Ta Dựa Vào Ăn Dưa Hệ Thống Trở Thành Thần Côn

Chương 59: Thứ 59 cái qua Cái gì qua, gặm năm mươi chín khẩu




Mà một bên khác, Diệp Lâm bắt được Diệp Mặc, cũng đang hỏi thăm cùng một vấn đề: "Ngươi và Diệp Song xảy ra chuyện gì, sao vài phút không gặp, lại thân cận nhiều như vậy
Diệp Mặc đã hứa với Diệp Song là không đem chuyện nàng và Hàn Hành nói cho người nhà, cho nên không muốn nói thêm gì, liền tùy tiện tìm đại lý do: "Không có chuyện gì xảy ra, chỉ là vừa vặn gặp ở vườn hoa, nói chuyện phiếm một lát, phát hiện rất hợp ý
Không, con bé Diệp Song kia, không phải là người dễ dàng thân cận
Diệp Lâm không chút nghĩ ngợi liền phủ nhận lời của Diệp Mặc trong lòng – cũng giống như Diệp Nhu, hắn hiểu rõ cô em họ của mình, dù sao chuyện kia ở nhà bọn họ ầm ĩ một thời gian, Diệp Song sau đó đã tự kỷ một khoảng thời gian dài, từ đó về sau không thích giao du với người khác
Cho nên..
"Xem ra là bí mật không thể nói rồi
Hắn như có điều suy nghĩ nói
Diệp Mặc cũng không cảm thấy có thể giấu giếm được Đại ca của mình, lúc này nghe hắn nói như vậy, cũng không bất ngờ, chỉ cười híp mắt nói: "Nếu biết là bí mật, đại ca hẳn là sẽ không hỏi nhiều chứ
Diệp Lâm bật cười, nói: "Ta tôn trọng bí mật của các ngươi, nhưng mà, nếu có chỗ nào cần ta giúp, ta hy vọng ngươi có thể nói cho ta
Diệp Mặc rất khẳng định gật đầu, "Vậy là đương nhiên, nếu có chỗ ngươi có thể giúp đỡ, ta lại không tìm ngươi, vậy ta thật là đồ ngốc
Nàng và Diệp Song không giống nhau, Diệp Song sẽ vì mình họ "Diệp" mà khổ sở, không muốn dựa vào thế lực nhà Diệp, nhưng mà nàng thì lại chỉ vì mình họ Diệp mà cảm thấy vui mừng, mang thái độ "Có tài nguyên mà không dùng thì phí", tranh thủ mang bối cảnh nhà Diệp lấy được lợi ích lớn nhất cho mình
Cho nên, nếu thật sự cần Diệp Lâm hỗ trợ, Diệp Mặc sẽ không chút do dự nói cho anh biết chuyện của Diệp Song và Hàn Hành, hiện tại cô vẫn có thể xử lý, mà cô cũng đã hứa với Diệp Song, sẽ không đem chuyện này nói cho ai trong nhà, cho nên, trừ khi thật sự đến mức cần thiết, hiện tại không vội tìm Diệp Lâm giúp đỡ
..
Ngày ăn tết, không thích hợp để nghĩ đến những chuyện không vui, cho nên Diệp Mặc tạm thời không để ý đến chuyện của Diệp Song và Hàn Hành
Mà tại tỉnh Q, đêm giao thừa có thói quen thức đêm, sau khi xem pháo hoa bắn xong, mọi người trong phòng khách nhà Diệp lập tức dọn mấy bàn mạt chược ra, cả nhà bắt đầu tiến hành đánh mạt chược, ngay cả Diệp Lâm cũng ngồi vào bàn mạt chược
Nhìn những người nhà Diệp kê bàn mạt chược, từng người nhập tọa, rồi bắt đầu xoa bài một loạt động tác, Diệp Mặc có chút trợn mắt há mồm – nàng không ngờ, người của hào môn như nhà Diệp, vật tiêu khiển giết thời gian ngày Tết, vậy mà lại là mạt chược

Chuyện gì thế này
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sao có cảm giác vừa bất ngờ, vừa đương nhiên thế
"Mặc Mặc, con cũng đến đây đi
Nguyễn Nhàn Nguyệt kéo Diệp Mặc ngồi vào một bàn mạt chược, Diệp Mặc vừa ngẩng đầu, đã thấy ánh mắt đục ngầu của Diệp nãi nãi đang dò xét nàng
Diệp Mặc: "..
