1300 đồng dư có thể làm được gì
Đủ để Lục Minh Châu mua quà cho Vương Hưng Tài để Lý quản gia mang về Thượng Hải, và cũng chuẩn bị cho Lý quản gia một phần quà đáp lễ, cuối cùng còn thừa lại 346 đồng 5 xu lẻ
Khi Lý quản gia đến thì cùng hai cô cháu Lục Minh Châu đi du thuyền sang trọng, lúc về lại chỉ đi du thuyền bình thường
Và họ lên thuyền tại một bến tàu trên bán đảo Cửu Long
Vương Bá Huy thì vừa phải ngấm ngầm mua vật tư, lại còn phải cùng Tạ Quân Nghiêu đi đấu giá một mảnh đất, hôm nay bận tối mặt, Vương thái thái và Liêu Uyển Như hai bà chủ lớn cũng sẽ không tự hạ mình, cho nên chỉ có Lục Minh Châu và Lục Bình An đến tiễn, cảm tạ hắn đã từ Thượng Hải đến Hương Cảng chiếu cố hai cô cháu trên đường đi
Nhìn theo du thuyền đi xa, Lục Minh Châu và Lục Bình An rời bến tàu
Mặc dù đã ăn mặc hết sức kín đáo, nhưng họ vẫn không dám ở lại đây
Bến tàu nóng nực ồn ào, dòng người qua lại, đập vào mắt toàn là hạng người ba giáo chín dòng, đủ loại người đều có, có công nhân khuân vác hàng hóa qua lại giữa các con thuyền và kho hàng bến tàu tranh thủ lúc nghỉ ngơi ngồi xổm ăn phở
Lục Minh Châu cũng cảm thấy hơi đói
Ăn chán sơn hào hải vị ở Vương gia, nằm mơ cũng muốn các quán ăn ven đường
Nhớ bánh rán quả tử, nhớ xiên nướng, nhớ tôm hùm chua cay, nhớ bánh trứng, gà rán, dồi nướng..
Đi xa một chút, thấy có người bày quán bán đồ ăn vặt ven đường, nghe có vẻ thơm, người ăn cũng không ít, Lục Minh Châu liền chạy tới hỏi: “Mì vằn thắn bao nhiêu tiền một tô?”
"Tô nhỏ 3 đồng một chút, tô lớn 4 đồng một chút
Chủ quán là một đôi vợ chồng, dáng người gầy gò, đầy vẻ tang thương, nói giọng Quảng Đông
Lục Minh Châu biết chút ít tiếng Quảng Đông, nghe hiểu được
Nàng có 346 đồng 5 xu lẻ tiền lớn, ăn hết mình cũng không hết
Vì thế, nàng hỏi Lục Bình An có ăn không
"Ăn
Con trai đang tuổi ăn tuổi lớn, Lục Bình An đang tuổi lớn, ăn cực nhiều, cho dù cô không đưa hắn tới quán này, hắn cũng chuẩn bị tìm chỗ cho cô cô ăn cơm
Lục Minh Châu lấy ra một đồng đưa, "Hai phần, một tô nhỏ, một tô lớn
Bà chủ quán rất vui, "Tổng cộng 7 đồng một chút
Trong lúc bà ấy thối tiền, Lục Minh Châu nói với Lục Bình An: "Ngươi cứ ăn lót dạ trước, lát nữa chúng ta đi ăn món khác
Lục Bình An ừ một tiếng, xoay người tìm một bàn vuông nhỏ có khách vừa rời đi
Cô con gái mười mấy tuổi của chủ quán tới thu dọn bát đũa, rồi nhanh tay lau mặt bàn bằng khăn, trên khuôn mặt đen nhẻm nở một nụ cười tươi rói, "Mời tiên sinh, tiểu thư ngồi
Chẳng mấy chốc, hai tô mì vằn thắn nóng hổi, thơm nức mũi được bưng lên
Vỏ vằn thắn mỏng như tờ giấy, khéo léo đẹp mắt, nhân thịt băm thấy rõ, thêm vài cọng hành lá, một chén nước dùng, nhìn rất hấp dẫn
Lục Minh Châu liếc nhìn cháu một cái, "Ăn đi
"Cô cứ dùng trước
Lục Bình An đưa đôi đũa tre sạch cho nàng
Mùa hè ăn mì, rất thoải mái
Lục Minh Châu vừa lau mồ hôi, vừa ăn, tư thái vẫn vô cùng tốt, "Thật tươi, lại thanh đạm
Mì dai mềm vừa tới
