Ta Một Ngày Có 48 Giờ

Chương 540: Cố nhân




Chương 540: Cố nhân
0 giờ 4 phút
Trương Hằng dừng chiếc Volga trước cửa lớn khách sạn Pripyat
Ngoại trừ con ngựa trắng đã xuất hiện trước đó, dọc đường đi không có chuyện kỳ quái nào xảy ra, bọn họ đã đến được mục tiêu
Ngoài cửa khách sạn không có bất kỳ biện pháp an ninh nào
Dù bên trong đang có mặt nhiều nhân vật quan trọng, nhưng sau khi Pripyat tuyên bố rút quân, hầu hết đầu bếp và nhân viên phục vụ ở đây đã rời đi
Đừng nói đến bảo vệ hay người gác cổng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thực tế là cho dù có người ở lại, họ cũng không thể ngồi một chỗ hứng chịu phóng xạ
Mặt khác, toàn bộ khu vực đã được sơ tán, chỉ còn lại những người chịu trách nhiệm cứu trợ
Do đó, nơi ở của Shcherbina và những người khác không có bất kỳ nguy hiểm nào
Tuy nhiên, đêm nay, khách sạn Pripyat lại nghênh đón một nhóm khách không mời mà đến
Trương Hằng xuống xe, lấy 【Ôn Dịch Cốt Cung】 từ cốp sau đeo lên lưng
Khuê Gia và Trảm Phục Thiếu Niên cũng nối tiếp xuống xe
Cuối cùng là Bessonova dìu lão Thử
Cả năm người đều giữ im lặng, đi qua tấm thảm đỏ ngoài cửa, tiến vào hành lang khách sạn
Nơi này hiện giờ tối đen như mực, không một bóng người
Trương Hằng cố ý dùng đèn pin chiếu vào vị trí quầy lễ tân
Snirena đã được bác sĩ và thợ sửa chữa đưa đi từ trước khi rút quân
Dù nàng có ở lại thì cũng không nhớ gì về những chuyện đã xảy ra trong phó bản song song
Trương Hằng chỉ nhìn thoáng qua rồi thu lại ánh mắt, chuẩn bị tiếp tục đi về phía trước, nhưng ngay sau đó hắn đột nhiên dừng lại
"Sao vậy
Khuê Gia hỏi
"Nơi này thiếu một món đồ
"Đồ vật
Thứ gì
Lão Thử quan sát xung quanh nhưng không phát hiện ra thứ gì Trương Hằng nói bị thiếu
Lão liền hỏi tiếp: "Chẳng lẽ mấy người kia mang đi rồi
"Không thể nào, thứ đó không mang đi được
Vừa nói, Trương Hằng vừa đi đến trước sân khấu, cầm đèn pin chiếu vào bên trong
Chẳng mấy chốc, hắn tìm thấy mục tiêu
Sau đó, hắn đưa tay ra, lấy một chiếc ống nghe điện thoại từ phía sau bồn hoa
Lão Thử còn hơi lo lắng, nhưng Khuê Gia và Trảm Phục Thiếu Niên thấy vậy thì sắc mặt liền thay đổi
Bởi vì chiếc ống nghe kia không được đặt trên giá
Nói cách khác, nếu ai đó dùng điện thoại phòng gọi cho tổng đài, sau đó gỡ ống nghe tổng đài để ra ngoài thì có thể nghe thấy động tĩnh trong đại sảnh
"Xem ra có người biết chúng ta sẽ tới
Trương Hằng thản nhiên nói, rồi gắn ống nghe trở lại vị trí cũ
"Người của Ủy ban sao
Trảm Phục Thiếu Niên nói
"Có phải do trước đó chúng ta ép Konwitz quá mức, nên hắn đã sinh lòng cảnh giác
"Konwitz chỉ là một nhân viên kỹ thuật, cho dù hắn có sinh lòng cảnh giác thì cũng không làm được chuyện này
Trương Hằng nói
"Người nghĩ ra việc dùng ống nghe để nghe trộm chắc chắn có năng lực điều tra và phản trinh sát
"Vậy chúng ta bị ai theo dõi
Khuê Gia cau mày
"Lẽ nào nói đám người ở kia thật sự đã đến
Dù Khuê Gia không nói rõ danh tính nhưng Trương Hằng và những người khác đều hiểu nàng đang nói đến ai
Đó là KGB, tổ chức tình báo ngang hàng với CIA, MI6 và Mossad
Trước đó, Trương Hằng đã từng dùng cái danh KGB dọa Bryukhanov và Dyatlov, lẽ nào lần này đặc công KGB chính quy lại thật sự đến thảm họa Chernobyl
"Nếu chỉ vì đối phó với chúng ta thì có phải hơi chuyện bé xé ra to không
Lão Thử dè dặt nói
Tuy đám người chơi không hề tuân thủ pháp luật khi đến phó bản này, nào là trộm cướp, đe dọa, bắt cóc..
