**Chương 28: Chấn động các nơi**
Lý Thanh vừa rời đi, đại sảnh vốn đang yên tĩnh lập tức trở nên ồn ào, náo nhiệt
"Các ngươi nói xem vị Lý tiên sinh kia là người của nơi nào, lại dũng mãnh phi thường như thế
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Không nghe người ta nói là người trên con đường lớn ở Đại Minh sao
Chắc chắn là người của quan phủ rồi
"Để cho tên tiểu tử kia cuồng vọng, lần này thì bị thu thập rồi chứ gì
Ha ha..
Đáng đời, thật sự là hả lòng hả dạ
Có người cười trên nỗi đau của kẻ khác, cảm thấy hả giận
Nhưng cũng có người lại giữ ý kiến khác, "Chưa chắc, tiểu tử kia không dám tự giới thiệu, không hẳn là sợ, có lẽ chính là bởi vì lai lịch quá lớn, nên mới có chút cố kỵ
"Có lý, bất quá phải nói thật lòng, vị Lý tiên sinh này đúng là người có tính tình, nói bắt liền bắt, người bình thường không có khí phách này đâu
"Đúng vậy
Đám người gật gù
Đột nhiên có người kinh ngạc kêu lên: "Lý tiên sinh
Không lẽ nào là vị Lý tiên sinh trong «Tặng · Uyển Linh» kia chứ
"Hít hà ~
"Vô cùng có khả năng, vị Lý tiên sinh kia làm thơ cho Uyển Linh cô nương, còn Lý tiên sinh này lại ra mặt vì Uyển Linh cô nương, tám chín phần mười chính là cùng một người
"Bảo Nhi, Bảo Nhi..
Vị Lý tiên sinh vừa rồi và tác giả của «Tặng · Uyển Linh» có phải là cùng một người không
Đám người chẳng còn đoái hoài đến chuyện phong hoa tuyết nguyệt, từng người sốt ruột hóng chuyện
Bảo Nhi vẻ mặt đau khổ gật đầu, "Các vị chớ nên bàn luận những chuyện này nữa, hay là tập trung vào chuyện chính đi
"Tú Nhi, đi gọi các kỹ nữ đến đây
Bảo Nhi cười qua loa một tiếng, "Nô gia xin cáo lui trước
Nói xong, không để ý đến sự nhiệt tình của mọi người, nàng tiến vào sau màn lụa, lôi kéo Uyển Linh vội vàng lên lầu
Lúc này, Uyển Linh cũng đã hoàn hồn sau cơn hoảng sợ, nắm tay Bảo Nhi vội hỏi: "Chủ chứa, người kia rốt cuộc là có lai lịch thế nào, Lý tiên sinh có thể nào bị liên lụy không
"Cái này..
Chủ chứa ánh mắt né tránh, ú ớ không dám trả lời
Liên Hương và Hồng Tụ liếc nhau, khuyên nhủ: "Chủ chứa, Lý tiên sinh dù sao cũng là vì Uyển Linh, vì Túy Tiên Lâu mà ra mặt, để cho chúng ta biết chân tướng thì có gì là không ổn
Bảo Nhi thở dài, bất đắc dĩ nói: "Cha của người kia là quốc công đương triều, cữu gia của hắn là hoàng thượng đương kim
"A
Chúng nữ trợn tròn mắt, các nàng biết Liên Bảo Nhi không dám trêu chọc ai, ắt hẳn người kia lai lịch rất lớn, nhưng không ngờ thân phận của đối phương lại hiển hách đến thế
Uyển Linh suy nghĩ rất nhanh, đột nhiên nói, "Chủ chứa, đại sự như vậy, chẳng lẽ không nên để cho 'Đại nhân vật' phía sau chúng ta biết hay sao
Liên Hương và Hồng Tụ không biết đại nhân vật là ai, nhưng Túy Tiên Lâu có đại nhân vật phía sau thì các nàng đều biết
Chỉ vì..
