Chương 313: Đã hâm mộ cặp đôi này biết bao năm qua rồi
Đối với vẻ mặt ngây người của Tiểu Mãn tỷ, Phạm Tiểu Liên cũng không ngoài ý muốn
Kỳ thực, lúc ấy khi nghe mẹ nàng nói thiếu gia họ Tống và bá bá trưởng thôn có mối quan hệ nào đó, dáng vẻ của nàng cũng chẳng khá hơn Tiểu Mãn tỷ là bao
"Tiểu Mãn tỷ, ban đầu ta cũng không tin, cho rằng mẹ ta hiểu nhầm rồi, nhưng mẹ ta còn nói rất nhiều chuyện
Phạm Tiểu Liên lại nói
"Còn nói gì nữa
Tiểu Mãn vội vàng hỏi, không trách nàng không lo lắng sao, mà là sự tình quá mức chấn động
"Mẹ ta cũng nói không rõ ràng lắm, nhưng nàng nói thiếu gia họ Tống mấy năm nay rất ít ra ngoài, là bởi vì bá bá trưởng thôn kết hôn, Còn nói thiếu gia họ Tống, sau khi bá bá trưởng thôn kết hôn không mấy ngày, đã đến thăm nhà bá bá trưởng thôn một chuyến, Hai người bọn họ đã ở trong phòng đợi một đoạn thời gian rất dài, kể từ đó về sau, thiếu gia họ Tống cũng rất ít giao thiệp với người ngoài
Phạm Tiểu Liên cúi đầu nhỏ, kể lại những tin tức nghe được hôm đó
Biểu tình của Tiểu Mãn triệt để ngây dại
Hai người đàn ông trưởng thành ở trong phòng đợi một đoạn thời gian rất dài
"Tiểu Mãn tỷ, khả năng trong chuyện này có hiểu lầm gì đó thôi, thiếu gia họ Tống và bá bá trưởng thôn biết đâu chỉ là ở trong phòng uống trà trò chuyện thôi mà
Thấy Tiểu Mãn tỷ vẻ mặt sững sờ, Phạm Tiểu Liên ngược lại thì đứng lên an ủi
"Cũng phải, hai người đàn ông trong phòng có thể làm gì được chuyện gì đâu
Tiểu Mãn nhẹ nhàng thở ra, không khỏi cười cười, đúng là tự mình hù dọa chính mình
"Bất quá mẹ ta còn nói
Phạm Tiểu Liên bỗng nhiên lại nói
"Còn có nữa sao
Lòng Tiểu Mãn dâng lên, sao lại không thể nói hết một lần đi
"Ừm ừm
Mẹ ta kể thiếu gia họ Tống là một người cực kỳ chung tình, yêu một người không thành, lại lựa chọn yên lặng đứng sau quan tâm bá bá trưởng thôn, Nhưng mỗi lần chỉ cần bá bá trưởng thôn có việc mừng, đều sẽ đến thăm chúc mừng
Phạm Tiểu Liên cúi đầu nói
Tiểu Mãn lần này trợn tròn mắt
Ban đầu nàng là không thể nào tin
Nhưng giờ phút này nghe Phạm Tiểu Liên nói, nàng không kềm nén nổi có chút nghi ngờ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Phải biết những năm gần đây, số lần nàng gặp Tống thúc thúc chỉ có vài lần như vậy, ấy không ngoại lệ đều là khi nhà nàng có việc mừng
Hơn nữa, mỗi lần đến thăm Tống thúc thúc tặng lễ vật cũng cực kỳ trân quý, như linh thảo hiếm thấy, gấu, hổ các loại
Nếu thật là như vậy Vậy Tống thúc thúc ái mộ người là cha nàng, mà không phải mẹ nàng
Như vậy nói cách khác
Kiếp này, tình địch của mẫu thân mỹ nhân không phải là Dương Ngọc Lan kia
Mà là Tống thúc thúc, vị đại kiếm tu tiếng tăm lừng lẫy ở kiếp trước