nhưng trước mắt họ cũng chưa gây ra quá nhiều náo loạn
Tính theo tiêu chuẩn của GTA, lắm thì cũng chỉ là bị truy nã hai sao, không đến mức mà phải động đến KGB
"Đã không đoán ra được thì chi bằng lên trên xem một chút
Trương Hằng vẫn tỏ ra rất bình tĩnh
Tuy nhiên, vì biết hành động của mình rất có thể đã bị người phía trên phát giác, Trương Hằng liền hơi điều chỉnh kế hoạch
Hắn tách ra hành động cùng bốn người kia
Hắn trực tiếp leo tường lên tầng ba, sau đó gặp lại họ ở cửa thông gió phòng cháy
Nếu có ai đó mai phục ở đó, Trương Hằng có thể sớm xử lý đối phương
Sau khi quyết định xong phương án hành động tiếp theo, Khuê Gia và những người khác theo ước định chờ khoảng hai phút rồi mới dọc theo hành lang đi lên
Bọn họ không đi nhanh, chủ yếu là do đùi lão Thử đã sưng to như củ cải, dù được Bessonova dìu và có gậy chống nhưng vẫn đi rất khó khăn
Nếu không phải cần hắn làm phiên dịch, hắn đã ở trong xe rồi
Nghĩ đến trên đầu rất có thể còn có KGB trong truyền thuyết đang chờ đợi mình, lão Thử càng thêm bất an
Nếu tình hình chiến đấu không thuận lợi, hắn không biết liệu mình có chạy thoát được không
Bốn người vừa soi đèn pin vừa cẩn thận tìm kiếm đến tầng hai, may mà không gặp nguy hiểm gì
Nhưng khi họ định tiếp tục đi lên thì tai nạn lại xảy ra
Khuê Gia và Trảm Phục Thiếu Niên vừa đi chưa được hai bước thì nghe thấy tiếng thở nặng nề của lão Thử và Bessonova
Hai người quay người lại thì thấy một người đàn ông mặc áo khoác đội mũ che kín thân thể, một tay cầm súng ngắn TT-33 chĩa vào thái dương lão Thử, tay kia thì bịt miệng Bessonova không cho cô kêu lên
Kẻ tấn công hẳn là đang nấp ở sau chỗ cầu thang tầng hai, sau khi bốn người đi ngang qua mới lặng lẽ xông ra, vừa ra tay liền bắt được hai người
Khuê Gia chuẩn bị hỏi ý đồ của đối phương thì người đàn ông mặc áo khoác kia lại lên tiếng trước
Bằng giọng trầm thấp khàn khàn hắn nói: "Đừng nói lớn tiếng, là ta
Khuê Gia cảm thấy giọng nói này quen quen
Sau đó lão Thử phản ứng lại trước, vừa mừng vừa sợ nói: "Bác sĩ
"Không sai
"Anh không phải đã rời Pripyat rồi sao
Sao lại quay lại
Anh ở đây thì thợ sửa chữa đâu
Anh ta có quay lại không
Trảm Phục Thiếu Niên hỏi
"Hắn đang ở bệnh viện, chưa quay lại
Thật ra nếu các anh nhìn thấy hắn, sẽ hiểu vì sao hắn không về được
Bác sĩ nói
Vừa nói, ông vừa rút súng lục trong tay và cởi mũ
Khi mọi người thấy gương mặt dưới mũ, họ không khỏi hít một hơi khí lạnh
Thứ đó thậm chí không thể gọi là mặt nữa vì nó đã sưng lên gấp rưỡi kích thước bình thường, da thì đã bắt đầu hoại tử, từng mảng thịt treo lủng lẳng, trông như bị bỏng nặng
Lúc này, những người khác mới để ý đến cánh tay của bác sĩ cũng đang băng bó, rõ ràng là da của ông ta không chỉ bị hoại tử mỗi mặt
"Anh và thợ sửa chữa không phải đã rời Pripyat rồi sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sao lại ra nông nỗi này
"Chuyện này các anh phải đi hỏi Simon thì hơn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trong mắt bác sĩ lóe lên một tia phẫn nộ và thống khổ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.