Chương 305: Là thôn trưởng
"Tam tỷ, ngươi cũng đừng trêu ghẹo ta
Dương Ngọc Lan lắc đầu
"Cái gì mà trêu ghẹo, ta ấy thế mà đang nói nghiêm chỉnh với ngươi đây, ngươi xem ngươi hiện tại còn trẻ như vậy, thật muốn sống lẻ loi một mình cả đời cũng không dễ dàng
Con người ta ấy mà, cả đời này vẫn là muốn có chỗ dựa, có một người biết quan tâm, cuộc sống mới có ý vị
Ta trước đây cũng là quả phụ, có thể hiểu rõ tâm tình của ngươi
Trước đây, ta cũng cảm thấy dựa vào chính mình nuôi dưỡng một đôi con cháu, không có gì mất mặt, Nhưng đêm khuya thời gian quá dài, quá gian nan, chắc chắn sẽ có đôi chút huyễn tưởng như thế
Ngọc Lan, ngươi nói lời này của ta có đúng hay không
Tôn Tam Nương cười khanh khách nhìn Dương Ngọc Lan
"Tam tỷ, ta không biết rõ ngươi đang nói gì
Dương Ngọc Lan gương mặt ửng đỏ, dáng vẻ kia nào phải là không rõ chứ
"Cũng chẳng phải chuyện gì xấu hổ, không cần phải đỏ mặt, trên đời này đàn bà con gái ai mà chưa từng làm loại chuyện kia, nói cho ta một chút xem, trong đêm ngươi nghĩ đến ai
Tôn Tam Nương dùng vai đẩy một cái Dương Ngọc Lan, ra vẻ rất tò mò
"Không có gì hết
Dương Ngọc Lan lập tức rụt đầu xuống
"Ngươi cái này cũng không coi ta là tỷ muội à, bất quá ta không cần hỏi cũng có thể đoán ra là ai rồi
Tôn Tam Nương ra vẻ ta biết rõ
"Ngươi biết ư
Dương Ngọc Lan mặt lộ vẻ nghi hoặc
"Cái này có gì mà không dễ đoán, trừ bỏ thôn trưởng ra thì còn có thể là ai chứ
Tôn Tam Nương trêu đùa nói
Thôn trưởng
Trong đầu Dương Ngọc Lan hiện lên nam tử có khí chất nho nhã, phong độ nhẹ nhàng kia, chính xác, nàng vừa tới thôn đã từng quả thật bị dung mạo thôn trưởng hấp dẫn
"Tam tỷ, ngươi hiểu lầm rồi, thôn trưởng có một người vợ hiền lành, ôn nhu như vậy, ta làm sao có khả năng lại đi tơ tưởng đến
Dương Ngọc Lan đột nhiên lắc đầu
"Đâu phải ta bảo ngươi đi tơ tưởng thôn trưởng, nhưng trong đêm nghĩ một chút vẫn là có thể mà
Tôn Tam Nương lại trêu ghẹo nói
"Ta cũng đâu có tơ tưởng đâu
Dương Ngọc Lan vẫn lắc đầu
"Ngươi thật sự không nghĩ tới thôn trưởng sao, đừng ngại ngùng với ta, ta nói cho ngươi biết, ở trong xưởng bí mật, chân dung thôn trưởng ấy thế mà bán chạy nhất đấy
Tôn Tam Nương thấp giọng nói
"Các nàng muốn chân dung..