Nàng lập tức giả vờ: "Con không biết đánh cái này, vẫn là mẹ tới đi
Nguyễn Nhàn Nguyệt cười, nói: "Không sao đâu, mẹ dạy cho con, cái này dễ lắm
Trước kia mẹ cũng không biết, giờ chẳng phải cũng chơi thành thạo rồi sao
"Hừ
Một tiếng hừ lạnh từ đối diện vọng lại, là Diệp nãi nãi hừ một tiếng, rồi gắt gỏng nói với Diệp Mặc: "Thế nào, không muốn cùng ta bà già này chơi mạt chược à
Chê ta phiền à
Nghe nói vậy, Diệp Mặc vừa nhấc mông lên lập tức ngồi xuống lại
"Ngài nói gì vậy," cô cười, "Sao có thể không kiên nhẫn được
Con chỉ sợ con không biết đánh, để mọi người thấy phiền
"Sao có thể, Mặc Mặc tỷ không biết, em cũng có khá hơn gì đâu, em chơi mạt chược cũng là gà mờ, dù sao cái này chủ yếu là để vui mà
Người nói là Diệp Nhu, cô cười tủm tỉm, nhẹ nhàng ôn hòa
Trong bàn của các cô, ngoài Diệp nãi nãi và Diệp Mặc, còn có Diệp Nhu và Diệp Bảo Châu, lúc này Diệp Nhu đã nói như vậy, Diệp Bảo Châu cũng gật đầu, nói: "Dù sao người nhà cả, thắng thua cũng không quan trọng
Đã mọi người đều nói vậy, Diệp Mặc có chút miễn cưỡng đáp ứng: "...Vậy được rồi, chỉ cần các chị không chê em không biết đánh là được
..
"Nói về mạt chược nhé, kỳ thực rất đơn giản, chủ yếu vẫn là nhờ vào vận may..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Diệp nãi nãi lúc nói những lời này, biểu lộ trên mặt cực kỳ tự tin, mà bà cũng có vốn tự tin, dù sao đã chơi ma bài bốn năm mươi năm, không ai ở đây so được
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Diệp Nhu cười giải thích với Diệp Mặc: "Bà chơi mạt chược gặp may suốt, năm ngoái một mình bà đánh cho bọn cháu tan tác, không ai thắng được bà
Năm nay xem ra, bọn cháu vẫn là không đánh lại bà
Bốn mươi nghìn
"Chờ một chút
Diệp Mặc đang cố gắng học đánh mạt chược lên tiếng, cô nhìn kỹ bài của mình, không chắc chắn quay sang nhìn mẹ: "Hình như được rồi
Nguyễn Nhàn Nguyệt ghé lại nhìn, hai mắt lập tức sáng lên, đưa tay giúp Diệp Mặc đẩy bài xuống: "Thuần một màu
Hồ
Ba người còn lại trong bàn lập tức mở to mắt nhìn, đặc biệt là Diệp nãi nãi, bà vịn kính lão, tỉ mỉ nhìn bài của Diệp Mặc hết lần này đến lần khác
"Mèo mù vớ cá rán
Sau khi xác định không có vấn đề gì, bà lẩm bẩm không phục
Diệp Mặc cười tủm tỉm, không chút nào bị ảnh hưởng
Tiếp đó, mọi người liền thấy Diệp Mặc được nói là mèo mù vớ cá rán trừ mấy ván đầu thua, về sau liên tục hồ bài, mà toàn là bài to, nào là thuần một màu, Đại Tứ Hỉ, ngũ công, vân vân..
trực tiếp đánh một chọi ba
Không lâu sau, Diệp Nhu và Diệp Bảo Châu đã thua sạch tiền mặt trong túi, mặt hai người tái mét, Diệp nãi nãi thì tốt hơn, thua không nhiều như vậy, còn thắng được chút ít, nhưng thật ra chính là "thắng chút ít" so với Diệp Mặc thì quá xa, nhưng so với Diệp Bảo Châu và Diệp Nhu thì đã rất tốt rồi, cho nên biểu lộ trên mặt của bà coi như là vui vẻ
"Không phải chị nói không biết chơi mạt chược sao
Diệp Bảo Châu tức giận nhìn nàng, cảm thấy cô nói không biết đánh chắc chắn là lừa người
Diệp Mặc lại nhíu mày, nói: "Em đúng là không biết đánh mà, em không có lừa mọi người, em chỉ là có trí nhớ tốt một chút thôi, chỉ biết tính bài một chút vậy mà thôi
Chỉ là một chút mà thôi
Diệp Bảo Châu và Diệp Nhu: "..
Không thể chơi mạt chược kiểu này được
"Ta không tin ngươi lợi hại thật như vậy
Diệp Bảo Châu nghiến răng, đưa tay hất bài xuống xóc lại, "Đánh nữa
..