Đầu bếp của Vương gia am hiểu món Thượng Hải, không rành món Quảng Đông, bình thường không thấy món mì vằn thắn rất phổ biến ở cảng Quảng Đông, mà Lục Minh Châu đi ăn ngoài đều ở khách sạn hoặc nhà hàng lớn, cũng chưa ăn một tô mì như thế này
Lục Bình An thấy mặt nàng trang điểm bị mồ hôi làm nhoè hết, không nhịn được cười tít cả mắt
Ánh mắt của hắn và Lục Minh Châu rất giống nhau, đều là mắt đào hoa
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lại xuất hiện trên gương mặt thiếu niên tuấn tú, lúc nháy mắt, có chút phong lưu đa tình
"Cười cái gì
Lục Minh Châu chưa kịp phản ứng
Lục Bình An chỉ vào mặt nàng, "Cô cô, chờ con lớn lên làm ăn kiếm thật nhiều tiền cho cô thuê một trăm vệ sĩ, để cô ra đường không cần phải trang điểm nữa
Hắn hùng hồn phát biểu ý chí
Lục Minh Châu cười lớn, không để ý đến vẻ mặt của mình, "Con nói thật sao
"Bán báo
Bán báo
Công ty điện ảnh Như Ý chi mạnh tiền mua kịch bản, một thiên ba nghìn đồng
Một cậu bé bán báo đi ngang qua bên cạnh họ, rồi lại hô: "Bán báo
Bán báo
Xem đại vương vận tải biển vung tiền vì mỹ nhân
Bán báo
Bán báo
Thâm Thủy Loan có nhà bán, 30 vạn là vào ở phong thủy bảo địa
Nghe thấy công ty điện ảnh Như Ý mua kịch bản, lòng Lục Minh Châu hơi động, gọi cậu ta lại, "Cháu qua đây một chút
Do thói quen với máy tính và điện thoại ở thế giới trước, thông tin internet có ở khắp mọi nơi, nàng không có thói quen đọc báo, nhưng bây giờ muốn thu thập tin tức mình cần, chỉ có thể đọc báo
Nhà họ Vương ngày nào cũng có người đưa báo đến, Vương thái thái và Liêu Uyển Như thường xuyên đọc, Lục Minh Châu chưa bao giờ xem
Nàng không thích dùng đồ của người khác lắm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cậu bé bán báo nghe tiếng chạy tới, "Tiểu thư, cần mấy tờ báo
Nhìn thì thấy, vị tiểu thư diễn kịch trước mặt và vị thiếu gia xinh trai bên cạnh không phải người thường, quần áo ăn mặc đều là hàng tốt, khác hẳn đám người xám xịt rách rưới xung quanh, chắc chắn sẽ mua báo
Bởi vậy, cậu bé bán báo vô cùng tích cực
"Cháu có mấy loại báo khác nhau
Lục Minh Châu nhìn cậu bé bán báo tầm mười mấy tuổi, trông nhỏ hơn Lục Bình An hai tuổi, nhưng vẻ mặt lại tỏ ra rất thành thục
Cậu bé bán báo nhếch miệng để lộ một chiếc răng, "Có mười hai loại báo, đều là những báo bán rất chạy
Lục Minh Châu liền hỏi mỗi tờ báo bao nhiêu tiền
"1 đồng một tờ, mỗi tờ 1 đồng một chút
Cậu bé bán báo miệng lưỡi lanh lợi
Lục Minh Châu đưa cho cậu hai đồng, "Mỗi loại cho ta một tờ
"Dạ được
Dạ được
Cậu bé bán báo mừng rỡ nhận tiền, rút báo ra, xếp chồng lên nhau ngay ngắn chỉnh tề, sau đó hai tay đưa cho Lục Minh Châu, "Cảm ơn tiểu thư
Cảm ơn tiểu thư
Nhận xong, cậu lại chạy đi chỗ khác rao bán
Một người phụ nữ mặc sườn xám ngồi xe kéo đi ngang qua, cũng gọi cậu mua một tờ báo, ném cho cậu 1 đồng xu
Thấy Lục Minh Châu một hơi mua hơn mười tờ báo, con gái chủ quán lộ vẻ không đồng tình
Tiêu tiền quá
Bọn họ bán hơn mười tô mì vằn thắn có khi mới kiếm được một đồng hai xu
Lục Minh Châu không để ý, uống cạn giọt nước dùng cuối cùng, mở tờ báo ra, phát hiện đây là một tờ báo lá cải giải trí, tiêu đề lớn là 【 Đại vương vận tải biển vung tiền vì mỹ nhân 】