Tiểu Mãn bị ý nghĩ của mình dọa cho giật mình
Bất quá, rất rõ ràng cha nàng khẳng định là đã cự tuyệt Tống thúc thúc
Điều này cũng có thể giải thích một cách rõ ràng
Vì sao từ lúc hai người gặp mặt về sau, Tống thúc thúc cũng rất ít tiếp xúc với người ngoài
Khẳng định là cha nàng lúc ấy đã nói những lời cực kỳ vô tình, khiến Tống thúc thúc cảm thấy nhân sinh không còn gì để truy cầu, vậy mới trốn ở trong nhà một lòng luyện kiếm
Không sai, khẳng định là như vậy
Tiểu Mãn cảm thấy nàng đã đoán đúng đáp án, lập tức nhẹ nhàng thở ra
Ít nhất tình địch của mẫu thân đều đang ở nhà khổ luyện kiếm pháp, vậy liền không có gì đáng lo lắng
"Tiểu Mãn tỷ, ngươi nói nam nhân thật sẽ thích nam nhân sao
Phạm Tiểu Liên không khỏi hiếu kỳ hỏi
Kỳ thực lúc ấy nghe nói thiếu gia họ Tống thích bá bá trưởng thôn, nàng cảm thấy rất không thể tưởng tượng nổi
Bởi vì thiếu gia họ Tống và bá bá trưởng thôn nhưng đều là nam nhân mà
"Ta đây làm sao biết
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tiểu Mãn nhún vai, nàng cũng là lần đầu tiên nghe nói có nam nhân thích nam nhân, đây là thế giới kiểu gì thế này chứ
"Vậy Tiểu Mãn tỷ, ngươi nói nữ nhân có thể hay không cũng thích nữ nhân
Phạm Tiểu Liên mặt nhỏ cúi xuống, đột nhiên hơi căng thẳng
"Cái này ta lại biết
Tiểu Mãn sờ lên cằm
"Ngươi biết ư
Phạm Tiểu Liên nâng đầu nhỏ lên
"Ừm, ta nghe lão nương ta nói qua, nữ nhân thích nữ nhân có một cái cách gọi dễ nghe, gọi bách hợp, nhưng vì sao lại gọi bách hợp, ta cũng không rõ ràng
Tiểu Mãn nghiêm trang nói
"Là vậy à, bất quá bách hợp cái tên thật là dễ nghe
Phạm Tiểu Liên mặt nhỏ bỗng nhiên mỉm cười
"Ta cũng cảm thấy
Tiểu Mãn cũng cười
Bách hợp là một loài hoa rất đẹp
Cánh hoa mềm mại, hình thái duyên dáng, tựa như tiên nữ duyên dáng yêu kiều, cao quý trang nhã, kiều diễm thướt tha
Học đường vỡ lòng cũng tan học khá sớm
Tiểu Mãn đầu tiên là đạp xe đưa Phạm Tiểu Liên về nhà xong, sau khi tạm biệt Phạm Tiểu Liên, nàng liền đạp xe về nhà
Trên đường đi
Trong đầu nàng vẫn không nhịn được nghĩ đến chuyện cha nàng và Tống thúc thúc
"Mãn Bảo
Bỗng nhiên một thanh âm truyền đến, Tiểu Mãn quay đầu nhìn lên, khuôn mặt nhỏ lập tức rạng rỡ
"Lão nương, ngươi về rồi à
Tiểu Mãn lập tức dừng xe đạp lại, hớn hở vẫy tay về phía Chu Minh Châu đang ngồi trên chiếc xe ngựa ở đằng xa
Mà chiếc xe ngựa kia chậm rãi tiến đến trước mặt Tiểu Mãn
"Con bé này vừa nãy đang nghĩ gì vậy
Ta gọi ngươi nhiều lần, ngươi vậy mà mới nghe thấy
Chu Minh Châu cười và bước xuống xe ngựa
"Ta vừa rồi đang suy nghĩ một vài chuyện
Tiểu Mãn có chút ngượng ngùng mỉm cười
"Mãn Bảo nhà ta nhanh như vậy đã có nỗi phiền não của tuổi dậy thì rồi sao
