Chương 406: Tu hành có vui không
"Hắc
Đột nhiên, một tiếng thét chói tai đến đinh tai nhức óc vang lên trong một tiểu viện
"Cha, cha nói cái lão ăn mày thường kể chuyện dưới gốc cây hòe lớn đó ngày mai sẽ đến chỉ dẫn con tu hành sao
Tiểu Mãn nhìn hắn, mắt tràn đầy kinh ngạc
"Đâu cần phải giật mình đến thế chứ, hơn nữa không chỉ dẫn con tu hành, mà còn cả hai đứa đệ đệ muội muội của con nữa
Bộ Phàm bất đắc dĩ nói
"Thế nhưng lão ăn mày đó vì sao lại không duyên cớ mà đến nhà chúng ta chỉ dẫn tu hành
Chẳng lẽ là hắn đã phát hiện ra tư chất linh căn của Tiểu Hoan Bảo và Tiểu Hỉ Bảo sao
Tiểu Mãn vẫn còn thấy hơi khó tin
Lão ăn mày đó có thể biên soạn ra quyển Sơn Hải Kinh về những người và sự vật kỳ lạ kia, nàng đoán ít nhất cũng là tu sĩ Luyện Hư kỳ, thậm chí có khả năng còn cao hơn nữa
Chẳng hạn như Hợp Thể, Đại Thừa
Nhưng mặc kệ là Hợp Thể hay Đại Thừa, hai cảnh giới này đều là những tu sĩ hàng đầu của Thiên Nam đại lục, đặc biệt là tu sĩ Đại Thừa, vậy thì đơn giản là những lão quái vật trong truyền thuyết, không, phải nói là lão tổ
"Hồng tiên sinh đó còn chưa biết rõ tư chất của Tiểu Hỉ Bảo và Tiểu Hoan Bảo
Bộ Phàm lắc đầu
Thật ra thì đối với suy nghĩ của khuê nữ mình, hắn đều biết rõ
Chỉ là đối với suy đoán của Tiểu Mãn, hắn chỉ có thể nói tu vi của lão ăn mày không phải Luyện Hư kỳ, càng không phải Hợp Thể hay Đại Thừa, mà là Độ Kiếp
"Không phải vì tư chất của Tiểu Hoan Bảo và Tiểu Hỉ Bảo sao
Thế thì chẳng lẽ còn là vì ngươi ư
Trong lòng Tiểu Mãn càng thêm hoang mang không hiểu
"Lần này con thật đoán đúng rồi đấy, chính là bởi vì ta đó, con không thấy ta nhìn vào có phong thái của cao nhân ẩn sĩ sao, biết đâu chừng Hồng tiên sinh đó nể phục khí chất của ta, mới bằng lòng đến làm tiên sinh của các con
Bộ Phàm đứng lên, chỉnh trang lại y bào, hai tay chắp sau lưng, lập tức ra vẻ dáng dấp cao nhân
Phong thái cao nhân ẩn sĩ
Khí chất
Khóe miệng Tiểu Mãn co giật, "Ha ha
Cái chuyện đùa tầm cỡ thế giới này một chút cũng không buồn cười, ta thà tin rằng lão ăn mày kia phải lòng mẫu thân, còn hơn tin là vì ngươi
"Con nha đầu này sao mà vô duyên vậy
Ngón tay Bộ Phàm uốn cong, tức giận gõ nhẹ vào đầu Tiểu Mãn một cái
"Đây chẳng phải là ví dụ điển hình đó sao
Tiểu Mãn ôm lấy cái đầu đau của mình
Thật lạ kỳ
Rõ ràng với tu vi của nàng, tránh thoát đòn tấn công bình thường của phàm phu tục tử là rất dễ dàng, nhưng không hiểu tại sao lần nào cũng tránh không khỏi cái gõ đầu của cha nàng
Chẳng lẽ đây là huyết mạch áp chế mà mẹ từng nhắc đến trước đây