Bảo Nhi thường xuyên treo ở bên miệng câu nói: "Phía trên ta có người
"Uyển Linh nói đúng
Hồng Tụ tiếp lời, "Chủ chứa, chuyện lớn như vậy, không thể nào giấu giếm không báo được
Liên Hương cũng khuyên theo: "Chủ chứa, nếu ngươi không báo lên, xảy ra chuyện thì một mình ngươi gánh vác trách nhiệm
Thời gian không còn sớm, chậm thêm nữa là cấm đi lại ban đêm mất
Bị chúng nữ thuyết phục như vậy, Bảo Nhi cũng cảm thấy mình không thể giấu diếm, chuyện lớn thế này, nàng không làm được, cũng không có cách nào làm chủ, chỉ có thể để cho cành vàng quyết định mà thôi
Nghĩ tới đây, nàng hít sâu một hơi, "Các ngươi cứ thành thật ở lại, buộc chặt cửa nẻo, ta đi thông báo ngay đây
Nàng cười lạnh, "Đối phương lai lịch đúng là lớn thật, nhưng chưa chắc Túy Tiên Lâu chúng ta đã sợ, có việc gì cứ lớn tiếng gọi, nếu có ai dám làm loạn thì cứ sai gã sai vặt đi đánh, cứ nói là ta bảo
Nói xong, nàng vội vàng rời khỏi phòng
Uyển Linh và ba nữ liếc nhau, đều mang vẻ mặt đầy sầu lo, nhưng các nàng thật sự không thể giúp gì được, chỉ có thể cầu nguyện..
Trong hoàng cung
Bát hoàng tử Chu Tử quỳ trên mặt đất, sắc mặt trắng bệch, run rẩy không ngừng
Hắn, Chu Tử, lại bị huynh đệ tố cáo
Chu Nguyên Chương cầm trong tay cây roi dài, cổ tay rung lên, "Đùng
một tiếng vang giòn, dọa cho hồn vía Chu Tử muốn bay mất
Mặc dù không quất trúng người, nhưng lại càng khiến hắn sợ hãi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Cha, phụ hoàng..
"Đùng ——
Lại là một tiếng roi nữa, sao roi nổ vang ngay trước mặt Chu Tử, chỉ cách nửa thước, dọa cho mặt hắn tái mét, nếu như quất vào mặt, chắc chắn dung mạo bị hủy
"Chậc chậc chậc..
Có tiền đồ, thật là có tiền đồ
Chu Nguyên Chương cười quái dị nói, "Lúc ta mười ba tuổi, chỉ muốn chăn trâu cho tốt, được ăn no, ngươi so với ta còn giỏi giang hơn nhiều
"Phụ hoàng thứ tội
Chu Tử vội vàng dập đầu, "Đều là do Lý Cảnh Long xúi giục nhi thần đi, không liên quan gì đến nhi thần cả
Phải nói là Bát hoàng tử thực sự không ra gì
Mặc dù Lý Cảnh Long có nhân phẩm chẳng ra làm sao, nhưng đối với biểu cữu là hắn thì rất có tình nghĩa
Thế nào mà, cháu trai đối với cậu ruột thì nhân nghĩa, còn cậu ruột lại nhẫn tâm với cháu mình
Quả nhiên, Lão Chu thấy nhi tử không có cốt khí như vậy, càng thêm tức giận, giáng xuống một roi thật mạnh
"Đùng
"A nha..
Chu Tử đau đớn đến tái mét mặt, chiếc áo choàng mỏng manh bị rách toạc, khiến cho các hoàng tử khác cũng thấy sợ hãi
"Phụ hoàng bớt giận..
