Ta Tại Tân Thủ Thôn Lặng Lẽ Cẩu Thành Đại Boss

Chương 340: Tiểu thanh oa vs tiểu bạch lư




Chương 340: Ếch xanh nhỏ đấu Lừa trắng nhỏ
Rất nhanh
Tin tức Ca Lạp thôn sắp được đổi thành Ca Lạp trấn nhanh chóng lan truyền khắp mười dặm tám thôn
Không ít người khi nghe việc này thì đầu tiên là chấn động, sau đó thì khỏi phải nói có bao nhiêu là ganh tị
Phải biết trước đây Ca Lạp thôn vốn dĩ lại là ngôi làng nghèo nhất trong mười dặm tám thôn, căn bản không có cô gái nào nguyện ý đến Ca Lạp thôn để sống những ngày khổ cực, điều này cũng dẫn đến việc Ca Lạp thôn có không ít thanh niên lớn tuổi không cưới được vợ
Mà bây giờ hoàn toàn tương phản
Ca Lạp thôn chẳng những là ngôi làng trù phú nhất trong mười dặm tám thôn, lại càng là nơi mà rất nhiều cô gái ưu tiên lựa chọn
Bây giờ còn sắp được đổi thành tiểu trấn nữa chứ
Nhất thời
Những lời lẽ ganh tị, chua cay không ngừng vang lên
Nào là Ca Lạp thôn không xứng đáng làm tiểu trấn
Nào là cho dù có thật sự đổi thành Ca Lạp trấn, thì cũng không thể gọi là tiểu trấn được, nhiều nhất cũng chỉ là một ngôi làng lớn hơn một chút mà thôi
Nói chung thì đủ thứ lời
Nhưng mặc kệ người khác nói thế nào, dân làng Ca Lạp thôn căn bản không để ý
Cứ như lời thôn trưởng nói, chuyện gì cứ mặc kệ người khác nói
Còn Bộ Phàm thì sao
Hắn nhàn nhã ngồi trong sân, một bên còn có Tiểu Hoan Bảo ngồi cạnh, hai người vừa cầm bỏng ngô ăn, vừa theo dõi một trận quyết đấu sắp bắt đầu
Giờ phút này, trong sân
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tiểu Hỉ Bảo tập trung nhìn con lừa trắng nhỏ đối diện
Ở phía trước Tiểu Hỉ Bảo còn đang nằm sấp một con ếch lớn, trên đầu con ếch lớn buộc một sợi ruy băng đỏ, nó cũng tập trung tinh thần chằm chằm nhìn lừa trắng nhỏ
“Hô!” Một làn gió xoáy thoảng qua, cuốn cát bụi trên mặt đất lên, lập tức khiến xung quanh tràn ngập một luồng khí tức tiêu điều nặng nề
“Cha, ngươi nói ai sẽ thắng?” Tiểu Hoan Bảo nghi ngờ nhìn về phía hắn
“Cái đó còn phải hỏi, đương nhiên là Tiểu Bạch rồi!” Đây là việc không còn gì nghi ngờ nữa, tu vi của Tiểu Bạch bây giờ lại cao hơn ếch xanh nhỏ mấy cấp bậc, dùng “trứng chọi đá” để hình dung cũng chưa đủ
“Con cảm thấy ếch xanh nhỏ sẽ thắng!” Tiểu Hoan Bảo suy nghĩ một chút rồi nói
“Vậy chúng ta cùng xem!” Bộ Phàm cười cười, trừ khi lừa trắng nhỏ nhường, nếu không thì khả năng ếch xanh nhỏ thắng là rất mong manh
Cùng lúc đó
Trên sàn đấu
“Ếch xanh nhỏ, chuẩn bị xong chưa?” Âm thanh của Tiểu Hỉ Bảo non nớt, ánh mắt kiên định nhìn về phía con ếch lớn
“Oa!” Con ếch lớn kêu một tiếng
