Chương 280: Cô bé nhỏ bị cô lập
Xưởng xà phòng thơm tan ca rất sớm
Hầu hết người làm trong xưởng đều là phụ nữ trong thôn
Tan ca sớm, các bà có thể về nhà nấu ăn cho chồng con cháu
Dương Ngọc Lan cùng mấy người phụ nữ quen biết nhau cùng rời khỏi xưởng
Mấy người phụ nữ này có tình cảnh tương tự với Dương Ngọc Lan, đều là quả phụ không thể sống yên ở thôn nhà chồng nên mới đến thôn Ca Lạp mưu sinh
Mấy người phụ nữ này có chút chiếu cố Dương Ngọc Lan, khiến nàng, người vừa mới đến nơi xa lạ, nhanh chóng hòa nhập vào đây
Trong đó có một người phụ nữ chính là Tôn tam nương
"Các cô sống trong thôn đã quen chưa
Tôn tam nương cười nói
"Dạ, đã quen rồi, người trong thôn ai cũng tốt bụng
Con còn muốn cảm ơn Tam tỷ lúc trước đã đưa con đi tìm nhà Cữu Mỗ gia
Dương Ngọc Lan cảm kích nói
Tuy mới đến thôn mấy ngày nhưng nàng phát hiện người ở thôn này rất tốt
Vừa đến ngày hôm sau, Cữu Mỗ gia đã bảo mẹ con nàng ở lại nhà mình nhưng nàng đã từ chối
Bởi vì, lời ra tiếng vào của thiên hạ rất nhiều
Mặc dù nàng và Cữu Mỗ gia có quan hệ thân thích, nhưng ở chung một chỗ ít nhiều gì cũng sẽ có lời đồn đại
Hơn nữa, nàng nghe nói Cữu Mỗ gia có cháu trai muốn đi thi khoa cử
Nàng càng không thể để danh tiếng của Cữu Mỗ gia – người đã giúp đỡ hai mẹ con nàng – bị tổn hại
Cữu Mỗ gia không còn cách nào khác đành phải dọn dẹp lại căn phòng cũ cho hai mẹ con nàng ở
Nhớ lại, khi đó hàng xóm đều đến giúp nàng dọn dẹp nhà cửa
Người trong thôn cũng không hề khinh miệt hay coi thường hai mẹ con nàng
Các bà nhìn họ với ánh mắt rất hòa nhã, các hán tử nhìn nàng cũng không còn vẻ gì như những thôn trước đây
Càng không cần lo lắng trong đêm sẽ có kẻ lật tường vào nhà họ
Bây giờ, nàng đến xưởng xà phòng thơm làm việc
Mỗi tháng tiền công không sai biệt lắm có ba lượng, hơn nữa nghe nói ngày lễ ngày tết sẽ còn phát hồng bao tiền thưởng
Điều đó khiến Dương Ngọc Lan như giành được một cuộc sống mới, cũng có động lực để nuôi dưỡng con gái
"Khách sáo với tôi làm gì, hai mẹ con cô vừa tới thôn không lâu, chắc hẳn chưa đi qua bách hóa siêu thị trong thôn rồi nhỉ
Tôn tam nương cười nói
"Bách hóa siêu thị
Dương Ngọc Lan đây là lần đầu tiên nghe thấy tên siêu thị này
"Nói thế nào nhỉ, giống như tiệm tạp hóa trong huyện thành ấy, chỉ là nó lớn hơn tiệm tạp hóa rất nhiều, hơn nữa cái gì cũng có
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vừa hay tôi cũng muốn mua chút đồ ăn, chúng ta cùng đi xem cho biết
Dương Ngọc Lan cứ thế bị Tôn tam nương cùng mọi người kéo đi tham quan bách hóa siêu thị với vẻ mặt vui vẻ
..
"Không biết bao giờ mẹ mới về
Phạm Tiểu Liên hai tay chống cằm, ngồi dưới mái hiên ngẩn người
Bỗng nhiên, cô bé thấy từ xa có một bóng dáng uyển chuyển bước tới
"Mẹ ơi, mẹ về rồi
Khuôn mặt nhỏ của Phạm Tiểu Liên lập tức tươi tắn rạng rỡ, vội vàng chạy tới
"Ngươi xem hôm nay mẹ mua gì này
Trên tay Dương Ngọc Lan kéo một chiếc giỏ tre, nàng vừa cười vừa lật tấm vải bố đang che trên giỏ tre lên
"Thịt heo
Còn có sườn nữa
Phạm Tiểu Liên nhìn thấy thịt heo, cổ họng nuốt khan mấy cái
Nhưng dường như nghĩ đến điều gì, khuôn mặt nhỏ có chút chần chờ: "Mẹ ơi, sao mẹ lại mua thịt heo
Cá khô mà Thái Mỗ gia cho chúng ta vẫn chưa ăn hết mà
"Không sao cả
Bây giờ mẹ đã có việc làm rồi, sau này có thể kiếm rất nhiều tiền
Dương Ngọc Lan có chút đau lòng, vội vàng gượng cười an ủi
"Thật ạ
Đôi mắt nhỏ của Phạm Tiểu Liên lóe lên ánh sáng
"Mẹ làm sao có thể lừa Liên nhi chứ
Lần này, Dương Ngọc Lan cười thật lòng từ trong tâm
Cho tới bây giờ đến thôn Ca Lạp, nụ cười trên mặt nàng càng ngày càng nhiều
Bởi vì nàng biết cuộc sống sau này của mẹ con nàng chắc chắn sẽ càng ngày càng tốt đẹp
"Mẹ, nhiều thịt như vậy chúng ta ăn không hết đâu
