Chương 282: Bởi vì hắn tồn tại như một BUG
Sáng ngày hôm sau
Bộ Phàm ôm Tiểu Hoan Bảo phơi nắng dưới gốc đào
Một lớn một nhỏ, trông hệt như hai con cá khô, lim dim đôi mắt, tận hưởng ánh nắng sáng sớm
Lúc này, Tiểu Mãn Bảo bước ra khỏi nhà với vẻ tinh thần hơi uể oải
"Tối hôm qua ngủ không ngon sao
Nhìn thấy dáng vẻ Tiểu Mãn Bảo, Bộ Phàm liền biết chắc chắn tối qua tiểu gia hỏa này đã thức trắng đêm
"Cha, sao chỉ có Tiểu Hoan Bảo, Tiểu Hỉ Bảo đâu rồi
Tiểu Mãn Bảo cũng không trả lời hắn, mà chỉ nhìn xung quanh, cứ như đang tìm bóng dáng Tiểu Hỉ Bảo vậy
"Muội muội ngươi bị mẹ mang đến xưởng rồi
Bộ Phàm cười giải thích
"Sao mẹ chỉ mang theo Tiểu Hỉ Bảo đi ạ
Tiểu Mãn Bảo hơi ngạc nhiên một chút
"Chuyện này còn phải hỏi sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bộ Phàm cười cười, dùng ngón tay khẽ chạm vào chiếc mũi nhỏ của Tiểu Hoan Bảo đang nằm trong lòng
Tiểu Hoan Bảo mở to đôi mắt ướt át, trông rất đáng yêu
"Đúng thế
Tiểu Mãn Bảo lập tức hiểu rõ
Trước kia có một lần mẹ mang Tiểu Hoan Bảo đến nhà ông ngoại
Ai có thể ngờ xà nhà nhà ông ngoại không biết sao lại bị đứt ngang, suýt chút nữa đổ trúng người
Ai biết khi mang đến xưởng xà phòng thơm lại sẽ xảy ra chuyện gì
"Ta nghe mẹ ngươi nói hôm qua ngươi không vui, sao vậy, nói ra để cha vui vẻ hả hê
Bộ Phàm cười trêu ghẹo nói
Tiểu Mãn Bảo lập tức cạn lời
【 Lời này giống lời người nói sao
】
【 Ừm, đúng là ông cha dởm mà
】
Nghe những lời Tiểu Mãn Bảo nghĩ trong lòng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trong lòng Bộ Phàm vui vẻ, thò tay đùa Tiểu Hoan Bảo
Tiểu Hoan Bảo vừa tránh vừa khúc khích cười
"Thật ra ngươi không nói, ta cũng biết
Ta nghe nói ngươi bảo bọn trẻ trong thôn không chơi với con gái nhà họ Dương nữa, có đúng chuyện đó không
"Ngươi làm sao lại biết
Vẻ mặt Tiểu Mãn Bảo đầy ngờ vực
"Ta thân là thôn trưởng, sao lại không rõ mọi chuyện lớn nhỏ trong thôn chứ
Bộ Phàm ngẩng đầu, khẽ cười đáp
"Thật là vậy sao
Không phải vì ngươi có ý với người phụ nữ họ Dương kia nên mới đặc biệt chiếu cố các nàng à
Tiểu Mãn Bảo nói với vẻ mặt ta đã đoán được rồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Ngươi cảm thấy nàng đẹp mắt hơn, hay mẹ ngươi đẹp mắt hơn
Bộ Phàm chẳng thèm để ý chút nào, cười hỏi ngược lại
"Đương nhiên là mẹ chứ
Tiểu Mãn Bảo nói
"Thế thì đúng rồi, mẹ ngươi đẹp vậy, ta sao có thể để ý đến người khác chứ
Bộ Phàm đưa ngón tay ra, khẽ vuốt ve chiếc cằm tròn trịa, non nớt của Tiểu Hoan Bảo, "Có phải không nào, Tiểu Hoan Bảo
"A a a
Tiểu Hoan Bảo khúc khích cười không ngừng
