Chương 306: Tam Công Chúa
Thật ra cũng không trách Dương Ngọc Lan kinh ngạc như vậy
Mà là người Tôn Tam Nương nói ra thật sự quá khó tin
“Tam tỷ, ngươi không lừa ta đấy chứ.” “Ta biết ngay ngươi sẽ không tin, nhưng có một số việc ngươi không tin cũng không được!” Tôn Tam Nương nhún vai
“Thế nhưng thôn trưởng là nam, bọn hắn làm sao có thể...” Lời Dương Ngọc Lan nói phía sau có chút đứt quãng
“Tốt rồi, tốt rồi, ta đùa với ngươi thôi, thật ra những chuyện này cũng chỉ là suy đoán của các chị em trong xưởng!” Tôn Tam Nương lập tức trêu chọc nói
“Tam tỷ, ta thật là bị hù chết!” Dương Ngọc Lan không khỏi nhẹ nhõm thở phào
“Bất quá, tuy đây chỉ là suy đoán, nhưng cũng không phải là đoán bừa!” Sắc mặt Tôn Tam Nương thoáng chốc trở nên nghiêm túc
“Ngươi có biết trước đây Tống Tiểu Xuân vốn là đệ tử Tiên môn, về sau bởi vì bị tiên nhân phế hai chân nên mới bị đuổi về thôn không
Chuyện này ngươi đã từng nghe nói qua chưa?” “Việc này ta nghe nói qua rồi!” Thật ra thì Dương Ngọc Lan cũng đã nghe qua một chút chuyện về Tống Tiểu Xuân
Chỉ là bởi vì nàng là quả phụ, vì vậy có rất nhiều chuyện, nàng cũng không tiện công khai đi hỏi thăm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Nhưng ngươi chắc chắn không biết, trước đây Tống Tiểu Xuân vì không thể tu luyện nên đã chán nản rất lâu, cho dù Tống Viên Ngoại có khuyên nhủ thế nào cũng vô dụng, Về sau vẫn là thôn trưởng đi cùng hắn nói chuyện một chút, Tống Tiểu Xuân mới phấn chấn trở lại.” Tôn Tam Nương nói
“Còn có chuyện này sao?” Dương Ngọc Lan nói
“Đương nhiên là thật, kể từ đó, Tống Tiểu Xuân còn thỉnh thoảng đi tìm thôn trưởng xin chỉ giáo, không hề giống như bây giờ cứ trốn mãi trong nhà, Mà ngươi có biết Tống Tiểu Xuân bắt đầu không ra khỏi cửa từ khi nào không?” Tôn Tam Nương nghiêm túc nói
“Khi nào?” Dương Ngọc Lan hỏi theo bản năng
“Chính là sau khi thôn trưởng thành thân đó, lúc ấy ta còn nghe được một chút tin đồn!” Tôn Tam Nương nói một cách bí ẩn
“Tin đồn?” Dương Ngọc Lan hỏi
“Không sai, chính là mấy ngày sau khi thôn trưởng thành thân, Tống Tiểu Xuân đã đến nhà thôn trưởng, hai người ở trong phòng đợi một đoạn thời gian rất dài!” Ánh mắt Tôn Tam Nương sáng lên nói
Hai người đàn ông ở trong phòng đợi một đoạn thời gian rất dài sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Tam tỷ, ngươi nghe ai nói thế, có thể thôn trưởng cùng Tống Tiểu Xuân chỉ là tâm sự mà thôi
!” Dương Ngọc Lan có chút không chắc chắn nói
“Những lời này không phải ta nói, mà là gã sai vặt Lão Chốt bên cạnh Tống Tiểu Xuân nói
Nghe Lão Chốt nói, lúc ấy Tống Tiểu Xuân bảo hắn ở ngoài phòng trông chừng, bản thân hắn có chuyện cần nói với thôn trưởng
