**Chương 51: Nghĩa địa ngàn người**
Chỉ Như theo sự phân phó của các chủ Thư Lam Các, cùng Mộ Vân Ca đến Vật Phùng Sơn tìm kiếm thần hỏa
Mặc dù Chỉ Như tỏ ra không hề muốn đi, nhưng Mộ Vân Ca nhận ra Chỉ Như vẫn sẵn lòng giúp đỡ, chỉ là có chút bất mãn vì một vài chuyện nhỏ nhặt
Vật Phùng Sơn, đi về phía nam ngàn dặm, chính là địa phận Giang Dương Thành của Bắc Dương Quốc, nơi có Huyền Ảnh Minh danh tiếng lừng lẫy, ngang hàng với Vấn t·h·i·ê·n Các
Giang Dương nổi tiếng với những dãy núi liên miên
Không giống dãy núi Trong Sông Bất Dạ cao vút tận mây xanh, nơi này lại trải dài hàng ngàn dặm không thấy điểm dừng
Mà Vật Phùng Sơn, chính là một nơi âm u hiểm trở trong dãy núi đó, người bình thường nếu đầu óc không có vấn đề thì tuyệt đối sẽ không tự tiện đến đây
"Mộ Vân Ca, chúng ta đến nơi rồi sao
Nhìn trước mắt là hai sườn đồi đối diện nhau, nhìn từ xa rõ ràng chỉ cách nhau trong gang tấc nhưng lại chẳng thể giao nhau
"Chính là chỗ này, chúng ta lại gần xem thử
Sau khi đối chiếu địa thế trước mắt với quyển sách da trong tay, Mộ Vân Ca phát hiện bọn họ đã thực sự đến địa phận Vật Phùng Sơn
Đến gần hơn, Mộ Vân Ca mới phát hiện hai sườn đồi nhìn từ xa tưởng chừng gần trong gang tấc, kỳ thực lại cách nhau đến cả ngàn trượng
Nhìn như gần lại hóa ra xa ngàn trượng, xem ra Vật Phùng Sơn được đặt tên theo điểm này
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Mau mau tìm đi, không biết nơi lớn như này thì làm thế nào tìm giúp ngươi cái thứ lửa c·h·ết tiệt kia
Chỉ Như rất không tình nguyện, lại lộ rõ vẻ mất kiên nhẫn, nhíu mày nhìn khắp những dãy núi xung quanh
"Thần hỏa
Mộ Vân Ca nói với giọng ngưng trọng
"Được rồi được rồi, biết rồi, tìm mau lên
Chỉ Như mất kiên nhẫn nói
"Vân Hoa trưởng lão nói, ở dưới Đoạn Hồn Nhai, bên trong Đoạn Hồn Cốc, chắc hẳn là ở dưới vách núi
Mộ Vân Ca chỉ vào cái vách núi sâu không thấy đáy nói
"Dưới vách núi
Chỉ Như thăm dò nhìn xuống, lập tức sắc mặt tối sầm lại
Cốc Để tựa hồ sâu không thấy đáy
Chỉ Như bèn tùy ý t·h·i p·h·áp xuống dưới đáy cốc, một lát sau mới có tiếng vọng lại
Dựa vào tiếng vọng, Mộ Vân Ca ước chừng Cốc Để này phải sâu đến ngàn trượng
"Sao
Sợ à
Trong ý cười của Mộ Vân Ca mang theo chút trêu đùa
"Ta..
Ta sao phải sợ
Chỉ Như cố tỏ vẻ trấn tĩnh
"Vậy thì đi thôi
Mộ Vân Ca nói xong liền hướng Cốc Để nhảy xuống, giữa không trung mở ra Tụ Linh trận, ngự ra hư không vạn trượng, đỡ lấy thân mình
Chỉ Như cũng ngự Đàm Uyên, ngự kiếm đuổi theo
Dùng tinh thần lực kh·ố·n·g chế kiếm để ngự kiếm mà đi là một bài học bắt buộc đối với kiếm tu
Chỉ là, trong tình huống không cần thiết thì thường sẽ không sử dụng
Dù sao nếu có thể dựa vào bản thân thì hà tất phải tiêu hao tinh thần vào một việc, ngoài trừ cái vẻ "cao đại thượng" ra thì thực chất không có tác dụng mấy này
Dưới đáy Đoạn Hồn Nhai, không một ngọn cỏ
Ở nơi khó gặp ánh nắng này, ngay cả không khí cũng âm u khiến người ta cảm thấy có chút ức chế
"Mộ..
