Ăn xong cơm tối, Bạch Thanh Quân không có tâm trạng và sức lực để trải nghiệm cuộc sống về đêm ở trấn Bạch Vân
Sau hai ngày bôn ba mệt mỏi, dù kỹ thuật cưỡi ngựa đã thành thạo hơn, nhưng cả thể xác lẫn tinh thần nàng đều đã kiệt quệ, phải lê tấm thân nặng nề vào phòng khách
Ở thời đại này không thể đòi hỏi việc tắm rửa bất cứ lúc nào, may mà Bạch đại tiểu thư cũng không dễ đổ mồ hôi, nàng chỉ cần dùng khăn ướt lau người là lại khôi phục vẻ trắng trẻo xinh đẹp
Rồi nàng mặc cả quần áo mà ngủ
Một đêm trong khách sạn trôi qua cực kỳ an giấc
Ngày thứ hai, trong tiếng rao hàng ồn ào, Bạch Thanh Quân đã sớm rời giường
Nàng lại mặc bộ nam trang hôm qua, đeo mặt nạ lên, kiểm tra không sai sót gì liền dặn dò chưởng quỹ của quán hai câu rồi một mình tiến vào núi Bạch Vân
Lần này nàng không cưỡi ngựa nữa, vì rừng rậm trong núi Bạch Vân mọc rất dày, ngựa căn bản không thể đi vào
Hơn nữa, trong giày của nàng có giấu hai tấm ngự phong phù nhất giai hạ phẩm, nếu kích hoạt thì ngay cả Hãn Huyết Bảo Mã cũng không đuổi kịp nàng
Rừng rậm ở núi Bạch Vân rất um tùm, che khuất cả bầu trời, đi trong đó rất khó xác định phương hướng
Bạch Thanh Quân bình tĩnh lấy từ trong bao quần áo một chiếc la bàn giản dị, lắp ráp rồi tiếp tục đi thẳng về phía đông
La bàn tuy không thể định vị chính xác vị trí của Bạch Vân hồ, nhưng theo ghi chép địa chí thì phía đông núi Bạch Vân có một con sông chảy xuyên rừng, chỉ cần tìm được con sông rồi xuôi theo dòng chảy sẽ đến được Bạch Vân hồ
Dựa vào thông tin này, Bạch Thanh Quân đã đến được bờ hồ vào lúc trời còn tờ mờ sáng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bạch Vân hồ có diện tích rất lớn, đứng bên hồ như đứng trước biển cả, đây không phải là chuyện tốt với Bạch Thanh Quân
Hồ càng lớn nghĩa là đường bờ hồ càng dài, tỉ lệ tìm thấy Lục Hành Ngư cũng sẽ thấp đi
Lục Hành Ngư chỉ hoạt động vào ban đêm, Bạch Thanh Quân thấy trời còn sớm nên tìm một cây đại thụ có tán lá rậm rạp leo lên
Tư thế tuy hơi khó coi nhưng được cái an toàn, nếu không nhìn kỹ thì tuyệt đối không ai phát hiện ra có người đang nằm rạp ở trên đó
Đêm đó, Bạch Thanh Quân từ trên cây xuống bắt đầu men theo bờ hồ tìm kiếm
Theo như dị chí ghi chép, Lục Hành Ngư thích nằm phơi mình trên những tảng đá lớn dưới ánh trăng, nên Bạch Thanh Quân đặt trọng tâm tìm kiếm phần lớn ở những tảng đá lớn
Nhưng tìm kiếm một canh giờ, Lục Hành Ngư thì không thấy con nào, ngược lại đụng phải mấy con độc xà
Nếu không phải Luyện Khí tầng một đại viên mãn giúp tăng cường giác quan và độ nhạy, thì có lẽ nàng đã mất mạng ở chỗ này rồi
Đúng lúc Bạch Thanh Quân cho rằng hôm nay sẽ không được gì, định từ bỏ quay về cây nghỉ ngơi, thì một tảng đá lớn nhô lên mặt nước gần bờ đã thu hút sự chú ý của nàng
Tảng đá này cũng bình thường như bao tảng đá khác, ở bờ sông chỗ nào cũng có, nhưng dưới ánh trăng thì trên tảng đá lại có ánh trăng lấp lánh, như sao trời rơi xuống mặt hồ
