Chương 13: Rốt cuộc đã có người để nói chuyện Cố Nguyên Thanh nhắm mắt nhìn vào bên trong cơ thể, chỉ thấy trong Mật Tàng Chân Vũ, khí Thiên Cương Địa Sát xen lẫn vào nhau tạo thành hư ảnh trời đất đang dần ngưng tụ thành hình
Bên trong hư ảnh, mơ hồ có một ngọn núi đứng sừng sững, vươn thẳng lên trời cao
Cố Nguyên Thanh nhìn chằm chằm vào ngọn núi, càng nhìn càng cảm thấy quen mắt
"Sao nhìn kiểu gì cũng thấy ngọn núi này hơi giống núi Bắc Tuyền, chỉ là trông càng thêm hùng vĩ thôi
"Cái này..
chẳng lẽ đây chính là kỳ cảnh Chân Vũ của ta sao
Cố Nguyên Thanh vô cùng nghi ngờ, tựa hồ mình có duyên nợ không dứt với núi non rồi
"Mặc kệ như thế nào, cảnh tượng trước mắt cho thấy ta đã đột phá đến Chân Vũ tứ trọng, từ sự thay đổi của chân khí trong cơ thể cũng có thể thấy rõ, chân khí bên trong đã bắt đầu ẩn chứa đạo vận
Cố Nguyên Thanh giơ bàn tay lên, một sợi chân khí từ lòng bàn tay thoát ra, đồng thời cảm nhận được giữa thiên địa nguyên khí bắt đầu lấy chân khí làm trung tâm, chậm rãi tụ lại
Đây là quá trình tất yếu phải trải qua của Chân Vũ kỳ cảnh từ trong ra ngoài
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Trải qua một trận như vậy, có được thu hoạch này cũng xem như niềm vui bất ngờ, bất quá..
Cố Nguyên Thanh nghĩ lại trận chiến tối qua, chỉ cảm thấy mình thể hiện quá kém, đối mặt với một kiếm tùy tiện của người khác mà chút nữa đã chết trong phòng
"Nói cho cùng vẫn là quá ít kinh nghiệm chiến đấu, kinh nghiệm chiến đấu quá thiếu
Còn có tiềm ẩn chi thuật, vậy mà một chút tác dụng cũng không có, ngay cả viện và phòng cũng bị người tùy tiện phát hiện
"Nếu không có Tông sư xuất thủ, hôm nay sợ là khó thoát một kiếp rồi
Cố Nguyên Thanh khẽ nhíu mày, một màn hôm nay xem như một lời cảnh báo cho hắn
Cái gọi là cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng, dù là ở thâm sơn cũng không phải là tuyệt đối an toàn, không phải lần nào cũng có người hỗ trợ, huống chi tính mạng của mình còn nằm trong tay hoàng thất Đại Càn, hiện tại tuy không để ý tới mình, nhưng ai nói được ngày nào đó họ sẽ thay đổi chủ ý
Chẳng lẽ mình cứ bó tay chịu chết sao
"Tiến độ tu hành vẫn cần phải nắm chặt, chỉ có thành tựu Tông sư, mới có thể tự quyết sinh tử
Nhìn vào trong thức hải, bóng dáng núi Bắc Tuyền trong đầu càng hiện rõ ràng hơn, nhìn sơ qua tựa như một ngọn núi thật, lại liếc mắt nhìn phụ đề bên cạnh:
Túc chủ: Cố Nguyên Thanh Danh hiệu: Chủ núi Bắc Tuyền Gia trì danh hiệu: Quan Sơn Thiên phú tu hành: Tầm thường vô vị (trăm người có một) Thiên phú kiếm đạo: Tầm thường vô vị (vượt trội) Ngộ tính: Xứ mù thằng chột làm vua (vượt bậc tuyệt luân) Nơi ở: Núi Bắc Tuyền (núi phàm uẩn linh) Gia trì nơi ở: Thiên phú tu hành +2, thiên phú kiếm đạo +3, ngộ tính +3, mỗi ngày được thêm tám sợi linh khí thiên địa