"Chuyện này ai mà biết được, ta đâu phải con giun trong bụng ngươi, sao mà biết ngươi nghĩ gì
Hơn nữa, có những người ấy mà, đã ngắm nhiều hoa tươi trong nhà, ai mà biết liệu có muốn thử mùi vị hoa dại không
Tiểu Mãn Bảo khoanh tay nhỏ trước ngực nói
"Ngươi lời này là học từ ai
Bộ Phàm dở khóc dở cười
"Ngươi quản ta học từ ai
Tiểu Mãn Bảo quay mặt đi
"Thôi được rồi, mặc kệ ngươi học từ ai, nhưng ta vẫn muốn nói là mẹ ngươi vẫn thơm hơn một chút
Bộ Phàm một tay ôm Tiểu Hoan Bảo đứng lên, chầm chậm đi tới trước mặt Tiểu Mãn Bảo, đưa tay nhẹ nhàng xoa đầu nàng
"Thật ra ngươi không nói với ta cũng không sao, chỉ là đừng nên giấu những người và sự việc không vui trong lòng
Đời người ngắn ngủi, đến thế gian này một chuyến nào dễ dàng, vui vẻ cũng là một ngày, không vui cũng là một ngày
Nếu đã sống một ngày không vui, vậy tại sao không vui vẻ mà trải qua mỗi ngày cho tốt hơn
"Vui vẻ cũng là một ngày, không vui cũng là một ngày
Ngươi không hiểu, ngươi căn bản là chẳng hiểu gì cả
Tiểu Mãn Bảo rũ đầu, nói khẽ
【 Kiếp trước, ta và mẫu thân đã khổ sở đến mức nào, ngươi biết không
Ngươi không biết, ngươi chỉ biết ân ân ái ái với người bạch liên hoa kia thôi
】
Nghe những lời đầy oán khí của Tiểu Mãn Bảo
Trong lòng Bộ Phàm thở dài
Hắn biết Tiểu Mãn Bảo không cách nào buông bỏ những chuyện kiếp trước
Thật ra, đổi lại bất cứ ai cũng chẳng thể buông bỏ được mà
Người cha ruột đã bộc lộ bản chất, hai mẹ con nàng phải ra ở riêng, bị Bạch Liên Hoa bài xích, và bị cả thôn cô lập
Mặc dù sau này được mẫu thân đưa đến Tu Tiên giới tu luyện, nhưng tuổi thơ của Tiểu Mãn Bảo chắc chắn không hề hạnh phúc
Chính vì vậy
Sau khi sống lại, Tiểu Mãn Bảo một lòng muốn mang theo mẫu thân ly hôn, rời xa người cha 'dởm'
Sau đó là tung quyền đánh người cha 'dởm', dùng chân đạp Bạch Liên Hoa, đưa mẫu thân lên đỉnh cao cuộc đời
Tiếp đó, để người cha 'dởm' và tiện nữ kia phải hối hận đi thôi
Dĩ nhiên, nếu như hắn không xuất hiện, cốt truyện thông thường có lẽ sẽ phát triển như vậy
Đáng tiếc thay
Ở kiếp này, bởi vì có hắn – một yếu tố bất thường (BUG) – tồn tại, đã khiến rất nhiều sự vật trong quá trình phát triển quỹ đạo xảy ra chút thay đổi
"Tiểu Mãn Bảo, ngươi nhìn xem cái cây đào lớn này
Bộ Phàm ôm Tiểu Hoan Bảo, nhìn về phía cây đào trong sân, "Ngươi có nhớ không lúc trước khi ta định đốn cây đào, ngươi dứt khoát không đồng ý
"Chuyện đó ta quên rồi
Tiểu Mãn Bảo lầm bầm một câu
Bộ Phàm cười cười, tiếp tục nói: "Ngươi có nghĩ tới chưa, tuy cũng là cây đào nhưng chúng lại không giống nhau
Gốc đào trước kia cành lá tươi tốt, còn cây đào này cành lá lại rất thưa thớt
