Chương 235: Trở lại chốn cũ
"Vì sao bọn họ lại không chịu thừa nhận ta từng làm việc ở đây chứ
Sau khi rời quán ăn nhỏ, Từ Thiến vẫn còn canh cánh trong lòng chuyện này
Còn Trương Hằng bên cạnh thì không trả lời câu hỏi đó, chỉ nói: "Tiếp theo chúng ta sẽ đến nơi trọ cũ của ngươi
"A, vậy thì chuyến này anh đến đúng là chỉ để nghe chuyện bi thảm của tôi thôi sao
"Không, tôi chỉ muốn xác minh thêm một vài chuyện thôi
Trương Hằng nói
"Chuyện gì
"Cứ đến chỗ trọ của cô rồi nói sau
Vừa nói, Trương Hằng vừa vẫy tay đón một chiếc taxi
Từ Thiến nhìn Trương Hằng, không vội lên xe mà hỏi: "Anh cứ úp úp mở mở từ tối qua đến giờ, sao không nói thẳng cho tôi biết rốt cuộc anh muốn gì
Quan hệ của chúng ta bây giờ..
không khác gì châu chấu trên một sợi dây thừng, chẳng lẽ anh còn lo tôi phản bội anh sao
Vừa nãy bọn kia đến, tôi cũng đâu có cầu cứu gì bọn họ
Thực tế thì trong thời gian qua tôi luôn làm theo lời anh nói, giúp anh đánh yểm trợ
"Tôi không phải không tin cô, chỉ là chuyện này hơi khó giải thích, mà người bình thường có lẽ khó chấp nhận, tôi nghĩ cứ làm theo từng bước một thì tốt hơn
"Vậy sao không nói cho tôi kết luận trước, rồi hãy làm từng bước một
Trương Hằng nghĩ ngợi: "Được thôi, tôi nghĩ cô nên cố gắng tránh xa bạn trai mình ra
"Cái gì
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Như tôi đã nói, nghe trực tiếp kết luận có thể sẽ khiến người khó mà chấp nhận
"Tôi chỉ không hiểu, việc tôi có nên ở bên bạn trai mình hay không thì có liên quan gì đến chuyện trước đây tôi từng trải qua
"Đó là thứ mà tôi muốn chứng minh cho cô thấy
Trương Hằng nói xong thì ra hiệu lên xe
Dù vẫn còn nhiều thắc mắc nhưng cuối cùng Từ Thiến vẫn quyết định nghe theo Trương Hằng, nhất là khi thấy tài xế taxi đã mất kiên nhẫn mà bắt đầu bấm còi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Từ Thiến không chần chừ nữa mà ngồi vào hàng ghế sau
Mười phút sau, hai người đến nơi trọ trước đây của Từ Thiến ở tầng một
Đó là một tòa nhà ở nhỏ mười tầng
Thực ra kiến trúc ban đầu chỉ có sáu tầng, bốn tầng phía trên là xây thêm, mà tầng một đều đã được cải tạo thành cửa hàng cho thuê
Từ Thiến dẫn Trương Hằng đi vào bên hông, tìm đến lối thoát hiểm, đẩy cửa ra
Bên trong chất đầy hàng hóa của các cửa hàng xung quanh, chỉ có một lối đi nhỏ vừa đủ cho một người qua lại
Như đoán được Trương Hằng đang nghĩ gì, Từ Thiến nói: "Đây là tầng một, không ai quản chuyện này đâu, mấy chủ quán không muốn tốn tiền thuê kho thì cứ để đồ ở đây, từ hồi tôi ở bọn họ đã làm vậy rồi
Còn về việc lỡ xảy ra hỏa hoạn thì tôi đoán chỉ còn cách cầu nguyện đừng có mà xảy ra thôi
Vừa nói, Từ Thiến vừa dẫn Trương Hằng đi xuyên qua đống hàng, đến chỗ thang máy ở tầng hai, ấn nút lên
Khác với thang máy riêng tiện lợi ở khu dân cư Á Thành, thang máy ở đây giống với thang máy chung cư mà Trương Hằng từng thấy hơn, vẫn là loại ấn nút, mà khi lên thì buồng thang máy còn rung lắc nhẹ
Từ Thiến chọn tầng 7
Vừa mở cửa, cảnh tượng đầu tiên hiện ra là những bộ quần áo phơi trên hành lang
Từ Thiến nhanh nhẹn len qua những cây sào treo đồ, đến trước một căn phòng đã bị mất nửa biển số
"Đây là chỗ tôi ở lúc còn ở tầng một, tiếp theo chúng ta phải làm gì
Từ Thiến dừng chân trước cửa
"Cô chắc chắn là chỗ này chứ, cô có nhớ người thuê sau cô là ai không