Cuối cùng là nói gì thì không ai biết, nhưng kể từ lần đó trở đi, Tống Tiểu Xuân cũng rất ít khi giao tiếp với người ngoài
Nhưng duy nhất khi nhà thôn trưởng có đại hỉ sự, Tống Tiểu Xuân sẽ tự mình đi rừng sâu núi thẳm khai thác dược thảo quý giá, thậm chí còn đánh gấu đưa cho thôn trưởng
Mối nhân tình này cũng không ai ” Tôn Tam Nương cảm thán một tiếng, “Đáng tiếc tạo hóa trêu ngươi a!” Dương Ngọc Lan vốn dĩ còn không tài nào tin nổi
Nhưng càng nghe lại càng cảm thấy giữa thôn trưởng cùng thiếu gia nhà họ Tống có một mối quan hệ thật sự không rõ ràng
“Vì vậy, nghe ta đi, ngươi hãy quên Tống Tiểu Xuân đi
Ngươi phải biết rằng ngươi không phải cùng một người phụ nữ tranh giành đàn ông, mà là cùng một người đàn ông tranh giành đàn ông đấy!” Tôn Tam Nương vỗ vai Dương Ngọc Lan, chân thành nói
Dương Ngọc Lan trầm mặc
Trong đầu nàng hiện lên cái dáng người cao lớn thành thục kia
Sao lại có người đàn ông tốt như vậy mà lại thích đàn ông chứ
Cùng lúc đó
Trong sân Bộ Phàm, hắn cầm đao khắc trong tay, đang điêu khắc tượng gỗ cho Tiểu Hoan Bảo và Tiểu Hỉ Bảo
Hắn muốn ghi lại dáng vẻ mỗi năm của ba đứa trẻ, đợi sau này chúng lớn lên, rảnh rỗi sẽ lấy ra ôn lại kỷ niệm
Mà Tiểu Hoan Bảo và Tiểu Hỉ Bảo cũng đặc biệt yên tĩnh nằm ở một bên trên bàn đá mà chăm chú nhìn
Ở bên cạnh bàn đá còn có một con cóc rất lớn
Giờ phút này, con cóc cũng đang với ánh mắt đờ đẫn nhìn Bộ Phàm từng nhát dao điêu khắc khúc gỗ trên tay
“Hửm?” Bộ Phàm bỗng nhiên ngẩng đầu, nhìn về phía xa
Tiểu Hoan Bảo và Tiểu Hỉ Bảo hiếu kỳ ngẩng đầu nhỏ, đôi mắt to long lanh vẻ nghi hoặc
“Hoan Bảo, Hỉ Bảo, cha đi nhà xí một chuyến, đợi lát nữa cha trở lại sẽ điêu khắc tiếp cho các con!” Bộ Phàm đưa tay xoa xoa hai cái đầu nhỏ đáng yêu, cười nói
“Tốt!” Tiểu Hoan Bảo và Tiểu Hỉ Bảo đồng thanh
Trên bầu trời, một bóng dáng áo đỏ cấp tốc lao về phía đông
“Vị đạo hữu này xin dừng bước, ngươi muốn chạy trốn thì hãy chạy về phía nam!” Ngay lúc này, một nam tử mặc bộ trường bào lam nhạt nho nhã, đeo mặt nạ hình khuôn mặt tươi cười đột nhiên chặn trước mặt nữ tử áo đỏ
“Con đường của ta cũng là một kẻ Trúc Cơ kỳ nhỏ bé như ngươi có thể ngăn cản sao!” Nữ tử áo đỏ mặt như phủ băng, gương mặt tuấn mỹ lộ ra vẻ lạnh lẽo, đột nhiên vung tay áo, lập tức một chuôi pháp bảo phi kiếm từ trong tay áo phóng ra
【Lạc Khuynh Thành nảy sinh sát ý với ngươi, điểm cừu hận hiện tại: 60】 【Lạc Khuynh Thành: Nguyên Anh hậu kỳ, Tam công chúa của Đại Chu vương triều
Bởi vì ngươi cản đường nàng, khiến nàng bất mãn trong lòng】 Công chúa
Khó trách tính tình lại nóng nảy như vậy
Không sai
Cái nam tử đeo mặt nạ hình khuôn mặt tươi cười này không phải ai khác, chính là Bộ Phàm
Giờ phút này, tu vi của Bộ Phàm đang ở Trúc Cơ trung kỳ
