Mà Ngô gia này trước đó chính là gia đình xếp thứ hai, nội tình bên trong gia tộc này còn phải nồng hậu hơn Cao gia và Vệ gia vài phần
Nhưng mà hôm nay, dưới thủ đoạn mạnh mẽ của bộ trưởng Nam vẫn bị bắt lại không ít
Tiếp theo chính là Lữ gia
Ngày hôm nay đã có không ít toàn bộ gia tộc bị bắt giữ ở Thượng Kinh
Tất cả công trình, tất cả thiết bị, tất cả..
Đều bị thu lại
Ngoài những thứ đồ do tổ tiên vinh quang nhận được chưa từng động qua ra, có thể điều tra ngay tại chỗ chứ không được lấy đi, càng không được làm tổn hại
Ngày hôm đấy
Trên toàn bộ bầu trời thành Thượng Kinh, không mây không gió, không khí ngột ngạt giống như trời muốn sụp xuống vậy
Nhà giam ở Thượng Kinh nhất thời chật chội, người người chen chúc
Bộ trưởng Nam trực tiếp hạ lệnh
“Bốn nhà này, đều áp giải đến Bộ Tài Chính cho ta
Cứ thu xếp bên trong sân, để tạm vài cái lều vải là được
Để ta xem thử ai dám không ổn định dưới mắt ta!”
Tối ngày hôm đó
Nam Chính Càn mặc quân phục đã lâu rồi không khoác lên người, khôi phục cách ăn mặc như Nam Quân nguyên soái, cầm theo nhang đèn rượu mạnh một mình rời đi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trước tiên hắn đi đến đền thờ tổ của Ngô gia, đầu tiên đốt một ít nhang thơm, ngồi xếp bằng tại đó, bày biện từng gói đồ ăn, mở ra từng hũ rượu
“Đừng nói ta không chăm sóc tốt con cháu của các ngươi..
Anh em à, nếu như các ngươi đều còn sống, nhìn loại chuyện như này..
Có lẽ các ngươi còn ra tay nhanh hơn ta nữa, không đến mức đấy, thật sự không đến mức đấy.”
“Những cái khác không nói đến nữa, uống rượu uống rượu
Yên tâm đi, huyết mạch con cháu đều đã giữ lại cho các ngươi rồi.”
“Nơi chốn an thân của các ngươi cũng sẽ giữ lại cho các ngươi.”
“Anh em, đến uống một chén nào.”
Sau đó lại đến đền thờ tổ của Ngô gia
Cuối cùng mới đến đền thờ tổ của Vệ gia
Nhìn các pho tượng tràn đầy khắp nơi, Nam Chính Càn im lặng không nói lời nào
“Trung Nguyên à...”
Nam Chính Càn đứng đấy chắp tay sau lưng, đưa tay nhẹ nhàng vuốt ve tượng của Vệ Trung Nguyên, trên tay cầm một cái khăn mặt trắng tinh lau chùi pho tượng sạch sẽ sáng bóng, không vướng bụi trần
“Nhà của các ngươi..
Ta đã muốn loại bỏ từ 10 năm trước rồi...”
Nam Chính Càn nhẹ giọng than thở
“Nam tử hán đại trượng phu, cả đời hận nhất chính là vợ không tài đức con không tài giỏi.”
“Trung Nguyên à, hôm nay, ta ở cùng ngươi cũng được, ngươi ở cùng ta cũng không sao, vui vẻ uống rượu với nhau thôi.”
“Ta vui vẻ uống với ngươi, ta biết, hôm nay trong lòng ngươi không dễ chịu gì
Ngươi uống với ta cũng được, trong lòng ta cũng chẳng dễ chịu mấy.”
Nam Chính Càn uống rượu cả đêm cùng với anh linh của đám anh em cũ, cấp dưới cũ năm đó, hồi tưởng lại cõi trần trước kia
Cuối cùng lúc tờ mờ sáng mới lớn tiếng hát quân ca dọc đường trở về
Hắn cũng không vận công đẩy rượu ra, cứ để cho cả người nồng nặc mùi rượu như vậy, dáng vẻ say rượu khiến nguời khác thấy cũng bật cười
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thẩm vấn tất cả mọi mặt đang khua chiêng gõ trống tiến hành
Mạng lưới thông tin cũng được khôi phục toàn diện sau cuộc truy bắt lớn
Cứ như vậy cho đến chiều tối
Thái Tử điện hạ đến đại diện cho Hoàng Đế bàn bạc sự việc cùng bộ trưởng Nam
Bộ trưởng Nam thức giấc sau khi tỉnh rượu, lúc đang định nói chuyện thì bỗng nhiên nhận được cấp báo: “Cao Võ Tiềm Long cấp báo!”
