Con gái hiếu thuận nói đi là đi ngay
Ăn cơm trưa xong, Lục Minh Châu nhường Minh Nguyệt cầm mấy món đặc sản thủ đô cùng mấy bức tranh chữ cận đại mà cô đã chuẩn bị cho mẹ con họ, rồi cùng Tạ Quân Nghiêu lên phà ra biển, đến thẳng khách sạn Hương Giang, mang theo đặc biệt lễ vật
Không phải cho Lục phụ, mà là cho người khác
Đến khách sạn, Lục Minh Châu liền nhìn thấy Tam di thái xuống dưới ăn cơm ở tầng trệt
Trên mặt lộ rõ vẻ cười trên nỗi đau của người khác
Rõ ràng, bà ta cũng biết Hạ Lâm bị đâm bị thương
“Tam di thái, bà cười chói mắt quá, cẩn thận chọc ba ba mất hứng đấy.” Lục Minh Châu nhắc nhở
Thấy nàng, Tam di thái tươi cười chào đón nhiệt tình: “Ôi chao, Bát tiểu thư này, thiên kim tiểu thư đó nha
Lão gia mở cái tiệm Kim Toản Hành kiếm cho cô không ít tiền à
Khi nào bảo Trường Minh đệ đệ của cô đến mà hưởng ké
Đệ đệ cô còn nhỏ, chưa thể gây dựng sự nghiệp, ta chỉ có thể dùng tiền mua nhà lầu cho nó, kiếm chút tiền thuê.”
“Hỏi ba ta ấy!” Lục Minh Châu không quan tâm đến đứa em cùng cha khác mẹ này
Tam di thái thầm nghĩ: “Ai dám hỏi chứ
Hỏi là mong ngóng tài sản của lão gia, lão gia sẽ mất hứng đấy.”
Lục Minh Châu nhướn mày, cười nói: “Nếu hiểu rõ rồi, còn cần gì hỏi ta nữa?”
“Lão gia thương cô nha!” Tam di thái vẻ mặt ngưỡng mộ, “Trước đây cứ nghĩ lão gia đối xử với cô lạnh nhạt, trong lòng còn âm thầm vui mừng, ai ngờ lão gia là đang bảo vệ cô thôi, còn cả Bình An nữa, càng lớn càng giống cô, cũng giống lão gia
Lần này cô đi chưa đầy một tháng, lão gia ngày nào cũng sai Từ quản gia ra bến tàu hỏi thăm xem bao giờ hai người về, thuyền vừa cập bờ, lão gia đã biết ngay.”
Nghe những lời này, Lục Minh Châu lập tức hiểu vì sao lúc vừa về nhà, Lục phụ đã tìm đến mình
Quả nhiên rất nhớ Lục Trường Sinh
Tiếc là không mang nó về được
“Ba ta không ở khách sạn à?” Lục Minh Châu hỏi Tam di thái
Nếu không ở, cô liền lui binh
Gần đây bận túi bụi rồi đây
Sau khi về, còn chưa kịp đi thăm vợ chồng Vương thái thái và Vương Bá Huy nữa
Tam di thái lắc đầu nói: “Ở, mới từ bệnh viện về, ta xuống đây lúc ông ấy đang tắm.”
Lục Minh Châu cùng Tạ Quân Nghiêu đi thẳng lên lầu
Người ra mở cửa cho cô là Từ quản gia, thấy vậy mặt mày hớn hở: “Bát tiểu thư đến rồi, cả Tiểu Tạ tiên sinh nữa.”
“Từ thúc dạo này khỏe không ạ
Cảm ơn bác đã giúp cháu thu tiền thuê nhà.” Lục Minh Châu rất lễ phép, vẻ mặt dịu dàng, “Cháu có mang một ít đặc sản thủ đô về, có phần của bác nữa, lát nữa cháu bảo bảo tiêu đưa cho bác ạ.”
Từ quản gia thụ sủng nhược kinh: “Cảm ơn Bát tiểu thư.”
