Trang 50# 1
Chương 98: Không Đánh Rớt Được Khẩu Súng Nào
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
Vương Vũ cất súng vào bao, dùng một chuỗi liên kích giết chết Tay Súng, sau đó quay trở lại bên cạnh Xuân Tường, rút khẩu súng kia ra
Súng (Vật phẩm nhiệm vụ) (Không thể sử dụng)
Học được chế tạo bản vẽ súng thì có thể biến thành vũ khí phụ
"..
Hai người nhìn nhau, nghẹn họng, không biết nên nói gì
Xem ra hệ thống đã tính toán trước là sẽ có người làm chuyện này
Bản vẽ súng..
Thứ này thuộc phạm vi kỹ thuật của thợ rèn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nghề nghiệp phụ của Xuân Tường là Chế dược sư, mà Vương Vũ thì hoàn toàn không có nghề phụ, nên hai người không ai sử dụng đến nó
Vả lại bản vẽ súng tất nhiên là bản vẽ vũ khí phụ, dùng đầu gối cũng có thể biết trình độ hiếm có của nó là như thế nào
"Thôi, cứ từ từ cày đồ thôi, không phải lần nào cũng chơi trò đầu cơ trục lợi được
Xuân Tường nói, rất là bất đắc dĩ
Cứ thế, hai người cày hẳn một buổi chiều, Niên Thú con non thì cũng đánh vài lần, nhưng lại chẳng kiếm được lấy nổi một khẩu súng
Chẳng qua Vương Vũ không hề hết hy vọng, cũng thi thoảng lại cướp súng trong tay quái vật hòng kiếm được một khẩu có thể sử dụng, nhưng sự thật nói cho hắn biết, gân lên với hệ thống sẽ chẳng có kết cục tốt đẹp gì
Vương Vũ cố chấp như vậy khiến Xuân Tường phải liếc nhìn: "Làm mất công như ngươi thế này có ý nghĩa gì không
Vương Vũ nói: "Có chứ, có thể khiến ta luyện võ công
Ta cảm thấy nếu luyện tốt chiêu này rồi, cho dù có người chĩa súng vào ta, ta cũng chẳng sao cả
Xuân Tường cạn lời, thằng nhóc này hẳn là bị người ta ghét nhiều lắm, còn có người chĩa súng vào hắn cơ mà
Sau khi đánh xong loạt quái cuối cùng, Xuân Tường nhìn đồng hồ, nói: "Không còn sớm sủa gì nữa, ta phải về đây
"Bây giờ mới có mấy giờ thôi
Vương Vũ nhìn đồng hồ, mới năm giờ chiều, theo ấn tượng của Vương Vũ thì giờ này đám người Xuân Tường làm gì đã thoát game
"Nấu cơm cho vợ
Xuân Tường nói
"Ngươi không sợ bị người ta nói là sợ vợ à
Vương Vũ tò mò hỏi, ngay cả đám người Toàn Chân Giáo kia, dù không sao thì cũng nói thành có sao hết
Xuân Tường cười nói: "Người trẻ tuổi ạ, ngươi phải nhớ kỹ, trên thế giới này không có tên đàn ông nào sợ vợ, chỉ có người đàn ông tôn trọng vợ mà thôi
Vương Vũ nhìn Xuân Tường với ánh mắt đầy kính nể, nói: "Có lý lắm, cùng nhau về nào
Thời gian còn sớm, đương nhiên Vương Vũ không trở về thành đăng xuất, mà đi đến lò rèn để lấy đồ
Chuyến này đã đi hết mấy giờ rồi, bao tay của hắn cũng đã thăng cấp rồi, trên thực tế Vương Vũ không phải là một người ỷ lại vào vũ khí, nhưng trong game sử dụng quen vũ khí cao cấp, giờ lại dùng vũ khí hạ cấp, sự chênh lệch quá rõ ràng
Thời gian gần đây Thành Dư Huy rất hòa bình, vậy mà không biết làm sao mà khi hai người đi tới đã thấy ít nhất bảy tám trận hỗn chiến
“Trời ạ, đám người chơi đều điên hết rồi sao?” Vương Vũ khó hiểu hỏi
Xuân Tường nói: “Ai biết được, có thể là do cướp quái
Dù sao loại Niên Thú này rất ít, ở trong game bởi vì một việc đánh rắm mà đánh nhau cũng không có gì lạ.”