Bộ Phàm suýt bật cười thành tiếng, huyết mạch áp chế cái gì chứ, đây là thực lực áp đảo mới đúng
"Hai cha con các người lúc nào cũng phải đấu khẩu mới chịu được
Lúc này, Đại Ny bưng đĩa trái cây từ bên ngoài đi vào, sau lưng nàng còn có Tiểu Hỉ Bảo và Tiểu Hoan Bảo, cùng một con cóc đi theo
Nghe hai cha con đấu khẩu, trong lòng Đại Ny vừa thấy bất đắc dĩ lại vừa muốn cười
"Mẹ ơi, chúng con không cãi nhau, con chỉ đang nghi ngờ cha đang tự mạ vàng cho mình thôi
Tiểu Mãn mách
"Mạ vàng gì cơ
Đại Ny nghi ngờ hỏi
"Là chuyện lão ăn mày đó muốn tới nhà chúng ta để chỉ dẫn con cùng Tiểu Hoan Bảo, Tiểu Hỉ Bảo tu hành đó ạ
Tiểu Mãn kể ra chuyện lão ăn mày đến
"Việc này cha con đúng là không lừa con đâu, nguyên nhân Hồng tiên sinh đó chịu đến nhà chúng ta chính xác là vì cha con
Đại Ny mỉm cười nói
Tiểu Mãn ngẩn người
Bộ Phàm vỗ vỗ vai Tiểu Mãn, đầy thâm ý nói: "Nghe thấy rồi đấy, sự thật thắng hùng biện
"Có gì mà đắc ý
Tiểu Mãn bĩu môi, lầm bầm trong miệng một câu
"Thế nhưng cha, người đã dùng cách thức nào để thuyết phục lão ăn mày đó vậy
Chẳng lẽ lão ăn mày đó có thói quen bất thường gì sao
Tiểu Mãn không khỏi đoán già đoán non
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cha nàng cứ như con cá muối vậy, chẳng có tài năng gì ghê gớm, cùng lắm thì cái dung mạo ấy cũng không tệ
Tuy tuổi tác đã bước vào trung niên, tháng năm cũng in dấu hằn trên gương mặt đó mấy nét, nhưng vẫn toát ra vài phần mị lực trưởng thành
Bộ Phàm lập tức đen mặt
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Con nha đầu này có ý gì vậy
Tay hắn bỗng nhiên khẽ nhấc, Tiểu Mãn lần này đã sớm chuẩn bị trong lòng, thân hình lập tức chạy đến bên cạnh Đại Ny, ôm lấy Tiểu Hỉ Bảo, giơ thật cao lên
Tiểu Hỉ Bảo chớp chớp đôi mắt to, vẻ mặt nhỏ nhắn ngơ ngác, còn chưa rõ lắm chuyện gì đang xảy ra
"Con nha đầu này chạy cái gì
Còn giơ cả muội muội của ngươi lên nữa
Ngươi đây là đang biến muội muội thành lá bùa hộ mệnh đó sao
Bộ Phàm giơ tay lên, sau đó cầm lấy một quả táo trong đĩa trên bàn, cắn một miếng
"Đừng giả bộ nữa, người vừa nãy có phải lại định gõ đầu ta không, với lại ta đây không phải cầm Tiểu Hỉ Bảo làm bùa hộ mệnh đâu, mà là bùa may mắn đó
Tiểu Mãn lại nhích Tiểu Hỉ Bảo lên một chút
"Chơi vui thật đó
Tiểu Hỉ Bảo bị giơ cao lên khanh khách cười không ngừng, cười rất là vui vẻ
Sau một hồi cười đùa, nghe Đại Ny giải thích, Tiểu Mãn mới biết nguyên nhân lão ăn mày đó đồng ý đến chỉ dẫn bọn hắn, là vì cha nàng đã giúp lão ấy cải tiến một chút công thức nấu rượu
