"Ngươi có thể hiểu sai ý ta rồi," Trương Hằng nói, "Ta thỉnh giáo về sáng tác không phải để trở thành một ai đó thứ hai, mà là để sử dụng những kỹ xảo này, viết nên câu chuyện của riêng ta
Hemingway nghe vậy có vẻ hơi kinh ngạc, "Nghe ý ngươi thì ngoài ta ra, ngươi còn định thỉnh giáo nhiều người lắm sao
"Sao, điều này có gì kiêng kị à
"Thì không có, thực tế là trong trang viên này đa số mọi người đều mong muốn phong cách sáng tác của mình được nhiều người đồng nghiệp chấp nhận hơn, đặc biệt là những người trẻ tuổi viết lách
Văn học vốn dĩ là sự kế thừa qua nhiều thế hệ, chúng ta mỗi thời đại kỳ thực đều đứng trên vai người đi trước, kiễng chân để vươn cao hơn
Nhưng mà..
Hemingway chuyển giọng, "Nhưng mà những người đến được trang viên này đều là những tác giả đã tạo dựng được phong cách riêng của mình
Nói cách khác, ai cũng tự mò mẫm ra được con đường thuộc về mình rồi
Thường thì trừ khi gặp biến cố lớn, không thì ai cũng sẽ đi đến tận cùng con đường của mình
Đó cũng là lý do trước đó ta nói không muốn dạy ngươi, suy cho cùng thảo luận và giao lưu là một chuyện, học tập lại là chuyện khác
Hemingway ngừng lại một chút, "Mà phong cách cá nhân của ta quá mạnh, ta lo sẽ ảnh hưởng đến con đường của ngươi
Huống hồ ngươi còn định đi thỉnh giáo người khác, ta hiểu tâm trạng khi ngươi mới đến đây
Thực tế ngươi không phải là người đầu tiên có ý định này
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bởi vì, khó có nơi nào tập trung nhiều người biết viết nhất trên thế giới này, trong đó biết đâu lại có người có ảnh hưởng sâu sắc, thậm chí dẫn dắt ngươi đến với con đường văn học
Nhưng nếu bị những điều này mê hoặc, từ bỏ con đường của mình thì sẽ phản tác dụng thôi
Hemingway không phải là người thích xen vào chuyện người khác
Thực tế, nếu không phải Trương Hằng có khả năng săn bắn giỏi, lại sẵn sàng đi săn đêm cùng hắn mà không cần do dự, lại thêm khoảng thời gian chung sống này, thấy cũng hợp tính hắn thì hắn đã lười nói nhiều chỉ điểm vậy rồi
Nhưng điều khiến hắn bất ngờ là, sau một hồi khuyên nhủ nhiệt tình, Trương Hằng lại trả lời một câu đơn giản: "Ta còn chưa mò mẫm ra được con đường của mình
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"..
"
Hemingway nghẹn lời khoảng nửa phút, sau đó mới nói, "Chẳng phải ngươi đã xuất bản một cuốn tiểu thuyết, mà thành tích cũng không tệ sao
Dù nhìn ngươi còn rất trẻ, nhưng chuyến đi này chưa bao giờ thiếu thiên tài trẻ tuổi
Không, phải nói chính vì ngươi còn trẻ nên mới được mời vào trang viên này, càng chứng minh tài hoa của ngươi
"Thực ra ta đến đây hoàn toàn là một tai nạn ngoài ý muốn," Trương Hằng nói thật, "Nếu không tính bài văn thi đại học, thì ta còn chưa viết một câu chuyện nào cả
"Một trang giấy trắng
Mặt Hemingway lộ vẻ kỳ quái, "Nếu ngươi không nói sai thì, tiểu tử, chuyện kế tiếp sẽ rất thú vị đây
"Thú vị chỗ nào
Lần này Hemingway không trả lời câu hỏi của Trương Hằng mà tự nói: "Từ hôm nay trở đi, thứ tư và thứ bảy hàng tuần sẽ cùng ta đi săn
Dạy ta làm sao để bắn giỏi như ngươi vậy
"Ờm, ta không chắc có đủ thời gian, mà như ta nói trước đó, ta không thể tìm thấy quá nhiều niềm vui thú khi đi săn
Trương Hằng nói
