Tả Đạo Khuynh Thiên

Chương 1273: Hay là chúng ta cược một trận?




Ít nhất về phương diện khí lực thì không làm được
Tên nhóc khốn nạn này, quả thực là quái thai, đây là muốn lên trời à
Lão tử đụng không nổi
Băng Tiểu Băng dám khẳng định là, nếu bây giờ một tu vi Đan Nguyên cảnh thực sự trước mặt tên nhóc khốn nạn này va chạm như vậy, e rằng chân đã bị đụng gãy rồi
May mắn mình là áp chế tu vi, thân thể rắn chắc...
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Điều duy nhất cảm thấy an ủi là...
Bên trong mình thâm hậu, bao gồm kinh nghiệm phong phú, mỗi lần lúc bị đánh lùi về, chỉ lay nhẹ thân thể, có thể giải trừ rất nhiều dư âm của chấn động, mà đối phương bị hạn chế tuổi tác, hạn chế kinh nghiệm từng trải, rõ ràng vẫn chưa hiểu rõ được kỹ xảo chiến đấu này
Lại thêm vào thời gian mình có thể lùi về, lợi dụng độ ma sát của không khí, hạ thấp mức độ tổn hại thân thể lớn nhất, mà điểm này, càng không thuộc về thứ mà cảnh giới của Tả Tiểu Đa bây giờ có thể hiểu rõ được..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Về phần trong lúc lùi về dừng bước, xoay người ma sát không khí chuyển hóa thành thủ đoạn lực đẩy....
càng không cần nói, cho dù biết kĩ xảo này, cũng không phải thứ mà Đan Nguyên cảnh có thể vận dụng được.....
Mặc dù như vậy, đòn tấn công kinh người của tên nhóc khốn nạn này là lần sau còn nặng nề hơn lần đầu
Va chạm đến Băng Minh Đại Vu có chút hoài nghi nhân sinh
Lẽ nào phương thức mình tu luyện có vấn đề
Lẽ nào nhận thức của ta xuất hiện vấn đề
Bây giời mực độ thực lực ta thể hiện ra, trong nhận thức của ta, đã là trình độ chiến đấu mạnh nhất mà võ giả cảnh giới Đan Nguyên có thể phát huy, thậm chí ta còn lén tăng dự đoán..........
Có thể nói, nếu cảnh giới mà võ giả cảnh giới Đan Nguyên có thể tu luyện được mà bây giờ ta thể hiện ra, hoàn toàn có thể vượt cấp chém giết Hóa Vân rồi
Thậm chí gặp phải tu giả Hóa Vân bình thường có thể dễ dàng chiến thắng
Nhưng bây giờ, đối diện với tiểu tử này quả thực vượt ngoài giáo trình quá nhiều rồi
Liên tục va chạm hơn trăm lần, Băng Minh Đại Vu không thể không chán nản thừa nhận, bên trong của tên này, quả thực thâm hậu đến mức khiến người ta không thể lý giải, khó mà tưởng tượng
Mà đối diện, liên tục liều mạng không chút giả dối, lần đầu tiên Tả Tiểu Đa có thể cứng rắn va chạm trực diện với đối thủ của mình tính tình càng tốt hơn, một quyền một cước tàn nhẫn đụng vào, đánh đến hả hê vui vẻ, đánh đến nhiệt huyết sôi trào
Từ khi mình nhập đạo tu hành đến nay, xưa nay chưa có người cùng bậc nào có thể liều mạng cứng đối cứng với ta như vậy, cơ hội này, bắt buộc phải quý trọng, bắt buộc phải nắm chắc, bỏ qua lần này, không biết khi nào mới có thể gặp được
Đụng chết ngươi aaaa.....
Tả Tiểu Đa càng đánh tâm trạng càng dễ chịu, chiến đấu đến về sau toàn thân trên dưới khí tức bốc lên, hơi nóng cuồn cuộn, Viêm Dương Chân Kinh dùng trạng thái mạnh mẽ chưa từng có mà dâng trào
Ầm
Lại va chạm một lần, Băng Tiểu Băng lại bị đánh bay bảy mét, mà lần này Tả Tiểu Đa không di chuyển chân chút nào
Đột nhiên Viêm Dương Chân Kinh bộc phát, làm cho Băng Tiểu Băng suýt nữa bay khỏi lôi đài
Lau mồ hôi lạnh, thân thể Băng Tiểu Băng kì dị bay lên, đột nhiên đến không trung, lớn tiếng nói: “Công phu quyền cước, quả thực không tệ, nào nào nào, chúng ta lại so binh khí!”