So với mấy tháng trước thì biến hóa duy nhất là lượng linh khí thu được nhiều hơn
"Xem ra, phải chờ núi Bắc Tuyền uẩn linh thành công mới có biến hóa khác
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tiếp tục tu hành thôi, hôm nay linh khí cũng đã đến rồi
Chân núi Bắc Tuyền
Một phong mật tín được buộc vào chân con liệp ưng mang tư chất mạnh mẽ, lông vũ ánh kim loại sáng bóng
Theo cánh tay của Trần Truyền Sơn vung lên, con liệp ưng đang đậu trên cánh tay hắn vỗ cánh bay lên
Sau một canh giờ, liệp ưng đáp xuống hoàng cung
Hoàng cung Đại Càn, trong ngự thư phòng đèn đuốc sáng trưng
Lý Hạo Thiên nằm nghiêng trên giường rồng xem tấu chương
Tổng quản nội cung Từ Liên Anh cầm trong tay một ống thư bịt kín bằng sáp lớn bằng ngón tay cái, lặng lẽ bước vào phòng, đứng ở một bên
Một lúc sau, Lý Hạo Thiên ngẩng đầu lên, thản nhiên nói: "Mật tín từ đâu gửi tới
"Bẩm bệ hạ, là từ Trần phó thống lĩnh của Bắc Tuyền Sơn, mật tín cấp Thiên, Thần Ưng Vệ tiếp được lập tức mang đến
"Đưa trẫm xem
Lý Hạo Thiên thả tấu chương trong tay xuống
Từ Liên Anh hai tay dâng lên
Sau khi Lý Hạo Thiên nhận lấy, vặn nắp ống thư, rút tờ giấy bên trong ra xem, liền không khỏi ngồi thẳng dậy, một lúc sau, hắn chậm rãi nói: "Ngươi đi Phủ Cung Phụng hỏi thăm, tối nay có Tông Sư cung phụng nào đi Bắc Tuyền Sơn không
"Vâng, nô tài đi ngay
Từ Liên Anh khom người lùi lại mấy bước rồi mới quay người rời đi
Khi trong ngự thư phòng chỉ còn một mình Lý Hạo Thiên, sắc mặt hắn mới trầm xuống, nắm chặt nắm đấm, mật tín hóa thành bột phấn
Trưởng lão Linh Khư môn tự tiện xông vào cấm địa Đại Càn, đây rõ ràng là không coi lệnh của Đại Càn đế quốc ra gì, những người trong tông môn này không màng vương pháp, thật sự đáng chém
Nếu không phải năm đó đại kiếp, số Tông Sư cung phụng trong triều đình suy giảm nghiêm trọng, triều đình vì đại cục làm trọng thì sao phải nhẫn nhịn như thế
Khoảng một khắc đồng hồ sau, Từ Liên Anh trở về
"Bẩm bệ hạ, tối nay hai vị Tông Sư trong Phủ Cung Phụng đều không rời đi, một vị khác là Chu Ấn Tông Sư đang ở Hà Tây Đạo xử lý vụ Xích Nguyệt Giáo xuất hiện thực thực hư hư, xung quanh Bắc Tuyền Sơn không có Tông Sư cung phụng, có cần nô tài cho người đi qua kiểm tra không
"Thôi đi, có lẽ lại là người của mật kiếm Bắc Tuyền gây ra thôi
Giọng Lý Hạo Thiên lạnh nhạt, nói đến đây, hắn dừng lại một chút rồi nói: "Huyên Nhi có phải dạo này nhờ ngươi đi một chuyến đến Bắc Tuyền Sơn không
"Công chúa điện hạ quả thực có ý này
"Vậy ngày mai ngươi cứ đi đi, trong núi trời lạnh, chọn hai chiếc áo da thượng đẳng trong kho mang đi
"Nô tài tuân mệnh
"Đem thanh Côn Ngô kiếm ở Cục Đúc Trời đưa đi cùng
Từ Liên Anh trong lòng có chút kinh ngạc, trên mặt không lộ vẻ gì, lại khom người lĩnh mệnh
..
