Ta Là Nhà Giàu Nhất Thân Cô Cô

Chương 44: Thế chấp




Lục Minh Châu nào ngờ Tạ Quân Nghiêu tính toán kỹ thế, nàng mời Tạ Quân Nghiêu ở nhà một bữa ngon lành
Hồng tỷ nấu canh tuyệt đỉnh, món ăn Quảng Đông vô cùng mỹ vị
Rất nhiều dược liệu quý hiếm đều là Lục Minh Châu vơ vét từ Lục gia, giờ ăn luôn cũng không đáng kể, còn cho Tạ Quân Nghiêu một túi to mang về để đầu bếp hầm bồi bổ cơ thể cho hắn
Tạ Quân Nghiêu vui vẻ nhận, không hề từ chối
Sau khi hắn rời đi, Lục Minh Châu về phòng, lại sắp xếp không gian
Trước khi xuyên qua, nàng đã tốn không ít tiền để mua sắm đồ dùng sinh tồn thiết yếu, cất vào trong không gian, nào là lương thực, thịt thà, thuốc men, đồ dùng chữa bệnh và thiết bị cấp cứu, nhưng đều không dùng được
Chúng cứ ở đó
Chỉ nhìn được thôi
Mà số lượng cũng không nhiều, tổng cộng mới chiếm khoảng một gian rưỡi phòng
Cũng không phải là đồ bỏ đi
Lục Minh Châu lôi ra một hộp kim nguyên bảo và một hộp ngân nguyên bảo
Nàng lo sợ sau khi xuyên đến cổ đại, không có tiền sẽ rất khó khăn, nên đã tìm tiệm vàng đặt riêng một lô kim nguyên bảo và ngân nguyên bảo, mỗi cái nhỏ nhắn xinh xắn, nặng một lạng, tức 50 gram
Còn có một lọ kim đậu, mỗi hạt 1 gram, tiện sử dụng
Nàng dặn dò kỹ tiệm vàng, chỉ đúc theo hình dạng, trọng lượng, không khắc thêm ký hiệu gì khác
Số vàng, thỏi kim cương trang sức nàng mua trước đây thì không nỡ bán, vốn định giữ lại làm kỷ niệm, giờ thấy để dùng vẫn ý nghĩa hơn
Nàng cẩn thận đếm lại, có 10 kim nguyên bảo, 100 ngân nguyên bảo
Bạc không đáng giá, lúc mua chỉ mấy đồng một gram, nàng tốn thêm chút tiền công để đúc thành nguyên bảo
Kim đậu tổng cộng 100 hạt, cũng chỉ tương đương hai cái kim nguyên bảo
Lục Minh Châu lấy số vàng, bạc nguyên bảo và kim đậu ra, rồi cộng thêm tiền mặt còn để dành chi tiêu trong một tháng tới, tổng cộng được hơn hai vạn đô la Hồng Kông
Vẫn thấy quá ít
Nàng đã đọc nhiều tài liệu về chiến tranh ở vùng Đông Bắc, nghe Vương Bá Huy kể lại chuyện các thương nhân tâm địa hiểm độc, nàng cảm thấy đau lòng, cho dù rất coi trọng tiền tài, vào lúc này vẫn muốn đóng góp chút tâm sức
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mất nước thì còn gì nhà
Quốc gia hùng mạnh thì dân chúng mới có cuộc sống hạnh phúc
Cắn môi dưới suy nghĩ một lúc, Lục Minh Châu quyết định, đứng dậy gọi điện cho Tạ Quân Nghiêu: "Anh xem em đem hết châu báu cầm cố ở ngân hàng, lấy tiền quyên góp cho đất nước thì sao
Tạ Quân Nghiêu đang khoe khoang với anh trai về tấm lòng của bạn gái, nghe vậy giật mình: "Sao em lại nghĩ đến chuyện đó
"Nhà em có tổng cộng bốn vệ sĩ, hai người ngày nào cũng theo em ra vào, ở nhà chỉ còn lại hai, em lo lắng số châu báu kia không được an toàn, nếu đưa vào ngân hàng, lấy tiền mua vật tư ủng hộ, càng sớm càng tốt, có thể cứu được nhiều người
