Lục Minh Châu không phải là nguyên chủ, cũng chẳng quan tâm khối tài sản kếch xù của Lục thái thái sẽ về tay ai, vì trước mắt những gì nàng đang có đã đủ đảm bảo tương lai của nàng và Lục Bình An
Đến Hương Cảng, mua một căn nhà cho thuê là có thể an nhàn hưởng thụ
Cả thế giới đều biết giá nhà ở Hương Cảng đắt đỏ đến mức phi lý, những người có nhà cho thuê đều là người thắng cuộc trong cuộc đời
Đối với Lục Minh Châu, chuyện quan trọng nhất lúc này là thuận lợi rời khỏi Thượng Hải, bình an đến Hương Cảng, hy vọng trong khoảng thời gian này mọi chuyện sẽ suôn sẻ, không gặp phải bất cứ khó khăn nào
Nàng nói với Lục Bình An như vậy, Lục Bình An cũng hiểu
Hắn nói: "Cô cô cứ nghỉ ngơi cho khỏe, cháu ra ngoài mua chút đồ mang theo trên đường
"Đi đi, đi sớm về sớm
Sau khi hắn rời đi, Lục Minh Châu khóa trái cửa
Cả đêm không ngủ, nàng không hề nghĩ đến chuyện nghỉ ngơi, việc đầu tiên là đem số vàng thỏi định dùng để đổi ngoại tệ với Vương Hưng Tài từ không gian lấy ra, rồi cùng với số vàng thỏi, bạc nén, tiền giấy và đồ trang sức bên ngoài để chung một chỗ
Chỉ giữ lại 120 cây cá mòi vàng không chạm vào
Sau đó, nàng rút 10 bảng Anh bỏ vào túi xách, số còn lại thì cất vào không gian phòng trường hợp bất trắc trên đường, cuối cùng bắt đầu thu dọn hành lý
Chủ yếu là quần áo giày dép theo mùa, sách giáo khoa, tàng thư, tranh chữ cổ,..
ngoài ra Lục Minh Châu còn bất ngờ tìm thấy hai khẩu súng lục Browning và một hộp đạn trong tủ quần áo
Một phần thì nàng trang bị cho mình, một phần thì cất vào không gian, còn khẩu Browning thì mang theo người để tự bảo vệ
Có thể mang theo được thứ gì thì nàng sẽ cố mang theo
Đi ra ngoài, ăn, mặc, ở, đi lại, cái gì cũng cần tiền
Là một người dân thường, Lục Minh Châu rất hiểu đạo lý cần kiệm vun vén
Nghĩ đến các phòng trong nhà đều có tơ lụa, vải vóc, da thú, tàng thư và dược liệu với số lượng không nhỏ nhưng không ai dùng, những thứ này mà không mang đi thì thật là lãng phí
Thêm cả món đồ cổ lớn đêm qua không thu hồi trước mặt Lục Bình An nữa, nếu không lấy về thì có lỗi với bản thân quá
Lục Minh Châu lặng lẽ lên lầu, thu hết vào không gian, tính để sau khi rời đi sẽ dùng sau, đỡ mất công mua sắm chuẩn bị lại
Cứ để chúng ở đó đến mười mấy năm sau bị người ta một mồi lửa đốt sạch, một gậy đập nát tan thì thật quá lãng phí
Phải tận dụng hết khả năng mới phải
Nếu không phải không có nhà buôn đủ sức, Lục Minh Châu còn muốn tháo dỡ toàn bộ đồ đạc nội thất trong nhà mang đi
Toàn là gỗ hoàng hoa lê quý hiếm, chạm trổ tinh xảo, đặc biệt quý giá
Đáng tiếc không gian tùy thân của nàng lại hơi nhỏ, sau khi chứa hết chỗ này rồi thì chỉ còn lại có một nửa không gian có thể sử dụng được thôi
Lục Minh Châu cảm thấy tiếc nuối, lấy máy dò kim loại ra dò xét một lượt cả tầng ba và tầng bốn, không ngoài dự đoán, nàng tìm được một chiếc nhẫn kim cương và vài món đồ trang sức trong phòng của Tam thái thái, rồi ở trong hộp đựng bàn đạp dưới chân giường của Tứ thái thái, nàng tìm được một đôi vòng ngọc phỉ thúy xanh biếc và một hộp khoảng 10 cây cá mòi vàng, còn trong phòng những người khác thì nàng tìm thấy một chiếc đồng hồ Thụy Sĩ trong tủ quần áo của Thất ca Lục Trường Căn
