Chương 32: Người bình thường ai ăn cái thứ này
Xôn xao~ Một chậu nước suối lạnh buốt trong rừng dội lên đầu Công Tôn Ngải, bị Tình Hoa tán tra tấn đau đến mức không muốn sống, Công Tôn Ngải trong nháy mắt hoảng sợ
Một hồi lâu mới nhìn rõ cảnh tượng trước mắt
“Ta… Đây là nơi nào?”
Phạm Giai vội vàng lau lau nước lạnh trên mặt Công Tôn Ngải
“Đại tiểu thư, nơi này là vườn trà bên ngoài núi hoang, ngài đã rơi vào cạm bẫy của Liễu gia, là Bạch cô nương đã cứu ngài ra.”
Liễu gia, Liễu Chương
Công Tôn Ngải bỗng nhiên nhớ lại cảnh ngộ trước đó, lập tức nổi giận
“Liễu Chương ở đâu
Ta muốn giết hắn.”
“Hắn đã chết không thể chết lại được nữa, hắn không ngờ tới ngươi cuối cùng lại tế ra một cái phù Lôi Tiễn phá giai, không kịp tránh nên bị điện giật thành than.”
Bạch Thanh Quân nghĩ sâu tính kỹ rồi quyết định không nói chân tướng sự việc cho Công Tôn Ngải biết
Mặc dù giết Liễu Chương đối với Công Tôn gia mà nói là một công lớn, nhưng không thể nghi ngờ sẽ phải hứng chịu sự ghi hận của Liễu gia, thậm chí bị ám sát
Chi bằng giao công này cho Công Tôn Ngải, bản thân chỉ nhận công cứu người thôi
Hơn nữa, nói thẳng Liễu Chương là do mình giết, không chừng lại khiến bản thân phải giao chiến lợi phẩm ra chia lại
“Ta giết?” Công Tôn Ngải sửng sốt hồi lâu, nàng trước khi hôn mê một khắc cuối cùng đã dùng phá giai linh phù, ngay lập tức liền ngất đi, có trúng hay không nàng cũng không rõ ràng
Nhưng bất kể thế nào, Liễu Chương chết là tốt rồi
“Chết tốt, chết tốt
Chỉ có thể chết vậy cho hắn quá lợi, nếu không nhất định phải đem hắn trước thiến rồi mới giết, thiến lại giết!”
Cũng khó trách Công Tôn Ngải căm hận Liễu Chương như thế, có thể đối một tiểu cô nương mười hai tuổi ra tay, chẳng khác gì cầm thú
“Đừng tức giận, ngươi trúng độc còn chưa được giải đó.” Bạch Thanh Quân đánh sang chuyện khác: “Đến, uống hết viên giải độc đan dược đi.”
Công Tôn Ngải nhận lấy từ tay Bạch Thanh Quân thứ đen sì được tạm gọi là đan dược bất minh kia
Quay đầu nhìn gương mặt xinh đẹp đầy mong chờ của Bạch Thanh Quân
“Đây là đan dược giải độc do ngươi luyện?”
Bạch Thanh Quân gật đầu nhanh chóng, nàng đúng là dựa theo phương thức luyện đan được ghi trong Hoàng lão đan kinh, chỉ là so với hình dáng đan dược được ghi lại trong sách thì có một chút xíu khác biệt..
“Chính ngươi nếm qua chưa?”
“Người bình thường ai ăn cái thứ này!” Công Tôn Ngải không chút biểu cảm ném cái thứ vật thể không thể diễn tả kia xuống đất, dùng chân đạp mấy lần mới thở dài: “Ta sợ chưa bị trúng Tình Hoa tán độc mà đã bị giải độc đan của ngươi hạ độc chết mất, ta vẫn nên ăn của mình đi.”
Nói xong, Công Tôn Ngải lấy ra một viên đan dược, ngửa đầu nuốt vào miệng, lập tức ngồi xếp bằng, vận chuyển công pháp thúc đẩy linh dược hóa giải độc của Tình Hoa
“Thôi đi, vạn nhất hiệu quả rất tốt thì sao.” Câu nói này ngay cả Bạch Thanh Quân cũng có chút không tin
Nàng rõ ràng nghiêm ngặt dựa theo trình tự luyện đan được ghi trong đan kinh, không hề bỏ sót bước nào, nhưng cứ không luyện ra được hình dáng đan dược bình thường
Đúng lúc này, Bạch Thanh Quân cảm giác trong lòng căng thẳng, vội vàng đi ra khỏi sơn động
“Tốt tốt tốt, tốt cho cái Liễu gia, dám đốt vườn trà của ta, giết tộc nhân của ta, giết mầm tiên của ta!”