"Ngươi nhất định phải có đủ thời gian, bởi vì đây là học phí cần phải bỏ ra khi ngươi học viết với ta, không chỉ là ta, ta còn kéo những người bạn kia của ta đến dạy ngươi nữa
Năm đó, khi tham dự yến tiệc ở Paris, ta thấy phần lớn đều là những kẻ ngu ngốc, nhưng cũng không thể phủ nhận trong số đó có vài người thực sự có tài
Cũng có người trong số họ đến được trang viên này
Ngoài ra, ta ở đây lâu vậy cũng có vài người bạn mới
Còn những người khác trong trang viên thì phải nhờ ngươi tự nỗ lực thôi
"Cảm ơn
Trương Hằng ban đầu chỉ định thử một chút thôi, không ngờ Hemingway không những đồng ý mà còn có được ngoài dự kiến nữa
Chưa nói đến các tác giả mà Hemingway quen biết trong trang viên, riêng việc ông ấy nhắc đến những người bạn thân thiết từng ở Paris đã khiến Trương Hằng nhớ ra Francis Scott Key Fitzgerald
Vị quân nhân này cả đời lận đận, vì tình mà đau khổ, chết bệnh ở tuổi 44 tại Los Angeles
Nhưng không ai có thể phủ nhận tài năng của ông
Thậm chí Xuân Thụ còn tôn sùng ông, nhắc đến cuốn "Đại Giát-xbi Vĩ Đại" mấy lần trong "Rừng Nauy" như một cuốn tiểu thuyết đáng đọc nhất
Khác với Hemingway, người dùng từ ngữ ngắn gọn, thẳng thắn
Tiểu thuyết của Fitzgerald dùng ngôn từ bóng bẩy, tao nhã
Mỗi câu nói đều như thơ, hàm chứa nhiều ý vị sâu sắc
Nếu học về tu từ, không ai thích hợp làm thầy hơn Fitzgerald
..
Trương Hằng về đến biệt thự thì đã là sau nửa đêm
Người quản gia Hobbit chu đáo vẫn còn cầm đèn dầu đợi hắn ở cửa
Gặp hắn về, nàng đưa cho hắn chiếc chìa khóa phòng được đánh số, sau đó dẫn hắn đến trước cửa phòng
Trương Hằng tra chìa khóa vào ổ, mở cửa
Phát hiện đây vẫn là một căn gác mái
Bên trong có một phòng khách, một phòng ngủ, một phòng tắm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ngoài ra còn có một phòng làm việc hướng ra vườn hoa, để sáng tác hoặc đọc sách
Điều khiến Trương Hằng bất ngờ hơn cả là, cách bài trí và thiết kế bên trong rõ ràng mang phong cách thế kỷ 21
Ngoài chiếc máy tính mà hắn cùng Gem đã yêu cầu trước đó, thì bên trong còn có cả máy chơi game và máy chiếu
Trên tường cũng có ổ cắm điện
Dường như hiểu được hắn đang nghĩ gì, nữ quản gia Hobbit lại nói: "Mỗi phòng khách ở đây đều khác nhau
Trang viên luôn nỗ lực xây dựng môi trường sáng tác hoàn hảo nhất cho từng nhà văn
Ngài nếu có nhu cầu khác, cứ nói với tôi, chỉ cần không rời trang viên thì đều có thể được đáp ứng
Nói xong nàng liền cúi chào rồi lui ra, đồng thời khép cửa phòng lại
Trương Hằng không nghĩ nhiều nữa, trực tiếp vào phòng tắm xả sạch bùn đất và mồ hôi trên người, rồi chọn bộ đồ ngủ trong tủ, tắt đèn và lên giường đi ngủ
Sáng hôm sau, Trương Hằng đến phòng nữ tác giả kỳ ảo bán chạy nhất để cùng ăn sáng
Sau đó theo hẹn, nữ tác giả đã giới thiệu Trương Hằng với một nhân vật quan trọng mà nàng nhắc đến
- Shakespeare, tác giả nổi tiếng nhất trong lịch sử nhân loại
Cũng là người nổi tiếng nhất
Trên người ông vẫn luôn bao phủ nhiều bí ẩn
Thế kỷ 16 cách bây giờ đã quá xa xôi
Những người đời sau chỉ có thể thử hoàn nguyên lại cuộc đời truyền kỳ của tác giả này từ đôi ba câu lịch sử
Dù cho bây giờ có một cuốn sách viết về Shakespeare được nhiều người chấp nhận, thì vẫn có không ít người nghi ngờ tính xác thực của ông
Nhưng lần này, Shakespeare lại ngồi trước mặt Trương Hằng
Ông vừa ăn hoa quả, vừa nhìn hai cô bé đang chơi đùa dưới nước không xa.