Ta Tại Tân Thủ Thôn Lặng Lẽ Cẩu Thành Đại Boss

Chương 410: Nguyện đi theo ngươi một đời




Chương 410: Nguyện ý theo ngươi một đời
Khuôn mặt trắng noãn của Phạm Tiểu Liên chợt ửng hồng, nàng cúi đầu, có chút ngượng nghịu nói: "Ta không hề phản bác ý của Tiểu Mãn tỷ, ta chỉ là cảm thấy Tiểu Mãn tỷ không nên cho rằng đi học là vô dụng
"Ta hiểu, ngươi nói không sai, đi học cũng không phải vô dụng
Tiểu Mãn nhoẻn miệng cười
"Cái kia Tiểu Mãn tỷ


Mặt nhỏ của Phạm Tiểu Liên chợt xúc động, nàng cho rằng mình đã thuyết phục được Tiểu Mãn, nhưng Tiểu Mãn lắc đầu ngắt lời
"Dù ta đồng tình với ngươi, nhưng ta vẫn sẽ không đến học đường để đi học, ngươi muốn biết vì sao không
Tiểu Mãn lắc đầu, cười hỏi lại
Phạm Tiểu Liên không ngừng gật đầu, nàng rất muốn biết vì sao, rõ ràng đi học ở học đường có thể thay đổi rất nhiều chuyện, vì sao Tiểu Mãn tỷ lại muốn trái ý như vậy
"Nguyên nhân rất đơn giản, ta và các ngươi không giống nhau
Tiểu Mãn phất tay một cái, xung quanh Phạm Tiểu Liên bỗng nhiên xuất hiện vài đám cầu lửa yêu dị, những cầu lửa này bay lượn quanh bên cạnh Phạm Tiểu Liên
"Đây là


Phạm Tiểu Liên nhìn đến ngây người, trong mắt tràn đầy sự không thể tin, muốn đưa tay chạm vào cầu lửa đang lơ lửng trước mắt, nhưng lại bị Tiểu Mãn quát bảo ngừng lại
"Đừng chạm
Phạm Tiểu Liên đột nhiên dừng tay
"Cầu lửa này ngươi không thể chạm vào, ngươi thử chạm vào sẽ lập tức hóa thành một đống tro tàn!
Tiểu Mãn lại phất tay một cái, những cầu lửa vây quanh người Phạm Tiểu Liên bỗng nhiên biến mất
"Tiểu Mãn tỷ, ngươi chẳng lẽ là tiên nhân sao
Phạm Tiểu Liên sống ở trong trấn nhỏ rất nhiều năm, tự nhiên cũng đã nghe nói một vài chuyện, ví dụ như mẹ của Tiểu Mãn tỷ đã từng là một tiên nhân biết bay
"Bây giờ ngươi biết ta và các ngươi khác biệt rồi chứ, ngươi cảm thấy ta như vậy còn cần đi học để luyện tập những kiến thức thế tục kia sao
Tiểu Mãn cũng không thừa nhận, cũng không phủ định, cười khẽ hỏi lại
Phạm Tiểu Liên cúi đầu trầm mặc
Đúng vậy, Tiểu Mãn tỷ là tiên nhân, tại sao lại muốn giống như một phàm nhân là nàng đây để đi học và luyện tập những kiến thức thế tục kia chứ
Nếu đổi lại nàng là tiên nhân, nàng có lẽ cũng sẽ giống Tiểu Mãn tỷ mà thôi
"Cái kia


