----
Kim Nhất Phàm thế mà nói giúp anh
Tạ Tri Hành hiếm khi được trấn an
Không uổng công anh tốn nhiều tài nguyên bồi dưỡng Kim Nhất Phàm, nâng nó lên đỉnh lưu, tên nhóc này cũng biết điều đó
Một giây sau, Kim Nhất Phàm rút ra một cành gai mận trên bàn trà, ánh mắt lấp lanh:
“Muốn đánh thì dùng cái này nha
Đánh thật mạnh vào!”
Tạ Tri Hành: ??
“Kim Nhất Phàm, có phải em chán sống rồi không hả?” Tạ Tri Hành không nhịn được rống lên
Kim Nhất Phàm chống nại hai tay, vẻ mặt thiếu đánh dương dương đắc ý:
“Ai bảo anh đưa em đi làm cu li cho đạo diễn Du và Bạch Húc Xương chi
Anh xứng đáng
Cái này gọi là quân tử báo thù, mười năm không muộn
Ha ha ha ha!”
Tạ Tân Dao cũng không khách khí chút nào, nhận cành mận gai của Kim Nhất Phàm, quất Tạ Tri Hành
Tạ Tri Hành không có thời gian buộc Kim Nhất Phàm, nếu thật sự bị quất một roi, còn có mạng ở đây nữa
Anh nhấc chân bỏ chạy ngay
Trong phòng, trong nháy mắt cửa gà bay chó sủa
Dưới ánh đèn chùm thủy tinh sáng loáng, có thể nhìn thấy hai bóng dáng, người chạy người đuổi theo, cực kỳ náo nhiệt
Đúng lúc này, cửa kẽo kẹt một tiếng, bên ngoài truyền đến cuộc đối thoại giữa Mạnh Như Yên và Hạ Trừng Trừng ——
“Tôi có thể đưa cách che khuyết điểm cho cô, cô chỉ cần để cho chuyên gia trang điểm làm theo là được rồi...”
Lúc này Hạ Trừng Trừng đã tẩy trang điểm đặc biệt, vừa truyền thụ phương pháp che khuyết điểm cho Mạnh Như Yên vừa mở cửa phòng hành chính
Bất thình lình nhìn thấy Tạ Tri Hành nhảy lên một cái tủ sách cao hai thước, mà Tạ Tân Dao cầm cành mận gai ở phía dưới nhìn chằm chằm anh
Hạ Trừng Trừng: ??
Mạnh Như Yên: ??
Hạ Trừng Trừng và Mạnh Như Yên xuất hiện, khiến cho căn phòng gà bay chó sủa trầm tĩnh trong chớp mắt
Ánh mắt năm người giao nhau, ánh mắt phức tạp
Mà Tạ Tri Hành bởi vì nhìn thấy Hạ Trừng Trừng, trên gương mặt kinh hoảng kia dâng lên vui sướng vô hạn:
“Trừng Trừng
Cuối cùng em cũng trở về ——”
Một giây sau, Hạ Trừng Trừng đột nhiên đóng mạnh cửa phòng lại
Tạ Tri Hành: ??
Bên ngoài phòng hành chính, Hạ Trừng Trừng và Mạnh Như Yên nhìn nhau, chớp chớp mắt
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trong ánh mắt đầy công kích của Mạnh Như Yên tràn đầy tò mò:
“Người vừa rồi trèo lên tủ sách còn bị đánh dữ dội…
Không phải là Tạ ảnh đế chứ?”
Wow
Kích thích
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hạ Trừng Trừng lắc đầu, liên tiếp phủ nhận:
“Không đúng, nhất định không phải, cô nhìn lầm rồi!”
Sao Tạ Tân Dao lại ở đây
Sao lại đánh Tạ Tri Hành chứ
Nhất định là cách cô vừa mở ra không đúng
Nhìn lại một cái
Hạ Trừng Trừng hít sâu, lại mở cửa phòng hành chính ——
Trong cửa phòng, trước sau như một vẫn gà bay chó sủa
Tạ Tân Dao vốn đang đứng trên mặt đất không biết từ khi nào cũng nhảy lên tủ sách, một tay nắm lấy cành gai mận, một tay nhéo lỗ tai của Tạ Tri Hành:
“Để cho con dám ngoại tình này
Con dám ngoại tình này
Có phải tên nhóc nhà con ăn gan hùm mật gấu rồi hay không!”
Hạ Trừng Trừng: “…”
Mạnh Như Yên: “…”
Mạnh Như Yên nhịn không được cảm thán:
“Tôi chưa bao giờ nghĩ tới, gia đình ảnh đế lại như vậy
Tạ ảnh đế bị cô mình hành hung ở khách sạn
Đây không phải là dưa sao
Còn có dưa nào hot hơn thế này không?”
Một giây sau, cô ấy liền nhìn thấy đám paparazzi bên cạnh trông như quan tâm ảnh đế, thật ra lại lặng lẽ giơ cái máy quay lén trong tay lên chụp rất nhiều ảnh
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
- A, đúng thật là có
Mạnh Như Yên không vào phòng với Hạ Trừng Trừng nữa
Hài hước
Chuyện gia đình của Tạ đại lão, sao cô ấy có thể tùy tiện xem được
Cô ấy tìm một cái cớ, rồi chuồn mất
Hạ Trừng Trừng đi vào cửa phòng, lúc này Tạ Tân Dao đã rút cành gai mận kia lại, vẻ mặt ôn nhu
Tạ Tri Hành và Kim Nhất Phàm bên cạnh cũng ngoan ngoãn ngồi trên sô pha
Nếu không phải phòng khách đầy hỗn độn, Hạ Trừng Trừng sẽ cho rằng vừa rồi là cô xuất hiện ảo giác
“Trừng Trừng, để cho con và bạn con chê cười rồi!”
Tạ Tân Dao ném cành gia mận đi, dịu dàng tiến lên kéo Hạ Trừng Trừng vào cửa phòng
“Không có gì, không có gì cả!” Hạ Trừng Trừng vội vàng xua tay
Tạ Tân Dao vô cùng áy náy:
“Ai, đều trách cô, không quản tốt Tri Hành, vậy mà lại để cho nó và Hạ Hạ Đông Đông gì đó dính phải scandal
Nhà họ Tạ chúng ta xin lỗi con!”