn Bay Phách Tán

Chương 17: Chương 17




Linh chú trong chớp mắt bị đại yêu chặt đứt, gương mặt dữ tợn vì phẫn nộ mà càng vặn vẹo, trong tiếng gầm gừ chợt vung ra một chưởng, đuổi sát thiếu nữ
Yêu lực tràn ngập bốn phía, tiếng gió rít bay phất phới, không khí xung quanh dường như bị rút cạn, hình thành một vòng xoáy khổng lồ
Minh Ly thầm kêu không ổn, trên mặt hiện lên một tia kiên quyết, bỗng nhiên đẩy lão nhân sang một bên khác
Bàn tay hóa hư sắp giáng xuống sau lưng Minh Ly, trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, một đạo lam quang nhu hòa đụng vào vòng xoáy, chỉ trong tích tắc, đã xé tan luồng hắc khí dày đặc xung quanh
Tựa như gạt mây gặp trăng
Hương lạnh thoảng vào mũi, linh lực màu xanh lam như tơ lụa quấn lấy eo Minh Ly, mang theo từng tia ý lạnh nhưng lại vô cùng ôn hòa, vững vàng đỡ lấy thiếu nữ còn chưa hết bàng hoàng
Chương 15: Yêu Độc
Sống sót sau tai nạn, Minh Ly thở phào nhẹ nhõm, linh lực bên hông đã rút về, nhưng thân thể Minh Ly vẫn còn đang run rẩy
Nhịp tim kịch liệt nhất thời không ngừng được, Minh Ly quay đầu lại, chỉ thấy trong ánh trăng hoàn toàn mông lung, người kia một thân áo trắng như tuyết, tựa như tiên tử đạp nguyệt mà đến, trường kiếm "Cửu Thiên" trong tay dưới ánh trăng lóe lên ánh sáng thanh lạnh
Chưa bao giờ có cảm giác an tâm đến vậy, Minh Ly nhìn tấm lưng kia, gần như muốn bật khóc thành tiếng: "Tỷ tỷ.....
Nàng thật sự tưởng mình phải chết
Yêu khí hỗn loạn cùng linh lực tùy ý cuồn cuộn, Minh Ly nghe thấy Thẩm Tiền nhàn nhạt lên tiếng, ngữ điệu vẫn là sự thanh lạnh, trầm ổn thường thấy: "Coi chừng tiểu yêu kia
Vừa dứt lời, linh lực quanh thân Thẩm Tiền trong nháy mắt bùng phát, tựa như ngọn lửa màu xanh lam bừng bừng thiêu đốt, mãnh liệt đốt sạch yêu lực bốn phía, Thẩm Tiền cùng Cửu Thiên giống như một tia chớp màu trắng lao nhanh về phía đại yêu
Kiếm phong gào thét, linh lực cùng yêu khí chạm vào nhau, bộc phát ra tiếng nổ vang đinh tai nhức óc, từng đạo ánh sáng chói mắt lấp lóe tại chỗ va chạm, tựa như từng đóa pháo hoa bùng nổ
Một bên khác, Minh Ly cuối cùng cũng lôi được con tiểu yêu trọng thương ra khỏi căn nhà đất đổ nát, một linh trói ném tới vừa vặn quấn lấy thân tiểu yêu, hai ngón tay khép lại, linh lực trên ngón tay thon dài phun trào, tiểu yêu "Ngao" một tiếng, lăn lộn trên mặt đất
Yêu quái đáng chết, lúc này còn không quên mặc vào tấm da đứa trẻ này, thi ban điểm điểm, lớp da bị cọ xát nghiêng nghiêng ngả ngả, khiến Minh Ly dâng lên một trận hỏa khí, bước nhanh tới hung hăng đạp một cước
"Ngao
Tiểu yêu bị cú đạp này khiến nó liên tục lăn lộn, phát ra tiếng kêu thê thảm
Cách đó không xa, đại yêu đang triền đấu với Thẩm Tiền nghe thấy động tĩnh, trong nháy mắt bị chọc giận, bỗng nhiên quay đầu phát ra một tiếng gào thét đinh tai nhức óc, lập tức điên cuồng xông về phía Minh Ly