Ông vừa mời bọn họ vào trong, vừa cười nói: “Làm việc cho Bát tiểu thư là phận sự mà
Từ ngày cô mua Đường lầu, tiền thuê các cửa hàng vẫn không thay đổi, một tháng chỉ kiếm được 22 vạn đô la Hồng Kông thôi
Các căn lầu mới ở Bào Mã Địa đều đã được cho thuê hết, 20 đơn vị ở tầng 10, mỗi đơn vị tiền sang tay là 7000 tệ, tiền thuê tháng là 250 tệ.”
Lục Minh Châu ngắt lời ông: “Tiền sang tay?”
Cô trước kia vốn thấy tiền sang tay này đắt quá, định bụng làm người tốt, tính sẽ áp dụng phương thức cho thuê ba bên
Lục phụ từ trong phòng tắm đi ra, đang lau tóc, nghe vậy liền nói: “Tiền sang tay làm cho bọn họ xót, như thế mới chịu thuê lâu dài, không dễ thay đổi
Từ quản gia làm đúng, con không nên thấy không hay.”
Lục Minh Châu bừng tỉnh đại ngộ: “Thì ra là vậy
Con đã hiểu lầm rồi.”
Lúc kiểm toán, cô còn thấy buồn bực, sao tiền nhập trướng nhiều như vậy, có phải là tiền thuê biệt thự cao cấp đắt đỏ quá hay không, có tiền sang tay là giải thích được, hai tòa nhà thu về 14 vạn đô la Hồng Kông đây này
Ngọa Tào
14 vạn
Lập tức, cô lại nghi ngờ hỏi: “Có số tiền này, sao không lấy thêm ít tiền mà mua nhà đi?”
Một tầng nhà cao chừng hai, ba vạn tệ, nếu chia ra làm hai đơn vị, một đơn vị chỉ cần một vạn tệ hoặc mười lăm ngàn, thêm chút tiền nữa là có được căn nhà của mình rồi
Chi nổi tiền sang tay, hẳn là thu nhập cũng không tệ
Từ quản gia am hiểu trong nghề hơn, cười nói: “Nói thì nói vậy, nhưng nhà bán theo tầng không đủ để bán mà.”
Lục Minh Châu vỗ trán, “Bác nói đúng là có lý, thị trường bất động sản Hương Giang nhu cầu lớn quá, con chỉ nghĩ bán theo tầng thì sẽ thay đổi được tình hình.”
Thì ra thay đổi cũng không đáng kể
Từ quản gia giải thích cặn kẽ: “Đến giờ mới chỉ có công ty bất động sản Thịnh Phong và công ty bất động sản Lục thị ta bán nhà như vậy thôi, mà vẫn không đủ cung, những công ty khác thấy vậy cũng đua nhau làm theo, số nhà còn lại cũng bán gần hết, nhưng vẫn không đủ, mà đa phần người ta vẫn cứ bán nhà theo căn, ví dụ như dự án ở Bào Mã Địa của Hạ tiên sinh, từ đầu tới cuối đều chỉ bán cho người giàu thôi
Vì vậy, người muốn thuê nhà hoặc là mua không nổi cả tầng, hoặc là mua không nổi cả tòa, muốn mua một đơn vị thôi thì còn phải đợi, còn phải cần thời gian xây dựng nữa.”
Lục Minh Châu gật đầu: “Bác vất vả quá, Từ thúc.”
“Không vất vả, không vất vả gì hết.” Từ quản gia lại tiếp tục nói với cô về công việc cho thuê nhà, “Căn biệt thự ở Bạch Gia Đạo có một gia đình từ Thượng Hải đến thuê, là người quen của lão gia, người nhà đông, mà lại thích yên tĩnh, không thích ở Đường lầu, muốn ở nhà lớn có vườn mà lại sợ tiền vốn kinh doanh thiếu, nên là thuê nhà trước, tiền thì để làm ăn buôn bán, tiền sang tay là 5 vạn tệ, tiền thuê tháng 5000 tệ
Căn nhà lớn trên núi Đa Lợi tiền thuê tiện hơn chút, mà diện tích cũng lớn hơn, cho người nước ngoài làm việc tại cảng thuê, tổng lại cũng gần tương đương, tháng nào cũng đưa tiền đúng ngày mùng 1
Ký túc xá trên núi Thọ Thần là nhà cũ, tiền thuê không bằng lầu mới ở Bào Mã Địa, cả thảy 8 tầng lầu, mỗi tầng chia 5 căn, mỗi tầng biến đổi thành hai đơn vị, tổng cộng là 80 căn 500 thước vuông, mỗi đơn vị tiền sang tay là 5000 tệ, tiền thuê tháng là 200 tệ.”
