Ta Tại Tân Thủ Thôn Lặng Lẽ Cẩu Thành Đại Boss

Chương 245: Làm nhân sự nói tiếng người




Chương 245: Làm nhân sự nói tiếng người "Tiểu Mãn Bảo khả năng là muốn nói chuyện
Bộ Phàm chau mặt lại, thấp giọng giải thích, vì sao hắn lại có cảm giác như tự mình dẫn sói vào nhà
"Vậy không phải nói tiểu sư muội rất nhanh liền có thể nói chuyện rồi sao
Tiểu Lục Nhân có chút cao hứng, ôm lấy Tiểu Mãn Bảo
【 Ai dà, thật là ngượng ngùng quá, nhất thời vui mừng quá đỗi

Tiểu Mãn Bảo quả thật ngượng ngùng vô cùng
Khóe miệng Bộ Phàm co giật
Hắn có thể nhìn thấy cô bé đâu có chút nào ngượng ngùng đâu chứ
"Tiểu Mãn Bảo cứ để ta ôm đi, ngươi mau đi tu luyện, tranh thủ sớm ngày đột phá Trúc Cơ kỳ!
"Được rồi, sư phụ
Tiểu Lục Nhân gật gật đầu, đem Tiểu Mãn Bảo giao cho Bộ Phàm xong, liền lại tràn đầy tin tưởng đi tu luyện
【 Tên cha đáng ghét này thật quá ghê tởm, chính là không nhìn quen việc ta tốt

Tiểu Mãn Bảo phồng má chu mỏ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bộ Phàm cười cười
Cảnh này, hắn đã sớm không cảm thấy kinh ngạc nữa rồi
Tiểu Mãn Bảo cho ai ôm cũng đều cười hì hì, nhưng chỉ duy nhất hắn ôm, thì lại cứ giữ vẻ mặt cứng nhắc
Ừm, nói đến, chỉ có hắn mới có loại đãi ngộ đặc thù này
【 Chỉ là vì sao Vũ công tử lại bái cái tên cha đáng ghét này làm sư phụ chứ

Sau khi cao hứng xong, Tiểu Mãn Bảo bỗng nhiên ý thức được một vấn đề mấu chốt
【 Không những Tề Võ Đế là đệ tử của cái tên cha đáng ghét này, mà Vũ công tử cũng thế, rốt cuộc tên cha đáng ghét này có bản lĩnh gì mà lại nhận kiếp trước hai nhân vật truyền kỳ làm đệ tử chứ

Tiểu Mãn Bảo nghĩ mãi mà không rõ
Dưới cái nhìn của nàng, cái tên cha đáng ghét này chỉ là một tên tiểu thầy lang biết chút y thuật mà thôi
Nhưng chính một người như vậy lại có thể nhận lấy hai nhân vật nổi tiếng lừng lẫy ở kiếp trước làm đệ tử
【 Kiếp này rốt cuộc là có vấn đề chỗ nào đây
Sao lại khác một trời một vực so với kiếp trước
Chẳng lẽ là do ta sao

Nghe những lời tự luyến của Tiểu Mãn Bảo, Bộ Phàm lắc đầu
Tiểu nha đầu này không hề nghĩ rằng Tiểu Lục Nhân cùng Tề Thạch đã trở thành đệ tử của hắn trước khi nàng chưa trọng sinh sao
【 Bất quá dù sao đi nữa, sau này ta đều có thể mỗi ngày nhìn thấy Vũ công tử

Trong đầu vang lên âm thanh kích động của Tiểu Mãn Bảo
Trong lòng Bộ Phàm có chút không thoải mái
"Bộ Phàm ca, ngươi muốn gì
Thấy hắn đang ngẩn người ở đó, Đại Ny kêu một tiếng
"Đại Ny, ngươi nói để Tiểu Lục Nhân ra ngoài du lịch rèn luyện một chút thì sao
Bộ Phàm nhìn về phía Đại Ny
Đại Ny: "


Tiểu Mãn Bảo: "


