Ta Tại Tân Thủ Thôn Lặng Lẽ Cẩu Thành Đại Boss

Chương 304: Tống thiếu gia?




Chương 304: Tống Thiếu gia
Dương Ngọc Lan có người thương
Tiểu Mãn đột nhiên dừng xe lại
Phạm Tiểu Liên lảo đảo một cái, cái đầu nhỏ đụng vào lưng Tiểu Mãn, nàng hơi khó hiểu nói: "Tiểu Mãn tỷ, ngươi sao đột nhiên dừng xe thế
"Ngươi nói là mẹ ngươi có người thương sao
Người đó là ai
Trong lòng Tiểu Mãn giật nảy lên, nét mặt có chút căng thẳng, sẽ không phải là tên đại xấu xa kia chứ, chẳng lẽ kiếp này vẫn không thể thay đổi được sao
"Tên là gì, ta cũng không biết, ta chỉ là lén nghe thấy mẹ ta gọi hắn là Tống Thiếu gia
Bởi vì Phạm Tiểu Liên ngồi đằng sau, cũng không trông thấy dáng vẻ căng thẳng của Tiểu Mãn, nàng lắc đầu nói
Tống Thiếu gia
Tiểu Mãn lập tức nhẹ nhõm thở phào trong lòng
Cũng may là không họ Bộ
Khoan đã, nàng tại sao phải căng thẳng chứ
Với cái tên đại xấu xa kia có tính khí lười biếng, còn thêm cái miệng lưỡi cay nghiệt, ngoại trừ mẫu thân mù mắt, người khác làm sao mà vừa mắt hắn được chứ
Nàng chỉ là lo lắng cho mẫu thân mà thôi
Thế nhưng, rốt cuộc người mà Dương Ngọc Lan có thể gọi là Tống Thiếu gia thì là ai chứ
Gia tộc họ Tống trong thôn là một dòng họ lâu đời có danh tiếng
Huống hồ những năm gần đây, nhờ sự không ngừng cố gắng của lão nương, nay thôn sớm đã khác xưa rất nhiều, thậm chí có rất nhiều người đã bắt đầu kinh doanh
Trong đó có một người, chính là Tống Lai tử
Những năm gần đây, Tống Lai tử có thể nói là vô cùng vẻ vang, đã gây dựng được một chuỗi siêu thị ở khắp nơi trên Đại Ngụy
Thế nhưng, Tống Lai tử này cũng chỉ là người đại diện thôi
Ông chủ lớn thật sự đứng sau màn chính là lão nương của nàng
"Tiểu Mãn tỷ, ngươi nghe ta nói đây, ta không phải cố ý lén nghe đâu, ta chỉ là vô tình nghe thấy thôi, đó là lần trước học đường chúng ta tan học sớm, Ta về nhà thì nghe thấy mẹ ta nói chuyện một mình trong phòng
Thấy Tiểu Mãn không lên tiếng, Phạm Tiểu Liên đột nhiên có chút căng thẳng
Trước đây Tiểu Mãn tỷ vẫn luôn dạy nàng làm người phải đường đường chính chính, đừng bày mưu tính kế, như thế thì vĩnh viễn không thể có được bạn bè chân chính
Nàng không muốn Tiểu Mãn tỷ hiểu lầm nàng là loại người tiểu nhân ưa thích nghe lén bí mật của người khác
"Ta hiểu rồi, ngươi yên tâm đi, ta vẫn luôn tin tưởng ngươi
Tiểu Mãn nhưng không biết Phạm Tiểu Liên đang nghĩ gì, nàng cười cười, tâm trạng không tệ, lại cưỡi xe đạp đi về phía thư viện
Dù sao, không phải tên đại xấu xa kia là tốt rồi
"Cảm ơn Tiểu Mãn tỷ
Phạm Tiểu Liên đỏ mặt, trong lòng thấy ấm áp
Cảm giác được người khác tín nhiệm thật là tốt
"Ta chẳng phải đã nói rồi sao
Đừng lúc nào cũng cảm ơn thế, ta cũng có làm gì đâu