Bạch Thanh Quân không dám hành động thiếu suy nghĩ, hạ thấp người chậm rãi đến gần hơn
Cuối cùng nàng cũng thấy rõ vật ở trên tảng đá, đúng là một con cá màu bạc đang nằm trên đó
Thân cá óng ánh long lanh, không ngừng hấp thụ ánh trăng, đặc biệt nhất là ở bụng dưới lại mọc ra hai móng vuốt như thằn lằn
Bạch Thanh Quân dám chắc, đó tuyệt đối không phải vây cá biến thành, mà là móng vuốt thật, đúng là Lục Hành Ngư không thể nghi ngờ
Khi Bạch Thanh Quân định tiến đến gần hơn thì con Lục Hành Ngư như ý thức được nguy hiểm, đột ngột ngẩng đầu lên nhìn thẳng vào mắt Bạch Thanh Quân
Một giây sau, Lục Hành Ngư há to miệng, phần mang cá mở ra, một mũi tên nước bắn ra từ miệng cá với tốc độ cực nhanh
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Không kịp trở tay, Bạch Thanh Quân bị tên nước bắn trúng vai phải, vai nàng đau nhói, cả bộ quần áo cũng bị ướt hơn nửa
Một lúc sau khi Bạch Thanh Quân hồi phục tinh thần, nhìn lại thì con Lục Hành Ngư đã sớm chui xuống nước biến mất không thấy đâu
Bất đắc dĩ, Bạch Thanh Quân chỉ còn cách từ bỏ việc tìm kiếm, quay lại rừng mở áo ra kiểm tra vết thương
Ở vai phải, trên làn da trắng nõn có một vết bầm tím lớn bằng quả đấm rất rõ, nhưng uy lực của tên nước cũng chỉ có thế, vết thương nhìn có vẻ đáng sợ nhưng thực tế không quá nặng
"
Lục Hành Ngư, trăng sáng thì ra, bám ở trên đá, hút nhật nguyệt tinh hoa, gặp thì lũ lụt
Bạch Thanh Quân lẩm bẩm: "Thì ra lũ lụt là như vậy
Thấy trời đã cuối thu, thời tiết bắt đầu trở lạnh, mặc quần áo ướt trong rừng sâu núi thẳm nhất định sẽ bị cảm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bạch Thanh Quân chỉ còn cách cởi bỏ chiếc áo ướt, nhóm một đống lửa lên, mặc một bộ quần áo trong màu trắng, rồi treo quần áo ngoài lên hong khô bên lửa
Nàng lại lấy ra một bình sứ nhỏ, bên trong chứa rượu ngâm do chính nàng làm
Uống rượu tuy không giữ ấm được cơ thể nhưng có thể giúp nàng xua tan cái lạnh khẩn cấp
Ngửa đầu uống một ngụm nhỏ, lập tức cảm thấy trên người hết lạnh
-------------- "Ba
Trác công tử, chỗ này hình như chúng ta đã đến rồi
Trong rừng sâu, một nữ tử cầm kiếm nhìn những cành cây bị gãy ở bên cạnh, mặt trắng bệch
Trác Thiếu Thành vội vàng đi tới cầm nhánh cây bị gãy lên kiểm tra, rồi nhờ ánh trăng quan sát cảnh vật xung quanh, sắc mặt cũng bất giác trở nên khó coi
Hai người bốn ngày trước kết bạn tiến vào núi Bạch Vân, mục đích là để bắt linh ngư Lục Hành
Nhưng mấy ngày tiếp theo không những không thấy bóng dáng con cá nào, mà còn bị lạc trong rừng sâu núi thẳm này
Hiện tại cả hai vừa lạnh, vừa khát, vừa đói, đi cả ngày lại quay về chỗ cũ, e rằng thật sự sẽ phải bỏ mạng ở trong khu rừng này mất
Nghĩ đến đó, hai chân Trác Thiếu Thành mềm nhũn ngã ngồi xuống đất
Đường đường là Tam hoàng tử của Tân quốc mà lại phải bỏ mạng nơi hoang dã không rõ ràng, khiến hắn có cảm giác như đang nằm mơ, lòng càng nguội lạnh
Thẩm Phi Phi với vẻ mặt không nỡ nuốt nước bọt, cởi túi nước bên hông, bên trong còn chút nước cuối cùng