Trở lại trong thành, Xuân Tường trực tiếp đăng xuất, Vương Vũ thì đi thẳng đến lò rèn
Bởi vì hoạt động năm mới, người trong lò rèn cũng không nhiều như trước, chỉ có vài người ở nơi này chế tạo, trong đó cũng gồm cả cậu chàng thợ rèn buổi sáng
Cu cậu thợ rèn kia tên là “Rèn Cái Chưa Có”, vừa nhìn cái tên cũng biết là cậu ta hướng về phát triển nghề nghiệp phụ, khi cậu ta thấy Vương Vũ trở về, vội vã bỏ việc trong tay xuống, xông đến chào Vương Vũ: “Lão đại, ngươi đã về rồi.”
Buổi sáng Vương Vũ dùng thủ đoạn dụ dỗ NPC làm cho Rèn Cái Chưa Có rất kinh ngạc, từ đó trong lòng cậu ta đã cung phụng Vương Vũ như thần tiên
“Ừm.” Vương Vũ cười đáp lại, hắn đi đến trước mặt người lùn Simba hỏi: “Simba đại thúc, bao tay của ta thăng cấp xong chưa?”
Simba ngẩng đầu, vừa thấy Vương Vũ liền lười biếng nói: “Mười đồng vàng!”
“Còn muốn lấy tiền ư?” Vương Vũ buồn bực nói: “Không phải cho ngươi ba bình rượu rồi sao?”
“Ba bình rượu là tiền đặt cọc!” Simba nghiêm túc nói: “Tay nghề của ta tuyệt đối tạo ra vật vô cùng có giá trị!”
“Được rồi, ngươi nói bao nhiêu thì đưa bấy nhiêu.” Cũng may Vương Vũ không thiếu tiền, đếm mười đồng vàng đưa cho Simba, sau đó hắn cầm lại bao tay của mình
Tiếng Thở Dài Của Võ Giả (Găng tay) (Hoàng Kim) (Hư hao) (Có thể thăng cấp)
Vật công: 80 – 80
Ma công: 80 – 80
+10 Sức mạnh
+10 Nhanh nhẹn
Cấp Tốc: Tốc độ công kích tăng 30%
Tiên Xạ: 15% đòn công kích tạo ra sát thương đơn với mục tiêu xung quanh, mức sát thương cao nhất tương đương với 35% lực công kích
Chiến Ý: Khi mỗi lần tổn thất 5% lượng máu sẽ chồng lên một tầng trạng thái Chiến Ý, mỗi tầng tăng 1% lực công kích
Kỹ năng đặc biệt:
Thôn Phệ: Có thể dung hợp với vũ khí bằng cấp, có thể tu bổ tự thăng cấp
Cấp độ yêu cầu: 10
Nghề nghiệp yêu cầu: Võ học gia
Thuộc tính chính tăng lên gấp đôi, còn tăng thêm một kỹ năng bị động Chiến Ý, tổng thể mà nói thì Vương Vũ rất hài lòng
“Cảm ơn ngươi, Simba đại thúc!” Vương Vũ dứt lời, lấy ra một bình rượu đưa cho người lùn Simba
Tuy lão già này hét giá cao như ăn cướp, nhưng mà đúng như lời lão ta nói, bao tay này có giá trị rất cao, trong những NPC có trí thông minh nhân tạo mà Vương Vũ đã gặp qua, người lùn này xem như là đàng hoàng lắm rồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Tên nhóc này thật không tệ, ngươi lại là người mà lão già kia công nhận, không biết có hứng thú kế thừa nghề của ta hay không?” Simba nhận rượu của Vương Vũ hỏi
Nghe thấy Simba nói như vậy, Rèn Cái Chưa Có vẫn đứng bên cạnh hắn kích động nói: “Lão đại à, Thần Thủ Công đại nhân muốn nhận ngươi làm đồ đệ đó, mau đồng ý đi.”
