Cả hai đều là linh thảo không chứa dược độc, có thể trực tiếp dùng, không cần luyện đan trừ độc
Chỉ có điều phẩm cấp cao hơn
“Có gốc linh thảo này ở đây, cũng đủ ngươi nhanh chóng tu luyện tới Thông Khiếu Cảnh đỉnh phong, thậm chí đột phá tới Ích Hải Cảnh cũng không có vấn đề gì!”
Trong giới chỉ, thanh âm già nua truyền ra
‘’Tuy nói như vậy, nhưng đại gia hỏa phía sau này làm sao bây giờ, nó đuổi theo ta, căn bản không thoát khỏi được.’’
Bạch Tố Khê có chút buồn rầu
Với tốc độ của nàng, tất nhiên là không thể so sánh với yêu thú cấp ba
Chủ yếu là có hồn lực của sư tôn hỗ trợ
‘’Chỉ tiếc vẫn không tìm được đồ vật tăng trưởng hồn lực, dẫn đến sư tôn có thể phát huy tác dụng cũng có hạn
Chạy trước, nếu thực sự không được, vi sư sẽ ra tay.’’
Giọng nói mở ra
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
‘’Sư tôn.’’
Ánh mắt Bạch Tố Khê tối sầm lại
Nàng biết rõ, nếu sư tôn ra tay toàn lực, hồn lực nhất định sẽ tiêu hao hầu như không còn, đến lúc đó sẽ rơi vào trạng thái ngủ say
‘’Bất quá chỉ là ngủ say mà thôi, bao nhiêu tuế nguyệt đến nay đại bộ phận ta cũng ở trong trạng thái ngủ say, ngủ tiếp cũng không tính là gì.’’
‘’Ngày sau ngươi tìm chút đồ vật gia tăng hồn lực cho ta là được.’’
Thanh âm trở nên ôn hòa một chút
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tuy rằng nàng là ma đạo đại năng, nhưng ở chung với nha đầu này đã lâu
Tình cảm cũng có chút biến hóa, ngay cả chính nàng cũng không rõ ràng lắm
Rống
Con yêu thú cấp ba kia thấy không đuổi kịp nhân tộc nho nhỏ này, lập tức hung tính đại phát
Chỉ thấy thân thể chấn động, gợn sóng vòng tròn khuếch tán, yêu khí mãnh liệt hóa thành hơn mười đạo phong nhận, bắn nhanh về phía Bạch Tố Khê
‘’Mau tránh ra!’’
Yêu thú này vận dụng thiên phú rồi
Thanh âm vội vàng nhắc nhở
Bạch Tố Khê khẽ biến sắc, vội vàng né tránh
Khí huyết của nàng cực kỳ bàng bạc
Đổi lại là những người khác, chạy kịch liệt lâu như thế đã sớm tiêu hao hầu như không còn
Mà huyết khí của nàng dường như còn cực kỳ sung túc
Ầm ầm ầm
Phong nhận không ngừng chém ở vị trí nàng giẫm qua, lưu lại ấn ký thật sâu
Trong lúc nhất thời, khói bụi nổi lên bốn phía, cát bay đá chạy
――
Lại một yêu thú cấp ba
Cách đó không xa, trên một cổ mộc có một bóng người thon dài
Đó chính là Mạnh Trường Khanh
Hắn chỉ đơn giản đi ngang qua, nhưng khi cảm nhận được yêu khí, liền dừng chân lại
Yêu khí là từ yêu lực tấn giai lên, cùng cấp với chân khí của Nhân tộc
‘’Nơi này cách điểm cơ duyên đỏ thẫm gần nhất cũng hơn mười dặm
Người này đã làm gì mà khiến một con yêu thú cấp ba đuổi theo xa như vậy?’’
Mạnh Trường Khanh có chút kinh ngạc
Cùng lúc đó, ánh mắt hắn hướng vào bụi khói phía trước
Vù vù
Một bóng người từ trong bụi khói nhảy ra
Động tác của người đó vô cùng linh hoạt, tốc độ cực nhanh, xê trái dịch phải, không ngừng tránh né phong nhận đánh úp từ phía sau
Đây là ai
Mạnh Trường Khanh nhất thời ngây ngẩn cả người
Bởi vì hắn phát hiện ra bóng người nhỏ bé này, rất quen thuộc
Cẩn thận quan sát, lại là Bạch Tố Khê
‘’Khá lắm, tiểu cô nương này trời sinh mệnh bị yêu thú truy đuổi đúng không?’’
Mạnh Trường Khanh bật cười
Nhớ rõ lần đầu tiên gặp Bạch Tố Khê, cũng là bị yêu thú đuổi theo
Cảnh tượng rất quen thuộc
Xoẹt kéo~
Bạch Tố Khê không kịp né tránh, cánh tay phải bị phong nhận chém trúng, máu tươi chảy ra
May mắn có hồn lực bảo vệ, không bị yêu khí xâm nhập vào cơ thể, tổn thương phế phủ
‘’Không được!’’
Khuôn mặt Bạch Tố Khê tái nhợt
Tuy rằng nàng dư thừa khí huyết, gấp bốn lần người bình thường, hơn nữa phẩm chất của khí huyết cũng rất cao
Nhưng đây là chênh lệch một đại cảnh giới
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Quá khó để bù đắp
Một khi yêu thú cấp ba tấn công toàn lực, nàng tuyệt đối không có năng lực chống đỡ
‘’Buông tâm thần ra, để ta đến.’’
Thanh âm già nua vang lên
‘’Vâng.’’
Bạch Tố Khê cắn răng
Dù cho quan điểm của sư phụ thường xuyên trái ngược với nàng, nhưng dù sao, sư phụ cũng thật lòng đối xử với nàng
Bây giờ lại vì nàng, không tiếc vận dụng toàn bộ hồn lực
Nếu hồn lực tiêu hao quá nhiều, tổn thương đến căn cơ sẽ rất nguy hiểm
Hưu hưu hưu
Lại là hơn mười đạo phong nhận đánh tới
Uy lực càng lúc càng lớn
Gió mạnh gào thét, khiến má Bạch Tố Khê đau rát
Nhưng khi nàng chuẩn bị thả lỏng tâm thần, một giọng nói mang theo ý cười vang lên bên tai
‘’Bạch sư muội, sao lại bị yêu thú đuổi vậy?’’
Nghe vậy, Bạch Tố Khê đột nhiên ngẩng đầu lên
Một bóng người xuất hiện trước mặt nàng
Bá
Bóng người rút trường kiếm bên hông ra, kiếm quang như tuyết lóe lên, dễ dàng đánh vỡ tất cả phong nhận
‘’Ngươi là…’’
Bóng người xoay người lại, đồng tử Bạch Tố Khê co lại, lập tức kinh hỉ hô lớn: ‘’Mạnh sư huynh!’’