Chu Tiêu mặt lộ vẻ không đành lòng, lên tiếng cầu xin, "Bát đệ còn trẻ người non dạ, lại thêm lần đầu vi phạm, mong rằng phụ hoàng nương tay xử lý
"Phụ hoàng bớt giận
Các hoàng tử khác cũng vội vàng quỳ xuống cầu xin, "Xin đừng đánh hỏng Bát đệ (Bát ca)
Chu Nguyên Chương hít sâu một hơi, "Ta hỏi lại ngươi, là ai xúi giục ngươi đi thanh lâu
"Lý, Lý Cảnh Long
"Đùng ——
Lại là một roi quất mạnh xuống, Chu Tử tối sầm hai mắt, suýt chút nữa ngất đi
Lại nghe Chu Nguyên Chương nói tiếp, "Là ai dạy hư ngươi
Liên tiếp chịu hai roi, cho dù Chu Tử có là con heo, cũng biết vấn đề nằm ở đâu, "Là nhi thần tự mình đi, ngàn sai vạn sai đều là lỗi của một mình nhi thần
Chu Nguyên Chương sắc mặt hơi hòa hoãn, "Ta hỏi lại ngươi, hôm nay thật sự là lần đầu tiên ngươi đến thanh lâu
"Là..
Không phải
Chu Tử thực sự sợ hãi, dứt khoát nói hết mọi chuyện
Chu Nguyên Chương thu hồi roi, thản nhiên nói, "Coi như ngươi thức thời, tên thái giám thân cận của ngươi đã khai báo hết, vừa rồi nếu như ngươi còn dám quanh co chối tội, ta nhất định đánh chết ngươi
"Nhi thần biết sai rồi, nhi thần không dám tái phạm nữa
Chu Tử sợ đến mức suýt c·h·ết, liên tục cầu xin tha thứ
Chu Nguyên Chương thu hồi roi, buồn bã nói: "Lý Cảnh Long đã cưỡng ép chuộc người về rồi
"Nhi thần không biết
Chu Tử chi tiết kể lại, "Lúc đó Lý tiên sinh cũng có mặt, thấy Lý Cảnh Long muốn ép mua ép bán, hắn liền ra mặt ngăn cản, lúc nhi thần rời đi, hai người còn đang giằng co
"Lý Thanh
Chu Nguyên Chương ngẩn người, lẩm bẩm: "Tên này thật đúng là..
Chợt lại cười, "Cũng tốt, có người để cầu xin thì tốt hơn
Tào Quốc Công phủ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Cái gì
Thằng ranh con kia lại dẫn Bát hoàng tử đi thanh lâu, không những cưỡng ép mua kỹ nữ của người ta, còn bị quan phủ bắt rồi
Lý Văn Trung tối sầm hai mắt, suýt chút nữa ngất đi
Hắn làm việc luôn giữ khuôn phép, làm người thành thật, một đời anh minh, thế nào lại sinh ra cái loại con trai như vậy chứ
"Lão gia, mau đi tìm người cứu Cảnh Long ra đi
Phu nhân thất kinh nói, "Cảnh Long sao có thể qua đêm ở cái loại địa phương đó..
"Cứu cái chân của ngươi, lão tử sớm muộn cũng bị hủy hoại trong tay hai mẹ con các ngươi
Lý Văn Trung tức giận đến mức râu ria dựng đứng, thật lâu sau mới bình tĩnh lại, hỏi: "Tên cẩu nhật kia thực sự bị quan phủ bắt đi
Gia phó nhát gan trả lời, "Bẩm Quốc công gia, lũ tiểu nhân không biết hắn có phải là người của quan phủ không, nhưng thiếu gia từng hỏi hắn là người trên con đường nào, hắn nói là người trên đường lớn ở Đại Minh
Lý Văn Trung nhíu mày, tức thì giận thật, nhưng chung quy cũng là con trai mình, nếu bị quan phủ bắt thì không sao, vừa hay nhân cơ hội này rèn giũa hắn, nhưng nếu như bị kẻ xấu bắt cóc tống tiền, hậu quả kia..
"Người kia tên là gì, trông như thế nào
"Bảo Nhi gọi hắn là Lý tiên sinh, trên dưới hai mươi tuổi, hình dạng..