Mộ Vân Ca..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ngươi đi chậm một chút
Chỉ Như trong hoàn cảnh âm trầm này, đã sinh ra sợ hãi, trong lúc bất giác nắm lấy cánh tay Mộ Vân Ca mà không hề hay biết
"Không ngờ sư tỷ Chỉ Như trước nay tính n·ô·n nóng cũng có lúc không vội vàng
Mộ Vân Ca nhìn Chỉ Như gần trong gang tấc bên cạnh, mặt mũi tràn đầy vẻ sợ hãi, mở miệng trêu ghẹo
"Ta..
Ta cũng chỉ là con gái..
Nơi này âm u thế này sao lại không sợ
Chỉ Như lập tức buông tay Mộ Vân Ca ra, có chút xấu hổ
"Được rồi sư tỷ, ta sẽ bảo vệ ngươi
Mộ Vân Ca khẽ cười rồi tiếp tục đi về phía trước
"Ai..
Ai cần ngươi bảo vệ..
Chỉ Như vốn định làm bộ trấn tĩnh, đảo mắt nhìn bốn phía âm trầm, rùng mình một cái, khí thế lập tức yếu đi, đuổi theo bên cạnh Mộ Vân Ca
"Cốc Để này lớn như vậy, chúng ta làm sao tìm được cái thứ lửa c·h·ết tiệt kia
Qua một lúc, hai người đi trong Cốc Để một khoảng nhưng vẫn chưa phát hiện chút dấu vết nào
Trong hoàn cảnh ức chế thế này, Chỉ Như lại bắt đầu bối rối
"Đoạn Hồn Viêm là âm hàn chi hỏa, chủ về ăn mòn, lấy linh hồn làm dinh dưỡng, cho nên hẳn là sẽ ở chỗ âm hàn
Mộ Vân Ca chậm rãi nói
Thần hỏa trên bảng tuy đều gọi là thần hỏa, nhưng ngoài khác biệt về uy lực lớn nhỏ, còn phân theo đặc điểm
Có loại chủ về bá đạo, ví dụ như long tức, uy lực của nó là chí cường trong các loại lửa
Lại như phượng hỏa, cháy lan trăm năm không ngừng, là hỏa mang tính p·h·á hư
Lại có thần hỏa của Hoàng Hổ tộc, chủ về sinh khắc, biến hóa ngàn vạn
Còn chí thánh chi hỏa về ăn mòn, thuộc về thần hỏa của Hồ tộc, tính tình cao ngạo
Đặc điểm của nó, ngoài uy lực mạnh mẽ, thậm chí còn có thể trực tiếp đốt cháy linh hồn hoặc tinh thần lực
Vân Hoa trưởng lão hẳn là do không hiểu rõ đặc tính của thần hỏa nên mới thua t·h·iệt, khiến cho Đoạn Hồn Viêm làm bị thương tinh thần niệm lực
"Thế nhưng ta cảm thấy nơi này đã rất âm u rồi nha..
Chỉ Như rón rén đi theo bên cạnh Mộ Vân Ca, không muốn đi quá nhanh nhưng lại sợ không theo kịp bước chân của hắn
"Không đúng, ta nói không phải loại âm hàn này
Đoạn Hồn Viêm có thể ở chỗ này, nói rõ nơi này đã từng là mộ địa của cả ngàn người, oán niệm không cách nào tiêu tán, linh hồn không chỗ an trí, Đoạn Hồn Viêm mới có thể coi đây là nguồn nuôi dưỡng
Mộ Vân Ca tiếp tục giải thích
"Ngàn..
Ngàn người mộ địa..
