S thị cục công an đội điều tra hình sự gần đây thừa nhận áp lực không nhỏ từ bên ngoài
Sinh viên S đại mất tích, đều đã hơn hai tháng, nhưng đến nay vẫn không tìm thấy thi thể, về việc này, đội điều tra hình sự phụ trách vụ án này tự nhiên là người đứng mũi chịu sào, dẫn đầu hứng chịu sự chất vấn từ cả bên trong lẫn bên ngoài
Vì chuyện này, không khí trong đội điều tra hình sự thời gian này có thể nói là vô cùng nặng nề, trong văn phòng cả ngày khói mù lượn lờ, thuốc lá trên tay mọi người cơ bản không ngơi, ai nấy mắt đều sắp bị khói hun cho đỏ lên
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đám cảnh sát suy đoán giống như Lâm Nhu, cho rằng khả năng rất lớn sinh viên mất tích này đã chết, bởi vì chỉ có người chết, mới có thể sau khi mất tích nửa điểm tung tích đều không dò ra được
Nhưng, tục ngữ có câu, sống phải thấy người, chết phải thấy xác, bọn họ suýt chút nữa đào xới tung cả S Đại lên, mà vẫn không tìm thấy thi thể của sinh viên này
"
Chẳng lẽ thi thể không ở trong trường học
Đám cảnh sát không khỏi có nhiều suy đoán về chuyện này
Bất quá, quỹ tích sinh hoạt bình thường của sinh viên mất tích này, cơ bản đều là phòng học, nhà ăn, thư viện, và ký túc xá, một cuộc sống bốn điểm nối liền như vậy, cho nên, nếu hắn thật sự gặp chuyện không may, thì khả năng rất lớn vẫn là ở trong trường học
Vậy nên, thi thể của sinh viên này, rốt cuộc sẽ bị giấu ở đâu trong trường học đây
Và vào hôm nay, đội trưởng đội điều tra hình sự Ngụy Nghĩa Minh nhận được một cuộc điện thoại đặc biệt
"
Ngài nói cái gì
Người trong phòng làm việc thấy đội trưởng của bọn họ sau khi nhận cuộc điện thoại này, người đang ngồi trên ghế đột nhiên đứng lên, biểu cảm trên mặt cũng đột ngột trở nên nghiêm trọng
"Ngài chắc chắn chứ
"Vâng
Sau khi cúp máy, mọi người thấy hắn quay đầu nhìn về phía tất cả mọi người, trầm giọng nói: "Vụ án S Đại, đã có tin tức, theo nguồn tin đáng tin cậy, thi thể rất có thể bị chôn ở dưới ao rác thải của S Đại
Người của đội điều tra hình sự lập tức xuất phát, chạy đến S Đại
Trong xe, có đội viên hỏi Ngụy Nghĩa Minh: "Đội trưởng, tin tức này ngài lấy được từ đâu vậy
Chẳng lẽ vào ngày Du Dung xảy ra chuyện, có người đã thấy hắn
Nghe câu hỏi này, ánh mắt Ngụy Nghĩa Minh khẽ lóe, nói: "Ta cũng không biết tin này từ đâu mà có, nhưng người gọi điện thoại cho ta là cục trưởng
"Cục trưởng?