"Tam điện hạ, ta chết thì không sao, nhưng ngài là hoàng tử cao quý tuyệt đối không thể xảy ra chuyện, ngài đừng bận tâm, hãy cầm nước này mà dùng đi
Nếu không phải vì có mình làm vướng chân, thì với tu vi Luyện Khí tầng hai của Trác Thiếu Thành, làm sao đến nỗi hết cả lương thực cạn nước
Trác Thiếu Thành cười khổ lắc đầu, hiện tại họ đã lạc đường rồi, nếu như không tìm thấy phương hướng chính xác, thì dù có nhiều đồ ăn cũng vô ích
"Nàng cứ giữ lại mà uống đi, ta vẫn còn chịu được
Nói xong, Trác Thiếu Thành gắng gượng đứng dậy: "Hiện tại không thể nghỉ ngơi, ánh trăng vẫn còn sáng, chúng ta đổi hướng khác thử lại xem có thể đi ra khỏi rừng rậm không
Sao vậy Phi Phi
Thấy Thẩm Phi Phi đột nhiên ngây người ra, Trác Thiếu Thành theo ánh mắt nàng nhìn theo
Dưới ánh trăng, phía trên rừng rậm có một chùm khói bếp
Trong rừng sâu núi thẳm lại có khói!"Không
không phải là hang ổ của quỷ quái đấy chứ
Mặt Thẩm Phi Phi vốn đã tái mét, giờ lại càng trắng bệch hơn
Trác Thiếu Thành: "Thế gian này làm gì có ma quỷ gì chứ, chắc chắn là thợ săn trong núi hoặc người hái thuốc thôi, chúng ta tìm đến hắn là có thể ra ngoài, đi mau
Rừng rậm vẫn rậm rạp như cũ, may mà có khói bếp chỉ đường, hai người trong rừng ngược lại cũng không đến nỗi mất mục tiêu
Vượt qua cành cây cuối cùng chắn đường, một đống lửa xuất hiện trước mặt hai người
Đang suy nghĩ đến việc ra bờ hồ bắt cá nướng xem xác suất thành công được bao nhiêu phần, Bạch Thanh Quân giật mình bởi tiếng bước chân sau lưng, vội vàng đứng dậy rút thanh đoản kiếm bên người để phòng thân, tay kia thì đè vào phù lục giấu trong tay áo, lạnh lùng nhìn hai vị khách không mời mà đến đột nhiên xuất hiện
Dáng người thon thả, tóc đen búi cao, mặt nạ tinh xảo, y phục trong màu trắng thuần, dưới ánh trăng càng lộ ra vẻ đẹp tuấn tú thoát tục, khiến cho người ta nhất thời khó phân biệt được là nam hay nữ
Nhìn thấy nhau, ý nghĩ trong lòng ba người cũng hoàn toàn khác nhau
Thẩm Phi Phi: Ở nơi rừng sâu này lại có một công tử tiêu sái xinh đẹp đến vậy
Trác Thiếu Thành: Nơi rừng hoang núi lạ này lại có một giai nhân xinh đẹp động lòng người đến vậy
Bạch Thanh Quân: Hai người này là nạn dân ở đâu đến đây vậy
Ở trong rừng rậm lạc đường mấy ngày, Trác Thiếu Thành và Thẩm Phi Phi trông chẳng khá khẩm gì, cộng thêm vừa chạy một quãng dài, áo ngoài bị cành cây làm rách te tua, tuy chưa đến nỗi như ăn mày nhưng cũng không khác mấy
Giằng co hơn mười hơi thở, Bạch Thanh Quân đứng thẳng người thu đoản kiếm về
Thanh đoản kiếm này là nàng chọn từ kho của Bạch gia lúc rời khỏi Hôi Vũ thành, tác dụng ra sao thì chưa nói, nhưng nhìn hiệu quả chém sắt như chém bùn của nó thì chắc chắn đây là một lưỡi dao bén
Nếu không có gì bất ngờ, hai vị này chắc là tiểu nhị trong miệng đã chết rồi..
Nhưng thu kiếm không có nghĩa là Bạch Thanh Quân mất cảnh giác, sát chiêu thật sự của nàng là lá bùa ẩn giấu trong tay áo.