Châu báu ở trong ngân hàng, ngân hàng phải bảo quản cẩn thận cho em, chẳng phải là nhất cử lưỡng tiện sao
Lục Minh Châu biết chuyện Lục phụ đem châu báu đồ cổ gửi vào ngân hàng nên mơ hồ có ý tưởng này, bây giờ chỉ là thực hiện nó thôi
Lúc trước nàng nghĩ vậy là để ngân hàng bảo vệ châu báu của mình, sau đó dùng tiền mua nhà để đầu tư kiếm lời
Bây giờ không mua nhà nữa, để dành làm từ thiện
Tạ Quân Nghiêu nói: "Bằng tài ăn nói của anh, anh trai anh đã đồng ý quyên 100 vạn đô la Hồng Kông rồi
Ý là Lục Minh Châu không cần quyên góp thêm tiền nữa
Lục Minh Châu cười nhẹ, giống như lông vũ lướt qua tai anh, "Anh trai quyên là việc của anh trai, em quyên là việc của em, không thể lẫn vào làm một
Em định mang châu báu đến ngân hàng Vĩnh Phong, anh hỏi anh trai có thể đứng ra đảm bảo giúp em được không
Đảm bảo châu báu được an toàn, đến khi em có tiền trả lại
Tạ Quân Nghiêu quay sang hỏi Tạ Quân Hạo
Nghe ý định của Lục Minh Châu, Tạ Quân Hạo vô cùng cảm động, anh cầm điện thoại từ tay em trai, giọng trầm thấp mạnh mẽ nói, "Em cứ yên tâm, kho tiền của ngân hàng Vĩnh Phong không thua kém gì các ngân hàng đầu tư khác, tuyệt đối bảo đảm an toàn tài chính, tài vật của mọi khách hàng, hơn nữa em lại còn là cổ đông, càng không cần phải lo
Lục Minh Châu vui vẻ, hỏi: "Có thể dùng đô la Mỹ được không
Anh Bá Huy nói đang thiếu đô la Mỹ
"Được chứ
Tạ Quân Hạo không chút do dự đáp
"Cám ơn anh hai
Giọng Lục Minh Châu trở nên nhẹ nhàng dễ nghe, "Ngày mai em sẽ mang châu báu đến ngân hàng, phiền anh hai cho người định giá giúp em, sau đó cho em vay tiền
Khúc sư phụ và Đỗ sư phụ rất giỏi xem đồ, lại giữ quy tắc, sẽ không nói linh tinh đâu
Nàng đề cử hai sư phụ mà mình quen biết với Tạ Quân Hạo
Tạ Quân Hạo mỉm cười, "Chúng ta cũng hay nhờ Khúc sư phụ và Đỗ sư phụ giúp, rất hiểu rõ phẩm hạnh của họ
Lục Minh Châu càng yên tâm hơn
Tạ Quân Nghiêu thấy anh trai định "cắt ngang" liền nhanh tay giành lại điện thoại, "Minh Châu, Minh Châu, ngày mai anh đi cùng em
"Được nha
Lục Minh Châu đáp ngay
Kết thúc cuộc trò chuyện, Tạ Quân Nghiêu cúp máy, quay sang nói với Tạ Quân Hạo: "Anh hai, hay là em cũng quyên góp chút gì đó
Để cùng chung chí hướng với Minh Châu
Tạ Quân Hạo chẳng biết nói sao, "Tùy em
Tạ Quân Nghiêu nhỏ giọng than, "Em quyết định thì có ích gì, tiền đều trong tay anh mà
Tạ Quân Hạo vốn tính nghiêm túc, sợ hắn tiêu tiền bừa bãi nên luôn kiểm soát chi tiêu của em trai rất chặt, vì hai anh em là cổ đông duy nhất của công ty nên Tạ Quân Hạo thường đem tiền lãi tái đầu tư chứ không chia đều, khiến tài sản công ty ngày càng lớn mạnh, còn tiền túi của Tạ Quân Nghiêu thì cực kỳ eo hẹp, muốn tiêu tiền như nước cũng không có khả năng