Chỉ riêng tiền sang tay đã là 50 vạn rồi
Tính ra thì mua nhà rồi cho thuê kiếm tiền ngon lành thật
Sau này không lo thiếu tiền xài nữa
Lục Minh Châu mắt sáng lên, giơ tay nói: “Con vẫn muốn mua nhà.”
Khó trách mọi người ở Hương Giang đều muốn làm chủ cho thuê, ngon thật
Tỷ lệ hoàn vốn cao, mấy năm là thu lại được vốn rồi
Lục phụ đưa khăn mặt trong tay cho Từ quản gia, gật đầu nói: “Đối với cái đồ lười như con thì hợp quá rồi, bảo Từ quản gia giúp con để ý, mua lại cho nhanh, cho thuê sớm thì có tiền sớm.”
Để khỏi có tiền lại nghĩ đến chuyện đi quyên góp
Lục phụ không cao thượng đến thế
“Phiền phức Từ thúc rồi ạ!” Lục Minh Châu nhìn Từ quản gia, cười tít mắt
Từ quản gia cười nói: “Vì tiểu thư cống hiến sức mình, là vinh hạnh của tôi.”
Chờ Từ quản gia đi ra sắp xếp cơm trưa cho Lục phụ, Lục phụ ngồi xuống sofa, ngước mắt nhìn Lục Minh Châu và Tạ Quân Nghiêu, mở miệng hỏi: “Hai đứa tìm ta có việc gì?”
Lục Minh Châu đi thẳng vào vấn đề: “Nghe nói Hạ Lâm bị đâm bị thương, vết thương thế nào rồi ạ?”
Dù gì cô ấy cũng là nữ chính trong ba kịch bản của mình, nên cần phải quan tâm
Dù sao, mạng người là quan trọng
Lục phụ biết ngay là cô đến vì chuyện này, “Vết thương không nhẹ, bị thương ở bụng, nội tạng có chút tổn hại, ta đã mời bác sĩ giỏi nhất đến, làm phẫu thuật xong thì ta mới từ bệnh viện về, bác sĩ nói cô ấy cần nghỉ ngơi hai, ba tháng thì mới hồi phục được
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Con không cần lo gì khác, Hạ Lâm đóng vai chính trong «Tây Thi» đã hoàn thành xong rồi, dự kiến công chiếu vào tháng hai.”
Lục Minh Châu không hài lòng nói: “Con quan tâm là người chứ không phải là phim, phim không quan trọng bằng mạng người
Hung thủ thế nào rồi
Nghe nói là họ Ngô
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trước kia có một bà Ngô tìm con mua Trân Châu, con trai của bà ấy rất thích Hạ Lâm.”
“Chính là hắn.” Ánh mắt Lục phụ lóe lên một tia tàn nhẫn
“Chuyện gì đã xảy ra vậy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vì yêu sinh hận sao ạ?” Lục Minh Châu chớp mắt to, vô cùng tò mò
“Cái gì mà vì yêu sinh hận
Một công tử bột xuất thân giàu có đối với một ngôi sao nữ xuất thân nghèo hèn thì có tình yêu gì
Chẳng qua chỉ là thấy sắc nảy lòng tham, cầu mà không được nên liền xuống tay sát hại thôi.” Lục phụ nhìn nhận rất thấu đáo, ông biết Hạ Lâm không hề đơn giản như vậy, nhưng ông hiểu được sự bất lực của cô khi phải xoay sở giữa vòng xoáy này
Nếu là thanh cao, đã chết sớm một trăm lần rồi
Lục Minh Châu thở dài: “Vậy bây giờ thì sao
Con nói cái cậu Ngô công tử ấy.”
Lục phụ thản nhiên nói: “Đương nhiên là báo cảnh sát bắt người rồi.”
Cả Hương Giang ai cũng biết Hạ Lâm là người phụ nữ của ông, Ngô công tử làm vậy hoàn toàn không xem ông ra gì, hơn nữa Hạ Lâm còn bị thương nặng, chọc giận vô số fan hâm mộ, hắn không chết cũng phải lột da
Lục Minh Châu gật gật đầu: “Đáng lắm.”
