Tả Đạo Khuynh Thiên

Chương 1933: Thí Thần Thương




Vô Độc Đại Vu và Băng Minh Đại Vu cũng có động tác, một trái một phải ra sức ngăn chặn ba vị trưởng lão, cau mày: “Đừng kích động…”
Trong lòng sáu vị trưởng lão vô cùng phẫn nộ, đừng kích động cái mọe nhà mi
Sao bọn họ nói ra mấy từ này được
Tuy hơi kéo dài, Tả Tiểu Đa đã bay bổ lên
Đại chùy thay phiên ra
Lúc này, một trăm linh tám vị Ma quân trong một trăm linh tám phòng tức giận bay ra, dòng ma tràn ra ào ào mãnh liệt
Nhưng đã chậm một bước, đến không kịp rồi
“Ầm!”
Tuy một chùy này là một chùy đỉnh cao nhất nhất, giới hạn nhất nhất của Tả Tiểu Đa trước giờ, uy thế không tầm thường, nói đến sức sát thương thật sự vẫn không lọt vào mắt chín vị đại lão trong đại điện Ma Thần, thậm chí một trăm lẻ tám vị Ma quân kia cũng có thể chống chọi được
Nhưng tác dụng của một chùy này lại kinh thiên động địa, thậm chí ảnh hưởng đến lịch sử, ảnh hưởng đến toàn thế giới
Tả Tiểu Đa bây giờ vốn không biết hệ lụy sau này của một chùy này, cũng không biết tế đài làm gì, nhưng hắn vừa khuyên mình nhanh chóng rời đi, vừa phải đánh ra một chùy thế này
Đây là một chùy vận mệnh, một chùy ma xui quỷ khiến, ảnh hưởng sâu xa, ý nghĩa sâu xa
Đây là một chùy cực kỳ rắn rỏi, ẩn chứa tín ngưỡng cả đời Tả Tiểu Đa
Đại trượng phu trên thế giới này, phải làm gì, không làm gì
Lúc cần ta ẩn nấp, ta có thể sống tạm nhưng ngày yếu đuối trên thế giới
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhưng lúc cần ta vung kiếm, dù trước mặt là núi đao biển lửa, tiến một bước vạn kiếp bất phục ta cũng phải bước bước này
Hối hận sao
Lúc này, Tả Tiểu Đa hối hận gần chết, cuối cùng ta đang nghĩ cái gì, sao lại kích động như vậy, ta có thể sẽ chết ở đây
Nhưng dù trong lòng vô cùng hối hận, nhưng một chùy này vẫn không chùn bước khi là việc nghĩa, làm chấn động trời đất
Ầm
Tả Tiểu Đa liều mạng nện một chùy, cột cờ vững chắc trên tế đàn lập tức vỡ
Mà tiếng răng rắc này lại vang lên trong lòng cả Ma tộc
Nứt rồi
Nửa trên tế đàn không thể chịu được lực lớn như vậy, trên đài cao đổ xuống…
Tả Tiểu Đa lập tức mở Diệt Không Tháp bay lên…
Chiến Tuyết Quân bị trói bên trên chợt tỉnh táo, nhìn thấy Tả Tiểu Đa đến trước mặt, ánh mắt vốn vô cùng tuyệt vọng, tinh thần ủ rũ cực kỳ, đột nhiên trở nên tràn đầy sức sống, vui vẻ tràn ra…
Cũng ngay lúc này…
Thí Thần Thương vốn đang vun vụt với tốc độ cao dường như cảm nhận được gì đó, mũi thương phẫn nộ run lên, một đám ảo ảnh bay ra từ mũi thương, đó là chân hỏa của Thí Thần Thương
Cường thế vụt qua không gian, đến không trung của quảng trường Thần Điện Ma tộc…
“Tả lão đại…” Môi Chiến Tuyết Quân run run, chỉ kịp gọi một tiếng
Lại thấy được đốm ảo ảnh như mũi thương nhỏ mấy nghìn lần, từ sau đầu vào thẳng đầu Chiến Tuyết Quân…
Nói là đã muộn, cơ thể Tả Tiểu đa xông lên với tốc độ cực lại, mang cả nửa trên tế đàn vào Diệt Không Tháp
Mà trong chớp mắt bản thân hắn cũng muốn tiến vào, đột nhiên một cây thương bay ra khỏi người Chiến Tuyết Quân
Thí Thần Thương
Đột nhiên mũi thương lóe lên, điên cuồng bá đạo nhắm thẳng vào ngực Tả Tiểu Đa, tràn đầy sát ý, khí thế vô hạn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tiểu Bạch A và Tiểu Tửu hét một tiếng sắc bén, một trái một phải cùng xông lên, liều chết ôm lấy mũi thương
Nhưng hướng đi của ảo ảnh Thí Thần Thương không đổi, mang theo cả Tiểu Bạch A và Tiểu Tửu xông qua
Rõ ràng là khí thế không diệt Tả Tiểu Đa thì không dừng lại
Ầm
Nhờ sự ngăn chặn của Tiểu Bạch A và Tiểu Tửu, cuối cùng Tả Tiểu Đa cũng giành được kẻ hỡ, cuối cùng kịp chắn Cửu Cửu Miêu Miêu Chùy trước ngực, nhưng chưa đợi đẩy về trước, Thí Thần Thương đã đuổi giết đến
Hai tuyệt thế Thần binh đối đầu nhau
“Keng!”