Cũng may là gần đây hắn qua lại với Lục Minh Châu, anh trai mới cho hắn thêm vài vạn tiền tiêu vặt
Tạ Quân Hạo thản nhiên nói: "Tiền sẽ do công ty quyên góp, em đừng gây thêm ồn ào nữa
Mà này, em hỏi xem Minh Châu muốn danh tiếng hay muốn an toàn
Tạ Quân Nghiêu hiểu ý anh trai, không khỏi bật cười: "An toàn chứ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tuyệt đối là muốn an toàn
Minh Châu nếu thích khoe mẽ bản thân, đã sớm tung tin cô ấy là nữ phú hào số một Hương Cảng cho mọi người ngưỡng mộ rồi, nhưng cô ấy nhận được nhiều tài sản như vậy mà vẫn cứ im thin thít
Em dám chắc cô ấy là người thực dụng, không thích hư danh, im lặng kiếm tiền nha
Lần này chắc là thuận theo tự nhiên thôi, không cố tình giấu giếm, cũng không cố tình tuyên dương, không giấu là cho người ta biết nhà cô ấy có châu báu, kẻ trộm không nên bén mảng, không tuyên dương là sợ đắc tội người có quyền, bị người nhòm ngó, nên chắc chắn cô ấy sẽ đem tiền giao cho Vương tiên sinh mua vật tư
Tạ Quân Hạo nhìn em trai mấy lần, ánh mắt thâm trầm khiến hắn chẳng hiểu gì
"Anh hai, anh nhìn em làm gì
Tạ Quân Nghiêu không hiểu
"Ngược lại là em có phúc
Tạ Quân Hạo đứng dậy xoa nhẹ lên đầu hắn, "Minh Châu là cô gái tốt, em phải hết lòng hết dạ với cô ấy, nếu có ý nghĩ khác, đừng trách anh trai không khách khí
Tạ Quân Nghiêu bất mãn nói, "Anh hai, anh coi em là người thế nào vậy
Trên đời này có ai đẹp hơn Minh Châu sao
Không có
Nếu không có, thì hắn cần gì thay lòng đổi dạ
Không đúng; dù có, hắn cũng sẽ không thay lòng đổi dạ
Hắn rất thích Lục Minh Châu
Thích vẻ đẹp, thích tính cách hoạt bát sáng sủa của nàng, không ai có thể so sánh với mị lực của nàng
Tạ Quân Hạo lười đánh giá cái kiểu nhìn mặt mà bắt hình dong của hắn, nhấc điện thoại lên gọi cho Khúc sư phụ và Đỗ sư phụ, mời hai người ngày mai đến ngân hàng thẩm định và định giá một số châu báu
Khúc sư phụ và Đỗ sư phụ tất nhiên là đồng ý ngay
Đó là một trong những công việc của họ
Giữ mối quan hệ tốt với ngân hàng Vĩnh Phong, đối với họ là chuyện tốt
Lục Minh Châu cũng bắt đầu sắp xếp châu báu của mình
Đồ cực phẩm, thực sự cực phẩm thì phải giữ lại cho chắc ăn, đem ra ngoài cầm cố những đồ có phẩm chất kém hơn chút, nhưng cũng vượt xa 90% châu báu trên thị trường, để đánh lừa con mắt người khác
Nếu có ai hỏi, nàng có thể nói mình giữ lại một ít để đeo
Sau một hồi sắp xếp, đã thu dọn được hai rương da lớn
Của nguyên chủ, Lục thái thái để lại, Lục phụ tặng, đều bao gồm ở trong, tổng cộng 538 món, mà vẫn còn tính mỗi đôi bông tai là một món, còn nhẫn, vòng tay, vòng cổ, trâm cài, cúc áo,..