"Ừm, khi tôi chưa dọn đi thì cô ta đã đến xem phòng rồi, còn mang hành lý đến bỏ vào phòng
Nhưng mà ở đây khách thuê thay đổi thường xuyên, lâu như vậy rồi, tôi không biết cô ta có còn ở đó không nữa
Từ Thiến nói
"Cứ xem thử đã
Trương Hằng vừa nói vừa gõ cửa phòng
Một lát sau, cửa phòng mở ra, một người đàn ông chỉ mặc quần đùi đi biển bước ra, giọng điệu khó chịu: "Các người tìm ai
"Khương Hồng, cô ấy còn ở đây không
Từ Thiến hỏi
Người đàn ông nhìn Trương Hằng, cau mày: "Ở đây không có ai tên Khương Hồng cả, các người tìm nhầm chỗ rồi
Nói rồi, hắn định đóng sầm cửa lại nhưng không ngờ ngay lập tức đã có một bàn tay chặn lại trước mặt
"Lần sau nói dối thì nên dừng lại một chút đã, như vậy người khác mới biết anh đang suy nghĩ cách nào để trả lời có lợi cho mình
Trương Hằng vừa nói vừa bước vào phòng
Người đàn ông mặc quần đùi biến sắc, quát: "Này, thằng ranh con, đừng có tự rước phiền phức vào người
Vừa nói hắn vừa đưa vai đụng vào Trương Hằng, muốn dùng sức đẩy Trương Hằng ra ngoài
Nhưng hắn rõ ràng đã đánh giá quá cao sức vóc của mình, và đánh giá thấp cơ thể Trương Hằng
Trương Hằng hoàn toàn không tránh mà mặc cho người đàn ông quần đùi đụng vào mình, và kết quả là thân hình Trương Hằng chỉ hơi lung lay, còn người đàn ông quần đùi lại bị phản lực khiến cho lảo đảo, không còn cách nào chặn ở cửa nữa, chỉ có thể trơ mắt nhìn Trương Hằng xông vào
Từ Thiến do dự một chút rồi cũng đi theo Trương Hằng vào phòng, và cô kinh hoàng ngay khi vừa bước vào
Một cô gái trần truồng bị trói trên giường, người đầy vết bầm tím, một bên mắt còn sưng vù
"Khương Hồng
Từ Thiến ngỡ ngàng một lúc mới nhận ra đó là ai, thất thanh hỏi
Trương Hằng xé tấm ga giường, khoác lên người cô gái rồi mới quay đầu về phía người đàn ông quần đùi, "Cô ấy là người thuê trọ ở đây, anh là ai
Ăn trộm, cướp à
Không cướp tiền giữa đường mà trực tiếp ra tay với nạn nhân à
"Đánh rắm, lão tử là chồng cô ta," người đàn ông quần đùi lớn tiếng quát, "Còn các người là ai
Sao lại xông vào nhà tôi hả?
"Coi như chúng tôi là người đến làm việc tốt đi," Trương Hằng nhìn chiếc còng tay trên tay Khương Hồng, bên dưới có khóa điện tử, "Mật mã là bao nhiêu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Anh nghĩ tôi sẽ nói cho anh sao
Người đàn ông quần đùi cười lạnh nói
Trương Hằng nghe vậy thì không nói nhảm nữa, xoay bóng đèn xuống, và trước ánh mắt kinh ngạc của người đàn ông quần đùi, anh đập vỡ bóng đèn trên cạnh bàn, rồi dùng một tay giữ đầu gã lại trên tường, đưa phần thủy tinh nhọn đâm vào con mắt bên cạnh
"Có chuyện gì từ từ nói, mật mã tôi cho anh là được chứ gì, 8672
Thấy những mảnh thủy tinh nhọn chỉ cách mắt mình chưa đến 1cm, người đàn ông quần đùi hoảng sợ, vội vàng đọc mật mã
Từ Thiến nhập dãy số này, mở khóa còng tay rồi lấy quần áo từ trong tủ để Khương Hồng thay
Trong lúc đó, người đàn ông quần đùi vài lần muốn mở miệng nhưng lại thấy mảnh thủy tinh vỡ nên nuốt lời lại, cho đến khi Trương Hằng rút tay về, cùng Từ Thiến dẫn Khương Hồng ra khỏi phòng, hắn mới lại lên tiếng, "Các người định mang vợ tôi đi đâu
"Lo chuyện của mình đi," Trương Hằng bỏ cây thương vào lại trong bao, "Làm chuyện gì đáng mặt một người chồng đi, chẳng hạn như là bắt đầu bằng việc thay một bóng đèn mới chẳng hạn."