Cuối cùng, Diệp Mặc bị đuổi xuống khỏi bàn mạt chược, còn ba người còn lại trên bàn, đặc biệt là Diệp Bảo Châu và Diệp Nhu, đều mặt mày xanh xao
"Không đánh với cô nữa," Diệp Nhu la oai oái, cả người gục xuống bàn mạt chược, mặt lộ vẻ đau khổ, "Đánh với cô nữa, tôi phải tan gia bại sản
Diệp Mặc bị đuổi khỏi bàn, cũng không tức giận, cô đếm tiền trong tay, mặt mày hớn hở
"...Ta nghe người ta nói, lần đầu chơi mạt chược đều rất may mắn, lời này đúng là không lừa người mà
Cô cười híp mắt nói
Diệp Bảo Châu và Diệp Nhu: "..
Diệp Mặc may mắn quá bị đuổi sang một bên, đổi Nguyễn Nhàn Nguyệt vào, Diệp Chí Bằng thấy cô lẻ loi ngồi đó, liền nhường chỗ cho mình, để Diệp Mặc ngồi vào đánh
Một tiếng sau, Diệp Mặc ở chỗ này cũng bị đuổi xuống bàn
"Cô là đến xả hàng hiệu sao
Diệp Tam thúc ồn ào, "Cô thế này rõ ràng là đến kiếm tiền mà
Diệp Chí Bằng ngồi bên cạnh Diệp Mặc, vốn định nói là giúp Diệp Mặc trấn bàn, nhưng chỉ sau khi Diệp Mặc hô được thêm một lần, anh liền im re, bắt đầu tinh thần phấn chấn giúp Diệp Mặc thu tiền
Lúc này, anh đang xoa ngón tay đếm tiền cho Diệp Mặc, nghe thấy Diệp Tam thúc nói, anh nhếch miệng, nói: "Thua không nổi đúng không
Thua có chút tiền đã muốn cho người ta nghỉ đánh
Muốn trách thì chỉ có thể trách các người không may mắn thôi, ai bảo các người quá xui
"...Ha ha
Diệp Tam thúc lườm anh một cái, nhả rãnh: "Người may mắn không phải là anh, anh ở đó mà đắc ý cái gì
Hừ, quên anh thua bọn tôi khi nãy rồi hả
Trước khi Diệp Mặc qua đây, người thua thảm nhất trong bàn này chính là Diệp Chí Bằng, cho nên Diệp Tam thúc có chút khinh bỉ anh vì lời châm chọc vận may kém của bọn họ
Mà Diệp Chí Bằng nghe thấy lời của Diệp Tam thúc, không những không xấu hổ, mà còn thấy vinh dự mà nói: "Tay của ta vận khí không tốt, nhưng Mặc Mặc nhà ta vận may tốt, không những kiếm lại được hết số tiền ta đã thua, còn được thêm nữa kìa
Diệp Tam thúc cạn lời: "..
"Dù sao bàn này bọn tôi không cho cô lên nữa, cô bảo con gái mình qua phá bàn khác đi
Diệp Tam thúc nổi điên trong bất lực, vừa nói còn chê bai phất tay với Diệp Mặc, làm bộ bảo cô đi tai họa những bàn khác
Bị chê bai Diệp Mặc: "..
Chúc mừng thành tựu bị đổi bàn hai lần của cô
Nhưng không có lần thứ ba, bởi vì cô đã cất tiền, bịt kín túi đi ngồi bên cạnh ăn quýt
"A, tuyết rơi rồi
Khi đang ăn được nửa chừng, cô nghe thấy tiếng la kinh ngạc, ngẩng đầu nhìn lại, thì thấy Diệp Vĩnh Hâm nhà Tam thúc đang ghé trên bệ cửa sổ kêu to
Diệp Mặc theo ra nhìn qua cửa sổ, quả nhiên thấy tuyết rơi trong màn đêm, nhẹ nhàng, trắng xóa, tựa như những hạt bụi lấp lánh đang trôi
Diệp Mặc lẩm bẩm: "Một năm mới đã đến
..
Đêm nay Diệp Mặc và mọi người thức suốt đêm, là thật sự "thức đêm" nhưng người nhà cũng có người đã đi ngủ trước
Bà Diệp lớn tuổi, là người đi ngủ sớm nhất, sau đó là ít nhất Diệp Vĩnh Hâm, cuối cùng là Diệp Song
Còn Diệp Mặc bọn họ, đợi đến khi trời gần như đã sáng hẳn, ăn xong bữa sáng mới đi ngủ, một giấc này liền ngủ thẳng tới buổi chiều
Khi Diệp Mặc tỉnh dậy, chỉ nghe thấy 888 nói: 【Túc chủ, những người bị Hàn Hành lừa gạt, ta đã lập danh sách, gửi lên máy tính của ngươi rồi.】 Diệp Mặc nghe vậy, cơn buồn ngủ còn đang ngái ngủ của nàng lập tức tan biến, trong nháy mắt đã hoàn toàn tỉnh táo...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.