là một món riêng
Còn có một ít đồ lấy được trên lầu mà trước đó nàng chưa xử lý
Tìm thấy trong phòng của Tứ di thái đôi vòng ngọc phỉ thúy, tuy xanh nhưng không đủ trong, không được coi là cực phẩm, Lục Minh Châu cũng bỏ luôn vào đống đồ sẽ mang đi cầm cố
Sáng hôm sau, ăn xong điểm tâm, nàng cho vệ sĩ xách hai thùng đồ đến Tạ gia, định cùng hai anh em Tạ Quân Nghiêu đến ngân hàng
Kết quả là
Tạ Quân Nghiêu vẫn còn đang ngủ nướng
Hắn không ngờ Lục Minh Châu đến sớm như vậy, bị Tạ Quân Hạo đánh thức thì cuống cuồng mặc quần áo, vội vàng rối tung cả lên
Đến khi mặc đồ xong chỉnh tề xuống lầu thì đã là bảy giờ bốn mươi phút
Thấy Lục Minh Châu một đôi mắt trong veo đang nhìn chằm chằm mình, Tạ Quân Nghiêu ngượng chín mặt, không quên giải thích: "Tối qua ngủ muộn quá, sáng lại phải dậy sớm, sau khi chạy bộ về thấy còn sớm nên chợp mắt một lát, anh hai không lên lầu gọi, chắc em cũng chuẩn bị dậy rồi
Lục Minh Châu lấy mu bàn tay che miệng cười, "Em hiểu mà, em hiểu
Thật là buồn cười quá đi
Bạn trai không làm được tổng tài bá đạo đã đành, còn lười biếng nữa chứ, hoàn toàn không hợp với vẻ ngoài và khí chất của hắn chút nào
Tạ Quân Hạo trừng mắt liếc đệ đệ, hận hắn không biết cố gắng
Tạ Quân Nghiêu lẩm bẩm một tiếng, "Chờ ta quen ngủ sớm dậy sớm là được rồi
"Ừ ừ
Ngươi nói đúng
Lục Minh Châu nhanh chóng thu lại ý cười trong mắt, tránh cho bạn trai thẹn quá hóa giận, "Lát nữa trên đường phiền ngươi và Đại ca cùng nhau bảo vệ ta và hai rương châu báu này nhé
"Yên tâm
Tạ Quân Nghiêu cam đoan với nàng
Bọn họ mang theo mấy vệ sĩ, hành trình lại kín đáo, không ai chú ý
Khúc sư phó và Đỗ sư phó đã ở trong ngân hàng chờ, thấy người muốn cầm châu báu là Lục Minh Châu, vô cùng kinh ngạc
"Không đúng a, nhà cô không phải mới mở tiệm châu báu sao
Khúc sư phó thông tin cực kỳ nhanh nhạy, khi Lục phụ cho người sửa sang cửa hàng ông ấy đã biết, trong lòng còn cảm thán đã lâu
Lục phụ đúng là Lục phụ, đến Hương Cảng vẫn là một tay trùm
Lục Minh Châu không muốn giải thích, chỉ nói: "Một mình tôi ở ngoài, đồ trong nhà không an toàn, chi bằng để trong ngân hàng, vừa có thể lấy tiền dùng trước, ngân hàng còn có thể bảo vệ châu báu cho tôi
Khúc sư phó lập tức hiểu ra
Tình huống này gặp mãi thành quen, không chỉ một mình nàng làm như vậy
Rất nhiều thương nhân thiếu vốn, trước tiên đem đồ đi ngân hàng cầm, dùng tiền làm ăn, tiền đẻ ra tiền, đến kỳ sau trả lại
Đương nhiên, cũng có người làm ăn thất bại không trả nổi dẫn đến đồ thế chấp về tay ngân hàng xử lý
"Đến kỳ sau, cô có thể trả được không
Khúc sư phó rất quan tâm Lục Minh Châu, dù sao có giao tình nhiều năm với thầy của nàng, không nỡ nhìn châu báu trang sức của nàng cuối cùng rơi vào tay ngân hàng
Lục Minh Châu hỏi ngược lại: "Ngài cho rằng tôi không trả nổi
Khúc sư phó ngẩn người, lập tức cười lớn: "Còn phải xem, còn phải xem, cô không có thì cha cô có
Lục phụ tùy tiện hở ra một chút đã đủ cho nàng chuộc về đồ của mình