Sau đó nàng còn cẩn thận dò xét một phen cả hoa viên trước sau nhà, xem dưới đất có chôn kho báu gì không
Nhân lúc Lục Bình An không ở nhà, Lục Minh Châu tránh mặt ba người hầu gái, bắt đầu cuộc hành trình tìm kiếm kho báu ở hoa viên
Quả nhiên, có vài chỗ có tín hiệu, nàng đánh dấu lại, chờ Lục Bình An về thì gọi hắn cùng mình đào lên
Không ngờ thật sự tìm được đồ
Đào theo bảy vị trí đã đánh dấu, có một chỗ đào lên toàn là đồng nát sắt vụn chẳng đáng gì, còn lại sáu chỗ thì đào được sáu cái vại lớn, bốn cái rương nhỏ bằng đồng và sáu cái cặp da lớn
Lục Minh Châu trực tiếp cạy hết ra
Hú hồn
Sáu cái vại lớn đựng đầy tiền đồng, rương đồng nhỏ thì chứa cá mòi vàng, còn cặp da lớn thì đựng đồ cổ ngọc điêu đồ sứ được bọc lụa, tất cả đều được chôn tách ra nên mới cần đào ở sáu nơi
Mắt của Lục Bình An mở to: "Cô cô, là của ông nội
Lục Minh Châu cũng thấy phần lớn đồ cổ đều là những thứ từng được bày trong phòng Lục phụ, nhưng tiền đồng và vàng nén này thì không biết là của ai, bởi vì bên ngoài lu đã bị ăn mòn, còn mặt ngoài của rương đồng thì phủ một màu xanh rêu, trông rất cổ kính
"Phát tài rồi
Lục Minh Châu tươi cười rạng rỡ
Lục Bình An cũng rất vui: "Cô cô thông minh quá, cháu không hề nghĩ đến chuyện đào hoa viên
Lục Minh Châu vỗ vai hắn: "Cô ăn nhiều cơm hơn cháu ba năm đấy nhé
Người ta vẫn nói nhà giàu sang nhà cũ rất dễ tìm được kho báu mà, quả nhiên không gạt cô
Việc cấp bách bây giờ là phải nghĩ cách xử lý đống này đã
Lục Bình An trầm ngâm một lát: "Vàng bạc có thể đổi ngoại tệ, nhưng không thể tìm ông Vương nữa, lộ liễu quá
Lục Minh Châu gật đầu, hỏi: "Vậy phải làm sao đây
Nhiều đồ thế này, chúng ta không thể nào mang hết đi được
Lục Bình An rất nhanh đã có chủ ý: "Lúc trước cháu làm ăn với bà nội, có quen biết khá nhiều ông chủ, có thể nói được vài câu
Cháu sẽ mang từng ít đi đổi với các ông chủ khác nhau, trong tay bọn họ cũng có không ít ngoại tệ, cả đô la, bảng Anh và đô la Hong Kong, xem nể mặt ông nội bà nội, chắc họ cũng sẽ không ép giá chợ đen, lại có thể nhờ họ giữ bí mật cho mình
"Vậy cháu thử lấy vàng thỏi trước xem sao
Lục Minh Châu từ trong rương đồng lấy ra mười cây cá mòi vàng cho hắn
Lục Bình An nhận rồi đi ngay
Lục Minh Châu nhìn quanh quất không thấy ai, lặng lẽ thu hết đồ cổ vào không gian, chôn lại những chiếc rương không vào chỗ cũ, còn chiếc rương đồng nhỏ thì mượn sức mạnh không gian mang về phòng ngủ rồi mới lấy ra
Còn những chiếc vại lớn thì nàng cứ để ở trong hoa viên
Không bao lâu sau, Lục Bình An đã mang về một xấp đô la
"100 lượng vàng đổi được 3125 USD, tính theo tỷ giá ngân hàng, không hề thiệt cho chúng ta
Lục Bình An giao đô la cho Lục Minh Châu, "Ông Lý làm ăn tốt với bà nội rất thích vàng, nếu chúng ta còn nữa thì mang qua đổi với ông ấy, ông ấy có đến mấy vạn đô la, mà lại không có ý định đi nước ngoài, đang muốn bán ra
