Ta Tại Tân Thủ Thôn Lặng Lẽ Cẩu Thành Đại Boss

Chương 360: Nhân sâm oa oa




Chương 360: Nhân sâm bé con "Hái nấm tiểu cô nương, sau lưng một cái giỏ trúc lớn, sáng sớm để chân trần nhỏ bé, đi khắp rừng cây cùng gò núi nàng hái lượm


Trên sườn núi phía sau
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tiểu Hỉ Bảo mặc váy nhỏ màu hồng phấn, miệng nhỏ ngân nga khúc hát không tên, nhanh nhẹn bước đi trên đường
Tiểu Mãn thấy muội muội mặt nhỏ cao hứng như vậy, trong lòng cũng không khỏi vui sướng lên
"Tiểu Hỉ Bảo, khúc nhạc này là ai dạy ngươi
Tiểu Mãn có chút hiếu kỳ, khúc nhạc này nàng cũng chưa từng nghe qua, nhưng nghe giai điệu thì khá hay
"Phụ thân a, phụ thân còn dạy ta thật nhiều, thật nhiều ca khúc, tỉ như "Quả táo nhỏ", ngươi là tiểu quả táo nhỏ của ta, còn có "Gà con", "Gà con, cục ta cục tác
Thanh âm Tiểu Hỉ Bảo êm tai êm tai, trước mặt Tiểu Mãn hừ rất nhiều khúc nhạc
Những khúc nhạc này đều là Tiểu Mãn từ trước tới nay chưa từng nghe qua
Nhất là bài "Cá mập con, du du du", nàng không rõ cá mập là gì, nhưng giai điệu dễ khiến người ta hát theo Tiểu Hỉ Bảo mà du du du
Xem ra cha nàng cũng không phải không có việc gì làm, còn biết sáng tác một ít khúc nhạc cho hài tử
"A, tỷ tỷ, nơi đó có một cây nấm thật lớn
Đột nhiên, Tiểu Hỉ Bảo kinh ngạc lên tiếng, hướng về phía bụi cỏ đằng trước chạy tới
Giờ phút này, bên cạnh bụi cỏ có một đóa nấm tựa như cái dù, đóa nấm này cần Tiểu Hỉ Bảo hai tay nâng lên mới nổi
Tiểu Mãn: "


Nàng có thể nói đó là một gốc linh chi năm trăm năm tuổi không
"Nơi này còn có một cái
Thanh âm Tiểu Hỉ Bảo lần nữa vang lên
Tiểu Mãn lại thấy Tiểu Hỉ Bảo nhặt lên một đóa linh chi khác trong bụi cỏ, khóe miệng không khỏi giật giật, đây là tới hái nấm, hay là tới nhặt bảo vật
"Đây là cái gì thế
Tiểu Hỉ Bảo bỗng nhiên kinh ngạc "A" lên tiếng, rồi đột nhiên ngồi xổm xuống, như thể phát hiện vật gì tốt
"Tiểu Hỉ Bảo, thế nào
Tiểu Mãn hiếu kỳ đi lên phía trước xem xét
Bởi vì bụi cỏ có chút cao, Tiểu Hỉ Bảo ngồi xổm xuống liền bị bụi cỏ che khuất, cho nên nàng cũng không biết Tiểu Hỉ Bảo nhìn thấy gì
"Đại tỷ tỷ, ngươi xem đây là cái gì
Đột nhiên, bóng dáng Tiểu Hỉ Bảo từ trong bụi cỏ vọt ra, tay nhỏ nâng cao một cái rễ cây cực giống hình hài em bé
"Nhân sâm
Vừa nhìn thấy vật trên tay Tiểu Hỉ Bảo, mặt Tiểu Mãn có chút biến sắc
Bởi vì Tiểu Hỉ Bảo cầm không phải cái gì khác, mà chính là một gốc nhân sâm
