“Phía dưới đánh như vậy, từ phương diện nào đó mà nói, thực ra cũng không khác gì thuận nước đẩy thuyền..
đây mới là điều quan trọng nhất.”
“Dưới tình huống này...
ngươi còn muốn ngăn cản?”
Nói xong, hai người cùng nhau ngẩng đầu thở dài
Chỉ là nghe được hiện tại ở bên ngoài âm thanh huy động nhân lực là biết rồi
“Đây là trận chiến sống còn!”
“Trận chiến diệt vong các tộc!”
“Không phải bọn họ chết, chính là chúng ta chết!”
“Đây không phải trận chiến công thủ Nhật Nguyệt Quan trước kia!”
“Trong lòng các ngươi nhất định phải biết rõ!”
“Đối với kẻ thù phải giết sạch, nhất định phải hạ sát thủ!”
“Giao tình gì đó, trân trọng nhân tài gì đó nhiều năm như vậy, cảm tình gì đó, là thù là bạn gì đó...
những thứ kì quái đó, đều ném ra sau đầu cho lão tử!”
“Cho dù tâm loạn một giây, con cái ngươi sẽ không có cha
Vợ ngươi sẽ bị người ta ôm đi!”
“Ta trịnh trọng cảnh cáo các ngươi
Nhất là những tên chiến đấu tiền tuyến vô số năm từ Nhật Nguyệt Quan!”
“Vì mềm lòng mà chết, không có bất kì ai đồng tình với ngươi, chỉ chế giễu ngươi mà thôi!”
“Chế giễu ngươi là tên ngốc!”
“...”
“Trận chiến này, không nói xây công lập nghiệp gì
Đây là vì toàn bộ nhân loại mưu vạn thế!”
“Lòng còn một tia thương hại..
ngươi có thể là tội nhân của toàn nhân loại!”
Vô số sĩ quan đang tận lực gào thét, động viên
“Ngươi nghe thấy chưa?”
Lý Thành Long hỏi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tả Tiểu Đa cười khổ
“Tham chiến thôi!”
Lý Thành Long nhàn nhạt nói: “Ta phải nói với ngươi, đương nhiên Yêu Hoàng Đế Tuấn cảm ơn ngươi cứu con trai hắn, nhưng mà nếu ngươi và hắn gặp nhau..
nhưng hễ hắn có cơ hội giết ngươi, hắn vẫn sẽ rơi nước mắt, vẫn hổ thẹn đánh ngươi thành phấn vụn, hình thần câu diệt
Ta có thể đảm bảo hắn sẽ vô cùng hổ thẹn, nói xin lỗi với thi thể của ngươi.”
....
Đại chiến đã nổi dậy toàn diện
Mặc dù rất không tình nguyện, mặc dù từ phương diện nào đó mà nói, chính là trúng kế người khác
Nhưng mà sự việc đã phát triển như vậy
Hơn nữa một khi bước vào, đội quân Nhân tộc sẽ rơi vào cục diện cực kì tồi tệ
Quân đội Vu tộc, quân đội Yêu tộc, hai phía đánh khép gọng kìm, điên cuồng xông đến
Chiến trường kéo dài một trăm ngàn dặm, khắp nơi đều là máu thịt vụn
Đại đội Không Đủ của Tả Tiểu Đa, lần đầu tiên lao vào chiến trường
Lập tức Lý Thành Long trực tiếp san bằng đài cao, xây dựng bộ chỉ huy, Tả Tiểu Đa và Tả Tiểu Niệm ẩn thân bảo vệ thống soái trên đài cao
Đây là điều bắt buộc phải có, vì người ám sát hiện tại, có thể không phải một người bình thường
Nếu thống soái chỉ huy quân đội toàn cục bị ám sát vào lúc này..;.
Quân đội Nhân tộc vốn dĩ bị hai bên gọng kiềm, vậy thì càng thêm bất ổn
Đối diện với người ám sát như vậy, ngay cả Tả Trường Lộ và Ngô Vũ Đình ở đây bảo vệ cũng hoàn toàn không có tác dụng
Người duy nhất chỉ có thể đảm bảo Lý Thành Long không có sơ hở ung dung chỉ huy, chỉ có Tả Tiểu Đa và Tả Tiểu Niệm
Có lẽ..
cũng chưa chắc
Từng quân lệnh, từ miệng Lý Thành Long ung dung phát ra
Từng tốp quân đội, giống như mũi tên xông vào trận chiến phía trước, có rất nhiều quân đội, dưới mệnh lệnh của Lý Thành Long, xông qua giống như bông tuyết dưới ánh mặt trời, trực tiếp tan chảy trong trận chiến
Những gì một người muốn làm, chẳng qua là vì bộ đội anh em bên cạnh giành lấy thời gian mười giây, hoặc là năm sáu giây..