Âm thanh to lớn vang vọng cả chân trời, một tên tu sĩ trung niên mặc trường bào chân đạp phi kiếm từ trên trời giáng xuống giữa trung tâm vườn trà
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ngự khí phi hành, đây chắc là Trúc Cơ lão tổ của Công Tôn gia tới, chỉ là không biết là Công Tôn Mộc hay Công Tôn Ngọc
“Là gia gia tới.” Công Tôn Ngải đang ngăn chặn độc Tình Hoa từ trong hang động đi ra
“Gia gia?”
“Gia gia của ta chính là gia chủ Công Tôn gia, Công Tôn Mộc.”
Công Tôn Mộc đến chính là để khép lại màn vườn trà chiến này
Những người Liễu gia còn lưu lại trong vườn trà đều bị Công Tôn Mộc phẫn nộ lần lượt chém giết, nhưng chút tổn thất này so với chiến quả mà Liễu gia nhận được trong trận chiến này quả thực là chín trâu mất sợi lông
Công Tôn gia chẳng những mất hơn phân nửa vườn trà và dược điền, mà toàn bộ tu sĩ ở lại giữ vườn trà đều thương vong gần hết
Ngoài ra còn có hơn ngàn người nhà quyến bị thương vong, thiêu rụi hơn trăm gian nhà, nhà kho của vườn trà cũng bị cướp sạch không còn gì
Điều đau lòng nhất chính là, bốn mầm tiên trợ giúp vườn trà
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Công Tôn Siêu vì yểm hộ cho các em mà phát động bí kỹ bạo thể mà chết, Công Tôn Nhân thì đầu hàng tạm sống để rồi bị Liễu Chương đánh nát đan điền biến thành phế nhân, Công Tôn Siêu và Công Tôn Ngải chạy tán loạn sau đó thì tuy may mắn thoát thân nhưng lại bị trọng thương, cần phải dưỡng thương mấy năm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Một chết, một phế, một bị thương, trong bốn người chỉ có Công Tôn Ngải may mắn toàn thân trở ra
Nghe được tin này, dù là Công Tôn Mộc kinh nghiệm chiến trường cũng phải loạng choạng một chút suýt ngã
“Công Tôn Ngải ở đâu?”
“Gia gia.” Công Tôn Ngải bước nhanh về phía trước đụng vào ngực Công Tôn Mộc
“Không có việc gì là tốt rồi, ngươi không có việc gì là tốt rồi.” Công Tôn Mộc đã 179 tuổi, ôm chặt lấy một người thân trực hệ duy nhất có thiên phú tu hành của mình
Tu sĩ Trúc Cơ kỳ thọ nguyên cao tới hai trăm tuổi, trước khi chết Công Tôn Mộc đã rất khó tìm được một người nối nghiệp tốt hơn Công Tôn Ngải
Nếu Công Tôn Ngải gục ở đây, Công Tôn gia xem như là xong triệt để
“Ngươi trúng độc?” Từ từ buông tôn nữ ra, Công Tôn Mộc cau mày
“Đúng, là độc Tình Hoa.”
“Độc Tình Hoa!” Hai mắt Công Tôn Mộc đỏ thẫm, như muốn cắn nuốt người khác
Tình Hoa vốn là một loại thực vật có thể làm kích thích tình dục, độc tố được điều chế từ nó hiệu quả không cần nói cũng biết
“Nói cho ta biết là ai?”
“Là Liễu Chương, bất quá hắn đã chết rồi.”
“Ngươi giết Liễu Chương!” Công Tôn Mộc mặt mày kinh ngạc, Liễu Chương tuy là dựa vào gia chủ là cha hắn dùng đan dược chất đống mà lên đến Luyện Khí chín tầng, nhưng cũng không phải người mà Công Tôn Ngải có thể đối phó
“Ta cũng không quá rõ ràng.” Công Tôn Ngải lộ vẻ nghi hoặc: “Có lẽ, hẳn là ta giết đi.”