Gốc nhân sâm này rất giống dáng vẻ một em bé, có đủ tay chân, còn có một cái đầu tròn tròn, trên đầu còn mọc ra một chồi non xanh mướt, nhìn thì tuổi thọ không dưới một ngàn năm
"Đây là ngươi từ trong đất rút ra sao
Tiểu Mãn cười, nàng vốn biết Tiểu Hỉ Bảo vận khí không tồi, nhưng làm sao cũng không nghĩ tới Tiểu Hỉ Bảo còn có thể rút ra một gốc nhân sâm
"Không phải, đại tỷ tỷ, cây nhân sâm này nó trốn ở chỗ đó, bị ta bắt được
Tiểu Hỉ Bảo lắc đầu, cười hì hì dùng ngón tay út chỉ về một bên
"Bắt
Tiểu Mãn ngẩn người
"Ân ân
Tiểu Hỉ Bảo gật gật cái đầu nhỏ, dùng tay nhỏ chọc chọc cây nhân sâm
Cái nhân sâm bé con kia không nhúc nhích chút nào, tựa như vật chết, khiến Tiểu Hỉ Bảo không khỏi chu cái miệng nhỏ, "Tại sao bất động thế
Tiểu Mãn cảm thấy Tiểu Hỉ Bảo không thể lại lừa nàng
Nếu một gốc nhân sâm như vậy mà biết cử động, vậy có một khả năng rất lớn
Gốc nhân sâm này đã thành tinh
Hoặc gọi là nhân sâm bé con thì thích hợp nhất
Phải biết vạn vật hữu linh, cho dù là một ngọn cây cọng cỏ cũng có thể tu luyện thành tiên
Nhưng bởi vì cỏ cây không có linh trí, nguyên cớ nếu cỏ cây muốn tu luyện, có thể nói là muôn vàn khó khăn, chẳng những yêu cầu thời gian dài dằng dặc, còn cần đủ loại kỳ ngộ trùng hợp
Trong đó, linh khí trời đất là quan trọng nhất
Cuối cùng, mặc kệ là người, vẫn là yêu thú tu luyện đều cần dựa vào linh khí trời đất nồng đậm
Nghĩ tới đây
Tiểu Mãn không khỏi chợt sững người lại
Nếu như là linh khí trời đất, thì bây giờ linh khí trời đất ở Ca Lạp trấn quả thật không hề kém những Tiên môn thánh địa kia
"Nhân sâm nhỏ, ngươi mau cử động đi
Giờ phút này, Tiểu Hỉ Bảo còn đang ở đó lay lay cây nhân sâm trên tay
"Tiểu Hỉ Bảo, để tỷ tỷ xem một chút
Tiểu Mãn cười vươn tay, có phải là nhân sâm bé con hay không nhìn một cái liền biết
"Tốt a
Tiểu Hỉ Bảo liền muốn đưa cây nhân sâm trên tay cho Tiểu Mãn
Nhưng ngay lúc này, cây nhân sâm vốn không nhúc nhích đột nhiên cử động, bất ngờ từ trên tay Tiểu Hỉ Bảo vùng vẫy thoát ra, hướng về bụi cỏ chạy tới
Tiểu Mãn lấy lại tinh thần, liền muốn thi triển pháp thuật, nhưng một lát sau, nàng chần chờ, bởi vì nếu nàng thi triển pháp thuật, uy lực chắc chắn sẽ làm hỏng cây nhân sâm bé con này
"Muốn chạy sao
Ếch con, dùng cái lưỡi dài của ngươi, bắt lấy nó cho ta
Đột nhiên, Tiểu Hỉ Bảo tay nhỏ chỉ một cái, con cóc vẫn đi theo các nàng lên núi bỗng nhiên phun ra cái lưỡi thật dài
"Vút
Cái lưỡi này tựa như mũi tên vậy, trong nháy mắt đã cuốn lấy cây nhân sâm bé con đang chạy trốn
Tiểu Mãn ngây dại
Nhìn con cóc dùng lưỡi cuốn nhân sâm bé con về phía mình