Mỹ nhân tự nhiên không phải vợ bé, mà là bạn gái bên ngoài
Nội dung là một minh tinh điện ảnh tên Dung Nghiên trả lời phỏng vấn khi đeo một chiếc nhẫn kim cương 4 cara, nói là do đại vương vận tải biển Minh Huy tặng làm quà sinh nhật, tổng cộng trị giá 2 vạn đô la Hồng Kông
Lục Bình An thò đầu ra xem mấy lần, bình luận: "To gan thật đấy
Lục Minh Châu cười một tiếng, "Ý con là cô minh tinh này hay là đại vương vận tải biển
"Đều cả
Hạ Vân trước mắt đang ở cảng, Minh Huy lại chơi cả chay cả mặn như vậy, đúng là không coi mặt bố vợ ra gì, mà Dung Nghiên lại khuếch trương chuyện này vào thời điểm này, cũng không phải hành động thông minh gì
Một lát sau, Lục Bình An còn nói: "Cái nhẫn trên ảnh quen quen
Lục Minh Châu kinh ngạc, "Ảnh đen trắng mờ thế mà con cũng nhận ra được
Lục Bình An giật mình, "Đây không phải là chiếc nhẫn hôm nọ ở tiệm trang sức phố Văn Hàm Đông mình đã hỏi giá rồi không mua sao
"Không sai, chính là chiếc nhẫn đó, ta tìm được trong phòng lão nhân, không hề có vết tích gì
Kỳ lạ, tiệm trang sức Phúc Vận Lai không tân trang lại mà đem bán luôn à
Lục Minh Châu sau này đã bán nó cho tiệm trang sức Phúc Vận Lai được 12 vạn đô la Hồng Kông, không ngờ tiệm trang sức bán lại liền kiếm 8000 đồng, thật khiến người ta ngưỡng mộ
Lãi quá hời, lãi quá hời
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tính ra thì tiệm trang sức Phúc Vận Lai dựa vào đám trang sức kim cương của mình ít nhất cũng có thể kiếm được mấy vạn đồng
Lục Bình An lại nói: "Chiếc nhẫn này là khảm của Musa Eve, công nghệ tốt; chắc là tiệm trang sức tiếc không sửa đổi, đổi mẫu mới, cũng chưa chắc là do tiệm của họ bán ra, họ không thể tự đập biển hiệu được, khả năng do người môi giới trang sức bán ra rất lớn
Lục Minh Châu ngơ người ra, "Sao con biết
"Mấy năm trước, ông nội đã thu mua một lô kim cương từ một thương nhân người Do Thái, sau khi khảm xong mang về cho bà nội chọn trước, con có ở đó, chiếc nhẫn kim cương này là một trong số đó
Lục Bình An trí nhớ rất tốt, nhìn một lần là nhớ
Lục Minh Châu càng ngạc nhiên hơn, "Nhẫn kim cương mấy năm trước đến giờ chưa ai lấy
Thật không dám tin
Lục Bình An ngừng một chút, cười nói: "Theo con được biết, những thứ còn lại sau khi bà nội chọn, ông nội không mang cho người khác luôn mà dường như là từ từ mang tặng từng cái một
Lục Minh Châu không biết nói gì
"Tính theo thời gian, có phải là ông nội dẫn cả nhà đến Hương Cảng rồi không
Nàng đột nhiên hỏi một câu như vậy
Lục Bình An nghĩ nghĩ, "Đến rồi
Lục Minh Châu vô cùng kinh ngạc, "Sao con dám nói thế
Lục Bình An cười nói: "Hôm qua ở thư phòng của đại bá Vương, con nghe Lý quản gia nói với ông ấy, trong tuần vừa qua du thuyền qua lại giữa Hương Cảng và Thượng Hải chỉ có thuyền của Lý quản gia đi, hôm kia đến Hương Cảng, kiểm tu xong, hôm nay đi Thượng Hải, nên con cảm thấy ông nội chắc chắn đến Hương Cảng rồi
Lục Minh Châu vỗ tay nói: "Tốt quá, đuổi theo tìm ông ấy đòi tiền