Cân sức ngang tài với thiếu gia, nhìn qua rất phong độ bất phàm
"Hai mươi tuổi, Lý tiên sinh..
Lý Văn Trung ánh mắt ngưng tụ, lẩm bẩm nói, "Không lẽ nào là vị xem bệnh cho mợ kia chứ
Hắn hạ lệnh: "Đi, bảo Thân vệ thống lĩnh đến trấn phủ ti chiêu ngục xem xét, nếu tên đồ chó hoang kia thật sự bị Cẩm Y Vệ bắt, thì cứ để hắn ở yên trong đó, không cần quan tâm hắn
Còn nữa, đi tìm mấy cành mận gai đến đây
"Cẩm Y Vệ
Phu nhân kinh hãi, vội vàng nói, "Lão gia, sao không mau chóng cứu Cảnh Long ra, còn đi tìm cành mận gai làm gì
"Cứu chút gì nữa..
Cứu cái chân bà nó
Lý Văn Trung quát lớn: "Lão tử ngày mai phải đội gai nhận tội rồi
Phủ Công chúa
"Ngươi không nên tới đây
"Công chúa, tửu lầu xảy ra chuyện rồi
Bảo Nhi giải thích ngắn gọn chuyện đã xảy ra
An Khánh nhíu mày, "Lý Cảnh Long
Lý tiên sinh
Vị Lý tiên sinh kia trông như thế nào
Bảo Nhi với hiệu suất cực cao, dùng vài từ ngắn gọn miêu tả đặc điểm bề ngoài của Lý Thanh
Là hắn
Trong mắt An Khánh lóe lên vẻ kinh ngạc, "Hắn mang Lý Cảnh Long đi rồi
"Vâng, công chúa điện hạ, chuyện này nên kết thúc như thế nào đây
An Khánh suy nghĩ một chút, nói, "Ngày mai ta sẽ vào cung một chuyến, tửu lầu cứ buôn bán như bình thường, chuyện này ngươi không cần phải lo lắng
Dừng một chút, "Vị Lý tiên sinh kia..
Nên kết giao một chút
"A
Bảo Nhi chấn động trong lòng, "Công chúa điện hạ cũng biết hắn sao
"Không nên biết thì đừng hỏi
An Khánh công chúa thản nhiên nói, "Làm việc cho tốt, không thiếu chỗ tốt cho ngươi, dạo gần đây tửu lầu thế nào rồi
"Buôn bán rất tốt
Bảo Nhi mặt mày hớn hở nói, "Điện hạ, ta kể cho người nghe nhé..
An Khánh liên tục gật đầu, sắc mặt cũng chuyển từ u ám sang tươi tỉnh
"Chúng lý yên nhiên thông ngoảnh đầu một chút, nhân gian nhan sắc như bụi bặm."( ý chỉ: Giữa bao nhiêu người đẹp tuyệt trần, nàng bỗng quay đầu lại nhìn, nhan sắc thế gian bỗng hóa hư vô.)
"Không ngờ vị Lý tiên sinh này không chỉ có y thuật thông thần, mà tài học cũng phi thường, người thường không thể sánh bằng, sau này phải tận lực thỏa mãn nhu cầu của hắn
"Vâng, nô tỳ nhớ kỹ
Bảo Nhi cung kính đáp..
Chiêu ngục
Lý Cảnh Long bị trói chặt, cố định trên ghế không thể động đậy, khí thế không hề giảm sút
Hắn lớn tiếng nói: "Mau thả bản thiếu gia ra, bản thiếu gia có thể tha cho ngươi một mạng, nếu không..
"Họ tên
Lý Thanh hỏi
"Xem ra tiểu tử ngươi là..
"Đùng ——
Lý Thanh lại hỏi: "Họ tên
"Lão tử liều mạng với ngươi..
"Đùng ——
"Họ tên
"Lão tử tên là Lý Cảnh Long!"