Quân đội của Đạo Minh, giống như tuyết lở trong núi lửa phun trào, khoảng khắc điên cuồng đẫm máu xông ra đó, khiến cho Tả Tiểu Đa trên đài gần như cho rằng Minh Hà lão tổ giết tới
Côn Bằng yêu sư của Yêu tộc dẫn đầu đại quân, trực tiếp lao vào quân đội Đạo Minh
Trong thoáng chốc biển máu ngàn dặm
Dưới sự dẫn quân của Côn Bằng yêu sư, trăm vạn yêu quân gào thét tiến lên
Trong nháy mắt đã áp chế quân đội Đạo Minh, khiến quân đội Đạo Minh trở nên tan tác
Cả một tòa Anh Hồn Quan bị Côn Bằng yêu sư nhấc hẳn từ dưới đất lên, quăng ngược ra ngoài, nện vào các trong quân đội Đạo tộc
Cả một vùng máu tươi
Phong Đạo Nhân liều mạng chống đỡ, liên tục nôn ra máu, thiếu đốt sinh mạng tinh nguyên
Nhưng đối đầu với cường giả tuyệt thế như Côn Bằng thì lại chẳng làm nên chuyện gì
Một tiếng thét dài, Cầm Sát và Kiếm Quân đồng loạt xé rách không gian, hư không hiện ra
Tiếng đàn như bão táp cuồng phong vang lên
Trên bạch y của Cầm Sát đã lấm tấm máu tươi, thân lơ lửng trong không trung, tay gảy dây đàn, âm sát bát phương
Từng đường sát khí vô hình lan rộng trong đại quân Yêu tộc, ngay lập tức có từng đám từng đám nhỏ người ngã ngựa đổ
Sóng âm lan tràn, đào núi lấp biển, cắn nuốt sinh mạng, tựa như từng đợt sóng to đòi mạng, càn quét khắp mọi nơi
Vẻ mặt nàng nghiêm nghị, bình tĩnh không chút lay động, từng tiếng đàn như mưa sa, liên tục không dứt, dường như tiếng đàn sẽ liên miên không dừng cho đến khi vĩnh viễn sánh cùng thiên địa
Đoạt thiên tạo hóa Thất Sát Cầm
Côn Bằng yêu sư điên cuồng gào lên, cơ thể hóa thành bản thế Côn Bằng khổng lồ, che khuất cả một góc trời
Đối chiến chính diện, mạnh mẽ lao đến
Từng cọng lông vũ lơ lửng giữa không trung, dưới đòn công kích dày đặc từ tiếng đàn, hóa thành từng đốm lửa, hóa thành tro tàn
Từng vệt máu tươi phun ra như suối từ trên người Côn Bằng yêu sư…
Nhưng dù thế hắn vẫn cố chấp đối diện với sóng âm, ngược dòng vọt đến
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Từng đạo nguyên thần hóa thành đỉnh núi khổng lồ, liên tục đập xuống từ không trung
Máu tươi bên khóe miệng Cầm Sát trào ra như rót, liên tục trào ra, nhưng người này vẫn đứng giữa không trung, không lùi nửa bước
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nàng mà lui thì nghìn vạn tướng sĩ Đạo Minh sau lưng sẽ phải hứng chịu cái chết trước Côn Bằng yêu sư
Nàng không thể lùi
“Kính nhờ
Đa tạ!”
Kiếm quang cường hãn lóe lên
Theo sau tiếng hét to, Phong Đạo Nhân từ phía sau hóa thành kiếm quang nối liền trời đất
Trong nháy mắt kiếm quang vượt qua Cầm Sát, hòa thành một với sóng âm, lan đến, tấn công nguyên thần Côn Bằng yêu sư
Mặc dù mấy năm nay thực lực Cầm Sát bất ngờ tăng mạnh, đạt đến cảnh giới Đại La, tu vi tiến nhanh nhưng so với Côn Bằng yêu sư đẳng cấp Bán Thánh lại chẳng chiếm được chút ưu thế nào
Trước đó có thể chống đỡ được Côn Bằng yêu sư trong khoảng thời gian hơn trăm giây đã là bùng phát tiềm lực của sinh mạng, liều mình đối chiến