Ngoài cửa viện có một bà lão nhỏ người, lưng còng quay vào trong, tay chống gậy, phía sau còn có hai người trẻ tuổi đi theo
Đó là bà của Vu Kính Đình, hai người trẻ tuổi đi theo phía sau bà là hai người con trai của bác cả Vu Kính Đình, một người tên là Vu Thiết Phú, một người tên là Vu Thiết Quý
Hai anh em này người cao lớn, râu ria xồm xoàm, vẻ mặt dữ tợn
Tuệ Tử nhìn hai người này, rồi nhìn Vu Kính Đình, nhan sắc chênh lệch lớn như một trời một vực
Vu Kính Đình và Giảo Giảo lớn lên cùng bà, gien di truyền rất quan trọng, cưới được vợ xinh đẹp thì sinh con cũng có chất lượng cao
"Đem Vu Thiết Căn còn cái con dâu sao chổi của hắn kêu ra đây cho ta
Bà lão nghênh ngang đi vào nhà, bộ dạng hống hách
"Nghe lời bà nói, nhà ta ngược lại lại có phúc tinh vượng phu ích tử hiếm thấy à, con dâu sao chổi ta chưa từng thấy, các ngươi thấy qua chưa
Vương Thúy Hoa cười nhưng không tươi cười hỏi hai anh em Vu Kính Đình
Giảo Giảo điên cuồng lắc đầu, Vu Kính Đình thì bĩu môi, tỏ vẻ không quan tâm
Nhìn thấy Tuệ Tử đứng bên cạnh Vu Kính Đình, con mắt tam giác của bà lão quét qua, ánh mắt hung dữ chợt lóe lên
Tuệ Tử không nhớ ra mình có lỗi gì với bà lão này, sao có vẻ như là nhắm vào mình thế
"Không lo ở nhà chăm sóc con cái làm việc, chạy tới trường học làm cái gì giáo viên, ta thấy ngươi chính là đồ cóc ghẻ đòi ăn thịt thiên nga, mặt mo trắng hếu
Bà lão vừa mở miệng là mắng, mắng cho Tuệ Tử ngơ ngác đầu óc toàn dấu chấm hỏi
Bà lão này bị bệnh thần kinh hay bệnh dại à
Sao vừa lên là cắn người thế
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vu Kính Đình và Vương Thúy Hoa đồng thời lên tiếng
"Bà ơi, bà đang nói gì vậy
"Đồ da cóc
Vu Kính Đình khoác tay lên vai Tuệ Tử, mắt nhìn lên nóc nhà
"Có ý gì
Tuệ Tử và Giảo Giảo đồng thời hỏi
Bà lão Vu này cả đời thích dùng những câu nói lửng lơ để mắng người, hôm nay coi như gặp được đối thủ rồi, câu này của Vu Kính Đình bà ta chưa từng nghe qua, nghển cổ chờ nghe
"Sống thì chán ghét, chết thì dọa người
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bà lão Vu thiếu điều phun máu ra, bàn tay khô quắt chỉ vào Vu Kính Đình
"Ngươi, ngươi, ngươi cái đồ một hai ba bốn năm sáu bảy, quên cả (vương) tám
Ngươi đúng là đồ con rùa con
"Ta, ta, ta con rùa con này là do con trai bà tạo ra đấy
Ta là rùa vậy bà là cái gì
Vu Kính Đình bắt chước giọng điệu của bà lão
Đối với bà nội ruột, hắn rõ ràng vẫn còn chút cung kính — những lời thất đức, hắn đều nói với giọng cười, không thấy dáng vẻ hung dữ khi đốp chát bình thường, tuyệt đối "kính già yêu trẻ"
Tuệ Tử cúi đầu, che giấu khóe miệng đang nhếch lên càng ngày càng rõ
Căng da mặt lên, tuyệt đối không thể bật cười, mặc dù là rất buồn cười
"Vu Thiết Căn
Con nói chuyện với bà như thế hả
Con còn chút hiếu tâm không vậy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vu Thiết Phú đứng ra dạy dỗ
Vu Kính Đình mắt liếc qua hai người kia, khóe miệng cong lên một nụ cười giễu cợt, nói tỉnh bơ:
"Hai vị này nhìn quen mắt thế nhỉ
Hắn vỗ trán một cái, giả vờ như nhớ ra rồi nói:
"Có bầu ngốc ba năm, từ khi vợ ta mang thai, trí nhớ của ta càng ngày càng tệ, đây không phải là hai vị đường huynh không có việc gì không đến cửa, đến cửa chỉ muốn đồ sao
Tuệ Tử, lại đây, ta giới thiệu cho em
Kéo Tuệ Tử qua, khóe miệng Tuệ Tử đang run rẩy điên cuồng cố nhịn cười, Vu Kính Đình nghiêm túc nói:
"Hai người trước mặt em đây, là đồ lê hấp lại còn cóc, một đôi ngật nga ngật ngưỡng Vu Thiết Phú và Vu Thiết Quý đấy
Lúc anh kết hôn đều gặp rồi, ngồi ở bàn kia chỉ ăn và lấy, còn trộm thuốc lá chiêu đãi khách bên nhà mẹ vợ nữa đấy, đồ ăn trong chậu mà thiếu mất hai cái xương sườn chắc cũng là bọn họ trộm đấy
"Nói bậy
Chúng ta có lấy thuốc lá, xương sườn cái gì — a
Vu Thiết Quý còn chưa nói hết lời thì đã bị anh trai đấm cho một cái vào bụng
"Phì