“Nói.”
“Chuyện này...” Ánh mắt của sĩ quan phụ tá liếc nhìn
Thái Tử hiểu ý: “Ta tránh đi một lúc.”
Bộ trưởng Nam ha ha cười lớn: “Cái này có gì đâu mà phải tránh đi chứ, ngươi, lớn tiếng nói ra
Có chuyện gì mà Thái Tử điện hạ không được nghe chứ?”
“Vâng.”
Vẻ mặt của sĩ quan phụ tá nhăn nheo
Nhưng mà đấy là mệnh lệnh, đương nhiên phải tuân thủ rồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Điện khẩn của Cao Võ Tiềm Long, đã bắt được hung thủ..
Lúc xưa sát hại cháu gái của hiệu phó Thành
Còn có bốn tên hung thủ khi xưa mai phục hiệu trưởng Diệp Trường Thanh, nhưng kẻ đứng sau có liên quan rất lớn!”
Người đến báo cáo chính là sĩ quan phụ tá của Nam Chính Càn
Hắn cũng biết được mức độ nặng nhẹ của sự việc, không thể xem thường, ngược lại do bộ trưởng Nam vừa mới tỉnh rượu nên vẫn chưa thể nghĩ sâu xa về hướng kia được
Hắn thật sự không ngờ đến thông tin nhận được lần này lại bùng nổ như vậy, chấn động như vậy, còn đúng lúc như thế, đánh bừa mà trúng như thế
Thái Tử điện hạ đang ngồi ung dung ngay ngắn vững như thái sơn ở bên cạnh, nghe thấy lời đó cũng thất lễ nhảy vọt lên, tia máu nổi lên trong mắt
“Cái gì!”
Giọng nói của hắn rất lớn
Điều đó khiến cho bộ trưởng Nam lập tức sinh ra một cảm giác: “Hỏng rồi, hỏng rồi!”
Không nhịn được trừng mắt với sĩ quan phụ tá
Loại chuyện như này sao có thể nói trước mặt Thái Tử chứ
Nhiều năm như vậy rồi mà Thái Tử điện hạ vẫn tâm tâm niệm niệm nhớ mãi không quên được, chẳng phải chính là chuyện này sao
Thái Tử điện hạ trực tiếp xông đến trước mặt sĩ quan phụ tá, vươn tay cướp lấy điện thoại
Chỉ liếc mắt qua đã lập tức giận run người
“Trung Nguyên Vương?!!!”
Thái Tử tức giận hét một tiếng, mắt trừng đến nỗi muốn nứt ra
“Gràooo!”
Nam Chính Càn cũng hét lớn một tiếng khiến cho toàn bộ cao ốc đều bị chấn động một trận
Sức mạnh tựa như trống chiều chuông sớm giúp người khác bỗng nhiên giác ngộ, khiến cho tâm trạng Thái Tử điện hạ sắp nổ tung, mát lạnh hệt như truyền sinh khí vào
Thái Tử điện hạ lập tức sáng suốt, hù hù thở hổn hển, xoay đầu nhìn bộ trưởng Nam, nghiến răng nói: “Bộ trưởng Nam, chuyện này ta tuyệt đối sẽ không...”
Bộ trưởng Nam hít một hơi thật sâu: “Chuyện này, ngươi tuyệt không thể hành động thiếu suy nghĩ!”
“Ta...”
“Có lẽ là ngươi nên trở về hỏi thử chủ ý của bệ hạ!”
Nam Chính Càn hạ thấp giọng: “Hơn nữa chuyện này, cho đến thời điểm trước mắt cũng chỉ có ba người chúng ta biết, không thể để cho nhiều người hơn nữa biết được!”
Gương mặt của Thái Tử điện hạ đỏ bừng: “Nhưng mà là ta nhất định phải đi...”
“Tình hình lúc này nếu như ngươi rời khỏi thủ đô thì chắc chắn sẽ phải chết
Cho dù ta dẫn theo hộ vệ cũng chỉ có một con đường chết thôi!”
Nam Chính Càn sáng suốt nói: “Chuyện này ấy không phải chỉ đơn giản như ngươi nghĩ đâu!”
“Một khi Hoàng tộc xao động, hậu quả sẽ rất đáng lo ngại...”
Thái Tử điện hạ đang dần dần kiềm chế vẻ mặt điên cuồng, phù phù thở dốc