Nguyên nhân là vì, lão ăn mày đó muốn báo ơn
"Hóa ra là giúp lão ăn mày kia thay đổi công thức nấu rượu
Tiểu Mãn thầm lẩm bầm trong lòng, nhưng bỗng nhiên nàng nghĩ đến một vấn đề rất quan trọng
Tuy có thể được một vị cao nhân như vậy chỉ dẫn là chuyện tốt, nhưng vạn nhất lão ăn mày kia nhìn trúng tư chất của Tiểu Hoan Bảo và Tiểu Hỉ Bảo, muốn mạnh mẽ đưa các bé đi làm gì đó thì sao
Tiểu Mãn bèn nói ra nỗi lo lắng của mình
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bộ Phàm cùng Đại Ny nhìn nhau, Bộ Phàm cười nói: "Con cứ yên tâm đi, vị Hồng tiên sinh đó không phải là hạng người không biết nói lý lẽ đâu
Tiểu Mãn vẫn còn chút hoài nghi, nhưng thấy Bộ Phàm bình tĩnh tự nhiên như vậy, nàng cũng đành tin
Mà Tiểu Hoan Bảo và Tiểu Hỉ Bảo sau khi biết rằng các bé có thể tu hành, Tiểu Hoan Bảo lại tỏ ra rất cao hứng, còn Tiểu Hỉ Bảo thì sao
"Mẫu thân, tu hành có vui không ạ
Tiểu Hỉ Bảo cắn ngón cái, ngẩng đầu nhỏ lên nhìn về phía Đại Ny
Đại Ny ôm lấy Tiểu Mãn, mỉm cười nói: "Con muốn nghe lời nói dối, hay là nói thật đây
"Con muốn nghe cả hai ạ
Đôi mắt to của Tiểu Hỉ Bảo chớp chớp
"Lời nói dối là tu hành rất vui, muốn bay đến đâu cũng được, còn có thể dùng đủ loại phép thuật, chẳng hạn như lửa này, nước kia nữa
Đại Ny đưa tay xoa nhẹ đầu Tiểu Hỉ Bảo, ôn nhu cười một tiếng
"Vậy còn lời nói thật ạ
Tiểu Hỉ Bảo nghe đến đây thì đôi mắt sáng bừng lên
"Nói thật là tu hành cực kỳ khổ, mỗi ngày mỗi đêm chỉ có thể ngồi thiền tu luyện, hệt như đại sư huynh của con vậy
Đại Ny cười nói
"Con mới không cần như đại sư huynh ngày nào cũng tu luyện trong phòng đâu, như thế thì quá vô vị
Tiểu Hỉ Bảo phồng má lên, y như một con chuột con đang phụng phịu, "Quả nhiên, phụ thân nói đúng, lời nói dối vĩnh viễn là những lời êm tai
"Phu quân, chàng lại ở trước mặt Tiểu Hỉ Bảo nói những lời lẽ kỳ quái gì vậy
Đại Ny nhìn về phía hắn, mỉm cười trong trẻo, nụ cười dịu dàng đến động lòng người
Được rồi
Nhìn thấy dáng vẻ này của Đại Ny, Bộ Phàm rõ ràng là không thể không nói thật
Hắn vội ho khan một tiếng, cười hòa hoãn nói: "Ta chính là muốn Tiểu Hỉ Bảo sau này hãy chú ý một chút những kẻ nói lời dễ nghe mà thôi
"Tiểu Hỉ Bảo, cha con có nói như vậy không
Đại Ny nhìn về phía Tiểu Hỉ Bảo trong lòng
"Vâng vâng, phụ thân nói, đàn ông hư có nhiều mánh khóe, ý đồ xấu cũng nhiều, thích nhất là nói mấy lời dễ nghe ạ
Tiểu Hỉ Bảo gật gật đầu nhỏ, "Phụ thân còn nói, đàn ông hư thích nhất là nói mấy câu đó
"Ồ, lời gì cơ
Đại Ny rất hứng thú, Tiểu Mãn ở bên cạnh cũng có chút hiếu kỳ.