Móng vuốt to lớn giơ cao, đầu ngón tay lóe ra hàn quang lạnh lẽo, giáng xuống có thể xé một người sống thành mảnh nhỏ
Đại trảo giáng xuống Minh Ly, Minh Ly quay đầu nhìn đại yêu, trong mắt không hề có sợ hãi hoảng loạn, ngược lại khóe môi khẽ cong lên mỉm cười, đôi mắt sáng lấp lánh dưới ánh trăng
Khoảnh khắc tiếp theo, chỉ nghe "Rắc" một tiếng giòn giã, Cửu Thiên mang theo kiếm khí bén nhọn quay về trong tay Thẩm Tiền, thân kiếm nhuốm máu, dần dần ngưng tụ về phía mũi kiếm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cánh tay tráng kiện của đại yêu bị Cửu Thiên chặt đứt sạch sẽ, nặng nề đập xuống đất, tiếng vang ầm ầm trầm đục làm mặt đất khẽ rung, đại yêu thống khổ gào thét, máu đen phun ra từ chỗ cụt tay
Công kích của Thẩm Tiền không hề ngừng lại, đại yêu không màng vết thương, bỏ chạy về phía sau
Cửu Thiên theo yêu khí mà lên, khoảnh khắc tiếp theo chặt đứt chân đại yêu, sau đó không chút dừng lại phá vỡ giáp da đại yêu, xuyên qua phần bụng
Tiếng gào thét thê lương và tiếng kêu thảm thiết đan xen vào nhau, bóng trắng và ngân quang không ngừng lóe lên trong mắt Minh Ly
Minh Ly nhìn vài lần, nhớ tới còn có nhiệm vụ tiểu yêu kia, hai ngón tay khép lại khẽ động, quả nhiên nghe thấy tiếng rên rỉ của tiểu yêu
Tiểu yêu khoác tấm da trẻ con nằm trên mặt đất, linh trói càng siết càng chặt, gần như sắp ghì nát thân da thịt kia
Thấy Minh Ly quay người đi tới, tiểu yêu hoảng sợ kêu "Ngao ngao", sờ soạng theo mặt đất gập ghềnh lùi thẳng về sau, đôi mắt đen bóng đảo vòng, đột nhiên liếc thấy lão nhân đang ngồi sụp đổ ở một góc
"A.....
A Bà
Nó chân thành gọi lão nhân, trong mắt vậy mà cũng chảy ra nước mắt, "Ta đau quá a A Bà.....
Lão nhân dựa tường ngồi đột nhiên giật mình, nâng lên khuôn mặt gầy gò đẫm nước mắt, sắc mặt khẽ giật mình, theo trụ quải trượng run rẩy đứng lên, "Tiên Nhân.....
Con yêu quái khóc sướt mướt thật sự phiền phức, Minh Ly dứt khoát giáng xuống một đạo chú phong bế miệng nó
Phía sau, tiếng đánh nhau ngừng lại
Minh Ly nghe thấy tiếng Cửu Thiên trở vào vỏ, thanh thúy gọn gàng, đặc biệt êm tai
Xé toang da thịt đại yêu, Thẩm Tiền lột lấy yêu đan bỏ vào linh túi, khi quay lại thì thấy Minh Ly đang đỡ lão nhân run rẩy, chầm chậm đi đến trước mặt con tiểu yêu đang khoác da người kia
Trên lớp da người đã xuất hiện thi ban, tiểu yêu mặc vào đã không còn vừa vặn, nghiêng nghiêng ngả ngả, trông như một lão nhân tí hon
"Lão nhân gia, mắt ngài không tốt, nhưng tai hẳn là tốt chứ
Minh Ly đỡ cánh tay lão nhân, "Vừa rồi con đại yêu kia muốn giết chúng ta, còn nói đây là con của nó, cho nên cái này căn bản là yêu quái
"Ô ô ô ô.....