Tuệ Tử rốt cuộc cũng bật cười, luyện tập lâu như vậy rồi, cũng không nhịn được
Cái máng này, thật là thâm độc mà
Hai anh em Vu Thiết Phú đỏ mặt tía tai, cả bà lão cũng bị chọc tức đến không nhẹ
"Hai người đến không phải là vì muốn bồi dưỡng tình cảm với chúng ta đấy chứ
Có mục đích gì nói thẳng đi, thiếu lương thiếu gạo thì ta không giúp được gì, nhưng nhà các người mà cãi nhau không đủ lực thì cứ đến nói, ta cho thêm chút dầu vào
Muốn tiền à, chỗ này ai cũng quen mặt rồi
Vu Kính Đình vừa mở miệng đã lại thả bom
"Cái gì mà gió thu
Bà chỉ đến thăm mấy đứa thôi mà
Vu Thiết Phú có chút chột dạ
"À, chỉ nhìn chúng ta, không muốn đồ, cũng không tính đòi tiền
Vu Kính Đình mắt đảo một vòng, khiến cho ba người này không nói được gì
Tuệ Tử ở bên cạnh nhếch mép hai cái, chuyện đấu đá nội bộ này, lẽ nào không phải nên để nàng và bà cả làm sao
Vu Kính Đình xắn tay áo tự mình xông lên làm nàng không có đất dụng võ
Tuệ Tử không thể không thừa nhận, kể từ sau khi nàng thấy Vu Kính Đình thuận mắt hơn, hắn làm gì nàng cũng đều đeo kính lọc
Hắn ở đó đốp chát người khác Tuệ Tử cũng cảm thấy đây là tiếng gọi của con tim, đây là lòng kính trọng yêu mến dâng trào, đây là gió xuân của nhân gian, đây là cội nguồn của sự sống
"Chúng ta đến là để nói lý
Vợ của con làm cho con gái nhà Thiết Phú sợ hãi
Vu Thiết Quý nói
"Hả
Tuệ Tử đầy dấu chấm hỏi, mấy ngày nay ngoài đi học ra thì nàng chỉ ở nhà, đi đâu hù dọa trẻ con cơ chứ
"Hừ, vợ của ta ngoan như thỏ con ấy, ta còn chưa nói là do các người xấu xí lại còn hôi miệng khiến cho nàng bị dọa đấy, các người đổ thừa à
"Cái đó, ta có thể hỏi một chút, con gái nhà Thiết Phú ta quen không
Tuệ Tử yếu ớt chen vào
Mặc dù có cảm giác được đàn ông che chở thì vẫn ổn, nhưng nàng thực sự rất hiếu kỳ, rốt cuộc là làm sao để mình đắc tội người ta
Nàng có công lực hù dọa người như thế cơ à
"Cô bớt ở đó giả ngây giả ngô đi
Gả tới cả tháng rồi, ngay cả con bé cháu nhà bác cả của mình tên gì còn không biết nữa à
Bà lão dùng gậy gõ mạnh, ý muốn giành điểm đạo đức dẫn đầu
"Gà nhà ta đẻ hai quả trứng, bà nội có biết quả nào đẻ trước không
Có phân biệt được trống mái không
Vu Kính Đình lại ra mặt bênh vợ
"Ta biết để làm gì
Với cả, trứng còn phân được trống mái à
Vu Kính Đình dang tay
"Không phải sao
Vậy vợ của con biết cái đó để làm gì
Bà lão Vu nắm chặt gậy, gân xanh trên tay nổi lên, hai người phía sau bà ta cũng mang bộ mặt muốn đánh người tới nơi
Nói chuyện với thằng cha Vu Kính Đình này, tâm lý hơi yếu một chút là năm phút cũng không trụ nổi, mỗi một câu đều đâm thẳng vào yết hầu của người khác
Nếu không phải đánh không lại hắn, đã sớm động tay động chân rồi
"Con gái nhà Thiết Phú học lớp 5, nói từ sau khi cô giáo của nó bị vợ anh thay dạy thì thường xuyên bị vợ anh bắt nạt, một tuần sáu ngày học thì vợ anh phạt nó đứng năm ngày rưỡi, đó là làm gì vậy
Lời nói của bà lão khiến Tuệ Tử chợt hiểu ra —
"Vu Thải Phượng?
Không làm bài tập, không mang sách giáo khoa, nhiều lần khuyên không đổi mà còn lên lớp gặm hạt dưa, ăn trộm đồ rồi còn nắm tay con trai?
Một tràng dài sau đó đã chỉ rõ nguyên nhân vì sao con bé này bị phạt
Tuệ Tử hiện tại dạy ba khối lớp, hơn một trăm học sinh, mà chưa từng gặp một cô bé nào da mặt dày như thế này
Nàng đã khuyên bảo nhỏ nhẹ không biết bao nhiêu lần, cứng đầu, người khác nói không lọt tai
Sau khi loại bỏ khả năng con bé này không có vấn đề về chỉ số thông minh, Tuệ Tử vô cùng hiếu kỳ, loại cha mẹ nào mới có thể nuôi ra một đứa trẻ như thế, nàng còn định tìm phụ huynh của con bé đến trường tâm sự —
Hôm nay gặp được cha mẹ con bé rồi, Tuệ Tử hiểu ra rồi, cha nào con nấy mà
Cha của nó tại tiệc cưới trộm thuốc lá, trộm xương sườn lớn, con gái của nó ở trường học thì trộm bút chì tẩy chì gọt bút chì
- Thật đúng là im hơi lặng tiếng lên khung, ừ, có kinh hỉ không, bất ngờ không, có bất ngờ không
(hết chương này)