Chương 411: Mùa xuân đến, hoa nở rồi
Bộ Phàm nhíu mày
Người con gái xinh đẹp kia vừa nãy dường như đã nhìn hắn
Hay là, hướng mà người con gái xinh đẹp kia nhìn tới vừa đúng là góc nhìn của hắn
Đây cũng không phải là lần đầu tiên hắn gặp phải chuyện như vậy
Nhớ lại lần trước khi nhìn Nhân Sâm Oa Oa, cũng là như vậy, dường như nhân vật trong hình có thể phát hiện ra sự dò xét của hắn
Thế nhưng rõ ràng những hình ảnh này đều là những sự việc đã xảy ra, nhưng nghĩ đến đây là Tu Tiên giới, không thể giải thích theo lẽ thường
Xem ra sau này vẫn là tốt nhất nên ít sử dụng Thiên Nhãn
Cuối cùng, thông qua vài lần sử dụng Thiên Nhãn Thần Thông, hắn chú ý tới một việc, đó chính là Khí Vận Chi Nhân trước khi chuyển thế tu vi càng cao, hình ảnh hiển thị càng ít đi đến mức đáng thương
Một bên, Phạm Tiểu Liên thấy Bộ Phàm hỏi xong nàng thì đứng ở đó nhíu mày suy tư điều gì đó, nàng cũng không dám làm phiền, yên tĩnh đứng ở một bên chờ đợi
"Nếu như ngươi muốn học pháp thuật, có thể bái ta làm thầy, không biết ngươi có nguyện ý không
Bộ Phàm thu lại suy nghĩ, cười nhìn về phía Phạm Tiểu Liên, sau đó, một tay đưa ra sau lưng, một tay chậm rãi nhấc lên, trong lòng bàn tay bỗng nhiên xuất hiện một quả cầu lửa
Hỏa cầu là pháp thuật cấp thấp nhất, cho dù là Luyện Khí kỳ tầng một cũng có thể dễ dàng điều khiển và sử dụng
Phạm Tiểu Liên nhìn đến ngây người
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nàng không phải bị hỏa cầu của Bộ Phàm hù dọa đến ngốc, mà là bị lời nói của Bộ Phàm dọa cho ngốc
"Sao vậy
Không nguyện ý sao
Bộ Phàm thu hồi hỏa cầu, chắp tay, cười nhạt một tiếng, tạo cho người ta cảm giác về một cao nhân đắc đạo
"Không phải, ta nguyện ý, ta nguyện ý
Phạm Tiểu Liên vừa lắc đầu, lại vừa gật đầu
[ Nhiệm vụ: Thu nhận đồ đệ hoàn thành ] [ Phần thưởng nhiệm vụ: Năm trăm triệu điểm kinh nghiệm ×4 ] [ Thiên Đạo Luân Hồi Công thăng cấp ] [ Đại Uy Thiên Long thăng cấp ] ..
Tiếng nhắc nhở kỹ năng thăng cấp liên tiếp vang lên
Bộ Phàm không ngờ mình lại dễ dàng có được một đợt điểm kinh nghiệm
"Thế nhưng, chú trấn trưởng, tỷ Tiểu Mãn trong phòng nói con không thể tu luyện tiên pháp
Phạm Tiểu Liên nghĩ đến điều gì đó, khuôn mặt nhỏ nhắn có chút ngần ngại lo lắng nói
"Để ta nhìn xem
Bộ Phàm bước tới, xoa đầu Phạm Tiểu Liên, "Trong cơ thể ngươi có linh căn, có thể tu luyện
"Chú trấn trưởng, ngươi không lừa con chứ
Phạm Tiểu Liên ngẩng đầu, khuôn mặt trắng noãn hiện lên vẻ kinh ngạc pha lẫn vui mừng
"Ta lừa ngươi làm gì
Bộ Phàm cười nói: "Bất quá chuyện tu luyện, ngươi phải nói qua một chút với mẹ ngươi