Minh Ly không vui liếc qua con yêu quái kia, "Con yêu quái này quen khoác da người, giả tiếng người, tàn nhẫn sát hại hài tử của ngài
Hôm nay tru sát nó, cũng coi như an ủi hài tử trên trời có linh thiêng, để hắn được yên nghỉ
Nước mắt không ngừng rơi từ hốc mắt hỗn độn của lão nhân, nện vào tay Minh Ly
Tổ tôn hai người gặp phải chuyện này, cũng coi như tai nạn, con chó con nhanh nhẹn chạy đến, quấn quanh chân lão nhân
Thẩm Tiền nhận ra đó là con chó con mà Phó Minh Ly đã mang lên tiểu trọng sơn
Quả nhiên là có chủ nhân
Lão nhân vẫn không ngừng đau lòng, "Sao lại thế này?.....
Tiểu Bảo hôm qua còn nói chuyện với ta, nói A Bà ta thật đói, muốn ta giết con gà cho hắn ăn.....
Chúng ta đều là người bình thường a, sao lại trêu chọc phải yêu quái đâu
Bấm quyết xua tan yêu khí và mùi máu tươi còn sót lại trong sân, Thẩm Tiền nghe thấy Minh Ly hỏi: "Tỷ tỷ, con tiểu yêu này xử lý thế nào
Yêu quái ăn người dĩ nhiên là phải giết
Khoảnh khắc tiếp theo, lão nhân bỗng nhiên "Phù phù" một tiếng quỳ gối trước mặt Thẩm Tiền, "Tiên Nhân
Ngài thần thông quảng đại, vạn cầu ngài mau cứu Tiểu Bảo của ta.....
Ta không thể không có nó a
Thẩm Tiền thở dài một hơi, thần sắc có vài phần rã rời, "Hài tử hắn đã chết, mà lại chết ít nhất đã ba ngày, da bị yêu quái kia lột bỏ để mặc, thi thể chỉ sợ cũng sớm mất, ta thực sự bất lực
Giết đại yêu đối với nàng mà nói không tiêu hao mấy phần linh lực, nhưng chẳng biết vì sao, nàng có chút tâm thần không tập trung, một loại cảm giác quen thuộc, khiến nàng rùng mình từ từ leo lên gáy
Lão nhân há hốc miệng, thân thể run nhẹ, bỗng nhiên đẩy tay Thẩm Tiền ra, thân thể nghiêng một cái, nhào vào người tiểu yêu, "Tiên Nhân mau cứu con của ta.....
Hắn còn có hơi thở, hắn còn có thể cứu
Lão nhân dường như nhận định đứa trẻ chỉ là bị yêu quỷ nhập
Nàng ôm đứa trẻ vào lòng, như ôm lấy hài nhi mà lay động, bùa chú của Minh Ly vốn đã không ổn định, bởi vì sự tiếp xúc đột ngột của lão nhân, linh trói trên người tiểu yêu bất tri bất giác liền được giải khai
Đến khi Minh Ly phát giác, móng vuốt của yêu quái đã lộ ra, sắp cắm vào da vai lão nhân, không kịp rút kiếm, Minh Ly vô ý thức đưa tay đánh vào móng vuốt kia —— Cơn đau truyền đến từ cánh tay, cùng lúc đó, Cửu Thiên xuất vỏ, mang theo kiếm khí bén nhọn xuyên qua thân thể yêu quái
Da trẻ con bị xé toang, lộ ra Yêu Giáp đen sì bên trong, thân thể tiểu yêu trong nháy mắt cứng đờ, hung quang trong mắt nhanh chóng ảm đạm đi, lập tức không còn khí tức, chậm rãi ngã xuống
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Minh Ly?!