“Cái này...” Vương Vũ có chút do dự
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hắn thật sự không nghĩ tới mấy nghề nghiệp phụ gì gì đó, dù sau thứ đồ chơi này luyện rất khó khăn, Vương Vũ tự thấy mình cũng không có năng khiếu gì
Nhưng mà lúc Vương Vũ cúi đầu nhìn cây súng ngang hông, đột nhiên thay đổi chủ ý
“Được!” Vương Vũ nói
Chế tạo vũ khí phụ là súng cần nghề nghiệp phụ là thợ rèn, nếu thật sự có thể lấy được bản vẽ, tạo trang bị có thể kiếm tiền nhanh hơn cả việc đánh BOSS rớt đồ để bán lấy tiền nhiều
"Đúng vậy, có dũng khí, lúc còn trẻ ta một lòng muốn xưng Thần Thủ Công, cho nên dốc lòng chế tạo ở Lạc Nhật, sau khi thăng cấp ta có chế tạo một chiếc búa nhưng lại đánh rơi trong hầm mỏ, ngươi có thể giúp ta đi tìm được không
Simba hỏi
[Hệ thống nhắc nhở: Bạn kích hoạt nhiệm vụ ẩn: Thần Thủ Công đánh rơi công cụ, nhiệm vụ cấp A
Có tiếp nhận hay không?]
"Tiếp nhận
[Hệ thống nhắc nhở: Bạn kích hoạt nhiệm vụ ẩn: Thần Thủ Công đánh rơi công cụ, đến hầm mỏ Lạc Nhật lấy lại công cụ cho Simba
Búa Lôi Đình 0/1.]
Hệ thống thật là không dùng lẽ thường để suy xét mà, Simba này ít nhiều cũng phải năm sáu chục tuổi, lúc còn trẻ lão đánh rơi công cụ, chí ít cũng đã trôi qua mấy chục năm, nhưng công cụ ở nơi đó lại không bị lấy đi
Nhận xong nhiệm vụ, Vương Vũ cũng không vội vã đi làm, mà đăng xuất ngay tại chỗ
Sau khi Vương Vũ đăng xuất, hắn đi tới phòng bếp, cũng rất muốn một lần tự làm cơm cho Mục Tử Tiên, sau khi nhìn quanh một hồi mới bất đắc dĩ phát hiện ra, ngoại trừ bật bếp gas thì cái gì hắn cũng không biết làm
Đổ dầu trước hay là cho đồ ăn vào trước đây
À, trước tiên cần phải cắt thức ăn trước, mà trước khi cắt hẳn nên rửa sạch mới đúng..
Vương Vũ một tay nắm chặt trái cà, một tay siết trái dưa chuột, rơi vào thế khó xử
Ngay lúc Vương Vũ không biết nên làm sao, Mục Tử Tiên đi đến phòng bếp, thấy Vương Vũ đang đứng ngẩn người ở đó, cô không khỏi nói: "Ông xã à, anh đói bụng sao, đều tại em hết, chơi game cái là quên mất nấu cơm
"Không có, không có, anh muốn một lần tự nấu cơm cho em ăn thôi..
Vương Vũ nói
Mục Tử Tiên nghe vậy vội vã đi đến trước bếp gas, sau khi kiểm tra một lần hơi gas xong cô như trút được gánh nặng nói: "Sau này không cho phép anh bước vào phòng bếp nghe không
Vương Vũ: "..
Xem ra mình không có năng khiếu làm đàn ông tốt gì gì đó mà
"Sao em lại đăng xuất rồi
Vương Vũ hỏi
Mục Tử Tiên cười nói: "Em thấy anh thoát game nên em cũng nghỉ luôn..
"Ách
Vương Vũ hơi ngẩn ra, xoa đầu Mục Tử Tiên nói: “Bà xã ngốc..
Chơi một mình cũng được mà, cần gì phải như vậy.”