"Bộ Phàm ca, Tiểu Lục Nhân năm nay chưa đầy tám tuổi mà
Đại Ny nhắc nhở
"Ta cảm thấy việc ra ngoài không tại tuổi tác lớn, chỉ cần có một trái tim không ngừng tiến lên, cho dù là tám tuổi cũng có thể gây dựng nên sự nghiệp vẻ vang
Bộ Phàm nói ra đạo lý rõ ràng mạch lạc
Đại Ny nghe xong cảm thấy có vài phần đạo lý, nhưng ngẫm kỹ lại liền cảm thấy có vấn đề
【 Tên cha đáng ghét này thật quá ghê tởm, lần trước nhận ra Tề Võ Đế, liền để Tề Võ Đế đi
Lần này vừa nhận ra Vũ công tử, cái tên cha đáng ghét này còn muốn để Vũ công tử rời đi 】
Tiểu Mãn Bảo một mặt phẫn nộ, trong lòng cũng uất ức không thể tả, ngay lập tức không cần suy nghĩ liền cắn một cái lên bờ vai Bộ Phàm
Kỳ thực Bộ Phàm có thể tránh được, nhưng hắn lại không tránh
Trước hết không nói bây giờ Tiểu Mãn Bảo còn chưa mọc răng, dù cho có mọc ra răng rồi, chỉ sợ cũng không cắn nổi
【 Ta cắn chết ngươi