Vì nhà nước chỉ thu vàng bạc mà không bán ra, cho nên ông Lý không muốn đến ngân hàng đổi
Ông ta cho rằng vàng mới là tiền mạnh, đáng tin hơn tiền giấy
Lục Minh Châu lại lấy 40 cây cá mòi vàng đưa cho Lục Bình An
Rương đồng rất nhỏ, mỗi rương chỉ có 50 cây cá mòi vàng, tổng cộng là 500 lượng vàng
Lục Bình An bận rộn từ trưa đến tối, 200 cây cá mòi vàng đổi được tổng cộng 5 vạn USD, 4 vạn đô la Hong Kong và 3000 bảng Anh, tất cả đều giao cho Lục Minh Châu cất
Lục Minh Châu không từ chối, rồi lại nói với hắn: "Vì không tiện mang theo, cô lại đem đồ cổ chôn về chỗ cũ rồi
"Cô làm đúng đấy, chúng ta thực sự không mang ra ngoài được
Lục Bình An rất tán thành cách làm của nàng, "Còn lại sáu lu tiền đồng thì tính sao đây
Cháu ra ngoài một chuyến cũng chẳng mang được bao nhiêu, đổi cũng không tiện bằng vàng thỏi
Lục Minh Châu nghĩ nghĩ: "Để lại cho cha nuôi đi
Ông ấy đã cho cô 3000 bảng Anh rồi, thế nào cũng đáng vài vạn đồng đại dương
"Được
Lục Bình An không có ý kiến
Ngẩng đầu nhìn sắc trời bên ngoài, "Trời tối rồi, ông Vương sắp tới
Quả nhiên, chờ bọn họ ăn tối xong không lâu thì Vương Hưng Tài và quản gia Lý cùng người của ông đúng hẹn đến
Lục Minh Châu và Lục Bình An nhiệt tình chiêu đãi bọn họ
Vương Hưng Tài xua tay: "Các cháu không cần bận rộn, cứ để bọn họ bắt đầu
Kiểm kê năm sáu vạn đồng đại dương không phải là chuyện nhỏ
Lục Minh Châu cười híp mắt kể cho ông nghe chuyện mình cùng Lục Bình An đào được sáu lu tiền đồng, "Cha nuôi, chúng cháu đã bàn bạc rồi, số tiền đồng này đều cho cha, cảm ơn cha đã chiếu cố hai cô cháu chúng con
Vương Hưng Tài ngẩn người: "Sao có thể chiếm đồ của hai đứa con nít các cháu được
Đợi lát nữa bảo quản gia Lý kiểm lại, ta đưa ngoại tệ cho các cháu
Không đợi Lục Minh Châu từ chối, ông đã nói tiếp: "Người ta nói có phúc cùng hưởng, các cháu đi ra ngoài, mang theo chút tiền không phải chuyện xấu
Quản gia Lý, các ông cứ ra chuyển hết số tiền đồng ngoài vườn vào đây rồi kiểm kê
"Dạ, thưa ông
Quản gia Lý lập tức lĩnh mệnh
Người mang đến đều là những người tâm phúc giỏi giang, rất nhanh đã chuyển sáu lu tiền đồng từng nhóm vào phòng khách để kiểm kê dưới ánh đèn
Người đông tay nhiều, hai tiếng sau việc kiểm kê hoàn tất
"Tổng cộng là 10 vạn chẵn
Quản gia Lý báo cáo với Vương Hưng Tài
Vương Hưng Tài không nhịn được nói: "Minh Châu này, cha của con đúng là khiến ta không biết nói sao cho phải, thà chôn xuống đất chứ cũng không để lại cho con, lòng dạ đúng là quá độc ác
"Có thể không phải do cha con giấu đâu ạ
Lục Minh Châu đáp
"Có lý
Vương Hưng Tài lười truy cứu xem số tiền đồng đó là của ai, ông nhẩm tính trong lòng, "10 vạn đồng đại dương ước chừng có thể đổi ra một nghìn lượng vàng, cũng tầm hơn ba vạn USD, nhưng trong tay ta chỉ có ba vạn, đành để các cháu chịu thiệt một chút
Lục Minh Châu mừng rỡ: "Đã quá nhiều rồi ạ, đa tạ cha nuôi hào phóng
Vương Hưng Tài đích thân về nhà mang đến 3 vạn USD giao cho Lục Minh Châu
Lúc đó, quản gia Lý đang dẫn người kiểm kê vàng thỏi, tiền đồng, tiền giấy và đồ trang sức các loại, tất cả đều được chuyển từ phòng ngủ của Lục Minh Châu ra phòng khách, còn kế toán thì đang ghi chép lại một bên