Lục Minh Châu cười không nói
Nàng tính toán cầm đồ là đã suy nghĩ cặn kẽ, đừng nhìn bây giờ nàng không có tiền, đợi đến cuối năm, ngân hàng Vĩnh Phong, công ty bất động sản Quang Huy, hiệu buôn tây Vạn Cổ chia hoa hồng, nàng sẽ có tiền
Huống chi nàng còn có tiền thuê nhà để nhận
Cũng nghĩ đến điểm này, Tạ Quân Hạo và Tạ Quân Nghiêu mới không ngăn cản nàng
Lục Minh Châu đều tính toán cả rồi, cầm ba năm, bản thân trước dùng tiền hoa hồng để đầu tư, đến kỳ sau lại chuộc về, lãi coi như trả cho ngân hàng tiền bảo hộ
Trải qua một ngày giám định và đánh giá, Khúc sư phó và Đỗ sư phó dựa theo thị trường đưa ra kết quả tổng giá trị 3,2 triệu
Nhưng cầm đồ chắc chắn phải chiết khấu, không thể theo giá thị trường được
Tạ Quân Hạo hỏi qua Lục Minh Châu, phê duyệt khoản cầm cố 300.000 USD, kỳ hạn ba năm, lãi suất 1%, đến kỳ không chuộc về, châu báu thuộc về ngân hàng xử lý, nguyên chủ không được phản đối
Lục Minh Châu rất hài lòng
Nếu không có cửa sau đi được, khoản USD này thật không dễ dàng được phê duyệt
Cầm cố đô la Hồng Kông rất dễ dàng được duyệt, USD thì không chắc
Tiền về tay, Lục Minh Châu trực tiếp thông báo Vương Bá Huy tới đây, đem tiền chuyển vào tài khoản chuyên dùng để mua vật tư của hắn, đồng thời trước sự chứng kiến của hai anh em Tạ Quân Hạo và Khúc sư phó, Đỗ sư phó, ký vào giấy biên nhận
Khúc sư phó và Đỗ sư phó lúc này mới biết mục đích Lục Minh Châu cầm châu báu
Nói thật, rất khâm phục
Không giống với dùng vốn để làm ăn, quyên tặng là có đi không có về, chỉ có được một cái hư danh
Càng làm hai vị sư phó ngưỡng mộ là Lục Minh Châu còn trẻ đã có nhiều châu báu chất lượng tốt như vậy, tổng giá trị vượt qua cả gia sản bọn họ mang theo khi chạy nạn
Trước kia, bọn họ cũng là cực kỳ giàu có, chỉ là không mang được nhiều tài sản đi
Lục Minh Châu lại đem vàng thỏi, bạc nén, kim đậu và hơn hai vạn đô la Hồng Kông đưa cho Vương Bá Huy, "Cũng mua được không ít đồ ăn mặc đấy, đại ca anh cầm đi mà dùng
Em rất nhanh sẽ có tiền thuê nhà thôi
Vương Bá Huy rất cảm khái: "Minh Châu, con thật là một đứa trẻ ngoan
"Đương nhiên
Với lời khen này, Lục Minh Châu cảm thấy mình hoàn toàn xứng đáng
Nàng lập chí làm Ái Quốc Hoa kiều, không làm nhà tư bản lòng dạ hiểm độc
Còn phải giám sát Lục phụ đi theo đường thiện
Trước khi rời Thượng Hải, tức là trước khi giải phóng, ông ấy cùng nhiều nhà tư bản ở Thượng Hải từng làm chuyện xấu nâng giá hàng hóa chóng mặt, có lẽ cũng cảm thấy mình kiếm tiền từ chiến tranh là sai trái; lúc này mới vội vàng chạy trốn
Sợ bị thanh toán
Lại nói, Lục Minh Châu có chút hiểu được việc làm của Lục Trường Sinh
Biết rõ quốc nạn ập đến, sao có thể khoanh tay đứng nhìn
Nếu hết gia sản mà có thể cứu được vô số người, nàng nghĩ Lục Trường Sinh nhất định sẽ không hối hận, điểm này mình kém hơn ông, mình là ở chỗ đảm bảo cuộc sống giàu có rồi mới nguyện ý quyên tiền