Đối với thói quen lúc nào cũng cảm ơn của Phạm Tiểu Liên, Tiểu Mãn cũng không có cách nào
"Ừm
Phạm Tiểu Liên khẽ ừ một tiếng
"À đúng rồi, ngươi còn nghe thấy gì nữa không
Tiểu Mãn thực sự tò mò không biết rốt cuộc Dương Ngọc Lan thích người họ Tống nào
"Nói sao đây nhỉ
Ta cũng không biết phải nói thế nào nữa
Phạm Tiểu Liên do dự một lát
"Không biết nói thế nào là sao
Tiểu Mãn hơi khó hiểu
"À, mẹ ta chỉ có một mình trong phòng, cứ gọi mãi Tống Thiếu gia, à đúng rồi, mẹ ta còn giống như ngân nga một khúc nhạc rất kỳ lạ nữa
Phạm Tiểu Liên nhớ lại được gì đó
"Ngân nga một khúc nhạc ư
Ngân nga khúc nhạc gì thế
Tiểu Mãn càng thêm khó hiểu
"Ta cũng không biết, khúc nhạc đó có chút kỳ lạ, ừm, ừm ừm, ừm ừm
Phạm Tiểu Liên nghĩ một lát rồi nói
"Nghe đúng là có hơi kỳ lạ thật
Tiểu Mãn cũng cảm thấy âm thanh này không những kỳ lạ mà còn chẳng hay ho gì cả
Thế nhưng, rốt cuộc Dương Ngọc Lan đang làm gì vậy
Một mình trong phòng, ngân nga khúc nhạc, còn gọi tên một người đàn ông
Chẳng lẽ đang nghĩ cách thông đồng với Tống Thiếu gia kia sao
Giờ phút này
Hai tiểu nha đầu đồng thời lộ ra vẻ mặt trầm tư
"Vậy ngươi không đi xem mẹ ngươi đang làm gì sao
Tiểu Mãn hỏi
"Ta không dám, ta sợ mẹ ta nhìn thấy ta sẽ ngượng
Phạm Tiểu Liên cúi thấp đầu
"Đúng là
Tiểu Mãn hiểu rõ gật đầu, bị con gái ruột biết mình muốn tìm đàn ông, khẳng định sẽ vô cùng lúng túng
"Thế Tiểu Liên, ngươi có biết mẹ ngươi thích Tống Thiếu gia nào không
Tiểu Mãn cảm thấy nên khuyến khích Phạm Tiểu Liên tìm bố dượng cho mẹ nàng, như vậy sau này Dương Ngọc Lan sẽ không còn nhớ thương tên đại xấu xa kia nữa
"Ta cảm thấy có khả năng là người đó
Phạm Tiểu Liên nói
"Ai cơ
Tiểu Mãn lập tức kích động
"Kỳ thực ta cũng không dám khẳng định, người đó, ta mới gặp một lần thôi, nhớ là lúc ấy người đó muốn đi tham gia một tiệc cưới trong thôn của một gia đình, vừa khéo đi ngang qua nhà chúng ta
Mẹ ta cảm thấy người đó trông cực kỳ lạ lẫm, không giống người trong thôn, liền hỏi hắn muốn tìm ai
Hắn nói muốn tham gia tiệc cưới của Tống Đại Hổ, thế nhưng nhà Tống Đại Hổ lại ở đầu phía nam thôn, người đó lại đi về phía bắc, mẹ ta nghĩ là người từ nơi khác đến trong thôn, không biết đường
Hơn nữa, ta và mẫu thân cũng vừa khéo được nhà Tống Đại Hổ mời đi, chúng ta liền cùng đi
Phạm Tiểu Liên đem chuyện lúc trước nói ra
"Về sau, đi đến yến hội, có rất nhiều người đều quen biết người đó, còn gọi người đó là Tống Thiếu gia, à đúng rồi, còn có người gọi người đó là Tống Tiểu Xuân nữa
Tống Tiểu Xuân
Tiểu Mãn trợn tròn mắt, "Tiểu Liên, ngươi nói Tống Thiếu gia kia bên hông có phải là có đeo một thanh kiếm không
"Đúng vậy đó, Tiểu Mãn, ngươi cũng quen người đó sao
Phạm Tiểu Liên có chút kinh ngạc nói