Minh Ly cúi đầu nhìn lại, trên cánh tay đã bị yêu trảo cào ra một vết máu dài, máu tươi chậm rãi chảy xuống dọc cánh tay, may mắn vết thương không sâu, Thẩm Tiền rót vào vài đạo linh lực sau thì máu đã ngừng chảy
Thẩm Tiền đỡ Minh Ly đứng dậy, ánh mắt nhìn lão nhân đang mờ mịt ngồi dưới đất
Lão nhân xoa xoa yêu huyết tanh hôi trên mặt, bốn chi cùng lúc vuốt ve về phía trước, đôi tay đầy nếp nhăn sờ đến làn da nhẵn nhụi của đứa trẻ thì sững sờ một chút, thăm dò hỏi: "Tiểu Bảo
Nơi nào có Tiểu Bảo, Tiểu Bảo đã chết từ lâu rồi, cho dù là yêu quái ngụy trang thành "Tiểu Bảo", giờ phút này cũng đã tắt thở
Đôi tay khô nứt kia thuận theo sờ lên, thân thể run rẩy của lão nhân cứng đờ không hiểu trong nháy mắt —— lớp da người bọc yêu quái rơi xuống, lão nhân sờ thấy lớp Yêu Giáp dày cộp, đột nhiên nhếch môi
Minh Ly vịn cánh tay nói: "Lão nhân gia, lần này ngài tổng tin chưa, đây chính là yêu quái
Lão nhân im lặng khóc lên
Đợi đến khi đỡ lão nhân vào căn phòng bên cạnh, Thẩm Tiền quay đầu nhìn bức tường đất đã đổ nát, từ linh túi lấy ra một thỏi bạc cho lão nhân, để lão nhân về sau tu sửa nhà cửa
Sau đó liền ngự kiếm mang theo Minh Ly về núi
Gió buổi tối trên Thanh Vân Sơn thật lớn, Minh Ly bị thổi lạnh quá, không tự chủ được nép vào sau lưng Thẩm Tiền, so với lần trước tiến tới thì lần này, Minh Ly không ôm chân Thẩm Tiền, chỉ là lặng lẽ kéo vạt áo Thẩm Tiền
Minh Ly cảm giác được, tâm trạng Thẩm Tiền lúc này không tốt lắm
Có lẽ là vì nàng khăng khăng mang chó con lên núi, từ đó gây ra một loạt tai họa, vô cớ thêm phiền phức cho Thẩm Tiền
Nhưng mà Thẩm Tiền làm sao biết nàng ở đâu mà lại đến kịp thời như vậy
Có phải vì lo lắng nàng nên mới xuống núi tìm nàng không
Minh Ly nghĩ đến liền bắt đầu vui vẻ, kéo vạt áo Thẩm Tiền đung đưa, cúi đầu cười thầm
Mặc dù gió rất lớn, nhưng mùi hương lạnh lẽo trên người Thẩm Tiền vẫn có thể ngửi thấy rõ ràng, Minh Ly hít mũi một cái, thầm nghĩ tỷ tỷ có phải cố ý tắm rửa thay quần áo mới xuống núi không
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bởi vì lúc ở trên tiểu trọng sơn, Minh Ly vẫn chưa ngửi thấy mùi hương này
Lạnh quá, thơm quá, nhưng dường như lại rất ấm —— Ấm đến mức Minh Ly không tự chủ được dán sát vào Thẩm Tiền, dựa vào lưng Thẩm Tiền, thân thể Minh Ly ẩn ẩn có chút phát nhiệt, cổ họng khô khốc
Hơi kỳ lạ, không mấy dễ chịu
Nàng đoán Thẩm Tiền cũng không mấy dễ chịu, bởi vì vai Thẩm Tiền khẽ lung lay, biên độ rất nhẹ, nhưng Minh Ly đã phát hiện
Thế là Minh Ly lùi về sau, cách lưng Thẩm Tiền xa hơn một chút
Nàng hít một hơi, ngẩng đầu nhìn lên vầng trăng ngọc bàn to tròn treo giữa đêm tĩnh mịch, cố gắng dùng nó để làm dịu sự khó chịu trong cơ thể, nhưng không có tác dụng
Không nhịn được quay ánh mắt lại, nàng không tự chủ được nhìn chằm chằm vào cổ trắng ngần của Thẩm Tiền, không nhịn được gọi một tiếng "Tỷ tỷ"
Hơi thở nóng hổi thoát ra khỏi miệng khiến chính nàng cũng giật mình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.