Hay là mình mang biếu Thái Mỗ gia một ít đi ạ
Phạm Tiểu Liên nhớ đến Thái Mỗ gia đã đối xử với mẹ con nàng rất tốt
"Mẹ đã đưa rồi
Dương Ngọc Lan cười nói: "Đi nào, tối nay mẹ sẽ làm món thịt kho tàu con thích nhất cho ngươi ăn
"Vâng ạ
Vào trong nhà
Dương Ngọc Lan phát hiện trong nhà sạch sẽ gọn gàng, vừa nhìn là biết có người đã dọn dẹp qua
"Liên nhi, con đã dọn dẹp rồi à
Dương Ngọc Lan nghi ngờ nhìn về phía con gái
"Vâng
Mẹ đi làm việc, ta ở nhà không có việc gì làm, ta cũng không thể lười biếng được ạ
Phạm Tiểu Liên gật đầu nhỏ một cái
"Mẹ không phải bảo con ra ngoài chơi cùng bọn trẻ trong thôn sao
Ngọc Lan có chút xót xa, xoa đầu nhỏ của Phạm Tiểu Liên
"Bọn chúng không chơi với ta
Phạm Tiểu Liên rụt rè rũ đầu nhỏ xuống, tay nhỏ nắm lấy góc áo, khuôn mặt nhỏ có vẻ hiu quạnh nói
"Tại sao bọn chúng không chơi với ngươi
Dương Ngọc Lan ngớ người, có chút không hiểu
Dưới cái nhìn của nàng, mọi người trong thôn đều rất tốt, những đứa trẻ trong thôn hẳn cũng như vậy
Thậm chí, nàng cho rằng con gái mình cũng sẽ nhanh chóng hòa nhập vào thôn này như nàng, tìm được vài người bạn tốt để chơi cùng
Từ khi trượng phu qua đời, những người ở nhà chồng và cả thôn đều không thích hai mẹ con nàng
Nàng luôn bị người trong thôn buông lời đàm tiếu, con gái càng bị bọn trẻ trong thôn bắt nạt
Có một lần, con bé còn bị người ta dùng đá đập trúng đầu, hôn mê vài ngày
Về sau, con bé cũng không dám chơi cùng những đứa trẻ khác nữa
Bây giờ, đến được một nơi mới
Nàng càng hy vọng con gái có thể hòa nhập vào thôn này như mình, được quen biết và chơi với nhiều đứa trẻ hơn
"Thật ạ
Phạm Tiểu Liên mở to đôi mắt đầy mong chờ
"Ừ
Thật đó
Dương Ngọc Lan cười nói: "Chờ cơm nước xong xuôi, mẹ sẽ dẫn con đi cái bách hóa siêu thị trong thôn để dạo một chút, mua một ít kẹo
Ngày mai Liên nhi mang cho các bạn nhỏ trong thôn ăn, bọn chúng chắc chắn sẽ thích Liên nhi
"Mẹ nói là cái bách hóa siêu thị rất rất lớn trong thôn đó sao
Con nghe ông cậu ngoại nói bên trong có rất nhiều, rất nhiều đồ vật
Khuôn mặt nhỏ của Phạm Tiểu Liên hưng phấn nói
"Đúng vậy, ở trong đó rất rất lớn
Dương Ngọc Lan không khỏi cảm thán
Nàng cũng là lần đầu tiên nhìn thấy tiệm tạp hóa lớn như thế, bên trong bày đầy các loại hàng hóa, đồ chơi trẻ con, vật phẩm cần thiết trong sinh hoạt và nhiều thứ khác
..
Ngày hôm sau, Dương Ngọc Lan đi xưởng xà phòng thơm làm việc, Phạm Tiểu Liên bận rộn ở nhà
Những bộ quần áo cần phơi nắng thì đem ra phơi
Vì vóc dáng quá thấp, con bé còn phải di chuyển ghế dựa để trèo lên trèo xuống, nhờ vậy mới phơi được quần áo trên cây sào tre
Sau đó, con bé lại quét dọn trong phòng một lượt
Phải rất vất vả mới dọn dẹp xong nhà cửa sạch sẽ, khuôn mặt nhỏ của Phạm Tiểu Liên lúc đó mới nở nụ cười hài lòng
Tiếp đó, con bé chạy vào trong phòng, lấy túi kẹo đã mua tối qua ra, hưng phấn chạy về phía cổng thôn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bởi vì cổng thôn rất rộng rãi, lại thêm cây hòe lớn cành lá tươi tốt có thể che nắng, nên cứ đến giờ người lớn đi làm việc thì nơi này liền trở thành "thiên hạ" của đám trẻ trong thôn
Vào giờ phút này, dưới gốc hòe lớn đã có rất nhiều đứa trẻ đang cười đùa, rượt đuổi nhau
Nhìn thấy cảnh tượng này, trong mắt Phạm Tiểu Liên tràn đầy sự hâm mộ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cô bé lập tức che chặt túi kẹo trước ngực rồi chạy tới
Lũ trẻ xung quanh vừa nhìn thấy Phạm Tiểu Liên đến, lập tức đều dừng lại và nhìn về phía nàng
"Ta có..
Vừa định nói "ta có kẹo" thì lũ trẻ xung quanh đột nhiên tản đi, Phạm Tiểu Liên lập tức nuốt ngược lời muốn nói vào trong
"Tan đi tan đi!
"Thật mất hứng, không đến lúc nào lại cứ đến đúng lúc bọn ta đang chơi vui!"