Dưới ánh đèn chùm sáng choang, ai nấy đều bận tối mắt tối mũi
Lục Minh Châu đi qua đi lại một lát, không nhịn được nói: "Chú Lý, họ để lại rất nhiều quần áo giày dép chăn nệm, cháu định bán ở chợ đồ cũ, nên xử lý như thế nào ạ
Loại chuyện này không nên hỏi Vương Hưng Tài một ngày trăm công ngàn việc, phải tìm quản gia Lý mới đúng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ông ta lo việc trong nhà, chắc chắn biết cách giải quyết
Quản gia Lý không hề nghĩ ngợi trả lời: "Bán làm gì
"Tiểu thư Minh Châu, những thứ này đều là hàng tốt cả, hay là ngài thêm chút tiền đổi thành đồ mới hoặc là bớt chút giá đổi sang vải chưa gia công, rồi đưa đến Hương Giang dùng
Ta nói cho ngài biết, Hương Giang là vùng quê nghèo, người lại khờ khạo, so với Thượng Hải thì chẳng khác gì ở thôn quê cả, ngài đến đó đâu cần mua những thứ tốt này làm gì
Ngồi bên cạnh, Vương Hưng Tài gật đầu: "Quản gia Lý nói không sai, lúc ta mới đến Hương Giang cũng không quen, mấy năm nay phát triển hơn một chút, là vì các phú thương từ trong nước mang đi lượng lớn tài chính, nhân tài và nhà máy thiết bị, trong đó Thượng Hải chúng ta chiếm phần lớn
Lục Minh Châu mắt sáng lên: "Vậy chẳng phải có thể gặp được nhiều người quen sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Đúng vậy
Vương Hưng Tài lại gật đầu, "Mẹ nuôi Như Ý của con cũng ở Hương Giang, bà ấy đi sớm hơn ta hai năm, làm lại nghề cũ, mở một công ty điện ảnh, có rất nhiều mối quan hệ, nếu con gặp khó khăn mà đại ca con không giải quyết được thì có thể nhờ bà ấy giúp đỡ
Lục Minh Châu cười hì hì nói: "Nghe lời ngài, con nhất định sẽ không tự mình gánh
Rồi cô hỏi quản gia Lý: "Đổi cũ lấy mới là như thế nào
Quản gia Lý cười tít mắt: "Ngài cứ giao cho ta, đảm bảo sẽ làm thỏa đáng cho ngài
"Vậy thì làm phiền ngài
Lục Minh Châu nói xong lại bảo: "Con và Bình An không thể mang theo nhiều đồ đạc đi ra ngoài được, ngài giúp con đổi tùy tiện một chút là được, còn lại thì đổi thành tiền cho cha con mua thuốc bổ
Vương Hưng Tài cười ha hả, "Ta đâu thiếu tiền đó, các con cứ mang theo mà dùng ở Hương Giang
"Tiền của ngài là của ngài, con đưa là tấm lòng của con
Lục Minh Châu ra ngoài gọi ba cô hầu gái đang lo lắng bất an, bảo họ mang toàn bộ quần áo, chăn đệm và đồ dùng từ các phòng, trừ của cô và Lục Bình An ra, đến sảnh lớn, để tiện cho quản gia Lý mang đi
Một cô hầu gái đánh bạo hỏi: "Bát tiểu thư, cô cũng đi nước ngoài sao
Lục Minh Châu không phủ nhận: "Bọn họ đều đi nước ngoài, ta và Bình An ở lại trông coi nhà cửa thì chán, các ngươi cứ làm tốt ca cuối cùng đi, khi đi ta nhất định sẽ không bạc đãi các ngươi, lát nữa các ngươi có thể chọn chút quần áo chăn đệm mang về nhà
"Cám ơn Bát tiểu thư
Ba người lập tức vui vẻ trở lại
Đồ dùng của chủ tử đều là hàng tốt
Các cô hầu gái nhanh chóng chuyển đồ xuống, phân loại chất đống trên ghế sofa, bàn trà và bàn ăn, dưới sàn cũng chất một phần, trải thảm phía dưới, có áo khoác lông thú, có đủ loại mũ da, găng tay da, có các loại sườn xám, âu phục, quần áo học sinh, áo kiểu Tôn Trung Sơn, áo khoác dạ, giày da, tất chân, giày thêu, đủ màu sắc, có thể mở hẳn mấy cửa hàng quần áo