Cũng không phải hắn cố tình muốn giả heo ăn thịt hổ, mà là tu vi thấp có cái lợi của tu vi thấp
Nếu như hắn dùng cảnh giới Hợp Thể Đại Viên Mãn để lộ diện, những tu sĩ đi ngang qua chắc chắn sẽ rời đi
Nhưng mà họ cam tâm tình nguyện rời đi, hay là vì sợ hãi tu vi của hắn mà rời đi thì khả năng thứ hai sẽ cao hơn rất nhiều
Sau đó, những tu sĩ này chắc chắn sẽ chú ý đến việc nơi đây có một tu sĩ Hợp Thể Đại Viên Mãn tồn tại
Thậm chí họ còn có thể nghi ngờ nơi đây có bảo vật gì hay không, như vậy sẽ cực kỳ phiền phức
Mà nếu lấy tu vi thấp để lộ diện thì sẽ không có điểm này
Nếu như đối phương khuyên bảo một cách hòa nhã, tự nguyện rời đi thì Bộ Phàm sẽ không làm gì
Nhưng nếu như không biết điều, vậy hắn đành phải rất tiếc.” Rất rõ ràng, Lạc Khuynh Thành này chính là một người như thế
“Oành!” Thấy chuôi phi kiếm sắp đến trước mắt, Bộ Phàm hừ lạnh một tiếng, chuôi phi kiếm đang phóng tới lập tức run lên bần bật, rồi vỡ vụn ra
“Ngươi không phải Trúc Cơ kỳ!” Đôi mắt đẹp của Lạc Khuynh Thành trợn tròn
Ngươi phải biết rằng, chuôi phi kiếm kia lại là một kiện pháp bảo cực phẩm
Mà đối phương có thể tùy tiện làm vỡ vụn một kiện pháp bảo cực phẩm, ngay cả nàng cũng không thể làm được, vậy tu vi của đối phương rốt cuộc là khủng bố đến mức nào đây
“Tiền bối, ta là...” Trong lòng Lạc Khuynh Thành suýt nữa thì chửi ầm lên: Ngươi có tu vi cao như vậy, còn ẩn giấu làm gì chứ
Nhưng nàng biết những lời này chắc chắn không thể nói, không chỉ không thể nói mà còn nên tranh thủ thời gian giải thích hành vi lỗ mãng vừa rồi
Nhưng Bộ Phàm đâu thể cho nàng cơ hội giải thích
Khi đối phương muốn giết hắn, hắn liền không nghĩ đến việc nương tay
Lập tức thi triển Tạo Hóa Phần Thiên Quyết, Bộ Phàm vung tay lên, xung quanh bỗng nhiên tràn ngập một luồng liệt hỏa mãnh liệt lao về phía Lạc Khuynh Thành
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Không được!” Một tiếng kinh hoảng vang lên
Trong khoảnh khắc, liệt hỏa rực cháy bỗng nhiên nuốt chửng Lạc Khuynh Thành, hầu như không còn gì
Ngọn lửa dữ dội dần dần biến mất, vị trí nữ tử áo đỏ lúc nãy đã không còn gì nữa
“Sao ảnh chân dung vẫn chưa chuyển tối?” Bộ Phàm sững sờ
Vốn dĩ hắn chỉ muốn nhìn thông tin của Lạc Khuynh Thành, nhưng không nghĩ tới ảnh chân dung của Lạc Khuynh Thành trong danh sách đen lại có màu sắc
Điều này đại diện cho nữ nhân kia vẫn chưa chết
Quả nhiên, tu sĩ ít nhiều đều có một vài thủ đoạn bảo vệ tính mạng ẩn giấu
Đặc biệt là những người có xuất thân không tầm thường như loại này, thủ đoạn bảo mệnh chắc chắn không ít
Bất quá, như vậy liền có chút phiền phức rồi
Phải biết rằng nữ nhân kia lại là Tam công chúa của một vương triều, nếu như không chém cỏ tận gốc thì chắc chắn sẽ để lại hậu họa khôn lường.