“Vậy thì tốt, lần này sẽ để Tiểu Bạch thấy được sự lợi hại của chúng ta!” Tiểu Hỉ Bảo ngẩng cái đầu nhỏ lên, bàn tay nhỏ bé vung lên chỉ điểm, “Đi đi, ếch xanh nhỏ, dùng va chạm!” “Oa!” Con ếch lớn kêu một tiếng, hai chân đột ngột dùng sức giậm mạnh một cái, “Oành” một tiếng, lao tới tấn công lừa trắng nhỏ, tốc độ cực nhanh, tựa như một mũi tên nhọn
“Vút!” Ngay tại khoảnh khắc con ếch sắp đụng phải lừa trắng nhỏ, lừa trắng nhỏ khẽ nghiêng sang một bên né tránh, nhẹ nhàng tránh thoát cú va chạm của ếch
“Ếch xanh nhỏ, nhảy lên phía trên, dùng lưỡi tấn công!” Tiểu Hỉ Bảo lập tức ra lệnh
Con ếch không chút chần chờ, hai chân dùng sức nhảy một cái, thân hình bất chợt xuất hiện giữa không trung phía sau, phun ra chiếc lưỡi dài ngoằng, chiếc lưỡi điên cuồng vung vẩy, như từng sợi dây leo quăng về phía lừa trắng nhỏ
“Ba ba ba…” Lừa trắng nhỏ không thèm nhấc mí mắt, lắc lắc đuôi, lần lượt đẩy lưỡi của ếch ra
“Ếch xanh nhỏ, dùng nước bọt tấn công!” Tiểu Hỉ Bảo một lần nữa ra lệnh
Con ếch đang ở trên không trung lập tức nhổ một ngụm chất lỏng sền sệt về phía lừa trắng nhỏ
“Xoẹt!” Thân hình lừa trắng nhỏ khẽ nghiêng sang một bên để né tránh, chất lỏng rơi xuống đất, lập tức bốc lên một làn khói nóng làm mòn mặt đất
Trong lòng Bộ Phàm không khỏi thốt ra một câu thầm mắng
Ngay cả kỹ năng cũng có nữa
“Oành!” Con ếch bất ngờ rơi xuống đất, ánh mắt vẫn như cũ nhìn chằm chằm lừa trắng nhỏ không rời
“Không ngờ Tiểu Bạch lợi hại đến thế này, nhưng chúng ta cũng sẽ không dễ dàng bỏ cuộc, ếch xanh nhỏ có đúng không?!” Tiểu Hỉ Bảo khuôn mặt nhỏ nhắn cực kỳ nghiêm túc nói
“Oa!” Con ếch kêu một tiếng
Lúc này đây
Một người một ếch như tâm ý tương thông
“Ếch xanh nhỏ, dùng va chạm!” Tiểu Hỉ Bảo bàn tay nhỏ bé vung lên chỉ điểm, lập tức ra lệnh
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Con ếch không chút do dự lao tới lừa trắng nhỏ, lừa trắng nhỏ vẫn thoải mái nhanh chóng né tránh
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Ếch xanh nhỏ, dùng lưỡi cuốn, quấn lấy chân sau của Tiểu Bạch.” Con ếch đột ngột phun lưỡi, nhanh chóng cuốn lấy chân sau của lừa trắng nhỏ, đuôi lừa trắng nhỏ khẽ động, lập tức hất lưỡi của ếch ra
“Ếch xanh nhỏ, đừng bỏ cuộc, nhảy lên người Tiểu Bạch, dùng lưỡi tấn công!” Tiểu Hỉ Bảo không ngừng chỉ huy ếch
Một ếch một lừa cứ thế ngươi tới ta đi, chiến đấu vô cùng quyết liệt
Tuy nhiên, rõ ràng thực lực lừa trắng nhỏ hoàn toàn nghiền ép ếch
Cũng không hiểu vì sao rõ ràng nhìn có vẻ là một trận chiến đấu bình thường, vậy mà xem thế nào vẫn cảm thấy có chút h·ồ h·ở·i, k·h·í t·h·ế sục sôi
Nhất là cách Tiểu Hỉ Bảo hăng hái chỉ huy với đầy ý chí chiến đấu
Trận đấu kéo dài chừng hai phút
Tốc độ lẫn lực lượng của con ếch đều chậm hơn lúc trước một chút, ngay cả trên trán Tiểu Hỉ Bảo cũng rịn mồ hôi, mà thần thái của lừa trắng nhỏ thì vẫn luôn lãnh đạm