Lục gia giàu có, luôn coi trọng thể diện, những đồ vật bị bỏ đi này đều trông còn rất mới, không có món nào là cũ cả
Lục Minh Châu bảo các cô hầu gái tự chọn
Các cô nhìn nhau, người thì cùng nhau lấy áo khoác lông thú, sau đó lấy áo khoác dạ hoặc giày da, mũ da, găng tay da các thứ đồ đắt tiền
Đem về có thể trực tiếp bán lấy tiền
Thấy Lục Minh Châu không cản, họ nhanh chóng lấy cho mình thêm vài cái chăn lông cừu và đệm, nói để dùng ở nhà
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lục Bình An mím môi không nói gì, còn Lục Minh Châu thì chỉ cười, ân cần nói: "Những bộ quần áo vải bông này bán không được giá, các cô cứ lấy thêm mấy bộ về sửa lại mà mặc, hoặc để dành may đế giày
Mấy năm nữa, đất nước sẽ bắt đầu thời đại tem phiếu, lúc đó không có tem phiếu thì không thể mua quần áo bằng vải
Ba cô hầu gái nghe vậy thì mừng rỡ, mỗi người lại lấy thêm một đống rồi gói lại
Quản gia Lý đi ra nhìn thấy, chỉ vào những chiếc áo khoác lông thú còn lại nói với Lục Minh Châu: "Để về tôi đổi cho cô mấy cái áo lông mới
Lục Minh Châu cười nói: "Nghe nói Hương Giang ấm áp lắm, cần mặc làm gì
"Đâu phải quanh năm ấm áp, năm ngoái Hương Giang gặp đợt rét đậm, các phu nhân tiểu thư từ Thượng Hải qua Hương Giang, ai mà chẳng có áo khoác lông xịn
Quản gia Lý hiểu rõ tình hình ở đó, lại cười nói: "Để tôi đổi cho cô mấy tấm lụa gấm thượng hạng thích hợp may sườn xám, đưa đến Hương Giang tìm thợ may đo may cho cô
Ở đó có những thợ may cũ từ Thượng Hải qua, tay nghề cực kỳ tinh xảo
Lục Minh Châu nghe vậy thì vô cùng cảm kích
Quản gia Lý rất có năng lực, đêm đó kiểm kê và khuân vác vàng bạc châu báu, rồi theo Vương Hưng Tài về nhà
Sáng ngày hôm sau, ông dẫn người mang đến mười hai tấm lụa và mười hai chiếc áo khoác lông thú, đủ kiểu dáng dài ngắn, màu sắc khác nhau, có da chồn, có da cáo, còn có một chiếc da mèo long miêu, không một chút tạp sắc nào, đi kèm cả bộ mũ và găng tay, cái nào cái nấy đều đẹp
Ngoài ra còn có mười hai chiếc áo khoác dạ, mười hai đôi giày da, mười hai chiếc váy liền và mười hai chiếc sườn xám
Sau khi trở về, Vương Hưng Tài thường xuyên sai quản gia mua quần áo giày cho Lục Minh Châu, theo số đo của cô
Lục Minh Châu thấy tình hình thì há hốc mồm: "Thúc Lý, nhiều quá, mang không hết đâu
Quản gia Lý nói: "Lão gia dặn tôi dẫn thêm mấy người đưa tiểu thư và tiểu thiếu gia lên đường, sau khi gặp phu nhân và mấy vị thiếu gia thì sẽ cùng thuyền trở về
Lão gia có chuyện quan trọng cần giao cho Đại thiếu gia, phải để tôi đích thân đi
Nghe vậy, Lục Minh Châu lập tức hiểu được ý tốt của Vương Hưng Tài
Rõ ràng là ông lo cho hai bà cháu còn nhỏ tuổi, nên mới phái người đi hộ tống một đoạn đường
"Cha nuôi tốt quá
Lục Minh Châu từ tận đáy lòng nói
Quản gia Lý cười nói: "Tôi không làm phiền ngài và tiểu thiếu gia thu dọn hành lý nữa, lát nữa tôi sẽ sớm tới đón ngài lên thuyền."