Tiểu Mãn tỷ, ta có thể theo ngươi học luyện tập tiên pháp được không
Phạm Tiểu Liên đột nhiên ngẩng đầu, trong mắt lóe lên một ánh sáng kiên cường
"Ha ha, ngươi muốn cùng ta học tập tiên pháp ư
Tiểu Mãn hơi khựng lại
"Vâng vâng, ta cũng muốn giống như Tiểu Mãn tỷ, trở thành tiên nhân
Phạm Tiểu Liên gật đầu lia lịa
"Ngươi không được
Tiểu Mãn không chút suy nghĩ, chỉ lắc đầu từ chối
"Vì sao
Phạm Tiểu Liên bỗng nhiên nghĩ đến điều gì đó, khuôn mặt nhỏ có chút chán nản và thất vọng, "Chẳng lẽ ta không có cách nào giống như Tiểu Mãn tỷ ngươi để học tập tiên pháp sao
Phạm Tiểu Liên tuy tuổi còn nhỏ, nhưng cũng đã nghe người khác nói tu tiên không phải ai cũng có thể tu
"Coi là vậy đi
Tiểu Mãn xua tay, không muốn nói thêm
"Ngươi vẫn là trở về đi, ta và ngươi cuối cùng không cùng loại người
Ngươi hãy chăm chỉ đi thư viện học thêm chút kiến thức, sau này biết đâu có thể gặp được một lang quân như ý
Phạm Tiểu Liên thất thần đi ra khỏi căn nhà của Tiểu Mãn
Nhìn Phạm Tiểu Liên ủ rũ cúi đầu rời đi, Tiểu Mãn đưa tay ra định nói điều gì, nhưng cuối cùng vẫn rụt tay về
Thật ra Phạm Tiểu Liên có thể tu luyện
Bởi vì, có lẽ từ rất lâu trước đây, nàng đã kiểm tra qua cơ thể Phạm Tiểu Liên, Phạm Tiểu Liên có song linh căn lửa đất, tư chất linh căn tốt hơn nàng nhiều
Nhưng nàng lại chính là không muốn dạy Phạm Tiểu Liên tu luyện, không có nguyên nhân nào khác, chỉ là không muốn dạy, có lẽ đây chính là cái tính tình trẻ con của nàng



Bộ Phàm tựa vào ghế trúc, trên tay cầm một quyển sách
Nhìn thấy Phạm Tiểu Liên như mất hồn đi ra từ trong nhà, cho người ta cảm giác giống như kiểu thổ lộ bị từ chối mà buồn bã hiu quạnh vậy, hắn không khỏi sờ cằm
Chẳng lẽ cô bé này thổ lộ với Tiểu Mãn, sau đó bị nha đầu Tiểu Mãn kia từ chối
"Nha đầu sao lại ủ rũ như vậy
Bộ Phàm gọi một tiếng với Phạm Tiểu Liên, Phạm Tiểu Liên dường như không nghe thấy, vẫn cứ thế đi thẳng ra ngoài
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Khụ khụ
Bộ Phàm ho nhẹ một tiếng, Phạm Tiểu Liên vẫn không phản ứng lại, hắn lập tức ho vài tiếng thật mạnh, Phạm Tiểu Liên lúc đó mới phản ứng lại, quay đầu nhìn về phía Bộ Phàm
"Cô bé này, ta vừa mới gọi ngươi mà ngươi sao lại không phản ứng
Bộ Phàm cười nói
"Chú trấn trưởng, cháu thật ngại quá, vừa nãy cháu đang suy nghĩ vài chuyện nên không nghe thấy
Phạm Tiểu Liên vội vàng giải thích
"Không sao
Bộ Phàm lắc đầu, quan tâm nói: "Sao thế
Bị con bé nhà ta ức hiếp ư
Con bé nhà ta tính khí nó vẫn thế, nói chuyện thì độc mồm lắm, lát nữa ta sẽ đi nói chuyện tử tế với nó
"Không có, không có, Tiểu Mãn tỷ không hề bắt nạt cháu
Phạm Tiểu Liên vội vàng nói
"Ồ
Không phải nàng bắt nạt ngươi, vậy sao ngươi lại có dáng vẻ mặt mày ủ rũ thế
Bộ Phàm cười nói
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Ta


Phạm Tiểu Liên đột nhiên trầm mặc
"Có chuyện gì vậy
Không ngại nói cho thúc nghe một chút đi
Bộ Phàm mỉm cười nho nhã, hiền hòa
Phạm Tiểu Liên cúi đầu, nhưng vẫn kể lại sự tình
"Thì ra là vậy, vậy ngươi vì sao lại muốn học tập pháp thuật như thế
Bộ Phàm cười nói
"Ta