“Xem ra chỉ có thể dùng chiêu đó thôi, ếch xanh nhỏ, dùng ‘Cát bay đá chạy’!” Tiểu Hỉ Bảo như thể đã hạ quyết tâm nào đó, bàn tay nhỏ bé vung lên chỉ điểm, con ếch bất chợt lao về phía lừa trắng nhỏ
Bộ Phàm không khỏi có chút hiếu kỳ
Xem ra nha đầu nhỏ muốn tung đại chiêu rồi
Tuy nhiên
Mà rốt cuộc thì chiêu ‘Cát bay đá chạy’ này là kỹ năng như thế nào đây
Nhưng một cảnh tượng kế tiếp đã khiến Bộ Phàm trợn mắt hốc mồm
Chỉ thấy con ếch nhanh chóng lao tới trước mặt lừa trắng nhỏ, chân trước bất ngờ bới lấy một ít cát đất từ mặt đất, rồi tung thẳng về phía đôi mắt của lừa trắng nhỏ
Lừa trắng nhỏ rõ ràng không ngờ ếch lại dùng chiêu này, hai mắt nheo lại
Mà con ếch, nhân lúc lừa trắng nhỏ sơ sẩy bởi vì chiêu bất ngờ này, lập tức xuất hiện phía sau lừa trắng nhỏ, chân trước nắm chặt đuôi của lừa trắng nhỏ
Khóe miệng Bộ Phàm co quắp
Hóa ra đây chính là chiêu ‘Cát bay đá chạy’ sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lại còn chính xác nữa chứ
Mà nói đi nói lại, ếch có tay sao
“Tiểu Bạch, ngươi đã trúng kế rồi, vì để đối phó ngươi, ếch xanh nhỏ mỗi ngày đều nỗ lực tập luyện đó!” Tiểu Hỉ Bảo tay chống nạnh, tựa như một tiểu phản diện đang đắc ý
Từng màn ếch xanh nhỏ liều mình rèn luyện hiện lên trong đầu nàng
Cùng anh trai vung quyền, mỗi ngày chạy bộ theo sau xe đạp của nàng
Mà tất cả chỉ để chờ khoảnh khắc này
“Ếch xanh nhỏ, tung chiêu cuối cùng vào lừa trắng nhỏ đi, quăng Tiểu Bạch bay ra!” Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tiểu Hỉ Bảo xúc động, bàn tay nhỏ bé vung lên chỉ điểm
“Oa!” Chân trước ếch nắm chặt đuôi lừa trắng nhỏ, bất ngờ dùng sức hất mạnh về phía trước
Hất..
Rồi lại hất..
Lừa trắng nhỏ không hề nhúc nhích
Ngược lại còn quay đầu nhìn ếch
Ếch: “…” Tiểu Hỉ Bảo: “…” Tiểu Hoan Bảo: “…” Bộ Phàm: “…” Khung cảnh bỗng chốc có chút lúng túng
Ngay sau đó
Lừa trắng nhỏ bất ngờ vẫy đuôi một cái, lập tức khiến ếch bị quăng bay đi xa
Bộ Phàm cùng Tiểu Hoan Bảo cùng nhau nhìn ếch biến mất ở đường chân trời, có chút thất thần
“Ếch xanh nhỏ!” Tiểu Hỉ Bảo hô lớn một tiếng đầy nóng nảy, lập tức ngồi lên chiếc xe bốn bánh nhỏ rồi muốn đuổi theo hướng ếch bay đi
Nhưng bất chợt nghĩ ra điều gì đó, chiếc xe bốn bánh nhỏ dừng lại, quay đầu nhìn về phía Tiểu Bạch
“Ta nhất định sẽ quay trở lại!” Vừa nói, Tiểu Hỉ Bảo vừa cưỡi chiếc xe bốn bánh nhỏ rồi rời đi
Bộ Phàm: “…” Tại sao những lời này lại mang đến một cảm giác quen thuộc khó hiểu như vậy nhỉ
Tuy nhiên
Nhớ lại sự phối hợp ăn ý giữa Tiểu Hỉ Bảo và ếch, Bộ Phàm không khỏi đưa tay xoa cằm
Hắn đột nhiên có một ý tưởng lóe lên
Có nên luyện chế cho Tiểu Hỉ Bảo một quả cầu bảo bối không nhỉ?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.