Loại hành vi cầu mà không được liền xuống tay sát hại này quá cực đoan, đáng để người ta khinh thường, dù trải qua cả trăm năm, chuyện như vậy vẫn có thể xảy ra, mà bao nhiêu cô gái vì thế mà mất mạng, bị thương, hủy dung, mà kẻ gây ra thì không phải đền mạng, thường thường là ngồi tù vài năm rồi ra ngoài lại sống như thường
Tuy nói có một số cô gái đúng là có vấn đề cá nhân, nhưng nhân vô thập toàn, ai cũng có khuyết điểm, mà khuyết điểm cá nhân không phải là lý do để họ bị tổn thương, huống hồ phần lớn các cô gái đều vô tội, nhất là mấy cô không chấp nhận bị con trai nhà người ta theo đuổi mà bị con trai nhà người ta làm hại
Nhiều lắm
Lục phụ không muốn tiếp tục chủ đề này, ông nói: “Sắp khai giảng rồi, kế tiếp con có tính toán gì không
Ta thấy ba kịch bản phim liên tiếp của con đều viết không tệ, hai kịch bản phim trước quay theo kiểu Quảng Đông bán rất chạy, «Thước Kiều Tiên» đến giờ đã thu về được 70 vạn tiền vé, còn cái «Tây Thi» này ta cũng đánh giá cao, ta cảm giác sẽ còn bán chạy hơn phim Quảng Đông nữa, có muốn viết thêm một kịch bản nữa không?”
Lục Minh Châu không thể tin nổi, “Thật ạ
«Thước Kiều Tiên» thu được 70 vạn tiền vé sao
Ba rất đánh giá cao «Tây Thi»?” Sau khi nhận được 180 đồng tiền nhuận bút, nàng cảm thấy mình lại có thể tiếp tục
Điện ảnh kiếm được tiền thì liền viết kịch bản, lấy hoa hồng
Lục phụ gật gật đầu, "Tiêu chuẩn sản xuất phim tiếng Quốc ngữ vượt xa những phim tiếng Quảng Đông làm ẩu, được hoan nghênh là điều chắc chắn, sau này công ty điện ảnh của chúng ta chỉ làm phim tiếng Quốc ngữ
Lục Minh Châu hết sức tán thành, "Ngài nói đúng, quá đúng
Phim tiếng Quảng Đông có tiếng là "7 ngày ít", nghĩa là bảy ngày có thể quay xong một bộ phim, chất lượng sản xuất có thể tưởng tượng
Việc « Hóa Bướm » và « Thước Kiều Tiên » của Hạ Lâm đóng chính được yêu thích là do thời gian quay dài, hai là dàn diễn viên hóa trang tuyệt đẹp, ba là chất lượng sản xuất hoàn hảo, khán giả xem thấy cảnh đẹp ý vui
Lục Minh Châu chỉ không nghĩ đến điểm quan trọng nhất là kịch bản đủ hay
Nàng quay đầu nói với Tạ Quân Nghiêu: "Ngươi giúp ta hỏi xem khi nào công ty điện ảnh Phi Hoa chia tiền, ta lúc đó ký hợp đồng ăn chia hoa hồng, được hai thành, 70 vạn tiền bán vé thì ta được chia bao nhiêu
Nàng hiểu phương thức tính lợi nhuận ròng trong tương lai, nhưng không rõ tình hình hiện tại
Tạ Quân Nghiêu không hiểu rõ lắm, "Ta về hỏi Đại ca xem sao, hắn biết
Dù sao, chia hoa hồng chắc chắn không dựa vào 70 vạn tiền bán vé để tính, phải trừ chi phí với phí phát hành linh tinh, có khi chỉ còn một nửa để chia
Lục Minh Châu cười, "Ta cũng không nghĩ mình được chia tới 14 vạn đâu
Nàng lại đầy phấn khởi đưa ra một đề nghị với Lục phụ: "Ba, hay là chúng ta mua miếng đất xây Ảnh Thị Thành đi, vừa tiện cho công ty mình quay phim, cũng có thể cho các công ty điện ảnh khác thuê phim trường