Tiểu Mãn im lặng ngước nhìn trời
Cái tầm mắt của Dương Ngọc Lan đúng là cao thật đấy
Dám mà vừa ý vị đại kiếm tu lừng lẫy tiếng tăm ở kiếp trước cơ chứ
Không biết nên nói nàng là cóc ghẻ đòi ăn thịt thiên nga, hay là si tâm vọng vọng nữa
"Coi như là quen biết đi, Tống thúc thúc đó tương đối thần bí, rất ít khi ra ngoài
Tiểu Mãn biết Tống thúc thúc ở nhà mười năm mài một thanh kiếm, chờ khi luyện kiếm thành công, chính là ngày Tống thúc thúc lừng danh khắp Tu Tiên giới
Nhớ rằng, vào thời điểm kiếp trước, khi nàng và mẫu thân mỹ nhân rời thôn, Tống thúc thúc vẫn còn đang luyện kiếm trong thôn
Thế nhưng, nàng cảm thấy cơ hội của Dương Ngọc Lan rất mong manh
Kiếp trước, Tống thúc thúc thầm yêu mẫu thân mỹ nhân của nàng
Thậm chí, vì mẫu thân mỹ nhân, hắn đã cô độc cả đời, có thể nói là một người si tình
Làm sao lại vừa mắt loại phụ nữ trang điểm đậm như Dương Ngọc Lan chứ
"Thì ra là vậy à, thảo nào ta thấy người đó cực kỳ lạ lẫm, hóa ra là ít khi ra ngoài
Phạm Tiểu Liên bừng tỉnh hiểu ra, "Đây chẳng phải giống với người trai trạch mà Tiểu Mãn tỷ đã nói sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Cứ coi là thế đi, thế nhưng ta cảm thấy Tống thúc thúc lại càng giống một nghệ nhân thì đúng hơn
Tiểu Mãn mỉm cười
Dù sao Dương Ngọc Lan có thích ai thì cũng chẳng liên quan gì đến nàng cả, Chỉ cần nàng có bản lĩnh, đừng nói là đại kiếm tu, cho dù là tiên nhân thì có sao chứ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
..
Ở một bên khác
Dương Ngọc Lan đã đến trước xưởng xà phòng thơm
Thấy cổng chính của xưởng vẫn chưa mở, nàng bèn lẳng lặng chờ đợi ở một bên
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vóc dáng nàng thướt tha, mái tóc đen như mực bay theo gió, toát lên một vẻ dịu dàng rất riêng
"Thì ra là Ngọc Lan à, vừa nãy ta nhìn từ xa còn tưởng là mỹ nhân nào đang đứng trước cửa xưởng cơ đấy
Tôn Tam Nương tiến lên chào hỏi
Đối với lời trêu ghẹo của Tôn Tam Nương, Dương Ngọc Lan cũng không để tâm
"Ngươi cũng thế, không cần ngày nào cũng đến sớm thế chứ
Tôn Tam Nương lấy chìa khóa ra, đi đến trước cửa xưởng mở khóa
"Ở nhà cũng chẳng có việc gì làm, nên ta cứ đến sớm thôi
Dương Ngọc Lan cười đáp lại
"Ta nói nhé, ngươi vẫn nên tranh thủ tìm một người đàn ông đi, chẳng phải như vậy thì mỗi đêm đều có chuyện để làm sao, ta dám đảm bảo ngươi sẽ không dậy nổi mỗi ngày
Tôn Tam Nương cười trêu ghẹo nói
Dương Ngọc Lan bật cười thành tiếng
Trong xưởng đa số làm việc đều là phụ nữ
Do đó, khi trò chuyện thì họ luôn không chút kiêng dè, hoặc là nói chuyện gia đình, hoặc là một vài chuyện khiến người khác đỏ mặt
Nàng cũng đã quen rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.