Nhưng cây đào lớn bây giờ tuy không có cành lá sum suê như cây đào lớn trước kia, nhưng mà ngươi xem trên đầu cành của nó có phải đã có chồi non rồi không
Tiểu Mãn Bảo ngước mắt nhìn, quả nhiên chú ý tới những chồi non nhú lên trên đầu cành, chỉ là nàng không hiểu vì sao người cha 'dởm' này lại muốn nói với nàng những điều này
"Cuộc đời cũng giống như cây đào vậy, cuộc sống của mỗi người đều khác nhau, đều tràn ngập những khả năng sống bất tận
Ngươi không thể yêu cầu cây đào này phải giống hệt một gốc đào khác, cây đào này giờ đã có chồi non, sau đó sẽ còn nở hoa, sẽ còn cho quả, nó sẽ có nhiều ngày mai hơn
Nếu cứ mãi lo lắng về gốc đào trước kia, vậy sẽ không có một cây đào như bây giờ, sẽ không nở hoa, cũng sẽ không ra quả
Bộ Phàm cười nhìn Tiểu Mãn Bảo
"Ta có rầu rĩ đâu
Thanh âm Tiểu Mãn Bảo im bặt, sững sờ nhìn chằm chằm cây đào trước mắt, cứ như vào khoảnh khắc này đã sa vào suy tư điều gì đó
Nhìn thấy Tiểu Mãn Bảo đang ngẩn người, Bộ Phàm cũng không làm phiền nàng, mà ôm Tiểu Hoan Bảo, chầm chậm đi vào nhà
Hắn ví von hai cây đào trước và sau thật ra là để ví dụ cho kiếp trước và kiếp này của Tiểu Mãn Bảo, để Tiểu Mãn Bảo ở kiếp này đừng có lại bận tâm đủ thứ chuyện kiếp trước
Chỉ hy vọng nha đầu này có thể nghe mà hiểu được
Thật ra lý do hắn nói nhiều như vậy cũng không phải muốn Tiểu Mãn Bảo buông bỏ điều gì, hắn chỉ đơn thuần không muốn Tiểu Mãn Bảo sống trở thành người mà nàng căm ghét mà thôi
Càng không hy vọng nhìn thấy Tiểu Mãn Bảo không vui vẻ
Rõ ràng là đang làm những chuyện mà nàng không thích
Nhưng vì cái gọi là báo thù, nàng lại ép buộc chính mình trở thành người mà nàng vẫn luôn căm ghét trong lòng
Chỉ là nàng không hề phát hiện ra điều đó mà thôi
Bởi vì nàng cảm thấy tất cả những gì mình làm đều là đúng đắn
"Cha, sao ngươi lại tự dưng nói những chuyện khó hiểu này vậy
Đột nhiên, Tiểu Mãn Bảo quay đầu nhìn về phía hắn
"Biết làm sao đây, nữ nhi gặp phải phiền não của tuổi dậy thì, là phụ thân ta càng nên đưa ra chỉ dẫn giáo dục chính xác
Bộ Phàm lập tức hào khí hừng hực, dáng vẻ hăng hái chiến đấu, Tiểu Hoan Bảo trong ngực hắn cũng giơ nắm tay nhỏ lên, phát ra âm thanh đáng yêu, "A ha
"Ai mà gặp phải phiền não tuổi dậy thì chứ
Tiểu Mãn Bảo bị dáng vẻ của Bộ Phàm chọc cười, "Ta mới ba tuổi, làm sao mà gặp được phiền não tuổi dậy thì chứ
【 Người đàn ông này đâu có chút nào dáng vẻ làm cha chứ
】
【 Với lại Tiểu Hoan Bảo sao cũng học theo nữa
】
"Bởi vì trong mắt mỗi người làm cha, nữ nhi dù bao nhiêu tuổi đều là bảo bối quý giá nhất
Bộ Phàm cười nhẹ một tiếng.