Cho dù ở phương diện gia đình làm không tốt; ở đại nghĩa dân tộc, Lục Trường Sinh thật sự không có gì để chê
Lục phụ rất nhanh đã biết việc làm của con gái
Ông chuyển khoản cho Vương Bá Huy, Vương Bá Huy vô tình buột miệng nói, còn nói Lục Minh Châu hành động còn nhanh hơn ông
"Ta sinh ra hai đứa con này, sao đứa nào cũng mang trong lòng đại nghĩa vậy
Lục phụ không hiểu nổi, "Nhìn bộ dạng ham tiền của Minh Châu, ta cứ tưởng nó không hào phóng như thế
Vương Bá Huy nhịn không được cười: "Cô ấy chỉ tỏ vẻ ham tiền trước mặt ngài, vì ngài không đành lòng, cô ấy mới có chỗ tốt
Trước mặt người ngoài, cô ấy không hề vươn tay xin một xu
Ít nhất, trong thời gian ở nhà chúng ta, nhà chúng ta chỉ cung cấp chỗ ở và cơm áo, không cho tiền tiêu vặt
Về lý trí, Lục phụ hiểu rằng con gái nhỏ làm đúng
Về tình cảm, ông không chấp nhận được
1 triệu USD thế đã đủ giàu rồi có được không
Buổi tối gọi điện thoại cho Lục Minh Châu, ông oán giận nói: "Con học ai không học
Cứ thích học Lục Trường Sinh
Ta cho con nhiều tài sản như vậy là để con dùng bàng thân, chứ không phải để con tùy tiện phá tán
Lục Minh Châu vội nói: "Con không phá tán, tài sản cha cho con một chút con cũng không động đến đấy chứ
Lục phụ muốn liếc nàng, phát hiện không nhìn thấy, đành phải thu hồi lại, "Nhưng trong số châu báu con đem cầm chắc chắn có thứ ta cho con
Lục Minh Châu không phủ nhận, "Thôi được rồi, được rồi, cha đừng nóng giận, ba năm nữa con sẽ chuộc về
Cầm ở ngân hàng Vĩnh Phong, mà ngân hàng Vĩnh Phong kiếm được tiền có một phần của con chẳng khác nào con không dùng tiền mà tìm được người bảo vệ châu báu
"Đây là hai chuyện khác nhau
Lục phụ suýt chút nữa đã bị nàng đánh lừa
Lục Minh Châu cười thầm, "Cứu một mạng người hơn xây bảy tòa tháp, con đây là đang tích đức làm việc thiện cho nhà mình
Cha à, nghe con đi, tiền ấy mà, đủ tiêu đủ dùng là được, làm nhiều việc tốt, tương lai có lợi, tích thiện nhà ắt có dư khánh mà
Lục phụ bĩu môi: "Đủ tiêu đủ dùng là được
Công ty Kim Cương không cho con
"Vậy không được
Lục Minh Châu buột miệng, "Người ta phải giữ lời hứa, cha cho bọn họ, còn không bằng cho con đi, con mới là con ruột của cha, ruột thịt ruột thịt
Lục phụ lập tức bật cười vì tức
Biết ngay là ức hiếp cha già
Lục Minh Châu dỗ dành ông: "Tiền đã quyên đi rồi, hối hận cũng vô dụng, con vừa làm chuyện tốt chắc sẽ có chuyện tốt xảy ra, một lòng vì nước, tấm lòng son sắt, đều là người tốt, phẩm đức cao thượng
Có lẽ có một ngày, chúng ta về nước còn có thể trở thành thượng khách đấy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lục phụ lẩm bẩm: "Chỉ có chút lợi đó thôi
"Cha không phải thích nhẫn ngự dụng của Càn Long sao
Chủ nhật con mang qua cho cha nhé, đảm bảo ngày nào cha cũng đổi đeo, một tuần không giống nhau luôn
Lục Minh Châu rốt cuộc nhớ ra mình bỏ ra giá cao mua được chín chiếc nhẫn ngự dụng
Nên đưa vào sử dụng rồi...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.