Nói xong, vèo một tiếng cầm ra một binh khí trong suốt, lại là một loan đao hình dáng rất kì lạ
Bên dưới, Vưu Tiểu Ngư huýt sáo một tiếng chói tai truyền thẳng lên trời cao, vang tận mây xanh
Cả mặt Băng Tiểu Băng đỏ bừng
Hắn có thể không biết ý nghĩa của tiếng huýt sao này: dùng quyền cước đánh không lại, phải dùng binh khí, Băng Minh Đại Vu ngươi thực sự quá có tiền đồ rồi
Trong lòng Băng Tiểu Băng xấu hổ, nhưng lửa giận cũng bốc lên
Thật muốn hét lớn: huýt sáo cái gì mà huýt
Ngươi giỏi ngươi lên đi
Ai không biết ai chứ
Con mẹ nó ta cũng không muốn mất mặt như vậy được không, nhưng gặp phải biến thái ta có cách gì
Tiếng cười vang hờ hững bên dưới
Băng Tiểu Băng giả vờ không nghe, nắm chặt đao trong tay
Binh khí kì quái đó, binh khí giống như trong suốt, chính là Băng Đao
Thần binh thành danh của Băng Minh Đại Vu, Băng Đao
Nhưng mà, bây giờ không phải hình dáng vốn dĩ nên có mà thôi
Đao này, chính là dùng phách huyền băng trăm ngàn năm chế tạo thành, đao này vừa hiện thế, nghe theo mà đến giống như gió lạnh thấu xương
Đao này sớm đã hợp thành một thể với Băng Minh Đại Vu, có thể biến hóa theo tâm ý của Băng Minh Đại Vu
Đao xuất thiên địa kinh, nguyên nhân thời gian không ánh sáng, mất màu vì Càn Khôn
Mắt thường có thể thấy, trên lôi đài trải ra một tầng băng sương, trong nháy mắt, băng sương tiến tới mà kết băng, trên mặt đất trơn trượt như gương
Khí lạnh thấu xương phả vào mặt, không rét mà run, thấm vào suy nghĩ
Trong nháy mắt này, ngay cả đám người Diệp Trường Thanh cũng nhíu mày không ngừng
Thực lực này, uy thế này....
nhìn thế nào, sao không giống tu giả Đan Nguyên cảnh....
Rốt cuộc là lão yêu quái gì ngụy trang đến
Rõ ràng có thể đánh với thiên tài của bọn ta thành như vậy mà không rơi xuống hạ phong, lão yêu quái này khá trâu bò nhỉ...
Diệp Trường Thanh không yên tâm nhìn đám người Đông Phương đại soái, chỉ thấy ba người không hề lộ ra vẻ mặt lo lắng gì, lúc này mới dần dần yên tâm trở lại
Theo sự xuất thế của Băng Đao, toàn bộ bãi tập lớn cũng lập tức tiến vào bầu không khí trời đông giá rét
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hàn ý, lặng lẽ xâm nhập vào tất cả mọi người
Tả Tiểu Đa đối diện với Băng Tiểu Băng đột nhiên dừng lại, mắt thấy như vậy kinh ngạc biến thành không kinh ngạc mà còn lấy làm mừng, haha cười lớn: “Băng Tiểu Băng, đao này không tệ, tên là gì?”
“Đao này, tên là Hàn Đao!”
Đương nhiên Băng Minh Đại Vu không thể nói ra hai chữ ‘Băng Đao’ này, Băng Đao với Băng Minh ngang nhau, nói ra Băng Đao, vậy chẳng phải tự lộ thân phận
“Hàn Đao, tên không tệ, không biết chất liệu tạo thành là gì vậy?” Tả Tiểu Đa rõ ràng cực kì hứng thú
Khí tức cả người hắn nóng rực, thẳng lên mây xanh, hàn khí bên cạnh, đều hóa thành sương mù hừng hực, cuồn cuộn bốc hơi lên
Băng Tiểu Băng cười nói: “Đao này chính là luyện từ tinh hoa băng hồn ngàn vạn năm, thế nào, bạn học Tả hứng thú?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.