Lúc này tiếng nổ ầm ầm vang lên gần như có thể oanh tạc tất cả mọi người
Tả Tiểu Đa hét lớn một tiếng, cả người bay lên, ảo ảnh Thí Thần Thương cũng biết mất theo…
Không gian Diệt Không tháp đóng lại
Ma Vân trong không trung dừng lại
Không gian hư vô mở ra vừa nãy cũng không thấy dấu vết đâu nữa
Thí Thần Thương đang bay với tốc độ cao ở vũ trụ kia cũng dừng lại, không di chuyển cực nhanh nữa
Run rẩy, run rẩy như không cam tâm từ bỏ như vậy
Một hồi sau, cuối cùng không thể không huyễn hóa thành một luồng sáng, quay đầu bay đi
Ngoài tinh hải xa xôi, một hình bóng Ma Thần cực lớn xuất hiện, nhìn về nơi xa nào đó, thở dài: “Cuối cùng vẫn chưa đến lúc…”
Tả Tiểu Đa bị một luồng sức mạnh đánh bay, đây là do Cửu Cửu Miêu Miêu Chùy, Tiểu Bạch A và Tiểu Tửu ngăn hơn chín mươi phần trăm uy lực của luồng sức mạnh này rồi, nhưng chưa đến mười phần trăm sức mạnh còn lại này mà Tả Tiểu Đa vẫn chịu không nổi, gánh vác không nổi, chớp mắt chỉ cảm thấy ngũ tạng thiêu đốt, thất khiếu chảy máu, ngũ lao thất thương, vô cùng trầy trật
Nếu không phải trước đó cầm Bổ Thiên Thạch trong tay, bổ sung nguyên năng của sinh mệnh đến giới hạn lớn nhất, thì chưa đến mười phần trăm sức mạnh kia cũng đã có thể cướp đi mạng nhỏ của hắn
Vết thương lần này tạo thành thật sự quá ác, quá dữ, quá bá đạo, dù Bổ Thiên Thạch trong tay nhưng sức mạnh không ăn thua, cả buổi không hồi phục nổi
Tả Tiểu Đa chỉ cảm thấy mình hô hấp khó khăn, khó chịu nội tạng như vỡ sạch, qua một lúc mới hồi phục lại thần trí minh mẫn
Mà lúc thần trí minh mẫn này lại ngạc nhiên: Sao ta vẫn sống
Không trách được Tả Tiểu Đa lại có nghi vấn như vậy, mình không thể vào trong Diệt Không Tháp ngay lập tức, bây giờ vẫn lộ bên ngoài, há có thể có chút đường sống
Bây giờ vẫn chưa chết… ừm, sao bây giờ ta vẫn chưa chết, vẫn sống nhăng vậy
Nhìn qua thì thấy trước mình đứng hàng ba người, bảo vệ mình phía sau
Một người trong đó thân hình cao lớn mặc trắng từ trên xuống dưới, đang cười híp mắt nói: “Haizz, chuyện có bao lớn, đến mức phải đánh nhau như vậy sao
Chỉ là đứa nhỏ gây rối thôi, tổn hại chút chuyện, bình thường dễ thấy biết bao, nhìn mấy người các ngươi làm ầm lên kia… phải có khí phách
Khí phách biết không
Các ngươi tu luyện nhiều năm vậy rồi, bình thường cố mà làm màu chẳng phải vì khí phách này
Phong độ…ha ha ha ha ha… Đại trưởng lão các hạ, ngươi là người đầu tiên của Ma tộc, tu luyện nhiều năm vậy rồi sao chút phong độ cũng không có?”
Người này cười ha ha nói: “Hắn vẫn là đứa trẻ… các người đều lớn tuổi thế này, chẳng lẽ còn chấp nhặt với đứa trẻ sao
Cái này không thể…”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.