Các đội viên kinh ngạc
Ngụy Nghĩa Minh: "Tóm lại, tin tức từ đâu không quan trọng, nhưng bất kể tin này là thật hay giả, dù chỉ có một phần trăm khả năng, chúng ta cũng không thể xem nhẹ
"Đội trưởng ngài nói đúng
Các đội viên đồng tình, "Có lẽ cái một phần mười ngàn khả năng đó lại chính là đáp án thì sao
Trong lúc người của đội điều tra hình sự đang đến S Đại, thì ở một nơi khác, ba người cùng phòng của Du Dung lại tụ tập một chỗ
"
Hà Tuấn, ngươi nói chuyện của Du Dung, chúng ta sẽ không bị phát hiện chứ
Người nói có một khuôn mặt xấu xí, nhìn thôi đã thấy người này cay nghiệt chua ngoa
Mà bây giờ, trên gương mặt này lại tràn đầy sự sợ hãi, hắn nhìn xung quanh, rõ ràng là một con chim sợ cành cong, cứ như thể chỉ cần có chút động tĩnh, cũng đủ khiến hắn giật mình
Người được gọi là Hà Tuấn nghe thấy câu hỏi này, lại tỏ ra dáng vẻ đã tính trước mọi việc, hắn liếc nhìn thanh niên đang nói chuyện với vẻ cảnh cáo, giọng điệu thản nhiên: "Cái gì chuyện của Du Dung, chuyện của Du Dung có liên quan gì đến chúng ta
"Đúng vậy
Thái Hoành An bên cạnh phụ họa, ra vẻ cảm thán nói: "Du Dung mất tích, là bạn cùng phòng, chúng ta cũng rất lo lắng a, nhưng chúng ta cũng không biết Du Dung ở đâu mà
Chỉ mong cảnh sát có thể sớm tìm thấy Du Dung, như vậy, mọi người cũng không cần lo lắng cho hắn nữa
Trương Phúc lại cắn ngón tay nói: "Nhưng mà gần đây ta cứ mơ, mơ thấy Du Dung đến tìm chúng ta báo thù
Hắn nói với ta, hắn đau lắm, bảo ta xuống dưới cùng hắn, các ngươi nói, có phải là
A
Hắn còn chưa dứt lời, đã biến thành một tiếng kêu sợ hãi ngắn ngủi
Hà Tuấn túm lấy cổ áo hắn, kéo hắn lại trước mặt, ánh mắt băng lãnh nhìn hắn, giọng lạnh lùng nói: "Ta cho ngươi biết, chuyện Du Dung mất tích, ba người chúng ta không ai biết gì hết
Còn nữa, nếu như ngươi không muốn bị cảnh sát để mắt tới, thì chuyện hôm đó hãy giữ thật kín trong bụng, cứ xem như chưa từng xảy ra, đừng ở đây làm bộ lo lắng bất an, hiểu chưa
Trương Phúc bị ánh mắt âm u của hắn nhìn đến kinh hãi trong lòng, run rẩy nói: "Biết, biết rồi
Hà Tuấn buông tay đang nắm cổ áo hắn ra, đột ngột đẩy hắn ra, hừ lạnh một tiếng: "Ngươi biết là tốt rồi
Ta cho ngươi biết, nếu như vì ngươi mà để xảy ra sơ sót gì, thì nhất định ta sẽ tính sổ với ngươi
Trương Phúc rụt cổ lại, sợ hãi rụt rè gật đầu, ra vẻ kinh hồn bạt vía
Thái Hoành An lại gần, châm thuốc cho Hà Tuấn, giọng điệu lấy lòng nói: "Tuấn Ca anh cứ yên tâm đi, cái gan của Trương Phúc này, cho mười cái gan hắn cũng không dám làm gì đâu
Trong ba người bọn họ, Hà Tuấn là người có tiếng nói quyết định, nhà Hà Tuấn có tiền có thế, còn nhà của Thái Hoành An và Trương Phúc thì là gia đình bình thường, từ lúc nhập học chưa bao lâu, hai người bọn họ đã trở thành kẻ theo đuôi Hà Tuấn
Vậy nên, trước kia, người cảm thấy không vừa mắt Du Dung là Hà Tuấn, Trương Phúc và Thái Hoành An chỉ là nghe theo sai khiến của Hà Tuấn, các hành động bạo lực lạnh lùng và những hành động tàn nhẫn với Du Dung đều là dưới sự chỉ đạo của Hà Tuấn