Cái lưỡi này sao mà dài thế
Khoan đã
Đây không phải trọng điểm
Trọng điểm là con cóc này sao lại nghe lời Tiểu Hỉ Bảo như vậy
Bất quá, nghĩ đến Tiểu Hỉ Bảo thường xuyên để cóc biểu diễn những động tác khó độ cao, nàng lại có chút hiểu rõ
"Đại tỷ tỷ, ngươi xem cây nhân sâm này thực sự biết cử động kìa
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tiểu Hỉ Bảo mặt nhỏ tràn đầy vẻ kinh ngạc nói
"Ừm, ta thấy rồi
Tiểu Mãn cười đưa tay xoa xoa đầu nhỏ của Tiểu Hỉ Bảo rồi nhìn về phía cóc, "Ếch con, đưa nhân sâm cho ta xem một chút
Cóc duỗi cái lưỡi thật dài tới trước mặt Tiểu Mãn, trên đầu lưỡi còn cuốn lấy gốc nhân sâm bé con vừa nãy
Tiểu Mãn cũng không ngại bẩn, tóm lấy nhân sâm bé con vào tay
Nhân sâm bé con cũng không nhúc nhích, vẫn ở đó giả chết
Bất quá, xem xét xong, xác định đây là một gốc nhân sâm bé con, tu vi ở Luyện Khí kỳ hai tầng, có lẽ hẳn là mới mở linh trí không lâu
Tiếp đó, tình cờ bị Tiểu Hỉ Bảo gặp được và bắt được
Bất quá, có thể mở linh trí, gốc nhân sâm bé con này chỉ sợ đã tồn tại một thời gian không hề ngắn
"Đại tỷ tỷ, nhân sâm này ăn ngon không
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tiểu Hỉ Bảo chớp đôi mắt to sáng ngời
"Tiểu Hỉ Bảo, chúng ta đừng ăn nó nha
Tiểu Mãn hơi khom lưng đối Tiểu Hỉ Bảo nói
"Vì sao
Ăn không ngon sao
Tiểu Hỉ Bảo nghiêng cái đầu nhỏ
"Nói thế nào đây
Ăn trực tiếp đương nhiên không thể ăn, nhưng nhân sâm có thể dùng làm phụ liệu nấu canh, cùng với súp nấm thì tương tự thôi
Tiểu Mãn suy nghĩ một chút rồi nói
"Nhưng gốc nhân sâm lớn như vậy cũng không dễ dàng
Tiểu Mãn cúi đầu nhìn cây nhân sâm bé con trong tay, rồi nói cho Tiểu Hỉ Bảo nghe về chuyện thực vật tu hành không hề dễ dàng
"Nhân sâm nhỏ quá khó khăn, lớn lên lâu như vậy mới có thể cử động một cái, vậy chúng ta sẽ không ăn nó
Nghe nói gốc nhân sâm bé con này tồn tại thật dài thật dài thời gian mới có thể tu luyện, mặt nhỏ của Tiểu Hỉ Bảo lập tức lộ ra vẻ buồn rầu
Tiểu Mãn cười nhạt một tiếng, tiểu muội nàng tuy rằng có chút bướng bỉnh một chút, nhưng cũng không có ý xấu nào
"Vậy ta muốn nuôi nhân sâm nhỏ được không
Tiểu Hỉ Bảo mở to hai mắt nói
"Được, nhân sâm bé con này là Tiểu Hỉ Bảo bắt được, Tiểu Hỉ Bảo muốn nuôi thế nào thì nuôi thế đó
Tiểu Mãn gật đầu
Tiểu Hỉ Bảo lập tức lộ ra vẻ cao hứng
Tiếp theo, Tiểu Mãn cùng Tiểu Hỉ Bảo ở sườn núi phía sau chỉ đơn giản hái một ít nấm xong, liền đi về nhà.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.