Tả Trường Lộ và các cấp cao dừng lại một chút, tạm biệt Hỏa Đạo Nhân và Vân Đạo Nhân, đơn giản là tạm biệt không hẹn, nói lời cáo biệt cuối cùng với hai người bạn già này
Hai người Hỏa, Vân dẫn đầu lục đại Thiên Vương của Đạo Minh, hai mươi triệu binh sĩ ở lại đây, liều chết chiến đấu với Ma tộc
Tất cả mọi người đều biết, dù thế nào đi nữa thì hai mươi triệu binh sĩ này sẽ không thể sống sót trở về Tinh Hồn nữa
Cuộc chia tay này, quả nhiên đúng là lời từ biệt cuối cùng, sự ly biệt..
cuối cùng
Đám người Lôi Đạo Nhân lòng càng đau như cắt, nắm tay hai vị, vành mắt đỏ bừng
Thất Kiếm Đạo Minh, làm bạn từ thời tóc để chỏm, cùng đi đến đỉnh Đạo Minh, tình bạn đã kéo dài hàng vạn năm, cùng nhau trải qua vui sướng khổ nạn, không ngờ lại có ngày xa nhau như hôm nay
Quả nhiên thế sự như đánh cờ, càn khôn khó lường, tương lai..
không thể biết được
“Lão đại, Đạo Minh sau này..
giao cho các ngươi, các ngươi nhất định phải sống tốt.” Vân Đạo Nhân mỉm cười, vẻ mặt rất thản nhiên thoải mái
“Huynh đệ!” Giọng Lôi Đạo Nhân hơi run rẩy
“Chúng ta phạm phải sai lầm, nhất định phải dốc hết sức để bù đắp, vậy thì để chúng ta đi
Lão đại, con dân Đạo Minh phía sau phải trông cậy vào các ngươi, kế hoạc di chuyển..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nếu như có người ngu xuẩn cứng đầu, vậy cứ mặc họ, người phải biết tự cứu mình, kẻ không biết tự yêu mình thì chết cũng phải, đừng để chậm chạp lề mề
Hiện tại đang là thời điểm chiến đấu nguy hiểm, là thời diệt chủng vong tộc, cố gắng hết sức đã là cực hạn đời này của ta.”
“Ta hiểu.”
“Mấy vị huynh đệ, nói kiếp sau gặp lại thì có chút tầm thường, nhưng ta vẫn muốn nói, tầm thường thì tầm thường.”
Hỏa Đạo Nhân và Vân Đạo Nhân đối mặt với Ngũ Kiếm, khom mình hành lễ: “Cuộc đời này, có thể cùng các huynh đệ bên nhau, thực sự là vui vẻ ung dung
Chắc chúng ta phải đi trước một bước rồi, các ngươi..
nhớ phải bảo trọng, không, nhất định phải phải bảo trọng!”
Lúc nói xong mấy chữ cuối cùng, giọng nói của hai người không khỏi run rẩy
Tình nghĩa huynh đệ mấy ngàn năm, hôm nay tử biệt, chỉ hai chữ thổn thức sao có thể hình dung được
Mấy người Lôi Đạo Nhân, Phong Đạo Nhân chỉ cảm thấy cổ họng nghẹn lại, nói giọng khàn khàn: “Huynh đệ, bảo trọng!”
Vân Đạo Nhân nở nụ cười nhạt, quay đầu nhìn Tả Trường Lộ: “Từng ấy năm tới bây giờ, tuy rằng ta luôn tư lợi trong lòng, nhưng đại cục phía trước, ta cũng không phải là một kẻ không biết lý lẽ
Lúc trước đã làm ra chuyện ích kỷ, nhưng giờ này hỏi ta, trong lòng ta vẫn không hề hối hận.”
“Ban đầu ám sát con của ngươi, là ta ra ám hiệu
Chuyện này, có lẽ là ta làm sai
Chẳng qua, tính cách của ta ta tự biết, nếu như lặp lại lần nữa, e rằng ta vẫn sẽ làm như vậy
Bởi vì, ta thật sự có chút đố kỵ người tài
Bản tính ta như thế, ta không hối hận.”
Vân Đạo Nhân không câu nệ cười một tiếng: “Chẳng qua, hôm nay ở lại tử chiến với Ma tộc, ta cũng sẽ không hối hận
Ngự Tọa đại nhân, mặc dù Vân Đạo Nhân ta là tiểu nhân, là tiểu nhân thực sự, bản thân không được coi là anh hùng, nhưng hôm nay, dù có cố gắng làm anh hùng thì ta cũng sẽ cố một lần!”