Còn vào cái ngày xảy ra chuyện, sau khi ba người bọn họ say xỉn trở về ký túc xá, người dẫn đầu ra tay với Du Dung cũng là Hà Tuấn -- Hà Tuấn thích một cô gái, cô gái lại nói thích những người như Du Dung, khiến cho Hà Tuấn vốn dĩ không ưa Du Dung, nay trong lòng lại càng khó chịu hơn
Vậy nên ngày hôm đó, rượu cồn thêm giận dữ, khiến Hà Tuấn ra tay không nương tình, còn Trương Phúc và Thái Hoành An hai người thì lại như chó cậy thế chủ, theo đó mà hùa vào đánh người
Sau khi họ đánh chết Du Dung, thậm chí còn không lập tức phát hiện, mà sau khi ngủ một giấc, nửa đêm mới để ý tới người nằm trên đất, thì mới phát hiện Du Dung bị ba người họ đánh chết
Lúc này, cả ba người mới hoàn toàn tỉnh rượu
【 Ta cảnh cáo các ngươi, chuyện đã xảy ra hôm nay, nếu ai dám hé răng ra, thì ta sẽ chơi chết người đó
】 Hà Tuấn ngay lập tức phản ứng kịp, ánh mắt hung ác nhìn về phía hai người
Thái Hoành An lấy lại tinh thần, không chút do dự nói: 【 Tuấn Ca cứ yên tâm, anh nói sao, thì bọn em làm vậy
】 Còn Trương Phúc thì sớm đã bị cảnh tượng thi thể trước mắt làm cho khiếp đảm, trắng bệch cả mặt, toàn thân run rẩy
Mà người duy nhất giữ được tỉnh táo lúc đó, chỉ có Hà Tuấn, hắn cúi đầu nhìn thi thể Du Dung dưới đất, biểu cảm trên mặt ảm đạm không rõ
Trong thoáng chốc, Thái Hoành An hình như thấy hắn đột nhiên cười, nhưng bởi vì mặt hắn khuất trong bóng tối, nên Thái Hoành An cũng không nhìn rõ, bất quá hắn cảm thấy có lẽ mình đã nhìn lầm
Dù sao bây giờ bọn họ đã đánh chết người rồi, sợ còn không kịp, sao có thể còn cười được chứ
【 Trước hết hãy xử lý cái xác đã
】 Hà Tuấn vô cùng tỉnh táo nói, biểu cảm nhìn rất lạnh lùng, không hề có chút bối rối nào
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thời gian quay lại hiện tại
Thái Hoành An nhìn Hà Tuấn, có chút lo lắng hỏi nhỏ: "Tuấn Ca, cảnh sát hình như đang tìm trong trường học, liệu có thực sự bị họ tìm thấy thi thể Du Dung không
Hà Tuấn hít một hơi, bật cười thành tiếng, nói: "Mấy tên cảnh sát phế vật đó, tìm hơn hai tháng cũng không tìm ra được thi thể, tao nghĩ cho dù bọn nó có thêm thời gian, thì cũng chả tìm ra được cái gì đâu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hắn liếc qua Thái Hoành An có vẻ hơi đứng ngồi không yên một chút, phả khói thuốc ra rồi nói: "Mày sợ cái gì
Tao nói không có gì thì chính là không sao, cậu của tao là phó hiệu trưởng của S Đại, ông ấy đã làm tốt mọi việc che đậy rồi, trong camera giám sát không có bóng dáng của chúng ta
chỗ chúng ta ném xác là cái ao rác bỏ hoang của trường, ai có thể ngờ thi thể Du Dung lại ở chỗ đó
Mà cho dù thật sự có bị phát hiện thi thể, thì hắn cũng không sợ
"Gia đình tao sẽ không để cho tao gặp chuyện gì đâu
Hắn đắc ý nói
Nghe vậy, Thái Hoành An lập tức cảm thấy yên tâm, nịnh nọt nói với Hà Tuấn: "Tao biết mà, dựa vào bối cảnh gia đình Tuấn Ca nhà anh, thì sự việc gì cũng không sao cả
Đối với việc Thái Hoành An xu nịnh, Hà Tuấn rất hài lòng