Chỉ Như nghe xong, cuối cùng vẫn là không màng đến khác biệt nam nữ, không còn xấu hổ, ôm chặt lấy Mộ Vân Ca, nép sát bên hắn, ánh mắt hoảng sợ nhìn khắp xung quanh, chầm chậm bước đi
Mộ Vân Ca không ngờ chỉ một câu "ngàn người mộ địa" lại khiến Chỉ Như sợ hãi như vậy
Tưởng tượng bên trong Thương Lam Giới, loạn địa chôn cả vạn x·á·c cũng phải hơn mười chỗ, không biết Chỉ Như nhìn thấy thì sẽ phản ứng như thế nào
Bất quá Mộ Vân Ca cũng không rảnh để ý Chỉ Như có sợ hay không, dù sao chuyến này chính là vì Đoạn Hồn Viêm mà đến
Đi thêm trăm trượng, bầu không khí vốn âm trầm đột nhiên càng thêm âm hàn mấy phần
Mộ Vân Ca kiểm tra tình huống một chút, quả nhiên x·á·c nh·ậ·n được phỏng đoán của mình
Trước mắt, đã xuất hiện lác đác những bộ xương trắng hếu, có những bộ đã bị năm tháng bào mòn đến hư hại
Càng đi về phía xa, xương cốt càng dày đặc
"Mộ..
Mộ Vân Ca..
Ta sợ..
Chỉ Như nhìn thấy xương trắng đầy đất, nỗi sợ hãi triệt để xâm chiếm lý trí, lôi kéo tay Mộ Vân Ca cũng không còn cảm thấy an toàn
Nàng bèn trực tiếp từ phía sau, bất chấp nam nữ khác biệt, ôm chặt lấy Mộ Vân Ca
"Chỉ Như sư tỷ đừng sợ, đây đều là những t·h·i t·hể đã c·hết từ rất lâu, không có gì đáng ngại..
Mộ Vân Ca có chút bất đắc dĩ nói
Tuy nói bị mỹ nhân kiều diễm như Chỉ Như ôm cũng coi như một chuyện may mắn, nhưng trong tình huống này, đối với Mộ Vân Ca mà nói, không nghi ngờ gì chính là một vấn đề khó
Dù sao lát nữa nếu tìm thấy Đoạn Hồn Viêm, hắn như vậy thì làm sao ra tay
"Thế nhưng..
Ta sợ..
Chỉ Như vẫn không buông tay
Thôi vậy, Mộ Vân Ca đã quên mất việc con gái đối mặt với loại chuyện này thì không hề có lý trí
"Haiz..
Chỉ Như sư tỷ yên tâm đi
Chỉ Như luôn ỷ lại sư đệ như vậy, sư đệ sao có thể không bảo vệ sư tỷ chu toàn
Nếu không, chẳng phải sẽ khiến tấm chân tình của sư tỷ dành cho sư đệ lạnh lẽo sao
Mộ Vân Ca thở dài, thấm thía, quay người, ra vẻ ôn nhu đem Chỉ Như ôm vào lòng, an ủi
"Ngươi
Nói xàm
"Ai
Ai có tình ý với ngươi
Chỉ Như đột nhiên đẩy Mộ Vân Ca ra, che lấy gương mặt nóng bừng, tức giận nói
"Sư tỷ nếu không có một phen tình thâm với sư đệ, sao lại ở chỗ này bộc lộ sự ỷ lại, tâm tư của thiếu nữ với sư đệ
Mộ Vân Ca mặt dày mày dạn, lại đến gần Chỉ Như
"Ai thèm bộc lộ tâm tư thiếu nữ với ngươi
Không phải chỉ là một cái nghĩa địa ngàn người thôi sao
Chỉ Như rụt người lại, tránh né, từ bên cạnh vượt qua Mộ Vân Ca, nỗi xấu hổ hóa thành xúc động, ngược lại chạy lên trước Mộ Vân Ca
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mộ Vân Ca đắc ý cười một tiếng, lập tức đi theo phía trước
Trong mắt Mộ Vân Ca, Chỉ Như mặc dù tính cách đơn thuần, nhưng có phần tương đồng với những cô nàng ngạo kiều, cao ngạo
Phương thức này cũng là dễ dàng nhất để lay động Chỉ Như
Mộ Vân Ca bất đắc dĩ lắm mới phải dùng đến hạ sách này
Dù sao Mộ Vân Ca đến đây vì Đoạn Hồn Viêm Hư Ảnh đã hao tâm tổn trí, Chỉ Như nếu không giúp đỡ đắc lực thì mọi chuyện sẽ khó mà giải quyết được
Làm như vậy, đối mặt với nguy hiểm, Chỉ Như cũng có thể p·h·át huy một cách bình thường, không đến mức khiến hai người đều rơi vào thế bị động.