Chương 165: Nếu không chúng ta đi chung
"Bộ Phàm ca, chúng ta ra ngoài tìm thử đi, biết đâu Tiểu Xuân ở ngay gần đó thì sao
Đại Ny nghe nói Tống Tiểu Xuân là vì thăm hỏi nàng nên mới mất tích, nàng đột nhiên đứng lên, nàng hiểu rõ việc Tống Tiểu Xuân bị tà tu phế bỏ tu vi
Bây giờ Tống Tiểu Xuân chính là một kẻ phàm nhân
Tiểu Ny cùng tiểu Lục Nhân cũng đứng lên
"Đừng vội
Bộ Phàm khoát khoát tay, nhìn về phía tên gia đinh kia, "Ta hỏi ngươi, thiếu gia của ngươi lúc ra cửa có mang kiếm theo không
"Đúng ạ
Thiếu gia nhà ta thích luyện kiếm, luôn luôn kiếm không rời thân
Tên gia đinh hít mũi một cái, gật đầu
Vậy thì không cần xem
Chắc chắn là lạc đường rồi
Chỉ là cái loại thiểu năng trí tuệ 100% này đúng là vậy sao
Ở trong một thôn mà cũng có thể lạc đường
Kiểu hành xử này, hắn có phục hay không cũng đành chịu thôi
"Vậy ngươi đừng lo lắng, ta nghĩ thiếu gia nhà ngươi khẳng định không phải bị kẻ xấu bắt cóc đâu
Nhìn tên gia đinh đang nhanh chóng sắp khóc, Bộ Phàm vội vàng an ủi
"Thật ạ
Mắt gia đinh hiện lên một vòng hy vọng nhìn hắn
"Không sai, nếu thiếu gia của ngươi thật sự bị bắt cóc, vậy khẳng định là do người bên ngoài làm, ngươi thử nghĩ xem thôn này chỉ lớn chừng đó, có người từ bên ngoài vào thôn, các hương thân làm sao có thể không biết rõ được
Bộ Phàm giải thích nói
"Thế thì thôn trưởng, thiếu gia nhà ta rốt cuộc đi đâu rồi ạ
Gia đinh không hoảng loạn, rốt cuộc đối với thôn trưởng, hắn vẫn tin tưởng
"Cái này à
Bộ Phàm nhất thời có chút không biết nên nói thế nào mới phải
Chẳng lẽ muốn hắn nói, thiếu gia của ngươi chỉ là lạc đường thôi sao, nói ra điều này cũng phải có người tin chứ
Bất quá, chuyện này dường như có chút liên quan đến hắn
"Thiếu gia của ngươi có lẽ
Đã lên núi tìm dược thảo
Bộ Phàm bỗng nhiên chợt lóe lên ý nghĩ, giải thích nói
"Tìm dược thảo
Gia đinh giật mình
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Không sai, chính là đi tìm dược thảo
Bộ Phàm vẻ mặt chắc chắn nói
"Thế nhưng thiếu gia nhà ta rõ ràng đã dặn là muốn đi thăm hỏi Đại Ny tiểu thư
Gia đinh mặt lộ vẻ chần chờ
"Muốn đi thăm Đại Ny không sai, nhưng ngươi thử nghĩ xem thiếu gia của ngươi có phải nghe nói Đại Ny xảy ra chuyện rồi nên rất gấp mà đi ra ngoài không
Bộ Phàm hỏi ngược lại
"Vâng
Gia đinh gật đầu
"Vậy viếng thăm người khác có cần chuẩn bị lễ vật không
Bộ Phàm lại hỏi
Gia đinh lại gật đầu
"Vậy thiếu gia nhà ngươi có chuẩn bị lễ vật không
Bộ Phàm hỏi lại
Gia đinh lắc đầu
"Cho nên, thiếu gia của ngươi để chuẩn bị lễ vật, đã lên núi tìm kiếm một chút dược liệu quý giá, dự định dùng làm lễ vật tặng người