"Ân ân, ta bây giờ đi nói với mẹ ta đây
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Phạm Tiểu Liên vui vẻ chạy vào nhà, như muốn đem tin tốt lành này nói cho mẫu thân nghe, nhưng trong lòng nàng lại nghĩ, thật tốt quá rồi, ta cũng có thể tu luyện giống như tỷ Tiểu Mãn
Bộ Phàm lắc đầu, lại nằm trở về trên ghế trúc, trong lòng đặc biệt hài lòng
Dù sao, thu nhận một đồ đệ vẫn là chuyện đáng để người ta vui mừng
"Cha, Phạm Tiểu Liên đi rồi sao
Trong chốc lát, Tiểu Mãn đi ra từ trong nhà
Kỳ thực từ lúc Phạm Tiểu Liên ra khỏi phòng, trong lòng nàng đã bồn chồn không thôi, căn bản không thể nghĩ đến việc tu luyện
"Đi từ sớm rồi
Bộ Phàm ngước mắt nói
"Ồ, thế còn mẹ và Tiểu Hỉ Bảo đâu
Tiểu Mãn lại hỏi
"Muội muội ngươi cùng mẹ ngươi đi vào trong trấn mua thức ăn rồi
Bộ Phàm nói
"Ân, vậy ta về nhà tu luyện đây
Tiểu Mãn không biểu cảm xoay người
"Đúng rồi, ta vừa mới thu nhận Phạm Tiểu Liên làm đồ đệ, sau này Phạm Tiểu Liên chính là sư muội của ngươi
Bộ Phàm cúi đầu nhìn sách, giọng bình thản nói
"Ngươi nói gì
Ngươi thu Phạm Tiểu Liên làm đồ đệ sao
Tiểu Mãn dừng bước chân, đột nhiên quay đầu, vô cùng ngạc nhiên nói
"Thật kỳ lạ sao
Bộ Phàm đặt sách xuống, ngước mắt nhìn về phía Tiểu Mãn nói
"Ngươi một người ở Luyện Khí tầng chín lại thu đồ đệ
Ngươi biết Phạm Tiểu Liên có tư chất linh căn gì không
Tiểu Mãn hỏi ngược lại
"Biết chứ, hỏa thổ song linh căn, mà nói, thuộc tính linh căn này lại rất thích hợp cho việc luyện đan, làm ruộng
Bộ Phàm đầy hứng thú nói
"Vậy ngươi còn dám thu nhận
Tiểu Mãn tức giận nói
"Sao ta lại không dám thu nhận, nàng có linh căn, ta lại là tu sĩ, tại sao ta lại không thể thu nhận
Bộ Phàm cười nói
"Thế nhưng..
thế nhưng, ngươi mới ở Luyện Khí kỳ, nàng là song linh căn, không quá hai năm, tu vi của nàng sẽ có thể đuổi kịp ngươi
Tiểu Mãn giải thích
"Ai phát hiện ra thì người đó thu nhận, hơn nữa ai nói cho ngươi biết tu vi của sư phụ nhất định phải cao hơn đồ đệ
Tục ngữ có câu, Trường Giang sóng sau đè sóng trước, cái suy nghĩ này của đứa trẻ ngươi cần phải sửa lại
Bộ Phàm lắc đầu nói
"Thôi được, ta không nói với ngươi nữa, ngươi muốn nhận ai thì nhận, chuyện đó không liên quan đến ta
Tiểu Mãn lập tức sải bước đi về phía căn nhà
Kỳ thực nàng cũng không biết chuyện gì xảy ra, khi nghe thấy Phạm Tiểu Liên bị cha thu nhận làm đồ đệ xong, đáy lòng nàng thế mà lại thở phào một hơi
"Bọn trẻ bây giờ đều như vậy, nói một đằng làm một nẻo
Bộ Phàm lắc đầu, lại nâng sách lên xem, không khỏi cảm khái, "Mùa xuân đến rồi, hoa nở rồi
..