Phim ảnh có thể lỗ vốn, Ảnh Thị Thành thì có thể kiếm tiền lâu dài, nếu ngài thiếu tiền, con có thể góp vốn mà
Lục phụ cảm thấy có lý, "Ý con không tồi, lần sau gặp Minh Huy ta sẽ nói chuyện này với nó
Nâng tay xem giờ, Lục Minh Châu lười biếng duỗi eo, "Nếu ngài không có việc gì thì chúng ta về thôi
Chúng ta qua nhà đại ca ở Bá Huy một chuyến, sau đó về nhà viết kịch bản
Tuy rằng dựa vào cha có được rất nhiều tài sản, nhưng nàng vẫn muốn dựa vào sức mình kiếm thêm một khoản nữa
Nàng không chê tiền nhiều
Lục phụ vừa định gật đầu, chợt nghe có người gõ cửa, ông nhướng cằm, "Con đi mở cửa xem ai
"Dạ
Lục Minh Châu không hề khó chịu khi bị sai bảo, nàng nhanh chân chạy ra mở cửa, vừa mở liền ngẩn người, "Đại ca, Đại tẩu, hai người sao lại tới đây
Còn có Ngô thái thái, hai mắt đỏ hoe, thần sắc tiều tụy
Liêu Uyển Như kéo tay nàng, "Cha con ở nhà à
Lục Minh Châu còn chưa gật đầu, Lục phụ ở sau lưng nàng lên tiếng hỏi: "Minh Châu, là Bá Huy tới hả
"Vâng, còn có Đại tẩu và Ngô thái thái
Lục Minh Châu né người sang một bên, mời vợ chồng Vương Bá Huy và Ngô thái thái vào nhà, thấy Ngô thái thái tay xách nách mang nhiều lễ vật, trong lòng đã đoán ra được vài phần
Nhìn thấy Ngô thái thái, mặt Lục phụ sa sầm lại
Ngô thái thái hơi run, cầu cứu nhìn về phía Vương Bá Huy và Liêu Uyển Như
Vương Bá Huy thở dài, bước lên phía trước nói: "Lục thúc, Ngô thái thái đặc biệt thay mặt con trai bà ta là Ngô Diệu Tổ đến xin lỗi ngài
Lục phụ lạnh nhạt nói: "Ngô công tử đâu có làm tổn thương ta, sao phải xin lỗi
"Lục tiên sinh, con trai tôi vô tri không biết sợ, làm bị thương Hạ tiểu thư, giờ đã bị bắt vào Sở Cảnh sát, phải theo pháp luật Anh để xử phạt
Ngô thái thái nghe tin mà lòng như lửa đốt, vừa giận con trai không có đầu óc, vừa tức Hạ Lâm dám kiện hắn, nhưng dù sao đó cũng là con mình, bà phải nghĩ cách cứu hắn ra
Lục phụ cười khẩy, "Nếu vậy thì Ngô thái thái nên đến Sở Cảnh sát mới đúng chứ
Ngô thái thái đặt lễ vật xuống, van xin: "Tôi đã đến rồi, không gặp được người, cũng hỏi luật sư rồi, họ nói chuyện Hạ tiểu thư bị thương gây ảnh hưởng rất lớn, làm dân chúng oán hận, nếu không có Hạ tiểu thư thông cảm, thì tội sẽ nặng thêm chứ không hề giảm nhẹ
Lục tiên sinh, tôi biết mình không nên tới đây, cũng không nên thay mặt cái thằng nghịch tử kia cầu xin, nhưng dù sao tôi cũng là mẹ, tôi không thể trơ mắt đứng nhìn, nên đành phải cầu xin Vương tiên sinh và Vương thái thái dẫn tôi đến đây để tạ tội với ngài, hy vọng ngài đại nhân đại lượng, giơ cao đánh khẽ, tha cho con trai tôi một lần
"Người bị thương không phải ta, ta không quyết định được
Nể mặt Vương Bá Huy và Liêu Uyển Như, Lục phụ không đuổi Ngô thái thái ra ngoài ngay, "Ta chỉ là bạn trai của Hạ Lâm thôi
Nghe ông thừa nhận thân phận bạn trai của Hạ Lâm, lòng Ngô thái thái càng đau khổ
Như nuốt mười mấy cân hoàng liên đắng nghét