Bộ Phàm vẻ mặt chân thành nói
Gia đinh mặt mũi đờ đẫn
Đầu óc đều bị cuốn đến mơ mơ màng màng
"Ngươi đừng nghĩ nhiều, trở về hãy nói rõ cho lão gia và phu nhân nhà ngươi, bảo họ đừng lo lắng, biết đâu thiếu gia của ngươi qua hai ngày liền trở về, y như lần trước
Bộ Phàm vỗ vỗ vai gia đinh, trấn an nói
Ánh mắt gia đinh sáng lên
Đúng rồi, thiếu gia nhà hắn lần trước cũng lên núi tìm kiếm dược thảo
Hơn nữa, những dược thảo đó mỗi gốc đều vô cùng giá trị
"Được rồi, thôn trưởng, ta sẽ về bẩm báo lão gia và phu nhân ngay
Gia đinh thần tình kích động, cáo từ một tiếng, quay người liền chạy về phía trong thôn
Một bên Đại Ny và Tiểu Ny đều trợn mắt hốc mồm, tiểu Lục Nhân thì ngược lại không có biểu tình gì, rốt cuộc hắn với Tống Tiểu Xuân lại không quen
"Bộ Phàm ca, Tiểu Xuân thật sự là lên núi tìm kiếm dược thảo ư
Vậy có gặp nguy hiểm không ạ
Đại Ny chần chờ nói
"Không sao đâu, Tiểu Xuân từ khi lần đó trở về thôn, vẫn khổ luyện kiếm pháp, dã thú trên núi còn không làm tổn thương được hắn đâu
Bộ Phàm biết Đại Ny lo lắng điều gì, bất quá với bản lĩnh hiện tại của Tống Tiểu Xuân, trong núi đừng nói qua một đêm, cho dù sống hết đời cũng sẽ không có chuyện gì
"Vậy là tốt rồi
Trong lòng Đại Ny hơi tan đi nỗi lo lắng, đối với Bộ Phàm ca, nàng trước giờ tin tưởng không chút nghi ngờ
Ăn xong cơm tối, Đại Ny cùng Tiểu Ny hỗ trợ thu dọn bát đũa xong, liền đứng dậy cáo từ
"Không ở lại thêm một lát sao
Bộ Phàm níu lại nói
"Không được, Bộ Phàm ca, ta với Tiểu Ny ở nhà ngươi ăn cơm, còn chưa nói với người trong nhà, phải về sớm, kẻo mẹ ta lại nấu thêm cơm cho ta và Tiểu Ny mất
Đại Ny lắc đầu
"Vậy thì tốt, hôm khác rảnh rỗi ta sẽ đến thăm ngươi
Bộ Phàm cười nói
"Vâng
Đại Ny cười tủm tỉm
Sau đó, Bộ Phàm và tiểu Lục Nhân đưa hai tỷ muội Đại Ny ra đến cửa
"Sư phụ, Đại Ny tỷ ngày trước là tu sĩ sao
Tiểu Lục Nhân ngẩng đầu nhỏ lên, nhìn hắn hỏi
"Đúng vậy
Bộ Phàm gật đầu cười nói
"Vậy tại sao Đại Ny tỷ hiện tại lại không thể tu luyện ạ
Tiểu Lục Nhân khó hiểu nói
"Không phải là không thể tu luyện, mà là đây cũng là một loại tu luyện
Bộ Phàm ngước mắt nhìn bóng hình áo trắng xinh đẹp đằng xa kia, khẽ cười một tiếng
"Cái gì gọi là đây cũng là một loại tu luyện ạ
Tiểu Lục Nhân không hiểu nháy mắt
"Sau này ngươi sẽ hiểu
Bộ Phàm cười sờ lên đầu nhỏ của tiểu Lục Nhân
Trên đường trở về thôn
Tiểu Ny chu môi nhỏ phàn nàn nói: "Đại tỷ, tại sao không ở lại thêm một lát chứ