Tiểu Mãn Bảo điên cuồng cắn bả vai Bộ Phàm
Nhưng trong mắt Đại Ny thì Tiểu Mãn Bảo đây là đang mút mát, nàng hơi nghi hoặc một chút nói: "Tiểu Mãn Bảo có phải hay không đang đói bụng
"Ta xem là, nếu không thì sao lại đem bả vai làm đùi gà gặm
Bộ Phàm cười đáp lời
Tiểu Mãn Bảo cảm giác được lần đầu tiên trong đời bị người ta khiêu khích trắng trợn
"Đùa ngươi đó, tiểu gia hỏa này, làm sao ta có thể để đại sư huynh của ngươi rời đi chứ
Bộ Phàm đem Tiểu Mãn Bảo giao cho Đại Ny xong, cười giải thích nói
Tiểu Mãn Bảo ngây người
Bộ Phàm cười cười
Lấy kinh nghiệm đọc tiểu thuyết vô số của hắn nói cho hắn biết, đại sư huynh cùng tiểu sư muội là không thể nào đến với nhau được
Đừng hỏi vì sao
Hỏi thì chính là motip cũ
..
Mấy ngày sau
Bộ Phàm thường phát hiện một bóng dáng nhỏ bé trèo đến ngoài cửa phòng Tiểu Lục Nhân mà rình mò
Mỗi lần Bộ Phàm đều không nói hai lời cầm lên Tiểu Mãn Bảo, cứ như nâng một chú cún con vậy, một tay xách lên vừa đi vừa giáo dục
"Ngươi nói ngươi là con gái con lứa, cần phải biết ý tứ, cứ thế đi rình mò sư huynh của mình thì còn ra thể thống gì nữa
"Anh anh anh anh
"U, nói ngươi còn không vui
Đại Ny nhìn thấy cảnh này thì không nhịn được khẽ cười một tiếng
Hai cha con nhà này
Sáu ngày sau
Trong thôn có vị lão nhân qua đời, là thôn trưởng Bộ Phàm tất nhiên phải đến chủ trì công việc mai táng
Một ngày này, ngoại trừ gia đình kia thân nhân khóc rất thảm thiết ra, những nơi khác trong thôn lộ ra đặc biệt yên tĩnh, như đang tiễn đưa cụ ông
Những năm gần đây, Bộ Phàm cũng thường thấy những chuyện như thế này, nhưng mặc dù thế trong lòng hắn vẫn không khỏi cảm thấy nặng lòng
Bởi vì những người đã qua đời này từng giúp đỡ và chiếu cố hắn
Hắn có thể làm cũng chỉ là trước khi bọn họ qua đời, cho họ một giấc mộng đẹp
Nhưng nửa tháng sau, bà cụ nhà ấy cũng qua đời
Người trong thôn đều nói lão nhân yêu thương nhau, nên mới cùng nhau theo nhau về trời
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thật là như vậy sao
Nhớ lại nguyện vọng khi hai vị lão nhân ra đi, khóe miệng Bộ Phàm hơi nhếch lên
"Ông Trần, ông có điều gì chưa toại tâm nguyện sao
"Tâm nguyện chưa xong thì không có, nguyện vọng thì có một cái, kiếp sau tuyệt đối đừng để ta gặp lại bà lão nhà ta, Thôn trưởng, ngươi không biết ta chịu sự cằn nhằn của bà lão nhà ta cả đời rồi à
Đây là lời trút bầu tâm sự cuối cùng của ông Trần
Còn bà Trần thì sao
"Tâm nguyện của ta là kiếp sau đừng để ta lại đụng gặp cái ông lão nhà ta nữa, bình thường làm việc chẳng thấy nhanh nhẹn như thế, vậy mà đến chết lại còn chết sớm hơn ta
Sau đó
..
Tại một biệt thự nào đó
"Đúng là khổ tám đời mà, kiếp trước cưới ngươi, kiếp này còn cưới ngươi
Một chàng trai khôi ngô đang cõng một đứa bé trên lưng, lại còn bế một đứa bé trước ngực, vẻ mặt nhăn nhó đang dọn dẹp vệ sinh, trong miệng lẩm bẩm một câu
"Ngươi đang nói cái gì
Bỗng nhiên, một nữ tử đang ngồi trên ghế sofa từ từ đặt tập tài liệu trong tay xuống, nhìn về phía chàng trai kia
Nữ tử mặc bộ váy ngắn công sở ôm sát người, bắt chéo hai chân, dáng người có lồi có lõm, đôi chân thon dài được tất đen làm cho càng thêm tinh tế và mê người
"Không có gì
Chàng trai khôi ngô lập tức run bắn người
Không sai
Bộ Phàm đã đưa hai người họ đến một nơi
Bọn họ cùng nhau sinh ra, sau đó bị vô lương phụ mẫu gán ghép đính ước từ nhỏ, tiếp đến là cùng nhau học chung một trường mầm non, tiểu học, trung học cơ sở, trung học phổ thông và đại học
Dù cho lúc đầu hai người họ không ưa nhau, nhưng cuối cùng vẫn có một kết cục viên mãn khi ở bên nhau
..
Xong xuôi công việc tang lễ của bà Trần xong, Bộ Phàm cùng các hương thân tạm biệt một tiếng, liền cưỡi đại hoàng ngưu về nhà
Vì Tiểu Mãn Bảo tuổi tác còn nhỏ, Đại Ny cũng không có mang Tiểu Mãn Bảo cùng đến dự tang lễ của bà Trần
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Về đến nhà
Bộ Phàm liền thấy Tiểu Mãn Bảo đang đi trong sân, mặc dù đi vẫn chưa vững, còn lảo đảo lung lay
"Bộ Phàm ca, ngươi xem Tiểu Mãn Bảo biết đi rồi này
Đối với cha mẹ mà nói, không có gì vui hơn việc chứng kiến con của mình trưởng thành, Đại Ny cũng giống như vậy, trên mặt tràn đầy vẻ ôn nhu
"Tiểu sư muội, ngươi thật lợi hại quá đi
Tiểu Lục Nhân một bên cũng rất cao hứng, tiểu sư muội biết đi rồi, sau này liền có thể cùng hắn chơi đùa
Tiểu Mãn Bảo bị khen như vậy, mặt nhỏ có chút ngượng ngùng
Cuối cùng thì, nàng cũng không phải là đứa trẻ thật sự
"Hiện tại còn chưa phải là lúc để bước đi đâu, cẩn thận sau này biến thành chân mập đó
Bộ Phàm bất ngờ hắt một gáo nước lạnh
Tiểu Mãn Bảo lập tức chu miệng nhỏ, vẻ mặt giận dỗi
【 Tên cha đáng ghét không nói tiếng người

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.