Dương Ngọc Lan vừa định hỏi muốn tranh vẽ để làm gì, nhưng đột nhiên nghĩ đến điều gì, mặt nàng lập tức đỏ bừng
"Hiểu rồi chứ, cho nên có gì mà phải ngượng ngùng
Tôn Tam Nương cười nói
"Tam tỷ, ngươi thật sự hiểu lầm rồi, ta thật sự không nghĩ tới thôn trưởng
Dương Ngọc Lan lắc đầu
"Thật hay không
Tôn Tam Nương tỏ vẻ nghi ngờ
Nói đến thôn trưởng ấy thế mà thuộc loại người càng có tuổi càng có hương vị
Đừng nói là những phụ nữ thủ tiết nhiều năm, chỉ sợ ngay cả mấy tiểu cô nương cũng sẽ bị cái mị lực đáng chết của thôn trưởng hấp dẫn
"Không có
Dương Ngọc Lan kiên định nói
"Nếu không phải thôn trưởng, vậy là người khác sao
Tôn Tam Nương đánh trúng điểm mấu chốt, bỗng nhiên ánh mắt sáng lên
"Không có
Dương Ngọc Lan lập tức không dám nhìn vào mắt Tôn Tam Nương
"Quả nhiên là có thật, xem ngươi kìa, chột dạ rồi
Nói cho ta một chút xem hán tử kia là ai, kết hôn chưa
Đừng ngại ngùng
Tôn Tam Nương lập tức giống như một đứa trẻ tò mò
"Ta nghe nói hắn còn chưa kết hôn
Dương Ngọc Lan không chịu nổi Tôn Tam Nương truy hỏi, đành bất lực nói
"Chưa kết hôn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ngọc Lan, ngươi sẽ không phải phải lòng người nhỏ hơn ngươi đó chứ, đây chính là lão trâu gặm cỏ non nha, sẽ không phải là đệ tử thư viện chứ
Tôn Tam Nương bỗng nhiên tưởng tượng ra một vài hình ảnh không đứng đắn
"Bất quá, loại chuyện này cũng đâu phải chưa từng xảy ra, trước đây đã có một đệ tử thư viện cưới một quả phụ hơn hắn hơn mười tuổi, cho nên chỉ cần kỹ năng tốt, lão trâu cũng đâu phải không gặm nổi cỏ non
"Tam tỷ, ngươi lại nghĩ đi đâu vậy, người kia tuổi tác lớn hơn ta hơn mười tuổi đây
Dương Ngọc Lan vội vàng giải thích, nàng cũng không muốn làm hỏng danh tiếng thư viện
"Hơn ngươi hơn mười tuổi mà còn chưa cưới vợ sao
Nói thật, kiểu người như vậy ở trong thôn không nhiều đâu, bất quá rốt cuộc là ai, ngươi cũng đừng để ta đoán mò nữa, mau nói đi
Tôn Tam Nương càng thêm hiếu kỳ
"Người kia là công tử Tống viên ngoại
Dương Ngọc Lan cúi đầu nói
"Ngươi nói Tống Tiểu Xuân sao
Tôn Tam Nương lập tức trừng to mắt, hiển nhiên có chút kinh ngạc
"Bất quá cũng phải, dung mạo Tống Tiểu Xuân quả thực không thua kém gì thôn trưởng, cũng khó trách ngươi lại coi hắn là người trong mộng
Đáng tiếc Tống Tiểu Xuân này thường xuyên ở trong phủ, rất ít người từng gặp hắn, lần trước ta gặp hắn là từ một năm trước rồi
Tôn Tam Nương lắc đầu thở dài
"Hắn rất ít ra ngoài sao
Dương Ngọc Lan vô cùng tò mò về chuyện của Tống Tiểu Xuân
"Đâu chỉ là rất ít ra ngoài, một năm chỉ sợ số lần ra ngoài không quá năm đầu ngón tay
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tôn Tam Nương xòe bàn tay ra nói
"Hắn có phải là thân thể có vấn đề gì không
Dương Ngọc Lan mặt lộ vẻ do dự