Đại Ny làm sao không rõ tiểu tâm tư của Tiểu Ny, khẽ nhéo trán Tiểu Ny một cái, cười nhẹ nói: "Đừng nghĩ là ta không biết rõ nha đầu ngươi muốn cái gì nhé
Tiểu Ny cười đùa nói: "Vậy ta muốn cái gì, ngươi nói xem
Đại Ny cười một tiếng, lắc đầu không nói nên lời
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Những ngày tháng tiếp theo
Liên quan đến tiếng bàn tán về việc Đại Ny trở về thôn dần dần giảm đi
Rốt cuộc, cũng vì chuyện của Tống Tiểu Xuân trước đó, lần này các hương thân bàn tán vẫn tương đối ít hơn
Bất quá, đại đa số các hương thân đều tiếc nuối cho Đại Ny
Mà Đại Ny cũng rất nhanh quen thuộc với cuộc sống trong thôn, giúp đỡ việc nhà bếp núc, nấu nướng
Kỳ thực mới bắt đầu Đại Ny muốn giúp đỡ, Lý Triệu thị không đồng ý
Dưới cái nhìn của nàng, khuê nữ dù bây giờ không thể tu luyện, nhưng trước kia dù sao cũng từng là tiên nhân
Về sau, vẫn là Đại Ny nói mãi thì bà ấy mới đồng ý
Theo thời gian, Chu Minh Châu thường xuyên rất nhiệt tình đến thăm viếng, còn thường xuyên hẹn Đại Ny ra ngoài đi dạo một chút
Đại Ny cảm thấy dù sao sau này cũng thường phải ở trong thôn, nên cũng vui vẻ kết giao với Chu Minh Châu
"Đại Ny, đây là xà bông thơm hương hoa hồng do xưởng ta gần đây nghiên cứu ra, rất tốt cho da thịt, có tác dụng thẩm mỹ đó, ngươi ngửi thử xem có thơm không
Giờ phút này, tại nhà Đại Ny, Chu Minh Châu đưa một cục xà bông thơm cho Đại Ny
"Ưm, rất thơm
Đại Ny ngửi ngửi cục xà bông thơm trên tay, hương hoa hồng thoang thoảng quẩn quanh trong hơi thở
"Ngươi cảm thấy tu sĩ có thích những loại xà bông thơm này không
Mắt của Chu Minh Châu phát sáng
"Ta nhớ xà bông thơm của ngươi chắc sẽ rất được hoan nghênh với những tu sĩ cấp thấp
Đại Ny nhíu mày suy tư nói
"Chỉ là tu sĩ cấp thấp thôi à
Thế tu sĩ cao giai thì không tắm rửa sao
Chu Minh Châu phàn nàn nói
"Cũng có tắm chứ, chỉ là chúng ta thường sẽ dùng pháp thuật
Đại Ny giải thích nói
"Pháp thuật
Thế thì tắm mà không có bong bóng tắm thì không có linh hồn rồi
Chu Minh Châu chân thành nói
"Bong bóng tắm
Đại Ny nghi hoặc
"Không sai, nhúng mình vào trong bong bóng do xà bông thơm tạo ra, cứ như được vô số bong bóng hôn nhẹ vuốt ve, cái cảm giác đó mỹ diệu vô cùng
Chu Minh Châu vuốt ve gương mặt, đắm chìm trong tưởng tượng, một bộ dáng vẻ si mê
"Thật vậy sao
Đại Ny không biết nên nói cái gì
"Cái đó tất nhiên rồi, nếu không chúng ta cùng đi tắm bong bóng tắm đi, vừa đúng lúc nhà ta có một cái bồn tắm rất lớn
Chu Minh Châu một tay kéo tay Đại Ny, đôi mắt đều toát ra ánh sáng rạng rỡ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đại Ny: "
."