Sáng sớm, Cố Nguyên Thanh tiếp nhận thiên cương chi khí rồi trở về sân nhỏ
Nhìn mấy gian phòng trong sân nhỏ bị sập, tâm tình có chút khó chịu, một cái sân tốt như vậy mà bây giờ trông tan hoang
Hắn nghĩ không biết có nên đổi sân khác không, nhưng cuối cùng vẫn là thôi, nơi này ở đã quen rồi
Hôm nay, vẫn là trung niên phụ nữ Phùng Đào đưa bữa sáng đến, sau đó nàng ở lại thu dọn sân viện cho Cố Nguyên Thanh
Sau khi Cố Nguyên Thanh dùng xong bữa ăn sáng, cũng không tránh mặt nàng, lấy kiếm gỗ bắt đầu luyện kiếm pháp
Trận chiến đêm qua, tuy chỉ xuất thủ trong thời gian ngắn ngủi, nhưng dù sao cũng là thực chiến với cao thủ, nhờ sự ma luyện của tâm linh, hắn đối với kiếm pháp lại có cảm ngộ mới
Hắn hết sức hồi tưởng lại cái cảm giác đêm qua khi ngưng tụ tinh khí thần, toàn bộ lực lượng làm một thể, lúc xuất kiếm, một lần rồi lại một lần đem tâm cảnh trở về khi đó
Dần dần, hắn chìm vào trong đó, thuận theo cảm giác trong lòng, một kiếm nối tiếp một kiếm, kiếm pháp của hắn dần dần thoát khỏi sự ràng buộc của kiếm chiêu ban đầu, tùy ý vung vẩy, liền có kiếm khí tung hoành
Qua một hồi lâu, hắn nhắm mắt lại, đem lần luyện kiếm này, cảm ngộ khắc sâu vào đáy lòng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Khi hắn mở hai mắt ra, thanh kiếm gỗ trong tay đã từng khúc vỡ tung thành bột phấn, theo làn gió nhẹ bay tán loạn
"Thanh kiếm gỗ này bất quá chỉ là ta tiện tay lấy từ một đống phế tích ra miếng sắt để gọt mà thành, cũng đã theo ta hơn tám tháng, hôm nay xem như là chết già
Kiếm pháp mà ta vừa thi triển tuy có lẽ chưa bằng Bắc Đẩu Thất Kiếm, nhưng kiếm pháp thích hợp với bản thân mới là kiếm pháp thực sự, những thứ khác chỉ có thể coi là chiêu thức kiếm thuật mà thôi
Nghỉ ngơi một chút, Cố Nguyên Thanh đem ghế ra chỗ có nắng, vừa nằm vừa đọc "Quan Sơn", ý niệm lại chìm vào trong mật thất dưới đất, giở xem một bản tâm đắc tu hành
Tiến vào Chân Vũ tứ trọng, công pháp tu hành tự nhiên cũng có chút biến hóa, Cố Nguyên Thanh vẫn cần phải cảm ngộ và từng bước hoàn thiện dựa trên khung cơ bản sẵn có
Thời gian từng giờ trôi qua, Cố Nguyên Thanh bỗng nhiên bị đánh thức, chỉ thấy dưới chân núi, một đoàn người đang đi dọc theo bậc thang lên núi, người dẫn đầu chính là Từ công công đã đưa hắn lên núi
Phó thống lĩnh Thần Ưng Vệ Trần Truyền Sơn đi sau Từ công công nửa bước, sau lưng, có mấy tên quân sĩ đang khiêng đồ
Cố Nguyên Thanh hai mắt sáng lên, rốt cuộc đã có người để nói chuyện
Bất quá, cái Từ công công này ta đã từng gặp trong vương phủ, chính là tổng quản nội cung, người thân tín của Hoàng đế, lần này đến đây không có biến cố gì chứ
Cố Nguyên Thanh lại "nhìn" một chút những đồ vật trong gánh, đều là vật dụng thường dùng trong núi, lúc này mới bỏ suy đoán kia ra.