Bà đã sớm bất mãn với việc con trai theo đuổi Hạ Lâm, khi Hạ Lâm và Lục phụ hẹn hò bà đã khuyên không dưới trăm lần, mong con trai buông tay, nhưng tuyệt đối không ngờ hắn muốn buông tay lại là bằng cách cho Hạ Lâm một nhát dao
Trời biết, Ngô thái thái gần như sợ chết khi nghe tin
Lục Diễn Chi là ai chứ
Năm đó ở Thượng Hải không mấy ai không nể mặt ông, ngay cả quan lớn chính phủ cũng phải khách khí với ông, con trai mình lại đâm bị thương bạn gái ông, chẳng phải là giẫm đạp lên mặt ông sao
Vì thế, ý nghĩ đầu tiên của Ngô thái thái là tìm đến Lục phụ xin tha thứ
Ông tha thứ, mọi chuyện sau đó sẽ dễ nói hơn
Vương Bá Huy tiến lên phía trước nói: "Lục thúc, Ngô thái thái nhất định sẽ đến xin lỗi Hạ tiểu thư, đồ xin lỗi cũng đã chuẩn bị xong, chỉ muốn đến chào ngài trước khi đi thôi
Lục phụ nhướn mày, "Thật là khó cho anh rồi, lại còn phải bận tâm chuyện này
"Dù gì cũng có chút tình nghĩa, rất khó làm ngơ
Vương Bá Huy khó xử, huống chi hắn còn cần thuốc tây của xưởng thuốc nhà Ngô gia, tiên sinh Ngô bị bệnh nặng không xuống giường được, Ngô thái thái đang làm chủ, nguyện ý bán thuốc tây cho hắn, chỉ để đổi lấy sự bình an cho Ngô Diệu Tổ, "Luật sư nói, chỉ cần được Hạ Lâm tiểu thư tha thứ thì Ngô công tử có thể được giảm nhẹ hình phạt
Lục phụ hai chân bắt chéo, tư thái ung dung, "Ta đã nói rồi, ta không phải người bị hại, ý kiến của ta không quan trọng
Vương Bá Huy vội gật đầu, "Ta hiểu, chuyện này phải xem thái độ của Hạ tiểu thư
Lục phụ vuốt cằm, "Cô ấy vừa phẫu thuật xong, mấy ngày tới các người không nên quấy rầy cô ấy dưỡng thương, vài ngày nữa rồi tính
Phải để Ngô công tử ở trong đó chịu khổ một chút
Không chịu khổ, thật sự cho rằng Lục Diễn Chi hắn ăn chay sao
Nghe được Lục phụ trả lời như vậy, Ngô thái thái trong lòng có chút nhẹ nhõm, may là bà kịp thời mời vợ chồng Vương Bá Huy và Liêu Uyển Như tới giúp, nếu không hôm nay chắc chắn không công mà về
Còn về chuyện làm thế nào để Hạ Lâm thông cảm, Ngô thái thái trong lòng lại có mấy phần chắc chắn
Lục Minh Châu nghiêng đầu
Nàng không ngờ Lục phụ lại dễ nói chuyện như vậy
Thấy Ngô thái thái nhìn mình, nàng mỉm cười với đối phương, Ngô thái thái vội vàng khen ngợi nàng một hồi lâu, ca tụng đến mức thiên hoa loạn trụy, còn nói: "Vẫn luôn không có cơ hội cảm ơn Lục tiểu thư đã nhường viên trân châu tốt như vậy cho ta, chế tác thành phẩm ai cũng ngưỡng mộ, người khác hỏi thì ta liền nói là có được từ tay đại tiểu thư của Minh Châu Kim Toản Hành
Lục Minh Châu mỉm cười, "Cảm ơn Ngô thái thái đã giới thiệu khách hàng cho Kim Toản Hành của chúng tôi
"Phải, phải, ai bảo đồ trong cửa hàng của các người tốt chứ
Ngô thái thái quyết định trên đường về sẽ đến Minh Châu Kim Toản Hành chi một khoản lớn, thể hiện rõ thái độ
—— —— —— —— Hôm nay ta trâu bò, đăng trước một chương dài, rồi lại thêm một chương ngắn...