Ta "
Phạm Tiểu Liên lập tức có chút lắp bắp, tay nhỏ nắm chặt góc áo, trông rất căng thẳng
"Nếu ngại nói thì thôi
Bộ Phàm cũng không phải loại người thích tò mò truy hỏi đến cùng, hơn nữa, thấy dáng vẻ thẹn thùng của Phạm Tiểu Liên, hắn ít nhiều cũng có thể đoán ra được đôi chút
Phạm Tiểu Liên chợt nhẹ nhõm thở phào trong lòng
"Ngươi thật sự muốn học tập pháp thuật giống như Tiểu Mãn ư
Bộ Phàm bỗng nhiên cười hỏi
"Vâng vâng
Phạm Tiểu Liên không hề nghĩ ngợi liền gật đầu, nàng rất muốn, thật sự rất muốn
[Nhiệm vụ: Thu nhận đệ tử] [Giới thiệu nhiệm vụ: Ngày trước có một người đã đưa tay ra giúp đỡ vào lúc nàng bất lực nhất, để nàng trở thành "tiểu tùy tùng"
Trước đây nàng không thể nào hiểu được "tiểu tùy tùng" có nghĩa là gì, Mãi cho đến khi lớn lên, nàng mới hiểu được "tiểu tùy tùng" có ý nghĩa là đi theo sau lưng một ai đó, đồng thời cũng là người đáng tin cậy nhất và là hậu thuẫn mạnh mẽ nhất của người kia
Mà nàng nguyện ý trở thành người theo đuổi người kia, chỉ vì để báo đáp người đã giúp đỡ nàng vào lúc nàng bất lực nhất, khiến nàng không còn cô độc nữa
] [Phần thưởng nhiệm vụ: Năm trăm triệu điểm kinh nghiệm] [Nhận
Từ chối!] Trong đầu bỗng nhiên vang lên một tiếng nhắc nhở
Bộ Phàm khựng lại
Tiểu tùy tùng còn có thể hiểu theo nghĩa này ư
Tuy nhiên, có nhiệm vụ thu nhận đệ tử cho thấy Phạm Tiểu Liên đây cũng là người mang khí vận
Vốn dĩ hắn cũng chỉ là muốn xem thử Phạm Tiểu Liên có linh căn hay không, nếu có, hắn sẽ không ngại trực tiếp ném cho lão khất cái chỉ điểm
Nhưng bây giờ thì khác rồi
Ít nhất cũng phải nhận làm đệ tử trước, rồi sau đó mới ném cho lão khất cái
Tuy nhiên, điều làm Bộ Phàm hiếu kỳ chính là Phạm Tiểu Liên rốt cuộc là chuyển thế của thứ gì
Vừa có ý niệm này, hắn liền mở mắt ra, ánh mắt lập tức rơi vào trên người Phạm Tiểu Liên, trước mắt bỗng nhiên xuất hiện một màn hình ảnh
Trong hình chỉ có một nữ tử xinh đẹp mặc áo trắng, nàng cầm trong tay bình ngọc, trên bình ngọc cắm một cành Bạch Liên Hoa, đang ngồi khoanh chân bên một bờ hồ mây mù lượn lờ
Ngày qua ngày, năm tháng qua đi, nữ tử xinh đẹp kia vẫn không có bất kỳ động tĩnh nào
Người này chẳng lẽ là dáng vẻ trước khi chuyển thế của Phạm Tiểu Liên ư
Hay là nói


Ánh mắt Bộ Phàm rơi vào bông Bạch Liên Hoa trên bình ngọc trong tay nữ tử xinh đẹp kia
À



Không phải hắn lại nghĩ như vậy
Mà là trước đây hắn vẫn luôn nghe Tiểu Mãn gọi Phạm Tiểu Liên là "tiểu bạch liên, tiểu bạch liên", cho nên hắn mới vô thức nhìn về phía bông Bạch Liên Hoa trên bình ngọc kia
Bỗng nhiên, nữ tử xinh đẹp áo trắng chậm rãi mở mắt ra, ánh mắt nàng nhìn lại, cảnh tượng đột nhiên biến mất.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.