Tả Trường Lộ trầm ngâm hồi lâu, nói: “Hôm nay ngươi ở lại, chính là hành động của anh hùng
Chẳng qua trước kia lòng dạ hẹp hòi phạm phải sai lầm, ta cũng không có quyền tha thứ
Nói tóm lại, ta và ngươi kết bạn, Tả mỗ chỉ mong ngươi..
sống sảng khoái, chết lừng lẫy!”
Vân Đạo Nhân cười ha ha: “Sống sảng khoái e là khó khăn rồi
Có điều, chết lừng lẫy thì nhất định có thể.”
Tả Trường Lộ cũng cười ha ha, chắp tay ôm quyền: “Hôm nay từ biệt, ân oán nghĩa tình đều như khói bay
Nếu như có kiếp sau, lại làm bạn, lại là thù!”
Trong tiếng cười dài, Tả Trường Lộ một tay xé rách không gian, lắc mình tiến vào, trong phút chốc biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi
Hắn ở lại, cũng chỉ vì từ biệt
Mà khoảng thời gian cuối cùng này, để cho huynh đệ người ta bên nhau thôi
Việc đối nhân xử thế này, sao Tả Trường Lộ có thể không hiểu
Thế nên hắn dặn dò một tiếng xong thì lập tức dứt khoát rời khỏi
“Tất cả các ngươi cũng mau rời đi thôi, ta muốn chỉnh quân chuẩn bị chiến đấu!” Vân Đạo Nhân và Hỏa Đạo Nhân hạ quyết tâm thúc giục
Bọn họ biết, nếu như không đuổi các huynh đệ đi, chờ quân đội Ma tộc tiến công, cuộc chiến thực sự nổ ra, những huynh đệ này sẽ càng không nỡ đi
Ma quân bên kia lại có Ma Tổ trấn giữ, chỉ cần sơ hở, Thất Kiếm Đạo Minh sẽ trở thành lịch sử
Chi bằng chỉ để lại hai người, hy vọng Ma Tổ sẽ tự trọng về thân phận của mình, sẽ không đích thân tham chiến, như vậy mới có thể để hai người cùng hai mươi triệu người dưới trướng cố hết sức để tranh thủ kéo dài thời gian cho hậu phương
“Huynh đệ!” Phong Đạo Nhân lòng như đao cắt, nước mắt tràn mi
“Đại quân Ma tộc đến, các ngươi chắc chắn muốn vứt bỏ đại cục, ở đây nói chuyện tình cảm với hai chúng ta sao?”
Hỏa Đạo Nhân cả giận nói: “Nếu vậy, hai người chúng ta ở đây cam tâm chịu chết còn có ý nghĩa gì nữa?”
Dưới sự thúc giục của Hỏa Đạo Nhân và Vân Đạo Nhân, Ngũ Kiếm Đạo Minh còn lại dẫn quân rời đi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hai người Hỏa, Vân không kịp nói gì, lập tức chia nhau hành động, chỉnh đốn đại quân, chuẩn bị nghênh chiến
Hai mươi triệu quân ở lại chia làm ba đợt, đợt thứ nhất nhanh chóng lấp đầy Anh Hồn Quan và tất cả lĩnh vực Cấm Không
Đại quân đợt thứ hai và đợt thứ ba còn chưa kịp chỉnh đốn, phía xa đã xuất hiện bóng đen đông nghịt của đại quân Ma tộc, giống như mây đen giăng khắp bầu trời, đè ép về phía này
“Toàn quân chuẩn bị!”
Vân Đạo Nhân rống to một tiếng, âm thanh chấn động, xa gần không có ai không nghe thấy
Hắn biết nơi này có Anh Hồn Quan, nhưng mà trước mắt Ma tộc vẫn chưa biết
Ma tộc đột nhiên xông vào lĩnh vực Cấm Không, ắt sẽ có một thời gian ngắn vội vàng không kịp chuẩn bị, nhất định sẽ có thêm một đợt bao vây tiêu diệt
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đây có thể là quân đội Đạo Minh, tiếp đó sẽ chỉ có một đợt có khả năng chiếm được cơ hội tốt
Nếu như một cơ hội tốt như vậy cũng không thể nắm được, vậy thì quan chỉ huy này còn không bằng đồ óc heo
Đúng như dự đoán..
Khi quân đội Ma tộc tiến đến phía trước trăm dặm, tất cả quân đội Ma tộc xông đến đều đột nhiên đồng loạt rơi xuống giống như thiên sứ gãy cánh