"Thân thể của hắn tốt lắm đấy, trước đây cứ luôn chạy vào rừng sâu núi thẳm, nơi đó là nơi nào chứ, người bình thường đi vào đó là lành ít dữ nhiều, nhưng Tống Tiểu Xuân thì chẳng biết đi bao nhiêu lần rồi
Tôn Tam Nương giải thích
Nghe vừa nói như thế, Dương Ngọc Lan nhớ tới lúc gặp Tống Tiểu Xuân mấy ngày trước đó
Lúc ấy, Tống Tiểu Xuân dường như đang đi lên núi, nếu không phải nàng ngăn lại, không chừng còn thật sự lên núi rồi
"Đã không có vấn đề gì, vậy Tống thiếu gia vì sao lại rất ít ra ngoài
Dương Ngọc Lan có chút kỳ lạ
"Ngươi hỏi han nhiều như vậy, sẽ không phải thật sự có ý với Tống Tiểu Xuân đó chứ
Tôn Tam Nương nhẹ nhàng cười nói
"Làm gì có chuyện đó
Dương Ngọc Lan mặt đỏ bừng
"Bất quá, ta khuyên ngươi vẫn là từ bỏ đi, tuy là Tống Tiểu Xuân bây giờ còn chưa lập gia đình, nhưng ta cảm thấy hy vọng của ngươi không lớn
Tôn Tam Nương lắc đầu
"Tam tỷ, ngươi hiểu lầm rồi, ta chỉ là hiếu kỳ mà thôi
Huống hồ, ta một quả phụ, lại làm sao xứng đáng với Tống công tử
Dương Ngọc Lan rụt đầu xuống
Nàng vẫn biết rõ thân phận mình, đừng thấy Tống Tiểu Xuân bây giờ chưa kết hôn, nhưng nhà Tống viên ngoại ở trong thôn địa vị ấy thế mà rất cao
"Ta thấy là ngươi hiểu lầm ý ta rồi, bây giờ nhà Tống viên ngoại còn mong Tống Tiểu Xuân mau chóng cưới vợ đây, đừng nói là quả phụ, Chỉ cần Tống Tiểu Xuân ưng ý, cho dù là một con heo nái, chỉ sợ khi đó Tống viên ngoại sẽ lập tức bày mấy tháng tiệc rượu ăn mừng trong thôn đấy
Tôn Tam Nương cười nói
"Thoải mái đến vậy sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Dương Ngọc Lan kinh ngạc
"Cũng đâu phải dễ dãi tùy tiện, mà là Tống Tiểu Xuân căn bản không muốn cưới, ngươi nghĩ xem, con trai ông ta đã không muốn cưới vợ, chẳng lẽ ông muốn Tống viên ngoại tự mình cưới thêm vợ trẻ sao
Tôn Tam Nương nói đùa
Dương Ngọc Lan lắc đầu
Nàng phát hiện thôn Ca Lạp rất đặc biệt
Dù gia đình có tiền đến mấy đi chăng nữa cũng chỉ có một người vợ
Không giống thôn nhà chồng nàng trước đây, một địa chủ nho nhỏ thôi đã cưới tới ba phòng thiếp rồi
"Ngươi có phải là thật sự tò mò Tống Tiểu Xuân lớn tuổi thế rồi mà giờ vẫn không chịu cưới vợ không
Tôn Tam Nương nói đầy bí hiểm
"Ta chắc chắn trong lòng Tống thiếu gia có người
Dương Ngọc Lan không ngốc, có thể để một nam nhân không chịu cưới vợ, cũng chỉ có một khả năng duy nhất đó
Cũng không biết là cô gái nào mà hạnh phúc đến vậy
Lại có thể khiến một nam tử tốt như vậy yêu mến, thậm chí vì nàng mà không cưới
"Ngươi đoán đúng rồi đấy, vậy ngươi có biết người đó là ai không
Tôn Tam Nương cười tủm tỉm nói
"Tam tỷ, ngươi biết ư
Dương Ngọc Lan tò mò
"Có chuyện gì trong thôn mà có thể giấu diếm được ta đây, Tôn Tam Nương này chứ, ta nói cho ngươi biết, Tống Tiểu Xuân sở dĩ không cưới vợ, là vì..
Nói đến câu cuối cùng, Tôn Tam Nương đột nhiên ghé sát vào tai Dương Ngọc Lan nói nhỏ vài câu
"Cái gì, ngươi nói là thôn trưởng ư?"