"Tuấn, Tuấn Ca
Nhưng ngay lúc này, bên cạnh lại vang lên giọng nói run rẩy của Trương Phúc
Hà Tuấn không nhịn được nhấc mí mắt nhìn sang, lạnh giọng hỏi: "Mày làm sao đấy
Trương Phúc giơ điện thoại di động cho bọn họ xem, trên màn hình điện thoại có vẻ như là trang group chat nào đó, giọng hắn yếu ớt nói: "
Thi thể Du Dung, bị tìm thấy rồi
"
Biểu hiện tỉnh táo trên mặt Hà Tuấn đột ngột thay đổi, hắn giật lấy điện thoại của Trương Phúc, liếc qua các ghi chép tin nhắn trong group chat
Group chat này của Trương Phúc là group chat của sinh viên trong khoa, lúc này, bên trong tin nhắn đã lít nha lít nhít, khiến người ta không kịp đọc
Hà Tuấn không ngừng lướt xem tin tức, cho đến khi lướt tới một tấm ảnh chụp, ngón tay đang lướt của hắn mới khựng lại
Hắn phóng to tấm ảnh đó lên, thì thấy đó là hình chụp ao rác thải, bên trong có bóng dáng cảnh sát đang mặc đồng phục, còn có cả xe đào, ao rác thải đã bị đào bới, cảnh sát hình như đã đào được gì đó, đang tụ tập lại xem, trong ảnh mờ hồ có thể thấy một chiếc túi đen
Và người gửi tấm hình này còn gửi một tin: 【 Cảnh sát có vẻ như đã tìm thấy thi thể Du Dung
】 Nhìn thấy dòng chữ này, cả người Hà Tuấn lập tức run rẩy
Mà trong tay hắn, điện thoại di động, group chat bên trong tin tức còn đang không ngừng nhấp nháy, từng dòng tin nhắn tán gẫu chiếu vào hai mắt của hắn:
【Thật sự là thi thể của Du Dung
Nói như vậy, Du Dung thật đã chết rồi
Ta nói này!】 【Du Dung nếu thật chết rồi, vậy thì quá đáng tiếc, hắn là hạng nhất của niên cấp chúng ta, lão sư đều nói tiền đồ của hắn vô lượng, nếu có thể học hành, sau này ít nhất cũng là tinh anh của ngành chúng ta..
Cho nên, rốt cuộc là tên Thiên Sát nào, học sinh ưu tú như vậy cũng ra tay được!】 【Vừa nghĩ đến trường chúng ta lại có một hung thủ giết người, ta đã thấy rùng mình, quá khủng bố】 【Ta trước đó còn hy vọng xa vời Du Dung chỉ là mất tích, nhưng bây giờ...】 ..
Từng dòng tin tức dồn dập bắn ra, nhìn những tin tức tiếc nuối Du Dung bị giết chết kia, biểu cảm trên mặt Hà Tuấn càng thêm dữ tợn
Ầm
Hắn ném mạnh điện thoại trong tay ra ngoài, điện thoại đập vào tường, lập tức vỡ tan tành
Hà Tuấn thở hồng hộc, nghiến răng nghiến lợi nói: "Hắn Du Dung là cái thá gì, cũng có thể so với ta
Hắn giỏi giang thì sao, còn không phải đã chết
Đã chết rồi, còn có gì đáng tiếc
Thái Hoành An và Trương Phúc không nói gì, chỉ có chút sợ hãi nhìn hắn
Hà Tuấn sau một hồi chửi bới, cuối cùng cũng dần bình tĩnh lại, hắn quay đầu nhìn về phía Thái Hoành An hai người, nói: "Sợ cái gì, hắn Du Dung một thằng nhóc từ nông thôn lên, chết thì sao
Yên tâm đi, chuyện này ta sẽ xử lý
Khi nói đến hắn sẽ xử lý, ngữ khí của hắn mười phần dễ dàng, giống như chuyện giết người như vậy đối với hắn mà nói, cũng không phải là chuyện lớn gì
Thái Hoành An và Trương Phúc nghe xong, lại chỉ cảm thấy lạnh lẽo từ trong ra ngoài —— có liên quan đến một người như vậy, bọn họ thật có thể có kết cục tốt sao?..