Quay đầu nhìn ra phía sau lưng: “Gia gia, đây là Bạch Thanh Quân, chính là vị phù sư ta đã nói có kỹ nghệ cao siêu, lúc ta giết Lưu Chương phù lục chính là nàng bán cho ta…” Ngay lập tức, Công Tôn Ngải đem chuyện mình có được linh phù phá giai và quá trình giết Lưu Chương kể lại cho Công Tôn Mộc
“Tốt, giết tốt lắm, Liễu Chương là con ruột của gia chủ Liễu gia, ngươi giết hắn cũng đủ làm cho lão già kia đau lòng một trận.” Công Tôn Mộc quay sang nhìn Bạch Thanh Quân: “Cũng phải cảm ơn ngươi đã cứu tôn nữ của ta, ta nhớ hình như ngươi là người do Lâm Huyền giới thiệu tới phải không?”
Nghe nói Liễu Chương là con ruột của Liễu gia, Bạch Thanh Quân trong lòng ý thức được mình không thể tùy tiện nhận công lao, nếu không sau này rất khó có thời gian sống yên ổn
Bạch Thanh Quân: “Tiền bối vẫn còn nhớ.”
“Đương nhiên nhớ rõ, lúc trước nếu không phải đan dược của Lâm Huyền, chân ta chỉ sợ đã phế rồi.” Công Tôn Mộc tiếp tục nói: “Ngươi đã cứu tôn nữ ta, sau khi chiến đấu kết thúc ta sẽ báo công cho ngươi.”
“Đã ngươi biết chế phù, lưu lại ở vườn trà cũng chỉ là nhân tài không được trọng dụng, lát nữa đi theo ta về Hồng Hồ đảo, nơi đó là nhị phẩm linh tuyền, có ích cho việc tu hành của ngươi
Công Tôn gia cũng sẽ mua phù lục với giá cao hơn thị trường một chút
Đến đó nếu có yêu cầu gì ngươi cứ nói.”
Bây giờ nhà gỗ của Bạch Thanh Quân đã bị đại hỏa thiêu hủy, đợi ở đây cũng không có chỗ ở, mà linh tuyền nhị phẩm thì quả thực tốt hơn linh tuyền nhất phẩm, thế là cô cũng không chối từ
Bạch Thanh Quân do dự một chút, nói: “Ta có thể dẫn hai người đi cùng không?”
Công Tôn Mộc nhìn về phía hai mẹ con Phạm Giai đang ở không xa: “Có thể mang theo, nhưng cuộc chiến với Liễu gia sắp kết thúc rồi, ta đã đi Tiên Kiếm Môn mời Vô Cực chân nhân tới phân xử, ít ngày nữa có thể đuổi tới Du Châu.”
“Bất quá trước đó, ta muốn cho Liễu gia một bài học sâu sắc, để trả mối thù vườn trà.”
--------------
Công Tôn gia trả thù nhanh hơn dự đoán của Bạch Thanh Quân
Ngày thứ hai sau khi vườn trà bị tấn công, mười mấy đệ tử Công Tôn gia và khách khanh dưới sự dẫn dắt của đông đảo trưởng lão đã tấn công vào một mỏ linh thạch nhất phẩm của Liễu gia
Chẳng những nổ tung mỏ quặng còn đem toàn bộ tu sĩ canh giữ và công nhân làm thành một cái kinh quan hùng vĩ
Cừu hận của hai nhà một lần nữa bị đẩy lên cao trào, đã đến mức không chết không thôi, thậm chí hai Trúc Cơ lão tổ của hai bên đều có giao chiến
Cho đến khi chưởng môn Tiên Kiếm Môn, Kiếm Vô Cực tới
Ông đã gọi hai Trúc Cơ lão tổ hai phe ra trước trận
Kiếm Vô Cực trước tiên là mắng to hành vi tạo kinh quan của Công Tôn gia, sau đó chỉ mũi dùi sang Liễu gia, chỉ trích bọn họ công khai xé bỏ hiệp ước, nhất định phải lập tức rời khỏi phạm vi linh tuyền mới không được xâm phạm nữa
Người Liễu gia dù không phục đến mấy, nhưng trước thực lực tuyệt đối cũng chỉ có thể chọn giữ mình
Mà Tiên Kiếm Môn để đề phòng tình hình của hai nhà tiếp tục xấu đi, sẽ lập đường khẩu ở linh tuyền mới để duy trì sự cạnh tranh bình thường của hai nhà, xem như là bảo hộ ngầm quyền sở hữu linh tuyền của Công Tôn gia.