Cùng lúc đó
Phạm Tiểu Liên khuôn mặt nhỏ nhắn kích động chạy về nhà
Giờ phút này, Dương Ngọc Lan đang làm đồ ăn trong bếp, thấy con gái vui vẻ như vậy, chắc chắn là gặp phải chuyện gì tốt
"Con đã lớn ngần này rồi, còn hấp tấp như vậy, nói đi, có phải là gặp chuyện gì tốt không
Trong mắt Dương Ngọc Lan lộ ra vẻ cưng chiều
"Mẹ, con nói cho mẹ biết, chú trấn trưởng nói muốn thu con làm đồ đệ
Phạm Tiểu Liên liền kể lại chuyện Bộ Phàm muốn dạy nàng pháp thuật
Ban đầu Dương Ngọc Lan còn có chút không kịp phản ứng, nhưng chợt sắc mặt chậm rãi từ sững sờ biến thành xúc động và vui sướng
Phải biết rằng cho dù trấn trưởng không dạy con gái pháp thuật, chỉ riêng việc trấn trưởng là người có học thức nhất trong tiểu trấn, con gái có thể bái trấn trưởng làm thầy, có tầng quan hệ này, cuộc sống sau này của con gái cũng sẽ không tồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Huống chi, trấn trưởng dạy lại còn là pháp thuật
"Đi, cùng mẹ đi siêu thị mua vài món đồ
"Mẹ, mẹ không phải đang nấu cơm sao
"Giờ còn làm cơm gì nữa, ngươi không muốn cùng trấn trưởng học pháp thuật sao
Dương Ngọc Lan không chút chần chừ, kéo Phạm Tiểu Liên đi tới siêu thị bách hóa trong tiểu trấn mua rất nhiều quà tặng quý giá, sau đó cùng hàng xóm mượn một chiếc xe bò rồi đi về phía nhà Bộ Phàm
Người điều khiển xe bò chính là một hán tử hơn bốn mươi tuổi
Thấy Dương Ngọc Lan mang theo đồ vật đi đến nhà trấn trưởng, hắn không kìm được có chút hiếu kỳ, "Muội tử nhà họ Dương, muộn thế này dẫn con gái đến nhà trấn trưởng có chuyện gì, còn mang theo bao lớn bao nhỏ đồ vật nữa
"Là chuyện tốt, chỉ là việc này còn chưa thành
Dương Ngọc Lan cười nhẹ nhàng, chỉ đơn giản nói có chuyện tốt, cũng không nói rõ rốt cuộc là chuyện gì
Hán tử cũng không phải kẻ thiếu tinh ý, nghe Dương Ngọc Lan nói như vậy, cũng không hỏi nữa
Mà cả nhà Bộ Phàm nhìn thấy hai mẹ con Dương Ngọc Lan, cùng những quà tặng trên xe bò, có chút tròn mắt há mồm, nhưng khi biết được ý đồ đến của Dương Ngọc Lan, Bộ Phàm có chút dở khóc dở cười
Hắn thật sự không nghĩ tới Dương Ngọc Lan sẽ có phản ứng lớn đến vậy
Cuối cùng, từ chối qua loa một hồi, Bộ Phàm lấy lý do mọi việc nên giản lược, chỉ nhận lấy một chút quà tặng không quá quý giá, số còn lại thì để Dương Ngọc Lan mang về
Dương Ngọc Lan sợ Bộ Phàm không thu nhận Phạm Tiểu Liên làm đồ đệ, tự nhiên Bộ Phàm nói gì, nàng đều làm theo đó
Buổi tối, Bộ Phàm còn giữ hai mẹ con Dương Ngọc Lan ở nhà ăn cơm, tiện thể giới thiệu với người trong nhà rằng Phạm Tiểu Liên sau này sẽ là đồ đệ của hắn
Dương Ngọc Lan hôm nay vui vẻ, trên bàn cơm đã uống thêm vài chén rượu
Kỳ thực từ lúc đi tới trấn Ca Lạp, nàng vui vẻ nhất chỉ có hai chuyện, một việc là đến được trấn Ca Lạp, một chuyện khác chính là chuyện này
Ăn cơm xong, Bộ Phàm liền để Lục Nhân cưỡi xe lừa đưa hai mẹ con Dương Ngọc Lan trở về
Đưa mắt nhìn mẹ con Dương Ngọc Lan rời đi
Bộ Phàm cùng Đại Ny liếc nhau, cùng nhau cảm khái, Dương Ngọc Lan là một người mẹ tốt.