40 bó cá đỏ dạ cùng 3 vạn đồng không thể làm nàng thoả mãn, nàng muốn đòi lại gia sản của Lục thái thái
Số gia sản này rất nhiều, không thể nào bốc hơi được, nếu không có trong tay Lục Minh Châu, cũng không có trong tay Lục Bình An, vậy thì chắc chắn là do Lục phụ làm rồi, ông ta chính là người đứng đầu gia đình
Cái gọi là hùng hồn là vợ cả, Lục phụ thật là đồ cặn bã
Lục Bình An từ nhỏ đã biết cô mình bị đối xử tệ bạc, không nghĩ rằng Lục phụ sẽ bỏ tiền ra cho cô, nhưng cậu không muốn làm cô mất hứng, ăn xong chén mì hoành thánh rồi hỏi han: "Cô à, có cần nhờ đại bá Vương giúp hỏi thăm không ạ
Lục Minh Châu lắc đầu, "Không cần làm phiền đại ca đâu, công việc của anh ấy quan trọng lắm, đợi qua tiệc tối nhà họ Minh rồi tính
Đi nước ngoài bằng máy bay hay du thuyền không phải chuyện ngày một ngày hai, lão nhân mang nhiều người đến cảng như vậy, dù muốn đi cũng cần thời gian nghỉ ngơi chỉnh đốn
Bây giờ nàng quan tâm đến việc công ty điện ảnh Như Ý yêu cầu bản thảo hơn
Đó là nghề cũ của nàng mà
Nàng lập tức rời quán ven đường, bắt chiếc phà nhỏ tới bến Thiên Tinh, rồi đi xe trở về nhà họ Vương
Bà Vương và Liêu Uyển Như không có ở nhà, Lục Minh Châu vào thẳng phòng, tắm xong liền mở báo ra đọc kỹ
Không biết công ty điện ảnh Như Ý có quan hệ gì với mẹ nuôi của nguyên thân không, nội dung bản thảo yêu cầu rất thú vị, đại khái là viết kịch bản dựa trên truyền thuyết tình yêu Lương Sơn Bá - Chúc Anh Đài, còn phải thể hiện bằng hình thức kịch Quảng Đông
Nếu được chọn sẽ trả tiền nhuận bút ngay, khoảng 3000 đô la Hồng Kông
Về kịch Quảng Đông, Lục Minh Châu rất am hiểu
Chương nãi nãi là một người rất mê kịch, thích tìm hiểu, không chỉ kịch Quảng Đông mà kinh kịch, Việt kịch, kịch hoàng mai bà đều nghiên cứu cả
Có lúc bà xem chán mấy vở cũ, sẽ bảo nàng viết kịch bản mới rồi mời bạn bè, đồ đệ tới diễn
Bọn họ coi hí kịch là văn hóa truyền thống, có chiều sâu
Dưới ảnh hưởng của họ, Lục Minh Châu cảm thấy mình như người làm công tác văn hóa, dùng từ đặt câu còn giỏi hơn nhiều người
Khi còn làm biên kịch, nàng đã tìm hiểu, điện ảnh Hương Cảng vào những năm 50 thịnh hành kịch Quảng Đông, sau này mới phát triển thành phim quốc ngữ
Lục Minh Châu quyết kiếm 3000 đồng này
3000 đồng đấy, đủ mua 3 vạn phần mì hoành thánh
Trong tay không có tiền, Lục Minh Châu cảm thấy không an toàn, nhất là ông Lý bán nhà thật là tinh ranh, vẫn chưa trả lại tiền thuê nhà tháng 9 còn thiếu, nên phải đợi đến mùng 1 tháng sau mới có thể thu được tiền thuê tháng 9 và tiền điện nước
Bây giờ, nàng cần kiếm tiền
Thời hạn nộp bản thảo là một tháng, cuối tháng 9 hết hạn, vẫn còn dư thời gian
Lục Minh Châu nhanh chóng sấy khô tóc, suy nghĩ một chút rồi lấy bút máy Pike Hạ Huyên tặng ra, trải giấy viết, từng câu từng chữ viết lời hát
Viết dọc, lại còn là chữ phồn thể, tốc độ chậm như rùa bò, đến tối trước khi ngủ cũng chỉ viết được hơn ngàn chữ
Hai ngày sau, bản nháp vẫn chưa hoàn thành thì tiệc tối nhà họ Minh đã cận kề...