Xem ra không mấy năm nữa là muốn lấy chồng rồi
Chu Minh Châu hơi cúi người, lập tức ôm Tiểu Mãn vào lòng
"Lão nương, ta không thở được
Tiểu Mãn đều sắp bị bộ ngực sữa đầy đặn của lão nương chen đến không thở nổi
"Nhanh nói cho lão nương biết, ngươi có ý tứ với cậu nam sinh nào
Chu Minh Châu cười tủm tỉm nói
"Không có, mấy tên phàm phu tục tử kia thôi, ta lại thế nào khả năng lọt vào mắt xanh
Tiểu Mãn lòng tin tràn đầy nói
"Ồ, vậy ngươi phiền não chuyện gì, nói cho lão nương nghe xem nào
Chu Minh Châu cười nói
Tiểu Mãn suy nghĩ một chút, kỳ thực chuyện này đối với nàng mà nói cực kỳ phiền muộn, không thể cùng mẫu thân nói, chi bằng nói với lão nương xem sao, xem lão nương có ý kiến gì không
"Là chuyện của cha ta
Tiểu Mãn không do dự nói
"Cha ngươi còn có thể có chuyện gì mà ngươi, cái nhóc con này, phải bận tâm
Chu Minh Châu không khỏi bật cười
"Ta không nhỏ
Tiểu Mãn không phục nói
"Chà chà
Chu Minh Châu sờ lên cằm, ánh mắt rơi vào lồng ngực Tiểu Mãn, "Biết đâu sau này sẽ lớn đó
"Lão nương, ngươi đang nhìn chỗ nào vậy
Tiểu Mãn tức giận, lão nương đúng là một người như vậy, không nghiêm chỉnh chút nào
"Thôi thôi, chọc ghẹo ngươi thôi, nói đi, cha ngươi có chuyện gì
Chu Minh Châu cười nói
"Là chuyện của cha ta và Tống thúc thúc, có người nói Tống thúc thúc ái mộ cha ta
Tiểu Mãn bĩu môi nhỏ nói "Trời ạ, tin tức này ngươi là từ đâu nghe được
Mắt Chu Minh Châu sáng lên
"Phạm Tiểu Liên ạ
Tiểu Mãn nói
"Ngươi nói là cái tiểu khuê mật của ngươi sao
Chu Minh Châu hiểu rõ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Không phải khuê mật, nàng là tiểu tùy tùng của ta
Tiểu Mãn cải chính
"Đều như thế cả thôi
Vậy tiểu tùy tùng của ngươi lại nghe được từ đâu
Chu Minh Châu không khỏi tò mò, nàng nhưng không tin hài tử sáu bảy tuổi có thể nói chuyện đam mỹ
"Nàng là nghe mẹ nàng nói, mà mẹ nàng cũng là nghe được từ trong xưởng
Tiểu Mãn không che giấu
"Người trong xưởng đều đã suy đồi như vậy rồi sao
Chu Minh Châu kinh ngạc
"Suy đồi
Đối với lão nương đều thốt ra những từ ngữ nghe không hiểu chút nào
Tiểu Mãn sớm đã không còn thấy lạ, ngược lại còn cảm thấy rất thoải mái
Cuối cùng, lão nương cũng chỉ có trước mặt những người thân cận nhất mới có thể nói những lời này
"Ngươi có thể hiểu thành ý của từ ‘không có thuốc nào cứu được’ đó
Chu Minh Châu thuận miệng giải thích
"À, vậy lão nương, ngươi không cảm thấy kỳ lạ sao về chuyện của cha ta và Tống thúc thúc
Tiểu Mãn có chút nghi hoặc, việc lão nương nghe chuyện về cha nàng mà lại có thể không chút nào kinh ngạc
"Có cái gì kỳ lạ
Chu Minh Châu xua tay, tự lẩm bẩm trong miệng, "Ta đã hâm mộ cặp đôi này biết bao năm rồi!"